Tạm Bợ - Chương 54

Tác giả: Minh Hà

Mùng 9 là ngày Magic mở bán lại, công ty của Kim Taehyung cũng quay lại làm việc vào ngày này. Như lời của anh nói mấy ngày trước, người làm trong nhà đã được giảm bớt hơn phân nửa. Thím Han cũng đã có tuổi nên đã được con trai đón về nhà phụng dưỡng, trông xem cháu tiếp hai vợ chồng con trai bà. Bây giờ trong Đài Sơn Quan chỉ còn mỗi Hyeri, ba người dọn dẹp thuê theo giờ, một đầu bếp thuê theo giờ và hai người làm vườn cũng thuê theo giờ.
Buổi chiều được tài xế Won đưa về mà cô không nhận ra đây là tòa nhà mà cô sống suốt 4 tháng qua. Chỉ trong vòng 10 tiếng cô rời khỏi đây Đài Sơn Quan nhưng vừa được thay áo mới. Hai bên nhà mỗi bên có hai cây anh đào thật to, vườn cỏ được cắt gọn, phía dưới sát góc tường hai bên nhà chạy dọc ra phía sau là một đường hoa hồng đỏ rực, đài phung nước ngay chính diện hôm nay được lắp thêm đèn màu lung linh đẹp tuyệt hảo.
Hôm nay cô không đi thẳng vào nhà như mọi khi mà đi đến xem mấy cây hoa anh đào, bây giờ là giữa tháng 2 nên cây chưa có nụ hay hoa, đến giữa tháng ba hoa sẽ nở lúc đó chắc chắn sẽ rất đẹp. Cô đi đến chỗ người làm vườn, trò chuyện một chút cũng như cảm hơn hai chú đã cất công trang trí đẹp như thế này. Tiện thể hỏi cách trồng cũng như chăm sóc hoa cẩm tú, đây là loài hoa cô rất thích nhưng trước giờ chưa bao giờ trồng cũng như tìm hiểu kỹ càng về nó.
Hôm nay không như lúc trước, sau khi cô tắm xong không đi xuống bếp ăn một mình mà là đợi Kim Taehyung về. Hôm nay anh cũng không về quá trễ, đợi anh tắm xong hai người cùng nhau ăn tối. Ăn được giữa chừng điện thoại cô run lên vì có người gọi đến. Cô bỏ chén đũa xuống cầm lấy điện thoại đi sang một bên mới nhận máy.
Nói xong đi vào thì anh hỏi "Ai?"
Cô ngồi xuống ghế, vẻ mặt vẫn bình thường "Hee Sun, cô gái đợt đó làm đổ rượu ấy. Cô ấy điện hỏi mượn một khoảng, ba cô ấy bệnh rồi."
"Em quen cô ta?"
"Dạ, lúc trước tôi và cô ấy làm chung ở nhà hàng. Cô ấy tốt bụng lắm, mỗi lần tôi mắc lỗi cô ấy luôn đứng ra xin giúp tôi. Chỉ lạ là khi nào tôi làm giúp cô ấy mới mắc lỗi thôi, anh thấy có xui xẻo không?"
Kim Taehyung nhìn cô cau mày, anh tự hỏi Lee Bona ngốc vừa hay vô cùng ngốc vậy? Người như cô ta lộ rành rành đuôi cáo như vậy vẫn có thể làm bạn.
"Cô ta mượn bao nhiêu?"
"5 triệu"
"Em nói thế nào."
"Ăn cơm xong mình gửi" xong cô lại nói tiếp "Tiền hàng tháng anh gửi tôi dùng trả tiền bệnh cho ba còn lại vẫn để đó, cô ấy là bạn tôi nên giúp cũng không có gì."
"Nếu cô ta không trả?"
Cô suy nghĩ một chút rồi cười "Thì thôi."
"Em rộng rãi nhỉ?" Lần đầu tiên trong lúc ăn anh đừng lại để già chuyện, đúng là hiếm thấy.
"Không phải là rộng rãi. Tôi nói rồi, số tiền đó ngoài trị bệnh cho ba tôi thì tôi không có sài."
"Em ghét tôi?"
Cô nhìn anh lắc đầu rất chắc chắn "Tôi thích dùng tiền của mình làm ra, tôi tính rồi, số tiền còn dư sẽ mang đi từ thiện. Nếu Hee Sun không trả tiền thì coi như từ thiện đi."
"Em tốt nhất nên tránh xa loại người đó, cô ta xảo quyệt đến như nào em cũng không biết." Anh thật tình khuyên nhủ.
Nụ cười nhẹ trên môi cô tắt hẳn, hơi mím môi rồi trả lời "Anh không hiểu cô ấy bằng tôi đâu, cô ấy thật sự là bạn tốt của tôi."
"Em không tin vậy thì để tôi cho em chứng kiến, đến lúc đó đừng ôm tôi rồi bảo chỉ có tôi tốt với em."
Cô phì cười "Trên đời này không chỉ có mình anh mới tốt với tôi."
Ăn xong lại lên lầu, dạo này hai người cứ quấn quấn quýt quýt như đôi vợ chồng trẻ. Anh ở thư phòng cô cũng vào cùng rồi ai làm việc nấy, đến hơi trễ trễ chút thì cùng nhau về phòng ngủ.
Sau đêm nồng cháy hôm đó mấy ngày sau ngày nào anh cũng không để cô yên. Cứ nằm một chút thì quay sang hỏi "thoải mái không?" Cô biết nhu cầu của anh cao nên không nỡ từ chối.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, vừa đánh răng rửa mặt bước ra anh cũng vừa cất điện thoại. Cô đi đến giường vừa đặt lưng xuống anh đã nhanh chóng vòng tay qua ôm.
Giọng nói thì thầm câu dẫn "Thoải mái không?"
Cô ngại ngại gật nhẹ đầu.
...........
Như mọi ngày, Hee Sun đến bar Fire vào khoảng trời vừa tối. Cô đi vào trong thay đồ rồi sắp xếp rượu. Khách bắt đầu vào cô cùng các nhân viên khác luân phiên nhau đến từng bàn oder. Đến khoảng 8 giờ dáng hình cao ráo ấy đã xuất hiện, hôm nay anh còn mang cả kính râm.
Kim Taehyung bước từng bước rộng, uy nghiêm, oai phong khiến ai cũng nể phục. Người thường xuyên hay không thường xuyên vào bar đều biết đến anh. Không những vì vẻ bề ngoài đào hoa mà con nể phục cả độ chịu chơi, quyền thế lẫn địa vị.
Thường thì anh sẽ đi cùng Jeon Jungkook và Jung Hoseok nhưng hôm nay anh lại một thân một mình. Tuy vậy vừa bước vào đã có mấy tên xăm trổ là giang hồ có tiếng tâm đứng dậy chào đón.
Hee Sun nhìn thấy anh thì mắt sáng rỡ, thấy anh nói đôi ba câu rồi rời đi lên tầng hai. Trong lòng cô gợn từng đợt sóng lăn tăn hi vọng hôm nay sẽ được anh gọi đến rót rượu.
Thầm nghĩ như vậy thì quản lí đi đến, vui vẻ gọi cô "Hee Sun lên phòng hạn nhất, loại rượu cũ."
Quản lí vừa dứt câu có người liền lên tiếng chọc ghẹo.
"Ui, hôm nay Kim Thiếu đến đó. Đi một mình đó nha."
Cô bên cạnh huýt vai Hee Sun "Sướng rồi, Kim Taehyung gọi cô đến kìa."
"Hee Sun, có gì đừng quên bọn này nha."
Hee Sun cười ngại ngùng phủi tay "Yên tâm, có sướng cũng sẽ nhớ đến mọi người mà. Ai mà không biết tôi rất xem trọng tình nghĩa."
Một cô phục vụ khác vừa đi đến nghe vậy liền chướng tai phải nói một câu "Sướng gì chứ? Lúc trước được như vậy thì xem như hoá Phượng Hoàng, giờ người ta đã kết hôn, lơ mơ xem chừng axit vào mặt ấy chứ sướng."
Hee Sun cười mỉa mai, hừ một tiếng rồi đá xéo "Xem kìa, có người ganh tị với tôi đấy à? Ai cũng biết Kim Thiếu chỉ dùng người trong sạch hoặc có kỹ năng tốt mà phải còn trẻ và xinh đẹp. Có người vừa già kỹ năng lại kém hay sao mà mãi không được ai chọn ganh tị với tôi thế? Vợ anh ấy không phục vụ cho chồng tốt thì anh ấy ra ngoài tìm cái mới, tôi chỉ là giúp anh ấy thôi sao lại sợ axit vào mặt. Với lại vợ anh ta á hả....tôi chấp 3 người như cô ta đó."
Cô phục vụ bĩu môi "Chọn? Kim Thiếu đến đây uống rượu chứ đâu phải ¢нơι gáι. Chọn người rót rượu chứ đâu phải chọn điếm mà mừng quá nhỉ? Còn tôi có bao nhiêu tuổi, có kỹ năng hay không không liên quan đến cô "
Một anh phục vụ khác đi đến không nhịn được vẻ hóng hách của Hee Sun phải nói thêm "Tôi nhớ không nhầm người đi cùng Kim Thiếu lần trước là Bona. Bona là bạn của cô, chẳng lẽ cô định phụ cô ấy chăm sóc Kim Thiếu sao?"
"Bởi mới có câu đâm sau lưng ấy. Còn trẻ mà không ngờ lại bẩn thỉu, thâm độc như vậy."
Hee Sun thẹn quá hoá giận, còn chưa nói được câu phản bát quản lí nổi nóng bước vào "Cô Hee Sun có còn muốn làm không? Dám để Kim Thiếu đợi!? Còn các người không làm được thì nghỉ hết đi."
Dám người dần tản ra, ai làm gì thì làm đó. Hee Sun ôm một cục tức, lấy rượu rồi mang đến phòng hạng nhất. Vừa mở cửa ra vẻ mặt nhăn nhó đã biến đâu mất đổi lại một khuôn mặt tươi tắn hiền lành. Cô đi đến chào Kim Taehyung rồi quỳ lên tấm thảm đặt khay rượu xuống. Thuần thục mở nắp trong nháy mắt khiến Kim Taehyung phải suýt xoa. Cô rót rượu vào trong ly, nhờ ánh đèn mờ ảo mà chất lỏng trong suốt có sẵn trong ly không bị Kim Taehyung phát hiện. Màu rượu đỏ nhanh chóng hòa tan cùng dòng chất lỏng ấy rồi chẳng ai có thể nhận ra trong ly đã chứa một lượng xuân dược vừa đủ phát huy cho cả đêm.
Anh cầm lấy bàn tay của Hee Sun mân mê "Đôi tay đẹp như vậy mà để cầm chai rượu kia thật đáng tiếc."
Hee Sun ngỡ ngàng không ngờ lại tiến triển nhanh như vậy, cô còn tưởng bản thân phải chủ động hơn một chút chứ. Dù trong lòng có phấn khích mấy cô cũng phải giữ giá một chút. Chậm chạp rút tay lại nhẹ nhàng trả lời anh.
"Cảm ơn Kim Thiếu đã quan tâm, em cũng quý đôi tay này lắm bởi vì sau này sẽ dùm nó để kiếm tiền nhưng gia cảnh không khá giả đành phải làm những việc này thôi."
Anh cười mị hoặc, thật sự phong thái rất hút hồn khi cười lại khiến người ta ૮ɦếƭ mê hơn. Anh lại hỏi "Kiếm tiền từ đôi tay. Ý em là đàn hay vẽ?"
Hỏi như vậy có phải chuẩn bị trao đổi rồi không?
Hee Sun phấn khích không kiềm được mà cười nhẹ nhưng rồi cũng lấy lại vẻ mặt bình thản "Đàn ạ."
"Đưa tay tôi xem xem có vết chai nào không."
