Tận Thế Song Sủng - Chương 209

Tác giả: Bạch Tiểu Trinh

Chém giết hơn 20 phút đồng hồ mà zombie không có dấu hiệu giảm bớt.
Nếu 20 phút trước còn có thời gian trống cho mọi người đào tinh hạch, thì 20 phút sau họ lại không thể đào ra thêm một giây dư nào cả.
Lúc ở thành phố H đã chém giết qua mấy lần, lại một đường vượt cầu lớn tới đường lớn Hoa Nghiệp trở về, đội Tuỳ Tiện có cảm giác ăn không tiêu.
“Làm sao lại nhiều như vậy, bên giờ còn chưa vào trung tâm!” Hồ Hạo Thiên nhìn chằm chằm bốn phía không ngừng xuất hiện zombie tập tễnh đi tới nhíu mày.
Anh vừa nghĩ đến đã thấy nhiều rồi, ở đây vẫn còn cách xa trung tâm đã nhiều như vậy rồi.
Làm sao biết ở bên ngoài vòng rộng lớn đã nhiều như vậy rồi!
Bạch Thất ánh mắt run lên, trong tay xuất hiện một thanh kiếm băng khổng lồ phóng về phía zombie tụ tập đằng trước: “Chỉ sợ bên trong nội thành đã không còn người sinh sống.”
Hồ Hạo Thiên cảm thấy dị năng đã không còn đủ để giết zombie, trực tiếp lấy khủng súng trường ra bắn phá: “Anh nói là bên trong nội thành hơn 500 vạn nhân khẩu tất cả đều trở thành zombie rồi?”
“Không khác lắm.”
Sắc mặt Phan Vĩ Đại trầm xuống: “Nếu như chỉ có những người may mắn sống sót trong bốn căn cứ, như vậy là hơn 95 phần trăm dân số Hoa quốc bị nhiễm virus chết.”
Ngắn ngủi bốn tháng, gần như diệt sạch tất cả…
Mỗi người nghe được sắc mặt đều khó coi.
Nửa ngày, Phan Hiểu Huyên thì thào nói: “Lúc virus phát sinh, cũng nghe thấy nước ngoài cũng có ca bệnh tương tự.”
“Như vây, trên trái đất có hơn 6 tỷ người sẽ còn sống được bao nhiêu… ”
Mặc dù trước khi tới đây cũng đã dự đoán thành phố A đã không còn người sống sót, như tưởng tượng và chính mắt nhìn thấy khác nhau rất nhiều.
Nhìn tận mắt hàng ngàn hàng vạn huyết nhục hôi thối như cỗ máy giết chóc tuôn đi, tâm trạng bi thương nhường nào.
Điều đáng buồn hơn nữa chính là, giết chết hàng ngàn hàng vạn con, bên trong vẫn còn hơn một triệu con quái vật, cả nước còn hơn mười mấy thành phố nữa…
Lưu Binh đem súng trường hết đạn đập vào đầu con zombie, kêu lên: “Đừng nói nữa, nhanh nghĩ biện pháp, không thể tiếp tục như vậy được, nhất định sẽ có người chết…”
Trên mặt đất rơi vãi đầy súng ống, đều không cần lấy lại, súng ống thì có nhưng lại thiếu đạn, cung không đủ cầu.
Lưu Binh mới hô xong, phía trước một binh sĩ hét to một tiếng, đã nhìn thấy anh ta che bả vai đẫm máu đang run rẩy.
Những con zombie cấp hai tập chung một chỗ, rất hung hãn nhào tới, cho dù có súng ống trong tay cũng khó chống cự đám zombie điên cuồng như vậy.
Bạch Thất thấy thế, lập tức đặt mấy cái Băng Liên, kéo Đường Nhược: “Đi, lên xe.”
Muốn không bại lộ dị năng tinh thần lại đối mặt với nhiều zombie như vậy rất khó khăn.
Đường Nhược được Bạch Thất yểm trợ an toàn lên xe.
“Chúng ta cũng lên xe.” Hồ Hạo Thiên rống lên một tiếng, xung quanh liền xuất hiện một bức tường đất bao quanh.
Đánh không lại mà vẫn cứng đầu đó chính là không biết tiến lùi.
Đoàn người Tuỳ Tiện này yểm trợ người kia lần lượt lên xe.
Nhưng cho dù có hai lớp tường đất vẫn rất nhanh bị đám zombie chèn phá.
Quân đội cũng không có mấy người chống nổi.
Đúng lúc này, trên trực thăng truyền đến những tiếng đứt quản báo cáo: “Chu thiếu uý… Máy bay xăng… đốt ánh sáng… nhất định phải rút lui…”
Tại trên trực thăng máy quay lại cảnh tượng chính là, lúc nhúc zombie phảng phất đen nhánh như dòng sông cuồn cuộn không dứt phóng tới binh sĩ trên mặt đất.
