"Anh...có biết Lam Hàn không?"
"Lam Hàn? Tôi biết, biết rõ nữa là đằng khác."
Nghe câu đáp lại từ Lam Nghiễm, trái tim đang run rẩy của Tầm Nhiên chợt run lên một chút. Là biết rõ sao? Là Lam Hàn sao?
"Tầm Nhiên, cô nhìn tôi đây mà còn hỏi câu đấy nữa sao?"
Lam Nghiễm vẫn đang chuyên tay lái xe, nhưng đáy mắt vẫn nhìn vào cô, nhìn rõ từng biểu cảm từ giật mình, hoang mang, đến hoảng hốt kia.
Tim cũng chợt co thắt lại.
"Vậy...anh là anh em của Lam Hàn sao?"
"Đúng vậy. Tôi là anh trai của Lam Hàn."
"Anh...anh trai sao?"
Là anh trai sao? Tầm Nhiên cũng vô cùng bất ngờ trước câu trả lời từ anh, lòng cô vẫn nghi hoặc không tin cho lắm. Gần ba năm ở Lam gia, cô chưa nghe mọi người nhắc đến cái tên Lam Nghiễm này, bây giờ lại nói là anh trai của Lam Hàn, có tin được không chứ?
Lam Nghiễm đánh lái rẻ về hướng trái, anh ta nhìn cô như không tin cho lắm, anh nhướn người, mở lấy tấm ảnh từ cốp trước xe ra đưa cô xem. Nhìn tấm ảnh trên tay, cô mới thật sự tin đó là thật. Là gia đình bốn người, cả Lam Hàn và Lam Nghiễm đều nở nụ cười rất tươi, rất hồn nhiên tuổi nhỏ.
Anh nghĩ cô đã tin rồi, khẽ cười mà hỏi:
"Sao? Cô quen Lam Hàn à?"
"Tôi có.....à không. Tôi không quen biết, chỉ là thấy trên tạp chí về công ty Lam thị thôi."
Tầm Nhiên vừa muốn thừa nhận rằng sáng nay cô vừa ly hôn với Lam Hàn, nhưng nghĩ gì lại rồi thôi. Cô nói bản thân mình không quen đi thì hơn, nếu biết cô vừa ly hôn với em trai anh ta, lại ngại ngùng hơn.
"Hi vọng cô không quen Lam Hàn. Cô biết đấy, anh em thì không thể yêu cùng một người phụ nữ đâu!"
Tiếp tục update khi có chương mới ...!