Chương 254: Dường như mùa xuân trở lại"Tích --"
Máy cảm ứng ở cửa phát ra một tiếng giòn vang, cửa phòng tình nhân được mở ra.
Cố Phong kéo Dư Bảo Nguyên gấp gáp khó nhịn đi vào phòng, vừa vào phòng đã đóng mạnh cửa lại, lúc Dư Bảo Nguyên vẫn chưa kịp phản ứng, Cố Phong đã đè mạnh cậu lên cửa, nụ hôn cũng nặng nề rơi xuống.
Thở dốc của hai người cũng hừng hực.
Bọn họ giống như hai động vật chịu ђàภђ ђạ của tình dục, sau khi rốt cuộc xác nhận ái ý với đối phương, trong sự ép buộc thú tính nguyên thủy, hận không thể xé đối phương ra ăn vào bụng.
"Chờ......" Hô hấp Dư Bảo Nguyên có chút bất ổn, "Chờ chút, đi lên giường."
"Quyến rũ anh?" Cố Phong hung hăng hôn giữa cổ Dư Bảo Nguyên, "Bảo bối, em thật sự càng ngày càng hư."
Dư Bảo Nguyên buồn cười túm cà vạt hắn: "Không thích?"
Khóe môi Cố Phong câu lên: "Không phải không thích, mà là thích muốn ૮ɦếƭ."
Dứt lời, trực tiếp ôm lấy cả người Dư Bảo Nguyên, đi vào phòng, đặt Dư Bảo Nguyên trên giường lớn mềm mại.
Trang trí trong căn phòng, phút chốc làm chói hoa mắt Cố Phong.
Lắp đặt phóng khoáng xa hoa, ánh đèn ám muội huyền ảo, mùi ngọt ngào trong không khí như có như không, cùng với từng tầng cánh hồng đỏ tươi trên giường......
Trong lòng Cố Phong xúc động, ánh mắt càng thêm u ám: "...... Bảo bối, em cho người sắp xếp?"
Dư Bảo Nguyên tiện tay mò một cánh hoa hồng, ném lên mặt Cố Phong: "Ông đây thích cảm giác nghi thức."
Cố Phong thở sâu, sau đó ϲởí áօ khoác âu phục của mình, chỉ còn lại chiếc sơ mi đen, bao lấy thân thể cường tráng của hắn, bày ra đường cong gợi cảm mê người và vòng eo khỏe mạnh có lực.
Cả người Dư Bảo Nguyên nằm trên cánh hoa hồng, mặt cũng được màu đỏ tươi của cánh hoa tôn lên chút hồng nhạt, thoạt nhìn càng anh tuấn: "...... Vẫn là lần đầu ông đây làm chuyện ngốc nghếch này, trước kia thấy người ta ở trong phim làm như vậy, cứ cảm thấy chua, haiz, không nghĩ đến......"
Cố Phong bước qua hai chân Dư Bảo Nguyên, đè cả người trên người cậu: "Anh rất thích."
Dư Bảo Nguyên nhìn khuôn mặt Cố Phong gần kề, nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó tay linh hoạt duỗi xuống phía dưới.
Đến khi Cố Phong nhận ra, ngón trỏ Dư Bảo Nguyên đã câu trên dây lưng của Cố Phong: "Cởi ra hay là em buông tay?"
Giọng Cố Phong khàn khàn, hiển nhiên là hãm sâu trong Dụς ∀ọηg: "Em nói xem?"
"Cởi thì không dễ thu dọn," Dư Bảo Nguyên rõ ràng rất tự hiểu, "Phòng tình nhân của khách sạn đã để cho bọn họ sắp xếp, không trả lại được nữa."
"Vậy thì đừng trả."
Dư Bảo Nguyên hừ nhẹ một tiếng: "...... Nhưng mà, là quẹt thẻ của anh, hơn nữa...... rất đắt......"
Cố Phong nhẹ nhàng cởi nút áo sơ mi của mình, lộ ra cơ bắp ѕєχy, sau đó trực tiếp duỗi đầu hôn mạnh lên môi Dư Bảo Nguyên giống như trừng phạt: "Em nếu muốn, mỗi ngày quẹt thẻ của anh một lần để làm chuyện này, vậy thì rất tốt."
Dư Bảo Nguyên bị hắn làm cho ngứa, không nhịn được cười.
Hai người lập tức không biết xấu hổ ôm lấy nhau, quần áo từng cái bay ra ngoài. Không biết là ai gấp gáp sức lớn, trực tiếp ném cả chăn sang bên cạnh.
Cánh hoa ám muội bay đầy trời.
Giống như mùa xuân lại quay về.
(Đứa nào re-up là chó)
Cửa xe đẩy ra, Cố Phong từ trên ghế lái xuống, phân phó người trông xe đi đỗ xe cho mình.
Hắn bước đôi chân thon dài vào nhà hàng cao cấp, có phục vụ đã đang chờ, nhìn thấy Cố Phong, tự nhiên là cười tươi, khẽ gật đầu đi phía trước, dẫn Cố Phong đến phòng bao mà hắn đã đặt.
Đẩy cửa phòng bao ra, đã có rất nhiều người đang chờ.
Anna, Tiểu Chu, Bạch Hướng Thịnh, Mạnh Mãng Long, Lộ Dương và Lục Dương.
Cố Phong trong cái nhìn chăm chú của những người này, ϲởí áօ khoác âu phục của mình, sau đó duỗi cái lưng mỏi, ngồi xuống ghế.
"Cố tổng xem ra tâm tình rất tốt ha," Mạnh Mãng Long hừ cười, "Cảm giác vừa nãy đã làm chuyện khủng khi*p nào đó."
"Muộn thế này rồi, giờ cũng không phải thời gian công việc nữa," Anna cau mày nhìn đồng hồ, "Đến cùng là chuyện gì?"
Cố Phong yên lặng nhập tọa, nhẹ nhàng cười cười.
Bình thường hắn phải ở bên cạnh Dư Bảo Nguyên, chiều tối nay, hắn và Dư Bảo Nguyên rốt cục đã làm bước cuối cùng, Dư Bảo Nguyên sau khi về nhà mệt mỏi ngủ luôn, hắn mới có cơ hội gọi những người này ra nói chuyện.
"Mấy hôm trước không phải đã hỏi mọi người ở trong group rồi sao," Cố Phong vẫy tay, ra hiệu nhân viên phục vụ có thể mang thức ăn lên rồi, "Mọi người cứ đăng mấy cái linh tinh, vậy nên chúng ta phải nói chuyện mặt đối mặt, rốt cuộc...... tôi nên cầu hôn thế nào mới được."
Anna nhíu mày, à, hóa ra là chuyện riêng.
Cố Phong thật sự càng ngày càng hôn quân!