Bị Lừa.!!!!!”“Oaoaoaoa..
Dương Chi Ngọc khóc um lên. Xe của cô, xe của cô!!!!!
“Chi Ngọc!! Chị hai con sẽ đem chiếc xe bình yên trở về mà!!!!” Mẹ cô dỗ dành. Đứa con bướng bỉnh này yêu chiếc xe đó hơn bất kỳ thứ gì. Bởi đó là chiếc xe mà nó dành dụm tiền từ lúc còn bé xíu xiu đã biết tích góp tiền tết và đến lúc đi làm đem tất cả đồng tiền xương máu tống hết vào ngân hàng và nhiều tiền lẻ khác như: mai mối, học bổng, trúng số,v.v...nói chung là nhiều dữ lắm.
“CON KHÔNG CHỊU!!!!!!!! Chị hai có biết lái xe đâu, tại sao chị ấy can đảm lấy chiếc xe mà con quý nhất lái đi chứ!!!!! Cho dù có muốn ra oai vs thiên hạ cũng có thể lấy xe mẹ mà!!!!!!!!” Dương Chi Ngọc thở than.
“Con đâu cần sỉ vả chị hai mình như vậy!!! Chị hai con là người rất thông minh đó!!!!”
“Thông minh cũng chẳng thể lái xe bình an được đâu!!!”
Mẹ cô: >__<
************Sunflower
Chi Tuyết khó khăn lắm ms lái xe tới công ty của Lâm Tịch đượcc. Phù!! Cứ tưởng bỏ mạng dọc đườg rồi đấy!!!
Cười thầm, cô tiến vào phòng làm việc của anh, gương mặt ảm đạm đến thảm hại:
“Tôi đến để nói...”
Sau đó, Dương Chi Tuyết cúi đầu ngập ngừng. Lâm Tịch lo sốt vó cả lên, anh đứng phắt dậy:
“Dương Chi Ngọc thế nào??? Cô ấy đã ở đâu???”
“Chi Ngọc...nó...nó...” Chưa kịp nói hết thì cô bật khóc ầm ĩ. Tim của anh như ngừng đập.
Lẽ nào Chi Ngọc xảy ra chuyện???
Anh điên tiết, liên tục lay hai vai cô, hét lên:
“Chị mau nói đi!!! Mau mau nói đi!!! Nói xem Chi Ngọc ra sao rồi??? Chị có biết tôi đã lo lắng cho cô ấy đến mức nào hay không??? Sao cô ấy ko chịu nghe tôi giải thích đã lẳng lặng bỏ đi chứ??? Tôi rất thương Dương Chi Ngọc mà!!!”
Chi Tuyết chỉ muốn cào nát mặt tên này!!! Đồ đáng chết, còn lay nữa chắc vai cô sẽ rời ra khỏi thân luôn quá!!!
“Em tốt nhất nên đi xem Chi Ngọc thế nào đi, kẻo...hối hận!!! Huhu!!!” Rồi cô ôm mặt khóc.
Lâm Tịch sững sờ hai giây, rồi chạy nhanh ra ngoài, bỏ lại mình Chi Tuyết nhịn cười đến mặt đỏ au.
Thôi nha!!! Xem như nhiệm vụ chị kết thúc, việc còn lại là của em đấy, Chi Ngọc!!!
Ở nhà, Dương Chi Ngọc ko ngừng gào lớn. Bỗng dưng có tiếng bíp bíp, một tin nhắn hiển thị:
“Tới lượt em đó nha!!!”
Cô hehe cười, đột ngột im lặng, nằm phịch xuống giường, hai mắt nhắm nghiền lại.
Chưa đầy một phút sau đó, Lâm Tịch đã xuất hiện trước cửa phòng cô. Thấy cô nằm im lìm, hơi thở ngắn ngủi, bàn tay hơi lạnh, anh nhẹ nhàng tiến vào, ko muốn đánh thức cô, anh lặng lẽ ngắm gương mặt cô.
Dương Chi Ngọc hi hí mắt, trời ơi!!! Nhịn cười thiệt khổ!!!
“Chi Ngọc à!!! Em ko sao chứ???” Anh hỏi, nâng niu bàn tay cô, áp vào mặt mình, nhẹ nhàng cọ xát.
“Khụ... Khụ...” Cô gắng sức ho khan vài tiếng, sau đó lại im lìm.
“Em có biết là anh yêu em hay không???” Anh nói nho nhỏ như đang thì thào vs chính mình, còn cô mém chút sặc nước bọt mà chết rồi!!!
“Em có yêu anh không? Ban đầu, anh cưới em là vì muốn phá hủy tập đoàn Silver, nhưng...sau đó anh ms phát hiện có một người còn quan trọng hơn cả những kế hoạch mà anh đã đặt ra từ rất nhiều năm, người đó là em!!!” Anh vuốt ve gò má trắng trẻo của cô, thật tình mà thổ lộ.
Cô cảm thấy mình sắp ko giả bộ được nữa rồi!!!
“Em có biết anh cảm thấy lo lắng cho em thế nào không? Lo không biết em sẽ làm gì khi bị shock như vậy!!! Van em đó, đừng hù anh như vậy nữa!!!”
Cô rốt cuộc thấm thía, bật dậy nhanh như là xác chết Ai Cập sống lại, ko chút ngần ngại mà hôn anh thật sâu.
Vì bất ngờ như vậy, Lâm Tịch nhất thời trở tay ko kịp, sau ms cuồng nhiệt hôn cô.
Tình huống lãng mạn như vậy, đột nhiên...
“Á!!!!!!!!!!! Chiếc xe của cô chủ!!!!!!!!”
Một tiếng vang nghe như sấm dậy đập vào tai làm cô bừng tỉnh. Lạnh lùng đẩy anh ra, cô ùa ra ngoài, nhìn thấy mui xe bóng loáng của mình...xước một đường dài tít tắp!!!!
“KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!”
“Chị thật đáng ghét!!! Đã ko biết chạy xe lại còn ôm xe của em đi!!! Muốn sang sao ko tự kiếm máy bay hay tên lửa mà đi? Huhu!!! Chiếc xe xinh đẹp của em!!! Đêm nay nó sẽ về đè bẹp chị!!!!” Cô ôm gối khóc hu hu.
Chi Tuyết thì bịt tai, nhăn mặt, rên mãi:
“Haiz...Đừng bức xúc vậy mà!!! Xem như hy sinh chút đỉnh đi! Hy sinh chiếc xe, cướp chồng về được!!!! Hehe!!!”
“KHÔNG CHỊU!!!!!!!!!” Cô gầm lên như sư tử Hà Đông.
“WHY???”
“Xe là xe, người là người, hơn nữa, việc chị lái hư xe em liên quan gì đến Lâm Tịch đâu!!!”
Dương Chi Tuyết: TT___TT
Ác Giả Ác Báo“Haha!!! Cứ nhớ tới gương mặt con nhỏ Chi Ngọc shock đến ko biết gì thì mình thấy thật hả dạ!!! Thứ mình muốn mà ko có thì người khác đừng hòng mà có được!!!”
Lương Nhã Vi vừa trang điểm vừa hả dạ cười. Con nhỏ đáng ghét đó ngu như vậy, chỉ được mỗi cái hung dữ! Chẳng có gì là ra vẻ con nhà giàu hết. Giống dân chợ búa thì có!!!!
Đáng lẽ ra cô ko chỉ muốn con nhỏ đó mất hết thể diện, mất hết gia tài đâu!!! Nó còn phải mất cả chồng nữa cơ!!! Hehe!!!
***********Sunflower
Đôi mắt “sát thủ” của Lâm Tịch quét qua thân thể run rẩy của cô thư ký. Dám bán đứng anh ư???
“Sếp...” Cô thư ký như muốn thanh minh thì bị anh cản lại:
“Khỏi gọi như vậy! Kể từ giờ phút này cô ko còn là nhân viên công ty tôi nữa, nên khỏi kêu tôi là sếp!!!”
“Thật lòng tôi cũng ko muốn như vậy...”
“Cô ko muốn nhưng nhờ cô mà chuyện đã xảy ra!!!” Anh vô tình nói.
“Sếp!!!” Cô ấy nước mắt lưng tròng.
“Cút ngay đi!!! Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa hết!!!” Anh thẳng thừng nói. Ko khách khí mà đuổi cô ấy.
Cô ấy ôm mặt khóc lớn, chạy ra khỏi phòng làm việc của sếp!!! Trong lòng hết sức ân hận!!!
“Vợ!!!!!!!!” Anh nhấc điện thoại, 180* đổi thành giọng nói ngọt ngào như đường như mật!
“Đã làm đúng vậy chưa??? Có thương hoa tiếc ngọc mà ko nỡ đuổi người ta ko???” Cô giọng như một bà chủ thực thụ.
