Tâm Tâm Niệm Niệm - Chương 04

Tác giả: Tức Phù

"Nếu tôi thua, tôi sẽ giải thoát cho anh... Thiếu Tần."
Đúng, nếu cô thua thì mọi chuyện đến đây sẽ kết thúc. Cô sẽ không bày trò để khiến Hàn Thiếu Tần đau đầu nữa. Cũng sẽ không ôm thêm một chút hy vọng viễn vong nào với Hàn Thiếu Tần nữa.
Nếu cô thua, cô sẽ buông tha cho hắn cũng như buông tha cho trái tim mình.
Khóe môi Lục Tâm Niệm nhếch lên, nở một nụ cười nhạt.
Bên này, Hàn Thiếu Tần sau khi nhận được tin nhắn của Lục Tâm Niệm thì càng tức điên hơn.
Từ trước đến nay chưa có một ai dám làm chuyện này với hắn, lần này lại còn là một người phụ nữ.
Ha, Lục Tâm Niệm quả nhiên nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Cô đúng là biết cách khiến cho hắn rơi vào hoàn cảnh khó khăn, chẳng biết nên gỡ nút thắt nào đầu tiên.
"Anh không cần phải điều tra, bởi vì anh sẽ không điều tra được gì cả, Thiếu Tần."
"Tốt nhất, anh nên làm theo những gì tôi nói."
Hàn Thiếu Tần nhìn hai dòng tin nhắn vừa được gửi đến mà căng cả da đầu. Đây là tin nhắn thứ 6 của Lục Tâm Niệm, tất nhiên cũng được gửi từ số điện thoại mới toanh, mà còn ở một đất nước khác.
Ha, Luc Tâm Niệm thật biết chơi. Được, cô muốn chơi vậy hắn chơi với cô đến cuối cùng.
Hàn Thiếu Tần nghiến răng nghiến lợi nhắn tin: "Cô muốn gì?"
Không ngờ rất nhanh Lục Tâm Niệm đã trả lời lại, bằng chính số đó.
"Ôn lại kỷ niệm. Tôi muốn chúng ta chơi một ván bài tình cảm."
"Nếu tôi thua, tôi sẽ ly hôn, hai bên gia đình tôi cũng sẽ giải quyết."
Phải biết, Hàn gia và Lục gia vốn rất cương quyết trong chuyện hôn nhân của hai người.
Nếu bọn họ có thể dễ dàng ly hôn như thế thì đã sớm làm từ lâu rồi, chứ chẳng chờ đến hôm nay.
Nhưng bây giờ Lục Tâm Niệm nói như vậy, ắt sẽ có cách giải quyết.
Hàn Thiếu Tần nhướng mày, gửi lại một tin nhắn nhưng tuyệt nhiên không còn ai trả lời nữa.
"Mẹ kiếp!"
Hắn tức giận mắng một câu, sống mấy chục năm trên đời đây là lần đầu tiên hắn bị một người phụ nữ đùa bỡn, trêu đùa trong lòng bàn tay như vậy.
Là hắn sai khi đã xem thường Lục Tâm Niệm, là hắn sai khi khinh thường cô.
Tiểu thư Lục gia, làm sao có thể không làm nên trò trống gì cơ chứ?
Hàn Thiếu Tần tức giận cười lạnh một tiếng, hắn nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn 10 giờ tối rồi, hắn còn một đóng văn kiện chưa xử lý, nhưng trong đầu lúc này lại chỉ nghĩ đến Lục Tâm Niệm.
Đột nhiên, một hình ảnh hiện ra trong đại não hắn, nhưng rất nhanh đã biến mất.
Hàn Thiếu Tần nhướng mày, mơ hồ cảm thấy khó chịu, giống như bản thân đã quên mất chuyện gì đó vậy.
Cô bé vừa nãy hiện ra trong đầu hắn... là ai vậy?
Hàn Thiếu Tần mơ hồ đặt ra nghi vấn, nhưng tất nhiên sẽ không có câu trả lời dành cho hắn ngay bây giờ.
Hắn mím chặt môi lại, bất giác thở hắt ra một hơi.
Qua mấy ngày, Lục Tâm Niệm cuối cùng cũng có động tĩnh. Lần này, Hàn Thiếu Tần nhận được một hộp bưu kiện, sau đó mới nhận được một tin nhắn.
Lục Tâm Niệm: "Mở ra xem đi, có bất ngờ dành tặng cho anh."
Hàn Thiếu Tần nhíu mày, đột nhiên cảm thấy không nên mở hộp bưu kiện này ra. Lỡ như Lục Tâm Niệm đặt bo.m bên trong thì sao/
Lục Tâm Niệm lại nhắn đến một tin: "Không mở? Sợ tôi đặt b.om hại anh à?"
Hàn Thiếu Tần giật mình, cảm thấy giống như minh đang bị người khác theo dõi.
Hắn bật dậy khỏi ghế nhìn đông nhìn tây như muốn tìm ra một hình bóng nào đó. Hàn Thiếu Tần cầm điện thoại, bấm lại vào số vừa gửi tin nhắn cho mình.
Nhưng số máy lại thuê bao, Hàn Thiếu Tần hoàn toàn không gọi được.
Lúc sau, một số điện thoại khác đã nhắn tin tới, thúc giục Hàn Thiếu Tần mở bưu kiện, cũng khuyên hắn đừng cố tìm cô, vì hắn sẽ không bao giờ tìm được trừ phi cô cho phép.
Hàn Thiếu Tần đường đường là một Tổng tài cao cao tại thượng, chưa có việc gì không xử lý được. Lần này lại bị người vợ trên danh nghãi quay như chong chóng.
Hắn nghiến răng, từ trong miệng phun ra hai chữ "khốn kiếp" sau đó dùng da.o mở bưu kiện ra.
Bên trong lại chỉ có một đống ảnh chụp, mà xem kỹ thì đó hình như lại là Hàn Thiếu Tần lúc bé.
Nhưng bức ảnh này chụp không có chút kỷ sảo nào cả, một số lại mờ ảo như bị chụp loạn. Xem ra người chụp chẳng có tay nghề gì.
Hàn Thiếu Tần nhíu mày, cầm ảnh chụp lên xem, càng xem càng thấy khó hiểu.
Bởi vì, đây là hắn lúc 6 tuổi, nơi này chính là vườn sau của nhà ông bà nội hắn.
Vậy vì sao Lục Tâm Niệm lại có những thứ này?
Cô rốt cuộc là ai?
Tại sao lại có chúng?
Trên khuôn mặt của Hàn Thiếu Tần hiện rõ sự khó chịu, nghi hoặc. Hắn siết chặt đống ảnh chụp có chút cũ trong tay mình, lại trầm mặc đăm chiêu.
Nhưng hắn không nghĩ ra được gì cả, não bộ trống rỗng không chút ký ức nào liên quan đến thứ này.
Ngay lúc đó, Lục Tâm Niệm đã gửi tới một tin nhắn:
"Anh không nhớ sao? Làm tôi đã chụp nó..."
Hàn Thiếu Tần giật mình, Lục Tâm Niệm chụp nó? Chẳng phải hắn và cô chỉ mới gặp nhau cách đây vài năm thôi sao?
Tại sao cô lại nói cô chụp những bức ảnh này?
"Lục Tâm Niệm... cô rốt cuộc là ai?"
Lục Tâm Niệm ngồi trước máy tính, khóe môi cong lên rồi hạ xuống, ánh mắt hiện rõ sự bất lực.
"Tôi là ai sao?"
"Là ký ức đã bị anh lãng quên... Thiếu Tần."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc