Suối Tiên Của Xu Nữ - Chương 88

Tác giả: Nhu Nạo Khinh Mạng

Xu Xu suy đoán ra được từ trong lời nói của hắn, thê tử hẳn là trong lúc đợi trượng phu về nhà thì xảy ra bất trắc, dẫn đến sinh non khó sinh, hiện tại Tô Tam Nương đang mang thai vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
“Đi nhanh lên một chút.” Xu Xu nói.
Lý Bằng Sinh gật đầu nhận lời, dẫn Xu Xu nhanh chóng đi đến nhà hắn, hắn phát hiện ra mình dù có đi bao nhanh thì vị cô nương ăn mặc như thiếu niên này đều cũng có thể đuổi theo, thậm chí còn ôm thêm cái hòm và ôm dược liệu vẫn nhanh như vậy.
Lý Bằng Sinh không suy nghĩ nhiều về điều đó nữa, trong lòng hắn bây giờ tràn đầy lo lắng cho Tam Nương, “Thê tử chảy ra nhiều máu như vậy, cô nương này lại còn trẻ tuổi như thế, cô nương này thật sự có thể cứu sống thê tử của ta sao,” Hắn nghĩ trong lòng.
Nghĩ như vậy làm cho trong tâm hắn sinh ra một loại tuyệt vọng, nếu cô nương này không cứu được Tam Nương thì làm sao bây giờ, lúc sáng nay hắn còn nói lời chào với Tam Nương chúc cho Tam Nương một ngày tốt lành, nhưng bây giờ xem thử chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ đó là những lời cuối cùng của hắn nói với thê tử của mình sao.
Xu Xu cũng không biết hán tử kia suy nghĩ trong lòng như vậy, nàng một đường qua cũng đang suy nghĩ những phương pháp chữa trị và dược liệu dành cho chuyện này.
Nói thật, nàng đã nhìn qua nhiều rất nhiều y thuật và rất nhiều phương thuốc, nhưng để chắc chắn chữa trị được loại bệnh lý nan y này mà không có sư phụ đi theo bên người thì là lần đầu tiên.
Xu Xu vẫn còn có chút khẩn trương, nàng phân phó cho Hạnh Nhi mau chóng tới Đức Thiện Đường một chuyến, mời sư phụ đi tới đây.
Mạng người quan trọng nhất, nàng cũng có thể giúp đỡ cứu người nhưng không phải nắm chắc hoàn toàn khả năng, thế nhưng mạng người không thể đem ra cược, vẫn nên mời sư phụ đến thì mới ổn thỏa một chút.
Hạnh Nhi ngồi lên xe ngựa đi thẳng đến Đức Thiện Đường kêu người cứu trợ, Linh Lung thì ở lại bên cạnh Xu Xu để hỗ trợ chút việc cho nàng.
Rất nhanh sau đó, hai người đã đi đến nơi ở của hán tử kia, một căn phòng nhỏ bình thường, chưa đi vào bên trong thì Xu Xu đã ngửi thấy máu tươi nồng đậm, nàng vội vàng đi vào bên trong gian phòng, trong phòng có một vũng máu, trên giường có một nữ tử đang nằm hôn mê, nữ tử này gầy yếu, sắc mặt trắng bệch, bụng nàng cũng rất lớn, Xu Xu đi vào giường trước, nữ tử vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, Xu Xu ngồi tại bên cạnh giường, đưa tay bắt mạch cho Tam Nương.
Hán tử kia và Linh Lung đều bu lại.
Xu Xu nhíu mày, “Hai người ngơ ngác gì nữa, mau đi vào phòng bếp nấu cho ta một ít nước nóng.”
Hai người bối rối rời đi, tới phòng bếp nấu nước, Xu Xu cẩn thận bắt mạch cho Tam Nương, trong cơ thể của Tam Nương còn có một tia khí tức yếu ớt của hài tử, hiện tại nhất định phải gọi Tô Tam Nương tỉnh lại để ngăn ngừa tình trạng xuất huyết, nếu để lâu sẽ càng ngày càng nguy hiểm, sau khi gọi nàng tỉnh dậy thì phải mau chóng giúp nàng ấy sinh hài tử ra.
Tam Nương hẳn là bởi vì bất tỉnh đột ngột nên ngã xuống đất sau đó ᴆụng vào bụng dẫn đến tình trạng xuất huyết nhiều.
Xu Xu nhớ kỹ nàng đã từng nhìn qua trên một bản y thuật có ghi chép phương thuốc cùng với phương pháp châm cứu, nàng hít vào một hơi, nàng lấy năm gốc nhân sâm ra từ trong mớ dược liệu kia, một hai cây đương quy, năm cây hoa hồng, năm gốc xuyên khung, ngưu tất ba cây, lấy thêm ra vài cây dược liệu, những thứ dược liệu vừa rồi nàng vừa lấy ra đều là chuyện trị khó sinh, lấy ra được những dược liệu cần thiết, còn thừa lại cũng không ít.
Xu Xu tự mình đi tới phòng bếp sắc thuốc, lặng lẽ đổ chút cam lộ vào trong bình thuốc pha vào ít nước rồi sắc thuốc.
Sau đó nàng gọi Linh Lung đến xem chừng dược lô*, “Chờ đến khi dược trấp** ở bên trong còn lại khoảng được một bát thì coi như xong.”
(*) ấm sắc thuốc
(**) Nước thuốc sau khi cô đặc lại
Linh Lung gật gật đầu, “Tam cô nương yên tâm, nô tỳ sẽ chăm chú xem chừng”
Xu Xu thở sâu, trở lại trong phòng, sản phụ hiện giờ đang trong tình huống nguy cấp, không thể bị dở dang, nếu như chờ sư phụ đến, vậy thì đã trễ rồi, sản phụ và hài tử lúc đó đều sẽ mất.
Nàng nhớ tới những ngày mà sư phụ dạy y thuật cho nàng, nàng đều đã nhớ hết sơ đồ kinh mạch của cơ thể người, vị trí mỗi cái huyệt vị nàng cũng đều nhớ rõ mồn một, thậm chí nàng cũng đã châm cứu qua cho người khác.
Nàng nhớ lại quyển sách ghi lại cách châm cứu chữa cho sản phụ và các cách châm cứu cho các căn bệnh nan y của sư phụ, Xu Xu mở hòm thuốc ra, từ bên trong lấy ra một bộ ngân châm, dùng rượu thuốc rửa qua ngân châm một lượt, cô mới nói với hán tử đang đứng bên cạnh cầm chậu nước nóng: “Giúp ta cởi toàn bộ quần áo của thê tử của ngươi ra.”
Trong lúc chờ Lý Bằng Sinh còn đang run tay giúp thê tử cởi xuống bộ quần áo dính đầy máu, Xu Xu dùng nước nóng lau sạch sẽ toàn bộ những vết máu trên thân thể, lấy ngân châm chậm rãi đâm xuống từng chỗ huyệt vị.
Xu Xu bình tĩnh lại hô hấp, lúc ngân châm đâm vào huyệt vị thứ nhất, nàng tựa hồ cảm giác được trong cơ thể của nàng đang có một luồng khí đang di chuyển chậm rãi, thuận theo kinh mạch mà dần dần chảy xuống đầu ngón tay, rồi chạm vào ngân châm mà Xu Xu đâm vào ngón tay của Tam Nương, ngân châm có chút rung rung, trán của Xu Xu đầy mồ hôi, không hiểu đây là tình huống thế nào, nàng cũng không dám chống lại luồng khí trong kinh mạch của nàng, tùy ý để cho nó từ từ nhập vào huyệt vị của Tam Nương.
Sau đó là cây thứ hai, cây thứ ba, cây thứ tư, mười tám cây ngân châm chậm rãi đâm xuống.
Xu Xu phát hiện ra nàng chỉ cần tập trung tinh thần đâm châm xuống, liền có thể cảm nhận được luồng khí này chậm rãi lưu động trong cơ thể nàng, luồng khí này thuận theo kinh mạch của nàng di chuyển đến đầu ngón tay, dựa theo vị trí của ngân châm mà vào nhập vào bên trong huyệt vị của Tam Nương.
Mười tám cây ngân châm đâm xuống, Xu Xu đã toát cả mồ hôi, nội y bên trong nàng cũng bị ướt đẫm, nhễ nhại mồ hôi.
Lúc cây ngân châm cuối cùng đâm xuống, nửa người dưới của sản phụ Tam Nương dần dần dừng chảy máu, máu cũng từ từ đông lại.
Xu Xu cũng thấy ngạc nhiên, không hiểu luồng khí lúc nãy chảy trong trong kinh mạch của nàng đến cùng là cái gì.
Hiệu quả của nó vậy mà lại tốt đến như vậy, vậy mà có thể khiến triệu chứng xuất huyết nhiều của sản phụ ngay lập tức dừng lại.
“Cô nương, cô không sao chứ.” Lý Bằng Sinh lo lắng nói.
Sao vị cô nương này châm cứu cho thê tử xong liền bỗng dưng trở nên rã rời như vậy, nhưng mà thật ra là hắn đã sai khi coi thường vị cô nương này rồi, thực tế nàng có bản lĩnh rất lớn, vừa rồi rốt cuộc cũng đã châm cứu xong, trong nháy mắt vậy mà Tam Nương đã không còn chảy máu nữa.
“Ta không sao.” Xu Xu nói.
Thân thể của Tô Tam Nương có chút cử động, miệng nàng ấy lầm bầm gì đó, rồi chậm rãi mở mắt ra.
Lý Bằng Sinh kích động nói: “Tam Nương, cuối cùng nàng đã tỉnh lại rồi.”
Sắc mặt của Tô Tam Nương trắng bệch, bờ môi nhúc nhích, giống như là muốn nói chuyện, Xu Xu nói với nàng: “Bây giờ cô chớ có hao phí khí lực, chờ một lát sẽ lấy thuốc cho ngươi uống rồi hãy cố gắng sinh hài tử ra, hài tử của ngươi không sao cả, nhưng ngươi nhất định phải nhanh chóng sinh nó ra”.....Nếu không mẫu tử đều rất khó vượt qua cửa ải này.
Nửa câu sau, Xu Xu cũng không nói ra miệng, sợ sản phụ kinh sợ.
Tô Tam Nương nhìn về phía Xu Xu, nàng lập tức biết được người này là lang trung, nhưng người này lại còn trẻ như vậy.
“Cảm ơn ngài.” Tô Tam Nương cũng ý thức được tình huống hiện tại của mình không tốt.
Vào buổi sáng nay, nàng ấy vẫn còn đang sinh hoạt rất bình thường, bỗng hai mắt tối sầm lại, rồi mất đi ý thức, ngày bình thường nàng ấy chỉ loanh quanh trong nhà may vá sửa chữa y phục theo yêu cầu để kiếm chút tiền phụ cho gia đình nhỏ của mình, nàng ấy cũng chưa từng nghĩ tới thân thể của mình lại không chịu đựng nổi việc mang thai, hôm nay trực tiếp ngất đi, sợ là lúc ngã xuống đất đã bị cái gì đó ᴆụng vào bụng.
Lúc này Linh Lung cũng đã nấu xong thuốc rồi bưng đến trong phòng, thuốc đã để nguội đi bớt rồi.
Trên thân thể của Tô Tam Nương còn ghim ngân châm ở đó, khó mà cử động dễ dàng được, Xu Xu để cho Lý Bằng Sinh dùng thìa đút cho thê tử của hắn
Giúp cho thê tử của hắn uống thuốc, sau khi uống xong, țử çɥñğ sẽ mở, Xu Xu sờ vào vị trí bào thai của Tô Tam Nương, tìm một lúc thì chọn được một chỗ, nàng chỉ cần dùng lực là có thể sinh hài tử ra.
Sinh con tốn rất nhiều khí lực và thể lực, Xu Xu đứng dậy ra ngoài nấu một bát canh sâm cho sản phụ.
Nhân sâm là vật rất bổ, có thể giúp bổ khí dưỡng sinh.
Phụ nữ mang thai uống qua canh sâm, thì có thể hồi phục khí lực để tiếp tục sinh con.
Cả người Xu Xu phảng phất như là vừa nhảy vào hồ vậy, cả người đều mềm nhũn ra, nàng cũng không biết tại sao lần này châm cứu lại có thể xảy ra tình huống như vậy, cả người mình giống như rã rời.
Đây là lần đầu tiên gặp chuyện như vậy.
Sau khi Phục thần y nghe thấy Hạnh Nhi nói về chuyện này, liền vội vã lên xe ngựa đi theo tới nhà của Lý Bằng Sinh.
Lúc vừa bước vào trong sân thì đã nghe thấy tiếng khóc yếu ớt của hài tử, còn có tiếng một nam nhân vui đến phát khóc còn đang liên tục nói cảm ơn.
Phục thần y thở phào, xem ra Xu Xu đã giúp đỡ sản phụ khó sinh này sinh được hài tử.
Đi vào phòng, cả phòng toàn mùi máu tanh, trên giường sản phụ đã mặc lại y phục chỉnh tề, chăn đệm bên dưới được đổi cái khác cho sạch sẽ, sản phụ lúc này sắc mặt còn rất trắng, nhưng xem ra hẳn cũng không quá nghiêm trọng.
Xu Xu đang bàn giao chuyện tiếp theo cho sản phụ, “Lần này ngươi đã làm tổn thương đến xương cốt, về sau phải tĩnh dưỡng thật tốt, sau khi trở về ta sẽ phối một ít dược để điều trị và chữa thương cho thân thể của ngươi.”
Đúng lúc Phục thần y đi tới, Xu Xu nghe thấy tiếng bước chân nên quay đầu lại nhìn, nàng lập tức nhìn thấy Phục thần y, nàng nhỏ nhẹ nói: “Sư phụ, ngài tới rồi.”
Phục thần y cũng phát hiện thấy khuôn mặt nhỏ của Xu Xu đã tái nhợt, trong lòng của ông đau đến khó mà nói ra rõ ràng, sau đó cũng không nói nhiều với sản phụ, chỉ là gật gật đầu, rồi tiến lên bắt mạch cho sản phụ, lại hỏi qua phương pháp xử lý mà Xu Xu vừa rồi đã dùng, nghe nàng kể lại, Phục thần y cũng không khỏi tán thưởng: “Xu Xu làm rất tốt. Mỗi một bước đều làm rất đúng, hơn nữa tính huống của sản phụ cũng rất nguy hiểm” Nếu như mà để cho ta chữa trị cũng chưa chắc có thể đều cứu sống cả sản phụ và thai nhi, Phục thần y nói xong thầm nghĩ trong lòng.
Xu Xu cười nói: “Sư phụ ngài chờ ta một lát, ta đi nói rõ ràng với Tam Nương trước.”
Nàng đã biết được tên của hai phu thê này.
Xu Xu giơ tay lên đem chăn đắp lên tới vai của Tam Nương: “Tam Nương, những ngày tiếp theo ngươi phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thật tốt, trong vòng nửa tháng ngoại trừ đi nhà xí thì tốt nhất nên nằm trên giường nghỉ ngơi, còn có những đồ ăn mà ngươi cần phải chú ý ta sẽ liệt ra thành danh sách, dựa theo những gì ta dặn mà làm, sữa mẹ rất tốt... chờ đến khi thân thể của ngươi khỏe mạnh, sữa sung túc, để cho hài tử 乃ú sữa thì thể chất mới có thể cường tráng khỏe mạnh.”
Tô Tam Nương gật đầu, ánh mắt nhìn vào ngọc bài trên cổ tay của Xu Xu, thần sắc hơi thay đổi, nói với Xu Xu: “Không biết cô nương là thuộc gia tộc nào, phần ân tình này Tô Tam Nương sẽ mãi ghi nhớ trong lòng, nếu cô nương có việc gì cần đến Tam Nương, cô nương cứ nói ra.” Kỳ thật Tam Nương cũng nhận ra tấm ngọc bài đó, thật ra Tam Nương trước là người trong võ lâm, trước kia nàng ấy đã từng lăn lộn trong võ lâm nhiều năm, năm ngoái mới nguyện ý an định lại lập gia đình.
Ngọc bài này là biểu tượng của một nhân vật cực kỳ có tiếng trong võ lâm.
Nàng ấy cũng không ngờ tới ở trong kinh thành còn có thể trông thấy ngọc bài này, nhưng mà không biết cô nương xinh đẹp này có quan hệ gì với chủ nhân của ngọc bài này.
Xu Xu ôn nhu nói: “Ta là Tam cô nương ở phủ Định Quốc Công, kỳ thật không cần Tam Nương làm việc gì nhiều, chỉ cần ngươi an tâm tĩnh dưỡng thân thể là được rồi, ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, mấy ngày nữa ta sẽ phối thuốc xong rồi đưa tới cho ngươi.”
Tô Tam Nương nói: “Đa tạ Tam cô nương, ân tình này Tam Nương sẽ ghi khắc mãi trong lòng.”
Xu Xu cũng không quá quan trọng, sau đó cô dặn dò Lý Bằng Sinh một phen, bảo hắn phải chăm sóc Tam Nương cùng hài tử thật tốt rồi sau đó cô mới rời khỏi.
Hài tử mặc dù gầy yếu, nhưng nuôi tốt, có thể trưởng thành lên sẽ rất khỏe mạnh đáng yêu
Xu Xu về lại Bách Thảo Đường trả lại hòm thuốc, rồi thanh toán xong số tiền hôm nay bốc thuốc mới cùng sư phụ trở lại Đức Thiện Đường.
Trên đường trở về, khuôn mặt nhỏ của Xu Xu còn chưa có khôi phục lại, môi nàng có vẻ hơi trắng.
Nàng kể lại chuyện hôm nay lúc châm cứu cho Tam Nương nói cho sư phụ một lượt... “Sau khi châm cứu xong, đồ nhi liền cảm thấy toàn thân đều rã rời.”
Xu Xu vậy mà lại cảm nhận được một luồng khí nhỏ lưu chuyển trong cơ thể nàng. Phục thần y có chút kích động, “Nếu thật sự là như thế, Xu Xu hẳn là một người luyện được khí kình.”
“Khí kình là cái gì?” Xu Xu cũng không hiểu.
Phục thần y lại hỏi thêm vài câu, hỏi Xu Xu có tu luyện công pháp gì hay không
Nói đến chuyện công pháp, Xu Xu nghĩ đến bộ chưởng pháp kia mà Chu lão gia tử giao cho nàng, nàng gật đầu nói: “Mấy ngày này đồ nhi có luyện qua một bộ chưởng pháp.”
Chẳng lẽ nguyên nhân lại là bởi vì bộ chưởng pháp mà Chu lão gia tử dạy cho nàng sao.
“Cái này có lẽ có khả năng rất lớn.” Ánh mắt của Phục thần y trở nên phức tạp, vừa cao hứng cho đồ nhi, “Xu Xu hẳn là bởi vì bộ chưởng pháp này nên mới luyện thành khí kình được, khí kình này không phải ai cũng có thể tu luyện thành được, nếu là ở bên trong võ lâm, trong vòng mấy tháng liền có thể tu luyện thành khí kình thì chắc chắn không phải người bình thường, dạng đó đều là những nhân vật thiên tài có thiên phú phi phàm, không chỉ là luyện võ kỳ tài, khí kình này còn có thể giúp cho người khác chữa bệnh, những lang trung bình thường đều chỉ có thể dùng ngân châm để đâm vào huyệt vị, nhưng dựa vào khí kình, sẽ có thể kích phát huyệt vị từ đó làm cho hiệu quả trị liệu càng thêm hiệu quả.”
Nào chỉ là hiệu quả, quả thực nó chính là kỳ hiệu.
Xu Xu ngạc nhiên, vậy ra bộ chưởng pháp kia hẳn là không đơn giản.
Nhưng mà nhanh như vậy liền có thể tu luyện thành khí kình, cũng là do có tác dụng của cam lộ trợ giúp, Xu Xu bối rối trong lòng, vì cam lộ mà cô có thể lần nữa thay đổi cuộc đời, thậm chí về sau còn có thể đạt được đỉnh cao nhân sinh trước đó chưa từng có.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc