Tôi mang cái lọ mẫu của tôi ra chỗ quầy để giao cho con y tá. Hai vợ chồng nhà kia cũng đang đứng đấy. Nhìn cái lọ của chúng nó đầy tràn còn của tôi được có tí tẹo dưới đáy lọ, nhục không để đâu hết nhục. Đã thế thằng chồng còn quay sang hỏi han:
- Ở trong lâu vậy mà được có tí thế thôi à? Vậy mà còn đòi three-some. Bố thằng bệnh.
Thôi thì giờ nó nói, nó chửi gì mình cũng đành gục mặt mà nghe thôi, cãi sao được. Của nó đầy tràn cả lọ thế cơ mà.
Tôi lủi thủi quay ra ngoài đợi lấy kết quả. Vừa quay ra, tôi thấy ngay chị áo hồng lúc nãy đang ngồi ngay phía sau tôi. Đã định lờ đi cho đỡ nhục nhưng bà ấy lại cố tình gọi tôi:
- Có vậy thôi à em? Thế mà chị tưởng ghê gớm lắm!
Tôi cúi gằm mặt lẩn ra ngoài cửa, không dám ngồi trong phòng nữa. Thời gian chờ kết quả chỉ 30p thôi nhưng với tôi đúng là địa ngục. Nếu kết quả bất lợi, tôi sẽ không lấy được vợ, bố mẹ khinh bỉ, bạn bè coi thường, người thân dị nghị. Cuộc đời tôi đặt hết cả vào cái tờ giấy kết quả này đây.
- Ai là Phèo, vào nhận kết quả nhé!
Đã có kết quả rồi. Tôi run run lê từng bước vào trong mà ngỡ như bước lên vành móng ngựa nhận bản án của cuộc đời. Tôi sẽ được thả tự do để tự tin lấy vợ, hay sẽ lãnh bản án chung thân suốt đời quay tay đây?
Hồi hộp mở tờ kết quả, tôi như không tin vào mắt mình. Không tin vào sự thật phũ phàng này. Tôi thét lên hỏi bác sĩ?
- Thế này là sao hả bác sĩ? Tại sao lại thế?
- Là vô sinh rồi.
- Sao lại thế được, không thể thế được.
- †ïηh †rùηg vừa yếu, vừa thiếu.
- Lý do? Hãy cho tôi một lý do, sao lại yếu, lại thiếu?
- Quay tay quá nhiều, †ïηh †rùηg cung không đủ cầu, nhà máy sản xuất không kịp, dẫn đến quá tải, treo máy luôn.
- Không khởi động lại được ạ?
- Chịu. Cái này là lỗiphần cứng rồi.
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn
Tôi thất thểu ra về. Trời mưa như trút. Tôi mặc kệ, để mưa cuốn hết tủi nhục, cay đắng trong tôi. Mưa hôm nay lấy nước từ biển về hay sao mà mặn thế. Cay hết cả mắt, chát hết cả miệng tôi rồi. Không phải đâu, tôi đang khóc đấy. Nhưng tôi chợt nghĩ, việc éo gì phải khóc nhỉ, không lấy được vợ thì mình vẫn còn đôi tay, bàn tay ta làm lên tất cả, làm được mọi việc, kể cả việc thay thế một người vợ. Tôi xòe hai bàn tay ra, hai bàn tay tuy lười lao động nhưng lại rất lắm vết chai sần của bao lần tác nghiệp. Còn bàn tay ấy là còn hạnh phúc, còn ý nghĩa của cuộc sống, còn những phút giây thăng hoa. Tôi tự nhiên thấy phấn chấn và nhẹ nhõm hơn hẳn. Miệng nghêu ngao câu hát hòa với nhạc nền là tiếng mưa cho lòng thêm yêu đời…
“Quay tay thêm một lần
Rồi một mình lại quay tay thêm vài lần
Để lòng mình ôi lâng lâng ôi lâng lâng không ngại ngần…
Ầu ầu ầu ấu ze, ầu ầu ầu ấu ze
Ta về quay tay về quay tay
Ba hôm quay một lần
Rồi thòm thèm lại hai hôm quay một lần
Mặt bần thần, tay rung rung, môi run run như thằng đần
Ầu ầu ầu ấu ze, ầu ầu ầu ấu ze
Ta về quay tay về quay tay…”
Hết.