“Không có!! Anh đuổi cô ta rồi cơ!!! Hì hì...Còn...”
“Chuyện Nhã Vi cứ để em xử. Anh nhúng tay vào ko khéo lại rách việc. Haizz...”
Lâm Tịch: Ai nói??? Anh là người thông minh nhất đấy!!! Ít ra ko ngu như em!!!
Buổi tối, quán bar Sky...
“Suỵt! Nhớ nha! Nhớ là phải theo như kế hoạch nha!!! Kẻo hỏng là tiêu!!” Cô ko ngừng ra dấu nhắc nhớ hai nhỏ bạn tính tình bộp chộp là Mộc Như Ý và Lam Khê.
“Biết rồi! Nói mãi!!!”
“Biết rồi! Nói mãi!!!”
Cả hai người kia đồng thanh. Dương Chi Ngọc biết điều nên im bặt.
Đợi đến lúc mà ba người họ sắp gục đến nơi thì Lương Nhã Vi ms say say xỉn xỉn xuất hiện.
Cô ấy loạng chạng đi ra khỏi quán bar, xem có vẻ say đến nỗi quên mất đường về rồi!!!
“Ê!!! Chắc nó say lắm rồi đó!!!” Lam Khê khều khều.
“Nhảm nhí! Nhìn ko thấy sao mà còn hỏi!!!”
Dương Chi Ngọc và Lam Khê còn chưa kịp “thảo luận” xong thì Mộc Như Ý đã “anh dũng” xông ra đầu tiên.
“TRỜI!!!!”
Cả cô và Lam Khê đều xám mặt. Mệt nhỏ này ghê!!!
“Con khốn kia!!! Hôm nay mày chết chắc!!!”
“Mộc Như Ý!!!!!!!!” Cô và Lam Khê đồng thanh. Hai người ào ra, nhất thời xuất hiện ba người chặn đường khiến cho Nhã Vi la toáng lên.
“Cứu tôi!!! Có người muốn cướp sắc!!! Có người muốn cướp sắc!!!!”
Tại vì say xỉn nên đầu óc lơ mơ, Lương Nhã Vi theo phản xạ của một người con gái mà hét lên như vậy!!!!!!!
Ba cô gái ấy nghe như vậy thì tức khí, cả ba đồng loạt xông vào bịt miệng rồi mắng:
“Nhỏ khốn kiếp, ngu si kia, bọn này là người xinh đẹp, là một mĩ nhân, là những người thông minh, tài sắc vẹn toàn. Cóc thèm nha!!!! Cướp sắc ư??? Mày mơ đi!!!” Người đầu tiên nổi xung là Như Ý. Tiếp là Lam Khê:
“Con nhỏ tâm thần này, nó bị chạm dây rồi tụi mày ạ!!!”
Sau ms là Chi Ngọc:
“Nói lắm vào làm gì? Xử đẹp nó đi!!!”
Cả ba cô gái xúm lại, lôi kéo Nhã Vi vào một con hẻm vắng. Kế là liên tục cào cào vào mặt cô ta, sau lại nhéo mặt mũi cô ta mấy phát. Mặc dù ba đánh một là nhục nhưng ai biểu con nhỏ này đi giật chồng người ta, đã vậy còn âm mưu phá hủy gia sản người ta nữa!!! Đánh hội đồng mà đánh có ba người là còn nhẹ à nha!!!!
“Mày dám giật chồng tao á?!!! Mơ nhé!!!” Dương Chi Ngọc vả liên miên vào mặt Nhã Vi. Tức quá, cô ta cũng là vào tóm tóc cô:
“Ai cho mày đánh tao??? Nghĩ tao sợ mày chắc??? Tao gặp anh Lâm Tịch trước mày, mày có tư cách sao hả??? Con nhỏ hàng tôm hàng cá kia!!!”
“A!!!! Mấy bà đứng trơ ra đó làm chi? Nó kéo tóc tôi đấy!! Cứu tôi á!!!”
“Con nhỏ này!!! Ai cho mày đánh bạn tao hả??? Xử nó!!!”
Cả ba người đồng lòng xúm vào đánh dã man ko kém. Bây h Dương Chi Ngọc có cảm giác mình thật giống Hoạn Thư, giống một cách ghê gớm!!!
“Thôi! Đánh bấy nhiêu là đủ rồi!!! Mặc xác nó đi!!! Cái con nhỏ này ko cần đánh nữa!!!”
“Ừ!!! Đi thôi!”
Trước khi quay lưng đi, nhớ tới những “tội ác” cô ta đã làm, Dương Chi Ngọc liều mạng đánh cô ta một cái, nói:
“Sau này ko được xuất hiện trước mặt Lâm Tịch!!! Bởi vì anh ấy là-của-tôi!!!”
Câu Chuyện Ngọt Ngào
Ads
2 năm sau đó...
“Dương Chi Ngọc!!! Con bao giờ ms chịu có em bé đây???”
“A!!!! Mẹ đừng có ép con nha!!! Con sẽ ko sinh đâu!!!”
Trog nhà, một mẹ một con thi nhau tranh chấp.
Mẹ cô: Nhỏ này!!! Lớn đầu rồi sao vẫn lì lợm như vậy???
“Mẹ à!!! Việc này mẹ đừng có thuyết phục Chi Ngọc!!! Người mẹ cần thuyết phục phải là Lâm Tịch kia kìa.” Dương Chi Tuyết an nhàn dũa móng tay, sẵn tiện nói bừa vào.
“CHỊ HAI!!! Bớt đi cho thiên hạ nhờ!!!” Cô gầm lên.
“Ai da...Thật là hung dữ!!!”
Hai năm nay, mọi chuyện đã trôi qua một cách rất yên ả. Hai vợ chồng bất đắc dĩ là Lâm Tịch và Chi Ngọc cuối cùng cũng có tình cảm, cuối cùng cũng thuận hòa êm ả. Thế nhưng, sự việc lại rắc rối khi mẹ bày tỏ khát khau muốn bế cháu. Và việc thuyết phục cô nàng bướng bỉnh Dương Chi Ngọc này...Haizz...So vs bay lên cung trăng còn khó hơn!!! T_T
Nghe đồn, Dương Chi Tuyết cũng đã tìm được người thương nhưng cho dù cô muốn làm thám tử cũng khó, vì chưa được bao lâu thì những lỗi lầm ngớ ngẩn của cô đã bị chị mình phát hiện và tóm gọn!!!
Sue và Kevin đã đám cưới và có một tuần trăng mật hết sức bi đát, đó là bởi Ken đã xuất hiện và quấy rối chồng Sue. Khỏi phải nói cô ấy điên tới mức nào rồi. Hehe!!!
Còn Lam Khê thì sau khi ly hôn cũng đã có một khoảng thời gian shock đến liệt luôn. Nhưng bây h thì ko nha!!! Cô ấy đã có một mối tình cực kỳ lãng...xẹt!!! Huhu...Bạn trai cô ấy là người rất là...quái!!!
Nhưng kệ, đó là chuyện của họ.
Trở về vs cặp chính của chúng ta nào!!!
“Haiz...Thiệt là...”
Cô ngồi trước laptop, liên tục than ngắn thở dài. Để chứng tỏ mình là người chồng yêu vợ hơn yêu mạng, Lâm Tịch hỏi han:
“Sao thế? Có chuyện gì hả vợ???”
“Ko có gì!!! Chỉ là...Aizz...Thôi khỏi! Chẳng có gì to tát hết!!!
“Em đang có tâm sự à?!!!”
“Tâm vs chả sự! Vớ vẩn!!!”
Cô chau mày. Cái mà cô đang xem là ảnh con Lam Khê vs Như Ý chụp ở đủ thứ nước, nào Ý, nào Pháp, nào Hà Lan.v.v…lại còn chụp toàn vs người yêu!!! Tụi nó tính cho cô tức ói máu à!!!!
“Nhìn em có vẻ rất tức?!!” Sau đó, anh nhìn vào laptop, thấy bạn bè cô ai nấy chụp hình cười tươi roi rói thì nghiệm ra vấn đề!
“Em ghen tỵ á?!!!”
“Ghen cái đầu anh!!!”
“Hay thế này! Hai tuần nữa, chúng ta cũng xuất ngoại đến Hà Lan chơi nhé?!!!”
Cô mừng rỡ, hai mắt bừng sáng lấp lánh, nụ cười ngọt ngào, nhanh chóng ôm lấy anh, hét toáng lên:
“Đồng ý!!!!”
Ko khí đang êm ái thì…
ẦM!!!
Cửa bị bật mở ra, một bóng người vô cùng ám ảnh lại xuất hiện.
“Lâm Uyển Tiệp!!!!!!!!!!” Lâm Tịch và Chi Ngọc đồng thanh hét lên.
HẾT