Chuyển việnTừ sau khi công ty trang sức “Earl” khai trương cửa hàng mới đến nay, doanh thu của công ty lại tăng thêm 25%. Nửa tháng nay, toàn bộ công ty từ trên xuống dưới đều vô cùng bận rộn, trên cơ bản là mỗi tối đều tăng ca, cho nên, trong lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thường xuyên ở lại phòng nghỉ công ty. Y phục cũng là do chị Lý hàng ngày mang đến.
Ba giờ sáng, đang lúc Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng say sưa ngủ thì điện thoại của Hoàng Phủ Thần Phong vang lên, hắn mơ mơ màng màng bắt máy.
“Shit! Cậu có biết bây giờ là mấy giờ không hả?” Hoàng Phủ gió sớm cố gắng hết sức hạ thấp giọng nói chuyện.
“Cậu còn tâm tư ngủ? Mẹ của Chỉ Ngưng vừa lên cơn đau tim, bây giờ đang trong phòng cấp cứu, cậu mau tới đây.” Gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Thần Phong chính là Vân Thụy Toàn.
“Cái gì? Được, chúng tôi lập tức tới.” Hoàng Phủ Thần Phong vội cúp điện thoại.
Hắn không biết sau khi Chỉ Ngưng nghe được tin này sẽ phản ứng như thế nào? Không biết cô có chịu đựng được không?Một loạt vấn đề xuất hiện trong đầu Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ngưng Nhi, em trước tiên tỉnh dậy, ngoan.” Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng nói bên tai Chỉ Ngưng.
“Vâng” chuyện gì vậy?” Chỉ Ngưng dụi dụi mắt, ngồi dậy.
“Ngưng Nhi ngoan, trước tiên hãy nghe anh nói.” Hoàng Phủ Thần Phong nhất định phải trấn an tốt Chỉ Ngưng trước.
“Vâng, anh nói đi! Em nghe.”
“Ách” cái kia” bá mẫu vừa mới bị đưa vào phòng cấp cứu, bây giờ đang cấp cứu.”
“Cái” cái gì? Tại sao lại như vậy? Ô ô ô” Chỉ Ngưng không kiềm chế được khóc lớn lên, lập tức rời giường mặc quần áo.
Hoàng Phủ Thần Phong cũng mặc quần áo xong, dìu Chỉ Ngưng đang thương tâm khóc chuẩn bị đến bệnh viện.
Trên đường đi, Hoàng Phủ Thần Phong vừa lái xe bằng tốc độ nhanh nhất, vừa chăm sóc tình hình của Chỉ Ngưng.
Vừa đến bệnh viện, xe còn chưa dừng hẳn lại Chỉ Ngưng đã lao ra khỏi xe, cho nên cô bị té ngã, Hoàng Phủ Thần Phong không biết cô sẽ nhảy xuống xe như vậy, thời điểm nhìn thấy cô té ngã cái gì cũng không quan tâm nữa, cửa xe cũng chưa đóng, chìa khóa cũng chưa rút liền chạy đến bên Chỉ Ngưng.
“Ngưng Nhi, em có sao không? Anh xem một chút.” Hoàng Phủ Thần Phong lo lắng kiểm tra xem cô có bị thương không.
“Không” không cần, em không sao, em muốn nhìn mẹ của em.” Chỉ Ngưng giãy dụa muốn đứng lên, “A” đau quá!”
“Đáng ૮ɦếƭ! Ngưng Nhi, em bị trẹo chân rồi, em đừng cử động, anh ôm em đi lên.” Hoàng Phủ Thần Phong một phen ôm lấy Chỉ Ngưng, cơ hồ là chạy, chạy hướng đến thang máy.
Đến cửa phòng giải phẫu, liền nhìn thấy Vân Thụy Toàn đang ngồi trên ghế. Hoàng Phủ Thần Phong cẩn thận đặt Chỉ Ngưng trên ghế, sau đó mình cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
“Phong, Chỉ Ngưng, hai người đã tới rồi sao?”
“Toàn, mẹ” mẹ em thế nào?”
“Trước mắt còn chưa biết, hết thảy phải đợi bác sĩ ra mới có thể biết rõ.”
“Ừ, Toàn, cậu lập tức gọi bác sĩ tới, Ngưng Nhi bị trẹo chân rồi.”
“Được.” Vân Thụy Toàn gọi điện cho bác sĩ. Không đến hai phút, một bác sĩ cùng một y tá đã tới.
Bác sĩ ngồi xổm trước mặt Chỉ Ngưng, hắn cởi giầy của cô, nâng cái chân bị thương lên.
“A” Chỉ Ngưng thống khổ kêu.
“Shit! Anh nhẹ tay chút.” Hoàng Phủ Thần Phong khó chịu mắng bác sĩ, đau lòng ôm Chỉ Ngưng nói: “Ngoan, lập tức sẽ không sao.”
“Phong thiếu, Hàn tiểu thư bị trẹo chân rất nặng.” Bị Hoàng Phủ Thần Phong mắng, bác sĩ không dám chủ quan.
“Vậy anh còn đang chờ cái gì?” Hoàng Phủ Thần Phong quả thực muốn vặn gãy cổ tên bác sĩ kia.
“ “ Bác sĩ cẩn thận bôi thuốc lên chân cho Chỉ Ngưng, sau đó quấn băng vải lên, “Phong thiếu, sợ rằng chân của Hàn tiểu thư sẽ bị đau một thời gian, hơn nữa không thể đi đường được, lát nữa tôi sẽ kêu y tá mang thuốc giảm đau cho ngài, uống sau khi ăn, ngoài ra còn mang cho ngài một chiếc xe lăn.”
“Đã biết, nhanh mang tới đi!” Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng lau nước mắt.
Lúc này, Chỉ Ngưng chỉ muốn nghĩ đến mẹ của cô, cái gì khác cũng không cần biết, cô chỉ muốn mẹ của cô được an toàn đi ra.
20’ sau, y tá mang thuốc và xe lăn tới, nhưng phòng cấp cứu vẫn sáng đèn.
Một tiếng” hai tiếng” ba tiếng” ba tiếng đã trôi qua, cửa phòng cấp cứu vẫn chưa mở ra.
Cuối cùng trải qua năm tiếng đồng hồ, đèn tắt, cửa mở. Hoàng Phủ Thần Phong lập tức bế Chỉ Ngưng ngồi vào xe lăn, đẩy đến trước mặt bác sĩ, Vân Thụy Toàn cũng rất khẩn trương.
“Bác sĩ, mẹ tôi không sao chứ?” Chỉ Ngưng rất sợ hãi, cô nắm thật chặt tay Hoàng Phủ Thần Phong.
“Hàn tiểu thư, nghe những lời của tôi, hi vọng ngài không cần khẩn trương.” Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, chuẩn bị nói tình hình cho Chỉ Ngưng.
“Ông” ông nói đi!”
“Trong đầu mẹ ngài có một khối u, khối u đã ảnh hưởng đến thần kinh não của bà ấy, hiện tại, tuy rằng bà ấy đã tỉnh, nhưng khối u này làm cho bà ấy bị mù, cuối cùng, bà ấy có thể quên mất tất cả mọi chuyện. Nếu như hiện tại làm phẫu thuật..., xác xuất thành công rất thấp.”
Thời điểm bác sĩ nói những lời này, không ai dám hô hấp, sợ nghe sót một chữ.
“Không” sẽ không, sẽ không “ Chỉ Ngưng lắc đầu như bị điên rồi.
“Ngưng Nhi ngoan, không có chuyện gì, trong nước không được, vậy liền đem bá mẫu ra nước ngoài.” Hoàng Phủ Thần Phong ngồi xổm xuống, ôm lấy đầu Chỉ Ngưng, “Bác sĩ ở nước ngoài chữa trị, xác xuất thành công tương đối cao, đúng không?”
“Đúng vậy, trước mắt, nước Mỹ có những bác sĩ thần kinh giỏi nhất thế giới.”
“Được, vậy hãy mau đứa bá mẫu đến Mỹ đến.” Đã nói bác sĩ ở Mỹ có thể chữa trị tốt hơn, vậy hắn cũng yên tâm, “Ngưng Nhi, đừng khóc, chiều nay anh sẽ đưa bá mẫu đến Mỹ. Ngoan, sẽ không có chuyện gì.”
“Ô ô ô” Phong, cám ơn anh.”
Hoàng Phủ Thần Phong lấy điện thoại ra, bấm số, “Tiểu Bân, lập tức chuẩn bị máy bay riêng của tôi, sau đó an bài bác sĩ giỏi nhất chuyên khoa não của Mỹ, sau khi đến Mỹ liền lập tức làm phẫu thuật, nhanh đi.” Sau đó, Hoàng Phủ Thần Phong gọi điện đến công ty để sắp xếp công việc, “Thư ký Trương, trong thời gian này, tôi cùng Ngưng nhi không ở công ty, phỏng chừng trong thời gian ngắn sẽ không trở về, lát nữa Toàn sẽ qua tiếp nhận công việc của tôi, tất cả mọi chuyện đều giao cho cậu ấy.”
“Uy, Phong, tôi không biết gì về trang sức a!” Vân Thụy Toàn bất đắc dĩ nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Yên tâm, công ty của tôi sẽ không dễ dàng bị phá sản như vậy.”
“OK! Coi như tôi sợ cậu.”
“Có bất kỳ vấn đề gì thì gọi điện thoại cho tôi. Thời gian không còn sớm, chúng tôi phải đi. Thời gian này đã làm phiền cậu.”
“Bá mẫu giải phẫu thành công, gọi điện thoại cho tôi.”
“Toàn, cám ơn anh.” Chỉ Ngưng nghẹn ngào nói.
Tầng cao nhất của bệnh viện, một đám bác sĩ y tá giúp đem mẹ của Chỉ Ngưng lên máy bay riêng của Hoàng Phủ Thần Phong, mặt khác còn có hai bảo vệ đi theo. Hoàng Phủ Thần Phong cũng ôm Chỉ Ngưng đang bị thương lên máy bay.
Máy bay cất cánh, Chỉ Ngưng tựa vào trong иgự¢ Hoàng Phủ Thần Phong, lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong là người duy nhất cô có thể dựa vào.
Bận rộn hai nơiTrải qua mười tiếng bay, máy bay riêng của Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục đáp xuống sân bay quốc tế Washington Mĩ. Ở sân bay, bác sĩ và ý tá bệnh viện trung tâm Washington đã sớm đứng đợi. Vừa thấy máy bay của Hoàng Phủ Thần Phong hạ xuống, liền lập tức mang cáng cứu thương đến. Bác sĩ đặt mẹ của Chỉ Ngưng cố định lên cáng cứu thương rồi mang lên xe cứu thương, chuẩn bị đến bệnh viện.
Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng xuống máy bay, hắn không để Chưng Ngưng ngồi xe lăn mà trực tiếp bế cô đến xe đang đợi sẵn ở bên ngoài, xe lăn được bảo vệ mang giúp.
“Ngưng Nhi, không cần phải lo lắng, không có chuyện gì, anh đã an bài tất cả bác sĩ ưu tú chuyên khoa não của Mĩ đến bệnh viện rồi, bọn họ sẽ mau chóng làm phẫu thuật cho bá mẫu.” Trên đường đi, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn an ủi Chỉ Ngưng, còn cẩn thận giúp cô xoa mắt cá chân bị thương.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong quan tâm cô cùng mẹ của cô như vậy, Chỉ Ngưng lần nữa nghẹn ngào, “Phong, cám ơn anh, nếu như không có anh, em không biết phải làm gì bây giờ?”
“Đứa ngốc, hiện tại cái gì cũng không cần nói. Lâu như vậy em không nghỉ ngơi, chúng ta đến khách sạn nghỉ ngơi một chút, sau đó sẽ đến bệnh viện xem bá mẫu, được không?”
“Vâng, được.”
Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Chỉ Ngưng, nước mắt Chỉ Ngưng đã ướt sạch quần áo Hoàng Phủ Thần Phong. Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng thương tâm, khổ sở và lo lắng như thế, hắn cái gì cũng không nói, chỉ yên lặng vỗ vỗ lưng cô.
Một giờ sau, bọn họ đến hoa viên khách sạn Khải Viện Washington. Khách sạn sớm đã chuẩn bị một quản lý riêng cho bọn họ. Thấy Hoàng Phủ Thần Phong đến, hắn lập tức tiến lên nghênh đón, “Phong thiếu, rất vinh hạnh có thể trở thành quản lý riêng cho ngài. Chúng tôi đã dựa theo phân phó của ngài, chuẩn bị xong bữa tối, cũng thay ngài mời một đầu bếp Trung Quốc, trong khoảng thời gian này, đầu bếp Trung Quốc sẽ chuẩn bị các bữa ăn cho ngài.
“Được rồi, trước đưa chúng tôi lên phòng!” Hoàng Phủ Thần Phong đẩy xe cho Chỉ Ngưng, hắn cũng không muốn nghe tên quản lý này lải nhải nữa, nói sau đi, Chỉ Ngưng cũng mệt mỏi lắm rồi.
Quản lý riêng mang bọn họ vào thang máy, rất nhanh, thang máy lên đến tầng cao nhất của khách sạn. Hoàng Phủ Thần Phong thích cảm giác ở nơi cao nhất.
“Phong thiếu, đại khái mấy phút nữa, cơm của ngài sẽ được mang tới. Nếu như không còn việc gì, tôi xin phép xuống trước.”
“Đi đi!” Hoàng Phủ Thần Phong lạnh lùng nói.
Chờ quản lý đi khỏi, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng đến trên ghế salon, lấy một cái gối cho cô dựa vào. “Ngưng Nhi, chờ một chút cơm sẽ được đưa lên, ăn xong em liền nghỉ ngơi một chút đi.”
“Vâng, anh cũng phải nghỉ ngơi, không nên quá mệt mỏi, em sẽ đau lòng.” Chỉ Ngưng nắm chặt tay Hoàng Phủ Thần Phong
“Ding dong” nhân viên phục vụ nhấn chuông cửa, nhất định là cơm đã đưa tới.
“Anh đi mở cửa.” Hoàng Phủ Thần Phong rất nhanh chạy tới mở cửa, quả thật, một nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn đứng ở ngoài cửa. Hoàng Phủ Thần Phong chỉ nói tiếng cám ơn, liền đóng cửa lại.
Hoàng Phủ Thần Phong đẩy xe thức ăn tới trước mặt Chỉ Ngưng nói: “Ngưng Nhi, bọn họ chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon! Em trước tiên uống chút hồ đào và cháo táo đỏ, Ngưng Nhi, mấy ngày nay sắc mặt em không tốt lắm, cháo này có tác dụng bổ máu.”
“Được, Phong, anh không nên chỉ nhìn em, anh cũng ăn đi!” Chỉ Ngưng bị Hoàng Phủ Thần Phong nhìn đến mức xấu hổ không ăn được gì.
“Còn xấu hổ sao? Ha ha!”
“Không thèm nghe anh nói nữa, em muốn ăn.”
Chỉ Ngưng cúi đầu, không nói chuyện với hắn nữa.
Cơm nước xong, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng đến phòng ngủ nghỉ ngơi. Thời điểm Chỉ Ngưng còn chưa ngủ, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn ôm cô, bởi vì không có hắn ở bên, cô sẽ không ngủ được. Chờ Chỉ Ngưng ngủ say, Hoàng Phủ Thần Phong mới buông cô ra, hắn muốn đến thư phòng làm việc.
Hoàng Phủ Thần Phong bật Laptop, hắn muốn cùng thư ký Trương chat webcam để xử lý công việc của công ty.
“Thư ký Trương, đem báo cáo quý một gửi qua đây.”
“Dạ, tổng tài.”
“Hôm nay công ty có chuyện gì quan trọng cần xử lý không?”
“Hôm nay không có gì chuyện quan trọng, hôm nay Vân thiếu gia tới công ty rồi, nhưng anh ấy không hiểu rõ tình hình lắm.” Thư ký có chút khó xử nói tiếp.
“Ừ, tôi biết rõ, cô đem công việc ngày mai nói cho tôi biết.” Kỳ thật, Hoàng Phủ Thần Phong sớm biết Vân Thụy Toàn không được, hắn ở công ty chỉ là lúc lắc bộ dáng mà thôi.
“Mười giờ sáng mai, có một loạt cuộc họp báo cáo tổng kết. Một giờ chiều, ngài vốn muốn đi xem xét cửa hàng. Ngoài ra, tối mai là kỷ niệm ngày tổng tài tập đoàn Y thị kết hôn, hắn có gửi thi*p mời cho ngài. Còn có, thiên kim của bọn họ Y Uyển Lộ tiểu thư tổ chức tiệc kỷ niệm cho bộ phim mới, cô ấy muốn ngài tham gia cùng. Ngài xem?”
Hừ! Y Uyển Lộ kia còn dám tới tìm hắn cùng tham gia tiệc tùng gì đó, chẳng lẽ cô ta đã quên chuyện đánh Ngưng Nhi sao? Trong lòng Hoàng Phủ Thần Phong thầm nghĩ.
“Từ nay về sau, tất cả việc có quan hệ đến Y thị đều thoái thác. Còn có, không được nhận điện thoại của Y Uyển Lộ nối đến phòng làm việc của tôi. Cô kêu bộ phận nhân sự thông báo nghỉ việc cho Quách Tuấn Hạo ở bộ phận thiết kế. Sau đó, trên bàn làm việc của tôi có một chiếc túi, trong đó là bằng chừng Quách Tuấn Hạo đem bản thiết kế của công ty bán cho những công ty khác, cô đem giao cho bảo vệ Vương, anh ta rõ phải làm gì.”
“Dạ, tôi đã biết, tôi lập tức đi làm.”
“Ừ, cuộc họp ngày mai cô chủ trì, cứ như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong tắt Laptop, thở dài một hơi.
Nhớ tới Chỉ Ngưng còn đang ngủ, tinh thần hắn thoáng cái liền tỉnh táo, ra khỏi thư phòng. Hiện tại, hắn chỉ muốn ôm Ngưng Nhi của hắn hảo hảo ngủ một giấc, những chuyện khác tạm thời không để tâm đến.