Trên trực thăng trưởng quan ra lệnh: “Bảo trì trạng thái bay, rút lui ra khỏi đường cái Hoa Nghiệp!”
Trên mặt đất, Chu Thụ Quang thấy tình hình tiến công khó khăn, chuẩn bị tiến hành sách lượt khác.
“Tất cả mọi người lên xe, sử dụng súng phun lửa!”
“Một tiểu đội yểm trợ hướng chín giờ!”
“Hai tiểu đội yểm trợ hướng ba giờ!”
“Ba tiểu đội…”
Những tiểu đội khác lần lượt lên xe, trong quá trình này lại có mấy thành viên hi sinh trong miệng zombie.
Những binh lính kia coi như trải qua nhiều chiến dịch, nhìn thấy chiến hữu bên cạnh bị zombie nuốt hết, không thể nào khống chế được tâm tình của mình.
Kích động bọn họ lấy súng ống ra bắn.
Chỉ là, đạn cũng không nhều bằng zombie.
Đợi tất cả mọi người lên xe, Chu Thụ Quang lập tức hạ lệnh: “Bắn súng lửa, khai hoả!”
Cuối cùng hai chiếc xe bọc thép bên trong cửa xe mở ra, súng phun lửa cỡ lớn phun ra ánh lửa nóng cháy.
Đám zombie vây quanh bị lửa nóng, cũng không có dừng lại, mang theo lửa cháy trên người tiếp tục đi về phía trước.
Súng lửa mang theo tất nhiên là để đốt, phun một cái lại lan ra, zombie bị cháy một vùng, không chỉ có zombie, đám cây khô cằn như thối trên mặt mất cũng bốc cháy lên.
Hiện tại không có gió, nhưng lại cháy nhánh cây khô rất nhanh cháy lan ra.
“Cái đồ ngu này!” Bạch Thất không chờ quân đội, trực tiếp đạp chân ga, thay đổi phương hướng, liền xông ra ngoài, “Chúng ta trực tiếp xông ra ngoài!”
“Thế nào?” Hồ Hạo Thiên hỏi một tiếng, cũng lái xe theo Bạch Thất, đi ra ngoài.
Đoàn Tuỳ Tiện lại có thêm đoàn Thiên nhai, hết thảy cũng phải mười chiếc xe, toàn bộ giẫm chân ga, hướng về phía ngoại thành nhanh chóng chạy d di.
“Báo cáo, thế lửa càng lớn..”
“Báo cáo, đoàn Tuỳ Tiện đã lái xe ra khỏi vòng tròn số 3…”
Chu Thụ Quang vừa rồi từ kính chiếu hậu nhìn thấy, hừ một tiếng nói: “Tự tiện rời khỏi, không cần để ý đến bọn họ, tiếp tục phun lửa.”
Lửa cháy trên người zombie bùng nổ, zombie chính là từ nhân loại biến dị, trên người có dầu trơn dễ bắt lửa, mà lần này Chu Thụ Quang lại chuẩn bị đầy đủ súng phu lửa đốt lên một bộ phận lớn zombie.
Zombie không có cảm giác đau, không biết dừng lại, hung hăng tiến lại như những chiến binh dũng cảm, hoàn toàn không sợ lửa.
Trong lúc cháy, màu đen khói kịch liệt cuồn cuộn tiến đến.
Chu Thụ Quang ngồi trên xe bao kính hết thảy, nhưng mà cho dù kính thế nào, khói vẫn len vào được.
Khói cực kì gay mũi, hun vào toàn bộ người trong xe, khiến cho người ta khó hô hấp.
“Khí này…”
“Gặp quỷ.” Chu Thụ Quang không khỏi kêu lên, che mũi lại, lúc này mới ý thức được vấn đề.
“Lấy mặt nạ phòng độc trong xe ra đây!”
Chu gia ở trong căn cứ phụ trách đốt zombie, mà cho dù Chu Thụ Quang chưa từng làm, cũng biết được khói này nhất định có độc.
Nhưng mà, không phải đội ngũ nào cũng có kinh nghiệm phòng cháy, cũng không mang bao nhiêu mặt nạ cả…
“Báo cao, mặt nạ phòng độc còn có rất nhều binh sĩ còn thiếu!”
“Rút lui rút lui, tất cả rút lui!” Chụ Thụ Quang ra lệnh.
Hàng ngàn con zombie bị phun lửa, hình thành nên khung cảnh đáng sợ. Không khí nồng đậm mùi khói độc, ánh lửa chói mắt không thể đếm được có bao nhiêu zombie, từ trên máy bay trực thăng chính là cảnh thượng từ một dòng sông màu đen zombie biến thành dòng sông đỏ.
Cảnh tượng cực kì đáng sợ!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc