Chương 279: Lại ngả bài với bọn họLý Kha ôm cổ Tưởng Hạo: "Ý gì?"
Tưởng Hạo kéo kéo vành tai hắn, ngữ khí ám muội: "Không muốn để em dùng tay massage, muốn để em dùng chỗ khác, hửm?"
"Chỗ nào?" Lý Kha nhíu mày.
"Không cần dùng tay đấm lưng cho anh, dùng phía dưới của em......" Mắt Tưởng Hạo khẽ híp lại, âm thanh dần mất tiếng.
Lý Kha chớp chớp mắt: "Được á."
"Vậy......"
"Anh ૮ởเ φµầɳ áo trước," Lý Kha sảng khoái nói, "Bên trong có giường, nằm vào chỗ trước cho em."
Tưởng Hạo nhìn thấy phản ứng của Lý Kha như vậy, ngạc nhiên trợn tròn mắt.
Dựa theo bình thường, Lý Kha đối với loại chuyện này vừa kháng cự vừa có chút mong chờ, kháng cự là bởi vì mỗi lần mở đầu, Lý Kha đều sẽ bởi vì đau mà kêu gào thảm thiết, mong đợi là bởi vì, sau đó tự nhiên là......
Nhưng mà, hắn chưa từng hào phóng như hôm nay!
Mắt Tưởng Hạo xoay tròn, chẳng lẽ hôm nay thằng oắt này nghĩ thông suốt, rốt cục muốn thả lỏng thân tâm hưởng thụ cá nước thân mật của hai người?
Trên mặt anh lộ ra nụ cười, ngay trước mặt Lý Kha, cởi từng món quần áo trên người mình xuống, lộ ra vóc người gợi cảm tập luyện lâu mà thành.
Cơ иgự¢ chắc mẩy, cơ bụng tám múi cứng rắn nóng hực, bên hông còn có vết thương nhỏ, hồi thi hành nhiệm vụ bị thương khâu lại, lúc này, thoạt nhìn vô cùng có sự quyến rũ của đàn ông, hùng tráng mà dã tính......
Anh lên giường nằm quay lưng lại, trong lòng vui vẻ, chờ Lý Kha chủ động dâng mình đến bên miệng anh.
Lúc trong phòng lại vang lên tiếng bước chân của Lý Kha, Tưởng Hạo lười biếng gọi một câu: "Đến rồi?"
Lý Kha ừ một tiếng, sau đó hình như có tiếng va chạm của chai lọ, Tưởng Hạo đang cảm thấy kỳ quái, đột nhiên cảm giác trên lưng mình nặng xuống.
Anh nghi ngở nửa nghiêng người, lại phát hiện......
Chân Lý Kha đang giẫm trên lưng mình.
Mặt Tưởng Hạo đen lại: "Em làm gì thế?"
"Không phải anh nói sao?" Mắt Lý Kha tròn xoe, "Là anh nói không cần em dùng tay đấm lưng, vậy em đổi cách. Dùng chân giẫm lưng cũng là một kiểu massage, rất thoải mái, em trước đây chạy cự li dài xong luôn bảo bạn học giẫm cho em, rất nhanh là không còn đau nhức nữa, haizz, anh nằm thử cho em xem nào."
"Em rõ là!" Tưởng Hạo tức đến cắn răng.
Mẹ nó anh muốn là tình dục! Là tình dục!
Tiên sư ai muốn Lý Kha dùng chân giẫm lưng cho anh?
Quả nhiên Lý Kha vẫn là tên ngốc không hiểu phong tình kia!
Tưởng Hạo giống như ác lang nghiến răng nghĩ.
Lý Kha cảm thấy có chút khó hiểu, "Đây không phải chính anh yêu cầu sao? Em còn đặc biệt mang tinh dầu massage mà sư phụ phối, hiệu quả rất tốt, thông kinh lạc bài độc tố, thân thể khỏe mạnh, tăng cường hùng phong của nam giới......
Tưởng Hạo hung ác ngồi dậy: "Em có phải cố tình trêu anh không?"
Lý Kha đang muốn giải thích, bỗng thấy sắc mặt Tưởng Hạo bỗng thay đổi, đột nhiên ngã xuống trên giường, đau đớn kêu một tiếng.
Lý Kha vội vàng tới gần: "Anh sao thế? Em vẫn chưa nói gì mà, anh sao thế?"
Mặt Tưởng Hạo cau lại, "Dạ dày, dạ dày hơi khó chịu, đau......"
"Dạ dày?" Lý Kha tái mặt đứng lên, "Em đi lấy thuốc dạ dày cho anh, anh chờ nhé."
Đến khi Lý Kha lấy thuốc dạ dày Tưởng Hạo thường uống đến, cơn đau trong dạ dày Tưởng Hạo cũng không chuyển biến tốt đẹp bao nhiêu.
Lần này hình như phát tác quá nặng.
Lý Kha sốt ruột đến mức quay vòng, bỗng nhiên vỗ đầu một cái, lấy điện thoại ra gọi xe cấp cứu.
Chuyện cho tới bây giờ, vẫn là đi bệnh viện đảm bảo nhất.
Đến khi xe cứu thương chở Tưởng Hạo đến bệnh viện, Lý Kha cũng sắp khóc lên đi theo. Một đống người bận rộn hồi lâu, tình huống của Tưởng Hạo mới tốt lên.
"Viêm dạ dày cấp tính," Bác sĩ đẩy mắt kính nói, "Từ tình hình của cậu ấy xem ra, dạ dày của cậu ấy không tốt hẳn đã một thời gian rất dài rồi. Uống rượu, thức ăn cay, làm việc nghỉ ngơi không khỏe mạnh và nội tiết, những cái này đều là nguyên nhân dẫn đến."
Lý Kha xoa xoa tay: "Anh ấy hiện tại vẫn ổn chứ?"
"Vẫn tốt," Bác sĩ gật gật đầu, "Nhưng mà sau này các cậu thật sự chú ý, dạ dày nên dưỡng phải dưỡng, quá liều mạng thì không được, người trẻ tuổi mà, chú ý nhiều hơn đi, đừng để già rồi muốn chăm sóc thân thể cũng không có cách nào."
Lý Kha gật gật đầu, xoay người đi vào phòng bệnh của Tưởng Hạo.
Viêm dạ dày của Tưởng Hạo đột phát, thông qua mấy lời lúc nãy của bác sĩ, Lý Kha cũng hiểu là vì cái gì.
Kể từ khi Tưởng Hạo đánh cược với ba mẹ anh tới nay, anh dùng sức lực liều mạng mà gây dựng sự nghiệp. Công ty phát triển rồi, cũng không đại biểu Tưởng Hạo có thể xả hơi. Ngược lại, Tưởng Hạo tiếp nhận nhiều chuyện cần xử lý như vậy, gần như cách 1-2 ngày lại có một cuộc xã giao, gặp xã giao nhất định phải uống rượu. Không dễ gì có ngày nghỉ, Tưởng Hạo còn phải bận rộn xử lý chuyện của công ty, đèn bàn của anh, có khi từ lúc trời tối, sáng đến khi trời sáng.
Dưới áp lực như vậy, khó trách dạ dày Tưởng Hạo sẽ tổn hao như vậy.
Lý Kha lau mắt, mặc dù hắn cũng thường xuyên chăm sóc ăn uống của Tưởng Hạo, nhưng mà......
"Haiz......" Lý Kha nhìn Tưởng Hạo, nặng nề thở dài, "Anh quá liều mạng."
Tưởng Hạo trên giường bệnh đã tỉnh lại từ trong thuốc tê, anh nhìn Lý Kha giống như đứa trẻ làm sai chuyện ngồi ở đầu giường mình, vừa định nói chuyện, chỉ nghe thấy tiếng cửa phòng bệnh bị mở ra.
Vừa nhấc mắt, đám bạn Dư Bảo Nguyên Bạch Hướng Thịnh đã tới.
Cùng lúc đó, ba và mẹ mình, cũng đứng trước mặt.