Hee Sun giả vờ rụt rè nhưng cũng đưa tay cho anh sờ, càng đến gần mùi xạ hương trên người Kim Taehyung sộc vào mũi khiến cô nổi lên ham muốn. Mùi xạ hương vốn dĩ có thể làm cho phụ nữ nổi lên ham muốn ɠเασ ɦợρ, Kim Taehyung phong độ đẹp trai như vậy còn dùng mùi này có phải ૮ɦếƭ không chứ.
Anh cũng thật biết cách làm em khổ sở Kim Taehyung à!
"Tay không có vết chai nào hết, rất mềm."
Trong không gian u tối của phòng bar lại ở chung Kim Taehyung, nơi này chỉ có hai người anh khen thưởng một câu cũng khiến cô rạo rực muốn cùng anh bùng cháy ngay lập tức.
Hee Sun cười thẹn, "Lần trước em làm đổ rượu lên giày của anh, thật sự xin lỗi. Nếu đôi đó không dùng được nữa vậy em sẽ đền. Con người em trước nay có nợ sẽ có trả."
Kim Taehyung vẫn nắm tay Hee Sun, anh cười mỉm "Đúng là không dùng được nữa, 40 ngàn USD em đền đi."
Hee Sun nhìn anh làm ra vẻ bất ngờ giống với Lee Bona. Cô biết tính cách Lee Bona đằm thắm, hay ra vẻ ẻo lả như tiểu thư, khi bất ngờ không la lớn hay trợn mắt mà chỉ nhìn lom lom vào người đối diện vài giây rồi cụp mắt xuống ra vẻ suy nghĩ, cô cũng làm y hệt vậy. Kim Taehyung thấy cô như vậy liền nở nụ cười, tay anh vẫn mân mê tay cô.
"Sao?"
Hee Sun vẫn cúi đầu suy nghĩ rồi ngước mặt lên với vẻ mặt đáng thương "Em không có nhiều tiền như vậy, anh cũng biết em thích anh nếu anh cần người bầu bạn, trò chuyện ban đêm em....em sẵn sàng chấp nhận."
"Ý em là vợ nhỏ?"
Hee Sun gật nhẹ đầu "Em biết bây giờ anh đã kết hôn nên cái tốt cái xấu em đều hiểu rõ. Em thích anh, cả đời chỉ muốn dựa dẫm anh. Em tuy nghèo khó nhưng vẫn ăn học đàng hoàng nhất định sẽ không làm ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng anh, nhất định sẽ an phận làm một người nhỏ bé nắp sau lưng anh khi anh cần em chỉ quay đầu lại sẽ thấy em."
Kim Taehyung nheo mắt làm ra vẽ thương cảm rồi cúi xuống nhìn cô thân mật "Em thích tôi như vậy?"
"Dạ."
"Em biết Bona không?"
Đôi mắt mèo của cô ngước lên nhìn anh rồi cúi xuống suy nghĩ không biết nên trả lời thế nào. Kim Taehyung lại nói tiếp "Phụ nữ chẳng ra phụ nữ, ℓàм тìин lúc nào cũng thụ động chán ૮ɦếƭ đi được, chỉ một hai lần đã mệt yếu kém như vậy sao có thể phục vụ tôi. Ai cũng biết tôi thích người có kỹ năng tốt một chút, tôi thích phụ nữ chủ động em làm được không?"
Hee Sun thầm cười, đến người cùng chăn gối với cô còn chê cô chán. Lee Bona không biết ℓàм тìин, thật là chọc cười ૮ɦếƭ cô mà. Cô gật đầu cười cười "Em biết Bona, cô ấy là bạn em và là vợ anh. Em muốn nhắc anh một câu là tính tình Bona thật sự không giống vẻ bề ngoài. Thâm tâm cô ấy rất sâu độc, nhiều lần làm chung cô ấy đã hại em làm sai rồi giả vờ xin xỏ giúp. Bản tính em không hẹp hòi nên không để bụng, từ khi cô ấy kết hôn với anh thì càng trở nên hóng hách ra vẻ nên gần đây không liên lạc nhiều."
Kim Taehyung gật đầu đồng tình rồi nhất ly rượu cô vừa rót lên đưa tới trước mặt Hee Sun. "Uống một chút đi, người bạn như vậy không đáng để nghĩ đến."
Hee Sun nhất thời quên mất trong rượu có xuân dược nên đã nhận lấy vui vẻ uống một hơi. Hiếm khi Kim Taehyung lại đối tốt với cô như vậy nên cô rất vui. Khoảng thời gian sau này không cần lo nữa rồi.
"À khoang đã, tôi không dùng đồ bẩn, em thấy em có thể để tôi dùng sao?" Kim Taehyung đột nhiên thay đổi thái độ, anh ngồi dựa ra phía sau nói một cách vô cùng ung dung.
Hee Sun thản thốt nhìn anh nhưng rồi ngập ngừng trả lời "Em chưa từng để người đàn ông nào ᴆụng đến mình." Cô đã phẫu thuật xong tất cả rồi, giờ xem chừng còn nhỏ hơn lúc trước.
Kim Taehyung cười mỉa mai "Không phải là người đàn ông nào mà là một nhóm đàn ông, xem kìa." Anh vui vẻ chỉ lên màng hình TV trong phòng.
Trên màng hình TV là cảnh tượng ngày hôm đó cô bị ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ trong chính căn phòng trọ của mình. Hee Sun sợ tái xanh mặt nhưng rồi xuân dược trong rượu đã phát huy tác dụng, nhìn thấy cảnh tượng hoan hái trên TV cô lại nổi lên ham muốn. Tư thế quỳ cũng không còn yên vì nơi đó ngứa ngáy khó chịu, cô phải cọ sát nơi đó nếu không sẽ không chịu nỗi mất. Số lượng xuân dược nhiều lại hòa vào rượu khiến tác dụng tăng gấp đôi, không xong rồi.
"Anh.."
"4 tiếng, không quá lâu cứ từ từ xem,.... Cô cũng có vẻ thích nhỉ? Cũng rất biết cách phối hợp." Anh vừa xem vừa bình luận.
Hee Sun thấy vậy chỉ biết bám chân anh cầu xin "Taehyung hãy nghe em giải thích, em là bị người khác hãm hại. Em vốn dĩ muốn dành lần đầu cho anh, nhưng em đã phẫu thuật rồi,..."
Kim Taehyung mạnh dạng hất chân khiến cô ta ngã sang một bên "Hãm hại? Đừng nghĩ cô cùng Yoo Jenny bày trò mà thần không biết quỷ không hay. Đó là do tôi trút giận thay cho Bona chứ không ai dám hãm hại loại người cô hết, hiểu không?"
Cơn khác khao Dụς ∀ọηg ngày càng xâm chiếm Hee Sun đến đầu óc trống rỗng, cô chỉ biết lắc đầu không dám chấp nhận sự thật. Hơi thở cô dồn dập, bò đến ngồi nhìn chằm chằm vào nơi giữa chân anh, nuốt nước bọt rồi ngước lên nhìn anh đầy khao khác.
"Giúp em, hãy giúp em. Anh muốn em đi em không chịu nỗi nữa em ૮ɦếƭ mất." Hee Sun chấp tay cầu xin Kim Taehyung, lượng xuân dược đó đã khiến cô không màng đến thể diện hay lo lắng sợ anh sẽ phát tán video nóng đó của mình nữa, thứ cô muốn bây giờ là quan hệ, thật nhiều, thật nhiều.
Kim Taehyung nhếch môi khinh bỉ, quăng vào người cô ta một cái micro. Hee Sun không còn chịu nổi nữa tự cởi đồ mình, chiếc chân váy từ từ tụt xuống tiếp đến là ҨЦầЛ ŁóŤ. Kim Taehyung rất bình thản vẻ mặt anh không hề có chút thay đổi, bấm tắt TV rồi nhỡn nhơ xem màng trước mắt như xem kịch.
Cánh cửa phòng đột ngột mở ra tiếp theo đó là tiếng nói lớn có chút nghẹn cùng tức giận "Hee Sun cậu điên rồi!" Lee Bona đi vào với khuôn mặt thất vọng, nhưng điều này lại khiến anh thấy cô càng thêm quyến rũ. Mái tóc dài được cột cao càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp nhu mì, làn da căng bóng trắng mịn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc