Tạm Bợ - Chương 97

Tác giả: Minh Hà

Trên chiếc giường rộng lớn, hai thân ảnh quấn quýt nhau dây dưa không dứt, từng nụ hôn trao nhau, cái cảm giác đê mê chìm trong tình yêu khiến người ta không thể nào quên được. Sau một lúc lâu vất vã cuối cùng hai người cũng đạt đến cao trào, anh ôm cô vào trong lòng, thơm nhẹ một cái lên tóc rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Lee Bona áp trán lên иgự¢ Kim Taehyung hít lấy mùi xạ hương quen thuộc từ anh, cô cuối xuống nhìn chiếc nhẫn trên tay mình rồi nở một nụ cười hạnh phúc. Lee Bona nhắm mắt lại, một giọt nước mắt rơi xuống. Cô vòng tay ôm anh cùng anh chìm vào giấc ngủ. Giấc ngủ hôm nay sao mà ấm áp, dễ chịu quá. Chỉ khi ở bên anh cô mới có cảm giác này, cảm giác ngậm tràn yêu thương.
Như thường lệ, muốn cưới đâu chỉ cả hai quyết định là được, phải có sự đồng ý hai bên gia đình thì mới hợp lẽ thường, mới được công nhận công khai hai người là của nhau. Gia đình anh thì khỏi phải bàn nhưng gia đình cô thì khác, Kim Taehyung thân là đàn ông đương nhiên sẽ biết tự lo liệu không để vợ mình thiệt thòi.
Ngay sáng hôm sau khi cô thức dậy anh đã chuẩn bị vé máy bay, đồ ăn sáng và cả quần áo cho cô hết. Cả hai cùng về Jeju xem như ra mắt nhà gái và đồng thời là hỏi cưới. Thật ra Kim Taehyung và bà ngoại cũng chẳng còn xa lạ, chỉ có cậu mợ út của cô thì anh chưa từng tiếp xúc, đợt ký hợp đồng với anh chỉ toàn là anh bắt cô đứng ra làm việc với anh chứ chẳng chịu tiếp cậu út nên anh và cậu cũng chẳng có cơ hội nói chuyện gì cả.
Kim Taehyung khi bước chân vào nhà ngoại cô thì như một người khác, anh lễ phép chào hỏi bà rồi cậu mợ, mấy cô chú hàng xóm gặp thì anh cũng chào hết. Trái cây, bánh trái anh chuẩn bị toàn là hàng thượng hạng để biếu nhà bà. Ngày hôm nay trong khu gần nhà ngoại của cô vui đáo để, các cô chú hàng xóm ai cũng bỏ việc để sang xem anh người yêu của Lee Bona hình hài như thế nào.
Lee Bona cùng mợ út gọt trái cây sắp ra dĩa, Kim Taehyung định vào phụ nhưng chẳng thể được, các cô chú bu đen bu đỏ vây quanh anh hỏi hang đủ thứ.
"Cậu Taehyung làm nghề gì ý nhỉ? Trông đẹp trai như này có nước làm diễn viên thôi."
"Ừ, đẹp trai thật. Mà bác hỏi này, cháu có em trai hai gái gì không? Cháu trông ngon nghẻ như vầy chắc em cháu cũng cực phẩm nhỉ? Nhà bác có con gái, đẹp gái lắm cháu xem hình không?"
"Thôi bà tránh ra, để tui xem kỹ người yêu con Na Na xem. Chu choa, đẹp trai dữ á bây."
"Cháu ở Seoul à? Trai thành phố ai cũng như thế này sao? Sạch sẽ, sáng sủa phải biết."
"Dẫn về như thế này là chuẩn bị cưới rồi à cháu? Con bé Bona đó cũng thật là, có người yêu ngon lành như vầy mà giấu nhẹm đi, chả ai biết hết. Bà Jeong, bà biết cậu này từ khi nào rồi?"
