Chương 206: Lá cờ trung thành mãi mãi không ngã Cố Phong đứng cởi dây lưng đi tiểu, suy nghĩ lại tung bay.
Hắn rất hiểu, một giới nếu chịu ảnh hưởng của da thịt, tiền tài, ích lợi, sẽ trở nên rất bẩn, rất loạn.
Có tiền muốn quyền, có quyền muốn sắc, có sắc muốn tiền, tuần hoàn không ngừng, từng cuộc giao dịch ngầm.
Cố Phong đương nhiên biết rất nhiều phốt không công khai.
Ví dụ như phu nhân của lão tổng nào đó đến phòng làm việc của tổng tài đưa canh bổ cho chồng mình, không biết lúc mình đặt canh bổ lên bàn chồng mình, ngôi sao nữ đang hot nào đó đang quỳ gối ở dưới bàn làm việc của chồng mình dùng miệng hầu hạ hắn, lại tỷ như người có quyền nào đó của giới tài chính, rõ ràng là một cuộc thi đấu, thật ra là "tuyển phi" cho mình, mấy tuyển thủ ưu tú toàn bộ trở thành đồ chơi dưới háng hắn ......Loại chuyện xảy ra như lúc nãy, Cố Phong cũng không phải là lần đầu tiên gặp phải.
Hắn là tổng tài của Cố thị, quyền cao chức trọng, có vô số người đỏ mắt, vì vậy đương nhiên sẽ có người trong mong muốn tiếp cận, muốn dâng mình hoặc thân thể đẹp của người khác lên để đổi lấy thứ mình muốn.
Nhiều năm như vậy, có người liên tục cố ý làm như vô tình gặp muốn dẫn tới sự chú ý của hắn, có người mượn cơ hội nào đó muốn bò lên giường của hắn, càng có người chuẩn bị cả bao cao su và dầu bôi trơn cho hắn, mang theo khuôn mặt tuấn mỹ thanh cao mà ti tiện cầu hắn ch!ch ......Nhưng hắn đều không cắn câu.
Cảm thấy bọn họ bẩn là một mặt, cảm thấy những người này chủ động tiếp cận có mục đích, mà vô cùng gai mắt, là mặt khác.
Cố Phong ngẩng đầu không có mục đích nhìn trần nhà, trong lòng thầm nghĩ, có phải Dư Bảo Nguyên ban đầu đối đãi hắn, dùng hết tâm tư chăm sóc hắn, trong tiềm thức hắn cũng cảm thấy Dư Bảo Nguyên giống mấy người dùng thịt đổi lợi hay không, mới đối xử lạnh lùng với cậu như vậy? Hắn nghĩ đi nghĩ lại, trong mắt lại hiện lên chút cảm thán.
Vẫn may mình kịp thời nhận ra tính cách và tâm tư Bảo Nguyên, nhân lúc chưa muộn dùng hết sức cứu vãn mới không tạo thành sai lầm lớn khiến mình hối hận cả đời.
Hắn đi tiểu xong, đang định cài khóa quần, thắt dây lưng, chỉ nghe thấy một giọng nói vang lên ở cửa nhà vệ sinh, một người đi vào.
Là ngôi sao nam kia.
Ngôi sao nam kia trong ánh mắt lạnh lùng của Cố Phong, đã khóa cửa nhà vệ sinh, nhìn khuôn mặt anh tuấn mà hết sức lạnh lùng của Cố Phong, trực tiếp quỳ xuống mặt đất giống như một con chó ti tiện mặc người xử lý.
"Cố tổng," Ngôi sao nam nói, "Ngưỡng mộ Cố tổng đã lâu, hôm ngay gặp được người thật, càng thêm kích động ......muốn xin Cố tổng đích thân điều giáo tôi, Cố tổng sẵn lòng chứ?" Khuôn mặt của ngôi sao nam này rất đẹp, mắt sâu đường viền khuôn mặt rõ ràng, vừa cấm dục thanh cao vừa tràn đầy cảm giác tình dục.
Hắn quỳ trên đất như vậy, sàn nhà cẩm thạch sạch sẽ đến phản quang trực tiếp chiếu sáng tư thế đê tiện của hắn.
Hắn ngẩng đầu nhìn Cố Phong, đôi mắt kia giống như chó con cầu khẩn.
Người đàn ông ở trước mặt đại chúng vinh quang đẹp đẽ như vậy, nhưng lại ti tiện quỳ trên mặt đất cầu xin một người đàn ông khác chiếm đoạt mình, chắc hẳn có thể hoàn toàn kích thích ham muốn chinh phục của đàn ông.
"Cút ra ngoài."
Cố Phong lạnh lùng nói.
Trong lòng ngôi sao nam rất muốn leo lên Cố Phong, vì vậy làm như không nghe thấy, ngược lại kéo đầu gối quỳ lên trước mấy bước, thò đầu tiến tới chỗ kín của Cố Phong: "Cố tổng, chỉ cần ngài cần, tôi có thể dùng bất kỳ bộ vị nào để chăm sóc ngài, miệng tôi rất kín, sẽ không nói với bất kỳ ai, ngài yên tâm."
"Cậu là người đường hoàng," Cố Phong híp mắt lại, âm thanh lạnh lẽo vô cùng, "Vì chút lợi ích mà đê tiện như vậy?" "Tôi chưa từng bị bất kỳ ai quy tắc ngầm," Ngôi sao nam nén tiếng nói, "Phía sau tôi tuyệt đối sạch sẽ, Cố tổng ngài yên tâm.
Huống chi, tôi không thích người khác, trong lòng chỉ có Cố tổng, tôi chỉ muốn có được Cố tổng ......sự thoải mái của ngài."
Nét mặt Cố Phong lạnh lùng, đưa tay túm tóc ngôi sao nam này, ở bên tai hắn lạnh lùng nói: "Thứ kia của tôi, bảo bối nhà tôi muốn lúc nào thì dùng lúc đó, cậu ......không xứng.
Cút!" Dứt lời, hắn dùng sức ném người này qua một bên, nhấc chân muốn đi.
Ai biết ngôi sao nam này rất cố chấp, đưa tay kéo áo sơ mi của Cố Phong: "Cố tổng, đừng vứt tôi ở đây ......"
Cố Phong thấy người đàn ông này túm áo sơ mi của mình, cả người chấn động, trực tiếp dùng sức ném người qua một bên, vội vàng vuốt phẳng áo mình.
Đây là áo sơ mi Bảo Nguyên tặng mình! Độc nhất vô nhị! Nói không chừng ......nói không chừng Bảo Nguyên còn tự tay ủi! Người đàn ông này làm ra nếp nhăn như vậy, làm nhàu nát như vậy! Hắn cũng không nỡ làm nhàu làm bẩn một chút, người đàn ông này lại dám dùng móng chó kia chạm vào, vẻ mặt Cố Phong ác nghiệt trước nay chưa từng có, hắn cười lạnh nói: "Muốn giữ lại đường đi cho cậu, chừa cho ít mặt mũi, cậu đã không tự thức thời, vậy thì đừng trách tôi.
Về nói với Cao tổng của các cậu, công ty của hắn, sau này tôi không đầu tư một cắc nào nữa, tự giải quyết cho tốt!" Dứt lời, xoay người mở khóa đi ra nhà vệ sinh.
Đến lúc Cố Phong quay lại bàn ăn, những người khác đã giải tán nhiều, hắn nhìn thời gian, mình cũng đi được rồi.
Hắn từ lưng ghế cầm lấy áo khoác của mình, nói tạm biệt với mấy lão tổng, xoay người muốn đi.
Tiếng Cao tổng đằng sau vang lên: "Cố tổng, đi vội như vậy làm gì!" Giọng hắn tràn đầy ý trêu chọc bỡn cợt, Cố Phong nghĩ, e là Cao tổng này thấy mình vào toilet, mà sao nam kia cũng vào theo, cho rằng hai bọn họ đã làm nhau, giờ rời tiệc là muốn ra ngoài thuê phòng vụng trộm! "Về với vợ tôi," Cố Phong từ từ mặc áo khoác, ánh mắt mang theo chút cảnh cáo liếc Cao tổng, "Người của Cao tổng, anh làm ơn tự quản lý tốt.
Có lời, tôi đã nhờ người kia truyền lại cho Cao tổng, anh có thể hỏi cậu ta."
Cao tổng vẫn ngây ra ở đó: "Cố tổng ngài ......có vợ rồi? Tôi sao không nghe nói?" "Đã có người yêu, là nam, chính là trợ lý Dư mà Cao tổng từng bắt nạt, không biết anh còn nhớ không," Cố Phong chỉnh phẳng cà vạt mình, hít sâu một hơi, "Tôi đang theo đuổi em ấy, sẽ không vứt bỏ em ấy.
Những người khác, tôi không có hứng thú," Dứt lời, hắn nhìn đồng hồ, "Tôi vội về chăm sóc vợ, pha sữa cho con tôi, tạm biệt."
Dứt lời, Cố Phong gật gật đầu với Cao tổng, xoay người rời đi.
Hắn hôm nay cố ý ở trước mặt Cao tổng gọi Dư Bảo Nguyên là vợ mình, có hai dụng ý.
Một là đánh thức Cao tổng, để hắn đừng ra chủ ý không đứng đắn muốn nhét người lên giường mình, hai là mượn cái miệng không kín gió của Cao tổng, công khai trong giới chuyện mình và Dư Bảo Nguyên ở bên nhau, sau này người khác cho dù nể mặt mũi hắn, cũng không dám động vào một đầu ngón tay Dư Bảo Nguyên, mà mấy người muốn leo lên giường hắn, đương nhiên cũng sẽ vì vậy bớt phóng túng đi nhiều.
Trong lòng Cố Phong vui vẻ, bước chân cũng nhẹ nhàng, lái xe nôn nóng đến bệnh viện lên trên tầng.
Dư Bảo Nguyên từ trong mơ vừa tỉnh không lâu, Cố Phong nhìn thấy bộ dạng mơ màng của cậu, rót chén nước nóng đút cho cậu, còn cẩn thận gọt táo cho cậu.
Bộ dạng chân chó lại trung khuyển này, giống như không cùng một người vừa nãy khí thế sắc bén, lạnh lùng cự tuyệt người ta.
Hắn gọt táo xong, đưa táo đến bên miệng Dư Bảo Nguyên, người cũng thuận tiện ôm Dư Bảo Nguyên vào иgự¢ mình, thở dài nói: "Vẫn là ôm em yên tâm."
Dư Bảo Nguyên gặm một miếng táo: "Sao thế?" "Vừa nãy có người muốn quyến rũ tôi, còn muốn ở nhà vệ sinh dùng miệng chăm sóc tôi," Giọng Cố Phong trầm thấp, "Tôi quyết đoán từ chối, tôi không cần bọn họ."
Dư Bảo Nguyên nuốt miếng thịt quả kia: "Anh đây là ......muốn tôi khen anh?" "Tôi nói chuyện của mình với em, không lừa không gạt, tôi sợ em hiểu lầm tôi," Cố Phong cũng tự mình cắn miếng táo, "Tôi không hy vọng em chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa, thật đấy."
Dư Bảo Nguyên ăn táo xong, chẹp miệng, nằm lên giường: "......Gần đến thời gian Duệ Duệ uống sữa rồi nhỉ?" Cố Phong nhìn đồng hồ, theo thời gian bình thường của nhãi con, nhóc này cũng sắp tỉnh.
Hắn ém góc chăn cho Dư Bảo Nguyên: "Tôi đi đút cho con, em ngủ tiếp đi.
Vừa mổ xong, nhất định chú ý nghỉ ngơi."
Dứt lời, yên lặng nhìn Dư Bảo Nguyên, liền từ bên cạnh nhẹ nhàng ôm lấy Cố Gia Duệ, xoay người đi ra phòng bệnh.