Tiểu Bá Vương Khu Thiết Đông Sau khi Trang Hào đi, Hoa Kì cũng không suy nghĩ nhiều, dứt khoát kiên quyết lựa chọn đi nhà tắm Ngũ Hành. Khu Thiết Đông là khu vực mới phát triển, trước kia không ai hỏi thăm, đất không đáng vài đồng tiền, nhưng mà một khu vực bình thường như vậy, bất chợt xông vào tầm mắt mọi người, nhất thời danh tiếng vang xa.
Hoa Kì ngồi trong xe buýt, nhìn xe càng đi càng xa, không khỏi có chút sợ, trong lòng cậu hiểu, mình cố ý lựa chọn đến khu Thiết Đông đi làm, nhất định sẽ không có cách nào gặp Trang Hào thường xuyên, nhưng cậu không thể không làm như vậy, người luôn phải sống, cậu không thể không làm gì chỉ chờ Trang Hào xuất hiện.
Nhưng mà, Hoa Kì chưa bao giờ nghĩ mình và Trang Hào đang ở giai đoạn nào.
Xe buýt đi vào khu Thiết Đông, Hoa Kì bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, nơi này xây dựng thật đúng là được, hai bên đường phố nhà lầu liên tiếp, quán ăn chỗ ăn chơi gì cũng có, lối đi bộ lại toàn trai đẹp mỹ nữ, cẩn thận nhìn, thật đúng là khu Thiết Đông không kém khu Hướng An cùng khu Nam Sơn bao nhiêu, nhiều lắm cũng coi như là mỗi nơi có nét riêng mà thôi.
Nói tới khu Nam Sơn, Hoa Kì tự nhiên nghĩ đến Chương Viễn, từ lần đàm thoại trước, Hoa Kì mơ hồ nhận thấy, Chương Viễn cùng khu Thiết Đông có liên hệ.
Hoa Kì không khỏi nhếch khóe miệng, dạo đúng là chuyện phiền toái không ngừng!
Hoa Kì theo địa chỉ trên tờ giấy Tiểu Lý đưa tìm được nhà tắm Ngũ Hành, nhà tắm này mới vừa khai trương mấy ngày, mặt trước còn có bóng bay cùng các loại lẳng hoa, Hoa Kì từ một bên đi qua nhìn kỹ người tặng hoa, một người trong đó thiếu chút nữa khiến Hoa Kì cười ra tiếng, tên là Lý Nhị Cẩu, chúc Tứ gia buôn bán thịnh vượng.
Hoa Kì bĩu môi, giờ niên đại gì, còn có người tên này, thật đúng là đủ quê.
“Cậu tìm ai?” Trong nhà tắm đi ra một người, từ ăn mặc có thể nhìn ra là phục vụ sinh.
Hoa Kì nín cười nói: “Tôi được người bạn giới thiệu tới phỏng vấn.”
Phục vụ quan sát Hoa Kì: “Phỏng vấn gì?”
“Tắm kỳ.”
“A, vậy được, cùng tôi đi vào.” Phục vụ đẩy cửa ra mang theo Hoa Kì vào đại sảnh, trong đại sảnh có vẻ hơi trống trải, thiết bị cũng không đầy đủ hết, nhưng lại có không ít khách nam nữ đứng xếp hàng nơi quầy tiếp tân lấy thẻ.
“Quản lý, có một nhóc tới phỏng vấn tắm kỳ.” Phục vụ hướng thét gọi một người đàn ông mang giày tây trong quầy tiếp tân.
Người đàn ông gật đầu một cái, buông công việc trong tay đi ra: “Trước kia đã làm sao?”
Hoa Kì nói: “Đã làm.”
“Làm đã bao lâu?”
Hoa Kì nói: “Hơn ba năm.”
Quản lý cười: “Càng già càng lão luyện a, vậy thì tốt, nơi này mới vừa khai trương cần nhân viên kỳ cựu như cậu, tên là gì?”
“Hoa Kì, đóa hoa hoa, cờ xí kỳ.”
Quản lý chợt nhớ tới có người đề cập với y: “Cậu là bạn của Cao sư phụ giới thiệu tới đúng không?.”
Hoa Kì liên tục không ngừng gật đầu, cười nói: “Đúng, quản lý trí nhớ thật tốt.”
Quản lý cười cười: “Vậy được rồi, nếu cậu có kinh nghiệm như vậy, hi vọng cậu đến chỗ tôi làm việc tốt, đem kinh nghiệm tích lũy trước kia dạy cho người ở đây.”
“Ngài yên tâm, cái này nhất định, nói được làm được là câu mẹ tôi thường nói.” Hoa Kì có vẻ tràn đầy tự tin.
Quản lý thưởng thức nói: “Vậy được, hôm nay cậu đi làm luôn đi, chỗ này tôi nhiều khách, tắm kỳ tổng cộng chỉ có ba người, rất vội. Về phần tiền công, cứ dựa theo tiền lương lúc ở nhà tắm cậu làm lúc trước, cậu đừng nói với người khác, nghe không?”
“Được, nhưng mà. . . . . .” Hoa Kì hơi do dự.
Quản lý hơi nhíu lông mày quan sát Hoa Kì: “Thế nào? Có khó khăn?”
Hoa Kì cười lắc đầu: “Cũng không phải là chuyện gì lớn, tôi cho là hôm nay chỉ tới đây phỏng vấn, cho nên lúc tới không mang hành lý, nhà tôi ở vùng ngoại ô.”
“Này, này không phải là chuyện gì, cậu cứ làm trước, chờ Chủ nhật tôi cho cậu nghỉ một ngày về lấy là được.”
Quản lý hào khí như thế, Hoa Kì cũng không nhăn nhó, đồng ý một tiếng hôm nay liền làm việc, nhưng chuyện cũng không có thuận lợi như Hoa Kì dự liệu, lúc cậu vào nhà tắm nam thì ba tắm kỳ công bên trong không có một người phản ứng, bất đắc dĩ Hoa Kì đành phải buồn bực chờ việc, rốt cuộc mười phút sau, Hoa Kì ᴆụng phải người khách đầu tiên, nhưng không động tay đã bị một người đàn ông cao hơi gầy bên cạnh đoạt đi.
Hoa Kì biết, mình bị xa lánh.
Nhưng mà không sao cả, chờ bọn họ làm không nổi nữa, chắc chắn sẽ có việc.
Trên thực tế Hoa Kì nghĩ lầm rồi, cũng đánh giá thấp thực lực ba người này, tuyệt kỹ của bọn họ là gạt người, lừa gạt thế nào, chà phía trước sau lưng một lần là xong, hoàn toàn không cùng cấp bậc với nhà tắm trước, đừng nhắc tới phục vụ hạng sang trọn bộ gì.
Hoa Kì mặc đồng phục làm việc ngồi ở trên giường bên cạnh nhìn, từ thủ pháp tắm kỳ của bọn họ hoàn toàn có thể kết luận là ngoài tắm rửa ở nhà từ nhỏ đến lớn ra, căn bản không có bất kỳ kỹ thuật gì.
Hoa Kì nhìn lâu, cũng cảm thấy không có nghĩa, liền nằm ૮ɦếƭ dí trên ấm giường lim dim, ai ngờ đang ngủ ngon lại bị giường chấn động mà tỉnh.
Hoa Kì giương mắt nhìn một tắm kỳ công mập mạp bên cạnh nói: “Làm gì?”
Mập sư phụ trợn mắt nhìn Hoa Kì một cái: “Tứ gia mời cậu tới ngủ à? Cậu không biết làm việc?”
Hoa Kì bĩu môi: “Không có ai tìm tôi tắm kỳ, tôi có thể làm gì?”
“Hắc, thằng nhóc này không muốn làm việc? Không thấy nhà tắm khắp nơi đều là nước ᴆục sao, cậu không thể lấy giẻ lau lau một cái?”
Hoa Kì chép chép miệng, chậm rãi xuống ấm giường, đi tới bên tường cầm giẻ lau nhà bắt đầu kéo.
Hoa Kì nghĩ, loại chuyện này là ai cũng sẽ gặp phải, chỉ cần vào xã hội, chịu chút chèn ép cũng không có gì, tóm lại thời gian lâu, bọn họ hiểu mình là dạng người gì, tự nhiên sẽ không đối đãi với mình như thế nữa.
Ôm ý nghĩ như vậy, cuối cùng Hoa Kì cắm rễ ở nhà tắm Ngũ Hành, nhưng ba ngày sau, Hoa Kì sửng sốt không chà xát qua một ai, một phân tiền cũng không có, ngược lại thành tạp công ở nhà tắm.
Trong ba ngày này, Hoa Kì trừ ăn cơm ra hầu như không ra khỏi nhà tắm, buổi tối lúc ngủ, ba người tắm kỳ công kia ngược lại rất là hào phóng, giường lớn gì cũng cho Hoa Kì, điều này làm cho Hoa Kì ít nhiều hơi vui mừng, nhìn ra. . . . . . Không dính dáng tới ích lợi, ai sẽ đi tranh tới tranh lui?
Rốt cuộc nhịn đến buổi tối ngày thứ tư, nhà tắm rửa tiến hành giảm giá, ngày này nhà tắm có không ít người, đa số là đàn ông, đoán chừng là vì nơi này phục vụ đặc biệt mà đến?
Trong nhà tắm nam, Hoa Kì vẫn như cũ cầm giẻ lau nhà kéo kéo chung quanh, tự đắc như đang vẽ tranh đùa, tùy ý hạ 乃út. Mà ba người tắm kỳ sư kia lại mệt mỏi không thở được, từng cái rũ cụp mặt, như sống không dậy nổi.
Hoa Kì ở một bên hé miệng cười trộm, đáng đời, cho các người giành, sớm muộn gì cũng mệt ૮ɦếƭ các người, đến lúc đó tôi liền có cơ hội rồi.
Lúc Hoa Kì đang chế giễu, cửa nhà tắm nam đột nhiên bị đẩy ra, ba người đàn ông thân hình cao lớn đi vào, Hoa Kì nhìn lướt qua người đàn ông cầm đầu kia, hắn và Trang Hào một dạng, vai trái xăm hình, là một con rồng, màu sắc rực rỡ. Nhìn mặt người đàn ông này, đừng nói, thật đúng là không kém Trang Hào, nhưng ánh mắt của hắn có chút hung ác, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Hoa Kì nhìn hai mắt, nhìn hắn khi đi tới vội vàng cúi đầu làm bộ lau nhà.
“Tứ gia, nơi này của anh cũng quá bận đi? Muốn chà xát tắm rửa cũng không được.” người đàn ông đi phía sau gã xăm hình oán giận nói.
Gã xăm hình cười nói: “Vậy thì đừng chà xát, lên lầu tìm cô nàng nào đó đi.”
“ĐM, ngày hôm qua mới vừa đập tứ pháo, không tới.”
Gã xăm hình trêu ghẹo nói: “Đáng đời, cẩn thận sớm muộn gì cũng bất lực.” Nói xong, Gã xăm hình lấy khăn tắm bên hông xuống, thân thể xích lõa đi tới phía dưới vòi hoa sen dội thân thể, ánh mắt hắn tình cờ quét qua Hoa Kì, cau mày nói: “Mày là ai?”
Hoa Kì ngẩn ra, ngẩng đầu lên cười nói: “Tôi là nhân viên nơi này.”
“Nói nhảm, tao không biết mày là nhân viên sao, tao là hỏi mày làm gì.” Gã xăm hình không nhịn được nói.
Hoa Kì đàng hoàng nói: “Tắm kỳ.”
“Tắm kỳ? Ai chiêu mày vào?”
Hoa Kì tới Ngũ Hành mấy ngày rồi, sửng sốt không có người nói chuyện nhiều với cậu, cho nên cũng không có cơ hội hỏi quản lý tên gì, chỉ có thể nói: “Quản lý thích mặc tây trang đó.”
Gã xăm hình hì hì cười: “A, tao biết rồi.”
Hoa Kì cảm thấy không giải thích được, chẳng lẽ mình hình dung sai sao? Người quản lý đó từ sớm đến muộn không ngừng đổi tây trang, chuyên cần một ngày đổi bốn lần.
“Mày nói mày là tắm kỳ, vậy thì xoa xoa cho tao.” Gã xăm hình tắt vòi tắm, đi tới ấm giường trống không nằm xuống: “Đến đây đi.”
Hoa Kì đang muốn cự tuyệt, sau lưng lại bị mập sư phụ đẩy một cái: “Nhanh qua, hắn là ông chủ đó.”
“Ông chủ?” Hoa Kì sững sờ, vạn vạn không ngờ ở đây sẽ ᴆụng phải ông chủ Ngũ Hành.
“Kì kèo gì đó? Nhanh lên.” Gã xăm hình nhắm mắt lại thúc giục.
Hoa Kì vội vàng nói: “Tới.” Hoa Kì chạy đến rương quần áo lấy túi công cụ, lúc trở về lại lấy một chậu nước ấm, mang theo khăn tắm hỏi “Ca, anh muốn chà xát thế nào? Chỉ kỳ bùn hay là toàn bộ?”
“Tùy mày.”
“Được rồi, vậy tôi làm.” Hoa Kì nghĩ thầm, người đàn ông trước mặt này là ông chủ a, vì tiền đồ tương lai, hôm nay phải xoay cánh tay bộc lộ tài năng, vì vậy, Hoa Kì đem toàn bộ sở học ba năm qua dùng lên người gã xăm hình, cái gì trước kỳ bùn, sau xoa Ϧóþ, bôi dầu thơm, từ đầu đến chân ngay cả ngón chân đều không lọt, ngay cả cúc hoa của Gã xăm hình cũng chào hỏi. (Làm nghề này em ăn đậu hủ của biết bao người a :v)
Đợi Hoa Kì chà xát xong, Gã xăm hình dường như ngủ quên, có lẽ Hoa Kì đột nhiên thu tay lại làm cho hắn cảm thấy có chút không thích ứng, lúc này mới từ từ mở mắt, kêu rên nói: “Thủ pháp không tệ, trước kia làm qua?”
Hoa Kì hả hê nói: “Nhà tắm Cổ Lãng.”
“Nhà tắm Cổ Lãng?” khóe miệng Gã xăm hình nhảy lên, từ từ rời ấm giường, ngồi xếp bằng xuống, mà nhị đệ hắn giữa hai chân cũng đứng thẳng, Hoa Kì không khỏi nhìn qua hai lần, âm thầm thầm nói, lớn như vậy a. (⊙o⊙)
Gã xăm hình hình như nhận ra cái gì, cười giỡn tự đắc duỗi ngón tay gẩy gẩy nhị đệ, nó như lò xo tự đắc trên dưới 乃úng lên, nói: “Nhà tắm mới khai trương, người cũng tuyển không đủ, thủ pháp thuần thục giống như mày tao mời không ít, có thể tới không được mấy cái, tao thấy hay là như vậy, mày coi như sư phụ mới của nhà tắm nam đi, tiền lương tao tăng hai ngàn cho mày.”
Hoa Kì há miệng: “Thật à?”
Gã xăm hình xem nhìn bộ dạng Hoa Kỳ thấy tiền sáng mắt, không khỏi cười nói: “Thật.”
“Được, tôi bảo đảm không phụ ông chủ kỳ vọng.”
Gã xăm hình giơ tay lên gãi gãi đầu, đứng dậy khỏi ấm giường xuống tới, lúc lướt qua Hoa Kì nói: “Làm rất tốt, tao bảo đảm nơi này không thể kém nhà tắm Cổ Lãng.”
Hoa Kì cười láo lĩnh nói: “Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng gấp bội.”
Gã xăm hình vỗ vỗ bả vai Hoa Kì, đi tới dưới vòi tắm cọ rửa mình.
“Bàng Suất ở đây không?” cửa nhà tắm bị đẩy ra, một người đàn ông mặc đồ ở nhà hổn hển thở gấp nói: “Bàng Suất có đây không?” |
“Mày mù à? Không thấy tao ở đây sao?” Hoa Kì nhìn soi mói, Gã xăm hình thế nhưng quay đầu lại.
“Đại ca, em tìm được anh rồi, anh nhanh đi đi, đã xảy ra chuyện.”
Bàng Suất xem thường tắm : “Có rắm thì phóng đi.”
“Chúng ta. . . . . .” người đàn ông mặc đồ ở nhà liếc nhìn Hoa Kì, hung hăng trừng cậu một cái mới đi tới bên cạnh Bàng Suất, hạ thấp giọng nói: “Tuần trước chuyện kia bị người phát hiện, thằng nhãi Trang Hào vừa rồi mang theo mười mấy người đập công ty Lâm Sơn, rất nhiều huynh đệ bị đưa đến bệnh viện.”
“Mày nói cái gì?” Bàng Suất đóng vòi hoa sen, căm tức nhìn người đàn ông nói: “Trang Hào dám đối đầu với tao đúng không? Được, sớm muộn gì tao cũng cho hắn biết ông đây lợi hại.”
Hoa Kì ở một bên nghe mà trong lòng run sợ, cậu vạn lần không ngờ, ông chủ hiện tại của mình lại có quan hệ với Trang Hào.
Hắn lại là Tiểu Bá Vương khu Thiết Đông —— Bàng Suất.