Mỗi người một câu hỏi Kim Taehyung rồi nhận xét xong lại quay sang bà ngoại hỏi vài câu. Bà với anh hết cười rồi gật đầu xong buôn chuyện vài câu. Kim Taehyung câu nào cũng dạ dạ thưa thưa làm cô chú khen lấy khen để. Lee Bona cùng mợ út mang trái cây và bánh ra cho mọi người vừa ăn vừa nói chuyện. Cả hai hết tiếp chuyện người này đến người khác, cô lâu lâu lại liếc trộm anh rồi tủm tỉm cười, anh thì cứ một chút lại đặt tay lên lưng cô, sờ lên tay cô rồi lấy trái cây cho cô. Cặp đôi trẻ yêu nhau mà làm cô chú cũng thấy ngọt ngào, thời trẻ yêu nhau đúng là hạnh phúc phải biết.
Một lát sau mọi người cũng lần lượt ra về, người bận việc ngoài người bận việc nhà. Lúc này Kim Taehyung mới có thể yên ổn ngồi với bà và cậu mợ út nói chuyện.
Kim Taehyung nắm tay cô rồi nhìn bà và cậu mợ út, anh cười nhẹ, lễ phép lên tiếng "Chắc bà ngoại và cậu mợ cũng đoán được phần nào lý do con cùng Na Na về đây rồi nhưng con cũng xin phép được nói. Hôm nay con về đây là muốn xin phép bà ngoại, cậu mợ cho con được cưới Na Na làm vợ. Con và em yêu nhau cũng đã lâu rồi, trải qua cũng nhiều chuyện cho đến hôm nay tụi con cảm thấy mình có thể về với nhau với danh phận vợ chồng rồi. Con tin chắc mình sẽ lo cho Na Na một cuốc sống gia đình thật hạnh phúc, con với em yêu nhau thật lòng, mong bà ngoại và cậu mợ tán thành cho bọn con."
"Thật ra nếu phải phép thì là ba mẹ con đến gặp mặt bà ngoại và cậu mợ mới đúng, nhưng ba con còn một số việc nên chưa thể thu xếp để đến trong hôm nay để gặp mặt gia đình mình. Bà ngoại và cậu mợ yêu tâm, con không để cho Na Na thiệt thòi đâu." Dứt lời anh nhìn sang cô cười nhẹ xong lại quay sang phía đối diện chờ câu trả lời.
Bà ngoại nhìn cậu mợ út, cậu mợ út nhìn bà ngoại rồi cùng nhau gật đầu một cái có vẻ ưng thuận.
Bà ngoại nhẹ giọng, chất giọng của bà dịu dàng vì có lối sống lành mạnh nên nghe chẳng hề già tí nào mà chỉ cảm thấy rất có quyền lực của một người có tuổi. "Bà thì chỉ mong Na Na sẽ được sống hạnh phúc, hai đứa cưới nhau thì bà chả cản nhưng Taehyung phải hứa với bà cả đời chỉ có Na Na bà mới chịu gả."
Anh cười trả lời rất chắc chắn "Con hứa."
Bà ngoại gật đầu rồi lại nói "Cưới nhau rồi thì sống với nhau đến đầu bạc răng long, một lòng không thay đổi. Trước khi làm điều gì thì hãy nghĩ đến những lúc hạnh phúc có nhau, nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng biết không con?"
Cô và anh gật đầu rồi cùng trả lời "Vâng, con biết."
Cậu Jeong Pu Reum uống một ít trà rồi tiếp lời của bà "Thật sự chuyện lúc trước của hai đứa làm cậu rất không an tâm. Bona bây giờ không còn ba mẹ nữa nên cậu cũng xem như con của mình, chuyện đại sự quan trọng như vậy nên cũng không dám đồng ý liền."
Kim Taehyung hiểu ý cậu, anh hỏi "Con hiểu ý của cậu, con đã sắp xếp ở đây được 3 ngày để làm quen với gia đình mình. Con mới nhận chức, công việc nhiều nên mong cậu thông cảm."
"Vậy thì cứ bảo ba mẹ con từ từ hẳn ra đây, chuyện hai bên gặp nhau cũng chưa có gấp con ạ." Cậu Jeong Pu Reum nói có vẻ hơi căng thẳng.
Lee Bona hơi hồi hộp, cậu út có vẻ không tin tưởng Kim Taehyung nên mới bảo ba mẹ anh từ từ hẳn lên. Như vậy nếu cậu không vừa mắt thì sẽ không đồng ý sao?
Bà ngoại đứng dậy bảo cô cùng bà ra vườn xem một ít chồi hoa cẩm tú bà vừa gieo, Lee Bona đi cùng bà ra ngoài mà lòng lo lắng không ngôi. Trong phòng khách còn cậu mợ út và Kim Taehyung, cô sợ cậu mợ làm khó anh. Bình thường Kim Taehyung chỉ đi làm khó người ta chứ nào có ai làm khó được anh, cơ mà hôm nay cậu út nói gì anh cũng vâng vâng dạ dạ, thái độ rất tốt, trông hiền lành lễ phép hẳn. Dẫu biết anh là người thế nào nhưng trông mặt anh bây giờ hiền ơi là hiền làm cô không nỡ bỏ mặt. Ngồi ngoài vườn với bà mà lòng chẳng yên, không biết anh ở trong đang nói về chuyện gì nữa. Trước đậy Kim Taehyung cũng chẳng có tốt lành gì, nhỡ anh vô tình khai ra thì có khi nào cậu đuổi anh về luôn không? Cậu Jeong Pu Reum bình thường hiền nhưng những lúc cần nghiêm thì trông cậu oai ghê lắm.
Bà ngoại đặt tách trà đến trước mặt cô, bà cười cười bảo "Uống ít trà thả lỏng đi, cậu út con cũng có ăn thịt thằng nhóc ấy đâu sao lại lo đến vậy? Xem kìa, cái mặt khó chịu rõ ra, con bé ngốc này!"
Lee Bona lộ rõ vẻ không vui ra ngoài, giọng cô cũng chẳng mấy dễ chịu "Anh Taehyung thật ra không xấu đâu bà ạ."
"Bà biết."
"Anh ấy yêu con thật, anh ấy sợ con khổ nên mới bỏ con, thời gian qua anh ấy sống rất khổ bà ạ."
"Bà biết."
"Gia đình của anh Taehyung tốt với con lắm, không ai làm khó con hết, anh ấy cũng chưa bỏ con một mình nói chuyện với người lớn bên nhà anh bao giờ."
Bà ngoại bật cười "Con gái và con trai khác nhau, huống hồ cháu bà hiền như vậy, ngoan như vậy ai mà nỡ làm khó."
Lee Bona nắm tay bà năn nỉ "Bà vào trong bảo cậu đừng làm khó Taehyung đi bà, con trai con gái gì mà chẳng phải là con."
Bà ngoại gõ nhẹ lên trán cô "Để cậu con nói vài câu với thằng nhóc đi, làm khó cháu rể tương lai một chút cũng là dĩ nhiên thôi con à."
"Nhưng cậu út nói với Taehyung kêu ba mẹ anh ấy không cần đến, vậy sao được hả bà? Nhỡ cậu không đồng ý cho bọn con kết hôn thì sao?"
Bà chả biết con ngốc này nghĩ sao nữa, nó lo quá hóa rồ thì phải. Bà đã đồng ý rồi thì cậu út nó có cản cũng không được, huống hồ bà vừa nói làm vậy là đang giữ giá cho nó mà nó cứ lo lắng thế không biết.
Bà chán bà chả buồn nói, bà ăn bánh uống trà rồi gọi video với Jeong Min Wook mặc kệ có người đang lo lắng không yên. Thằng nhóc Jeong Min Wook là sinh viên năm nhất, đi du học cũng hơn một năm nay, tuy ham chơi nhưng học cũng ổn, nghe tin chị Bona đưa bạn trai về nhà thì háo hức ghê lắm, còn bảo chị khi nào cưới thì bảo nó sớm sớm một tí nó về nhưng Lee Bona nào có để tâm đến nhóc, ừ ừ vài tiếng chứ tâm hồn thì ở trong phòng khách rồi.
...........
Tối hôm đó lúc làm đồ ăn anh cứ quấn lấy cô mãi, phụ cô rửa thịt, rửa nấm rồi hỏi này hỏi kia. Ăn cơm thì liên tục trả lời mấy câu hỏi của bà, cậu mợ nên cũng chả ăn được nhiều làm cô xót ghê lắm.
Tối tối có người lén vào phòng của "trai", trên tay còn cầm theo hộp bánh bông lan trứng muối to đùng. Đúng lúc đó anh đang tắm nên cô ngồi đợi, ngồi xong thì muốn nằm, nằm xong thì muốn ngủ. Đang chuẩn bị vào giấc thì cô cảm thấy có thứ gì đó ấm ấm bao bọc mình, giật mình mở mắt thì mới nhận ra là Kim Taehyung. Anh ôm cô từ phía sau, hít lấy mùi hương quen thuộc rồi thủ thỉ.
"Không sợ bà thấy sang phòng anh bà la à?"
Bà ngoại đã sớm chuẩn bị phòng cho anh rồi, theo bà thì thấy chưa cưới mà cùng phòng rất không phải phép, biết tính bà ngoại nên Lee Bona và Kim Taehyung cũng thuận theo. Chỉ là bây giờ bà ngủ rồi nên cô mới dám lén sang đây.
Lee Bona trở người nằm đối diện Kim Taehyung, nhìn anh cô bất giác cười tủm tỉm. Đặt tay lên mặt anh vỗ nhẹ "Đói không? Em sang mang bánh cho anh."
Kim Taehyung nhắm mắt tỏ vẻ mệt mỏi, gục đầu lên vai cô "Đói ૮ɦếƭ đi được, đói đến chóng mặt không đi được nữa."
Rõ là mới đó rất khỏe cơ mà cô hỏi thì anh lại làm bộ dạng đáng thương này. Lần đầu thấy anh làm nũng cô thấy vui vui nên cũng không vạch mặt mà cũng vờ lo lắng. Mày Lee Bona cau lại tỏ vẻ xót xa "Lạ nhà nên không thoải mái à anh? Phải làm sao đây? Đi không nổi thì sao mà tự ăn được, hay em đút cho anh ăn?"
Kim Taehyung gật đầu "Thôi thế cũng được, nể em lắm mới để em đút đấy chứ anh thà ૮ɦếƭ đói cũng không để người ta đút."
"Thế em cảm ơn nhá, anh nể em nhiều quá." Cô nói như thật rồi đỡ anh ngồi dựa lên đầu giường, mở bánh ra rồi dùng nĩa lấy bánh đưa lên trước miệng anh.
Hai người, một người đút một người há miệng ăn rồi cùng nhau nói chuyện. Tay luồn vào trong áo cô sờ bụng, rồi sờ lưng chứ chả dám sờ nơi căn đầy kia vì sợ sờ rồi thì không kiềm được.
...........
Ngày hôm sau, mới sáng cậu út đã vào phòng thằng con trai cậu - Jeong Min Wook tìm kiếm gì đó. Đến lúc ăn sáng cậu mới bảo "Min Wook nó sắp về chơi cơ mà cái giường nó bị hư hai cái chân rồi, cậu thì hôm nay bận nên không có sửa được."
"Vậy mua cho nó cái mới đi cậu, mua gỗ tốt một chút." Lee Bona không hiểu ý cậu nên hồn nhiên đề xuất.
Kim Taehyung thấy cô ngơ quá, anh cười cười gắp cho cô ít thịt rồi bảo "Để con sửa cho em nó."
Cậu út cười "Thôi cháu, khách đến nhà mà sao để khách làm mấy việc đó được."
"Mấy chuyện nhỏ cháu làm một chút là xong ngay ấy mà, cháu cũng có phải người ngoài gì đâu."
"Thôi cháu, mấy chuyện nặng nhọc này sao để cháu làm được."
"Thôi, cháu làm được mà."
Cậu cậu cháu cháu một lát cuối cùng cũng để Kim Taehyung làm.
Cậu đi rồi anh mới lên phòng Min Wook xem thử, Lee Bona cũng đi theo anh. Kim Taehyung nhìn hai cái chân giường bị chặt nát thì cười cười, anh ngồi xuống cạnh đó chỉ vào vết dao trên chân giường rồi bảo "Em xem, cậu út cũng chất chơi thật."
Lee Bona nhìn theo hướng anh chỉ thì cười khổ "Cái giường này làm bằng gỗ Cẩm Lai, lúc nghe cậu nói thì em hơi giật mình cứ nghĩ mua phải hàng đểu, không ngờ là cậu làm nó thành hàng đểu."
Kim Taehyung lắc đầu "Cái này phải mua cái mới rồi, có sửa cũng chả ra gì."
"Thế có được không anh? Cậu út kêu sửa mà."
"Để anh." Kim Taehyung nhướng mày ra vẻ đẹp trai, khuôn mặt tuấn tú ấy cười mỉm thôi cũng làm cô xao xuyến, thẹn thùng.
Kim Taehyung đặt một cái giường mới có kiểu dáng và kích cỡ tương tự còn cái giường này anh tháo ra rồi mang xuống sân vừa. Đục đẽo, cưa cắt, đóng đóng một buổi anh làm được một cái bàn trà nhỏ nhỏ để ngoài vườn, tiếp theo anh làm thêm khung hình chữ nhật nho nhỏ. Cô ngồi chơi với anh một lát thì có người trong công ty gọi tới bảo cô gửi bản thảo nên đành vào trong, lúc ra thì không khỏi bất ngờ. Thì ra nãy giờ anh làm thêm một cái nôi cho em bé, lúc cô ra thì anh đã hoàn thành các công đoạn cuối cùng rồi.
Nhìn cái nôi bé bé xinh xinh cô thích ơi là thích, thấy cô đi ra anh cười bảo "Lần đầu làm, em thấy sao?"
Lee Bona cười, nhận xét "Dễ thương quá, anh làm cho con mình à?"
"Không."
Nụ cười trên môi cô chợt tắt, khuôn mặt có chút lo lắng hỏi "Thế anh cho ai?"
"Mình làm mình cho ai kệ mình, bạn hỏi làm gì?" Kim Taehyung hất cằm hỏi ngược lại cô.
"Cho Jeon Jungkook hả anh?"
"Không."
Lòng cô chợt bất an rồi hỏi tiếp "Cho Jung Hoseok à?"
"Không."
"Thế...Thế cho bồ anh à?" Cô hơi bực nên nói bừa không ngờ anh gật đầu.
Anh bảo "Bồ cũ anh sắp sinh rồi nên anh nghĩ tặng cái này được. Rồi một lát phải sơn thêm cho nó đẹp, mua thêm chăn và gối cho thằng nhóc con đó nữa."
Lee Bona tức run người, cô nói lẫy "Thế phải mua thêm chăn và gối cho anh, có gì nhớ thằng nhóc đó quá thì mang qua ngủ chung với nó."
"Nhóc nó ngủ với mẹ nó đó, vậy là phải ngủ chung với mẹ nó rồi, thích thế, mà...em cho anh đi thật à?" Kim Taehyung hỏi đểu.
Cô tức nên cũng đồng ý luôn "Anh thích đi thì đi, em cho hay không thì có gì quan trọng. Ở luôn ở đó không về nữa cũng chả sao."
Kim Taehyung gật đầu như vừa ngộ ra được điều gì đó "Em biết không? Bồ cũ của anh đáng thương lắm, chồng bỏ nên giờ có thai cũng khổ, một thân một mình nên nếu có anh ở bên cũng đỡ cực lắm." Anh không ngờ anh bịa đỉnh như vậy. Coi kìa, cái mặt cô nhìn buồn cười ૮ɦếƭ mất.
Lee Bona cố nén cơn tức, tán thành với anh "Phải rồi, có thai mà một mình tội thật, hay anh đi chăm bồ cũ anh đi, có khi lát nữa vỡ bầu mà chả có ai đưa đến bệnh viện ấy."
Kim Taehyung đang gom lại đinh 乃úa thì đứng dậy nhìn cô như chợt nhớ ra việc gì, anh bảo "Ý ૮ɦếƭ, quên mất nữa. Em tốt thật, nhờ em nhắc anh mới nhớ bồ cũ anh thai lớn rồi. Thôi để anh dọn hết chỗ này rồi về với ẻm."
Nói rồi anh cười cười tiếp tục dọn lại vụn gỗ, nhìn dáng anh thoăn thoắt dọn dẹp, trên môi nở nụ cười thì lòng cô đau như cắt. Nghĩ tới bồ cũ mà vui thế á? Xem ra mình chả quan trọng nữa rồi.
Khuôn mặt hô hậm hực, uất ức, tay phải đưa lên tìm kiếm chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái muốn tháo ra nhưng có người cản lại. Kim Taehyung nắm tay cô, anh cười cười giải thích "Anh chọc chút thôi, chả có bồ cũ."
Lee Bona bực, đẩy anh ra "Không cưới hỏi gì hết, em hối hận rồi."
"Đừng hối hận, anh xin, không giỡn nữa mà em." Kim Taehyung năn nỉ rồi ôm cô.
Lee Bona bực dọc đấm vào lưng anh mấy cái "Không, hối hận rồi, hối hận rồi." giọng cô khản đặt như sắp khóc làm Kim Taehyung giật mình cuống cuồng. Tại chọc cô vui quá nên anh mới kiếm chuyện chọc, không ngờ lần này anh hơi lố làm cô đổi ý không muốn cưới luôn rồi. ૮ɦếƭ dở không cơ chứ, cô không cưới anh thì anh phải làm sao đây?
Kim Taehyung quỳ xuống ôm chân cô nhanh nhẹn giải thích "Anh đùa thôi, anh nào dám lo cho bồ cũ mà bỏ em, anh đóng cho con của Min Yoongi, nghe nói vợ Min Yoongi có thai rồi."
"Không tin, anh với anh ấy không thân thì tặng làm gì? Anh có bồ cũ thì hà cớ gì còn đòi cưới em? Anh khốn nạn!"
"Khổ quá, cũng sắp là người một nhà nên anh muốn lấy lòng chút thôi mà em. Em thừa biết anh thích em từ hồi em còn là con nhóc, đến nước này bồ cũ gì nữa hả em? Sắp cưới rồi, anh xin lỗi, không chọc em nữa, pờ li mà cục cưng."
Đang bực muốn khóc mà nghe anh gọi cục cưng cô lại bật cười. Còn gì tức hơn nữa không? Đang rất bực ấy mà phải cười, khốn nạn thật. Trước giờ Kim Taehyung có nói được mấy lời ngọt ngào đâu, chưa bao giờ anh gọi cô là em yêu luôn ấy mà giờ gọi là cục cưng. Đầu ba rồi mà còn làm mấy trò nổi da gà thật. Còn quỳ nữa chứ, làm như cô dữ lắm không bằng, anh có sợ cô đâu, đáng ghét!
Thấy cô cười anh biết cô đã không nỡ bỏ anh rồi. Kim Taehyung cũng nở nụ cười nịnh nọt. Anh hôn lên đùi cô "Yêu ૮ɦếƭ mất."
Lee Bona đẩy đầu Kim Taehyung ra, nén cười để trở lại khuôn mặt không mấy dễ chịu mà bảo "Xạo xạo."
Kim Taehyung bị đẩy ra rồi cũng sáp lại ôm chân cô chặt ơi là chặt, anh nói "Không xạo mà, cưới anh nha." Anh ngước lên nhìn cô triều mến "Nha, nha."
Lee Bona vờ chảnh chảnh, nhìn sang hướng khác bảo "Không biết."
Kim Taehyung thấy cô làm giá, anh đưa tay lên cù cô, Lee Bona cố chống chọi nhưng cuối cùng phải ngồi xuống xin đầu hàng, mà Kim Taehyung thì sao mà dễ bỏ qua, anh cù đến khi cô tuyên bố "Cưới, em cưới anh mà." anh mới tha cho cô, anh thơm nhẹ lên má cô một cái, nhìn xung quanh thấy chả có ai mới dám đánh vào ௱ôЛƓ cô bảo cô tránh ra để anh dọn dẹp.
Buổi chiều cậu về thấy sản phẩm của anh thì gật đầu thấy rất được, rất sáng tạo. Lúc cậu út phá cái chân giường của con trai cậu thì cũng biết là chả sửa được rồi, chỉ là muốn xem xem Kim Taehyung sẽ làm thế nào. Trông cái bàn trà với cái nôi em bé kia cũng được lắm. Cái bàn trà thì nhỏ nhỏ cho một người dùng thấy cũng sang, cái nôi thì nhỏ nhỏ dễ thương phải biết. Xem ra cũng khéo tay lắm, đàn ông giỏi kiếm tiền thì tốt nhưng biết làm mấy việc này thì còn tốt hơn nhiều, có thể chăm chút vợ con, không cần cái gì cũng phải gọi người tới sữa chữa mấy việc vặt vãnh. Phụ nữ lấy chồng để được chồng giúp đỡ che chở chứ có ai lại cưới để thêm gánh nặng đâu, huống hồ Lee Bona và Kim Taehyung còn có tình cảm với nhau. Đến nước này cậu cũng ưng bụng rồi nhưng chả nói, để thêm vài ba hôm nữa xem sao.
Mấy ngày sau Kim Taehyung vẫn cố gắng để cậu út thấy mình thật sự có thể che chở cho Lee Bona. Những việc anh giúp đỡ cho gia đình được thì giúp thời gian còn lại anh dành để xem phim, ăn uống cùng cô. Một buổi chiều ngày thứ ba anh cùng cậu út đi câu cá, hai người đàn ông tâm sự qua lại rất nhiều. Cậu biết được tâm tư của Kim Taehyung, những suy nghĩ, lời nói và cách diễn đạt của Kim Taehyung chứng tỏ anh đã là một chỗ dựa rất vững chải rồi, chả có gì mà để cậu ngăn cản nữa. Cậu bảo "Con tính khi nào ba mẹ con rãnh thì đến đây chơi, hai đứa cũng đến tuổi cập kê rồi, cậu không phá nữa."
Kim Taehyung cười phì "Con biết cậu muốn tốt cho Na Na mà. Thời gian qua cũng cảm ơn cậu đã chiếu cố em ấy."
Cậu út Jeong Pu Reum nhìn qua Kim Taehyung cười nói "Chiếu cố gì đâu, con cháu của cậu hết mà, do con bé tự lực cả thôi. Sau này hai đứa về với nhau con nhớ thương nó như bây giờ, đừng để bị cám dỗ."
Kim Taehyung gật đầu "Cậu yên tâm, như bà ngoại nói "trước khi làm gì cũng phải nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng". Huống hồ con đã làm khổ em ấy nhiều như vậy."
"Biết vậy là tốt, biết vậy là tốt." cậu cười rồi thu cần, một con cá nữa lại mắc câu cậu út, có lẽ hôm nay nhà mở tiệc cá được rồi.
Bên cạnh Kim Taehyung cũng câu được một con mực "Tối nay Na Na có mực nướng rồi, em ấy thích ăn mực lắm cậu."
Cậu út nhìn con mực trên cần của Kim Taehyung rồi cười "Đúng, con bé thích mực lắm."
"Dạ." Kim Taehyung cười rồi gỡ con mực bỏ vào cái xô lớn vốn dĩ đã chứa đầy mực và bạch tuộc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc