Sủng Em Không Tốt Sao - Chương 21

Tác giả: Hận Điệp

Bọt kem đánh răng
Trở lại khách sạn, Chỉ Ngưng lại không ngủ được, nhưng Hoàng Phủ Thần Phong đã bận rộn một ngày, thời điểm trên máy bay hắn cũng không ngủ, lại vừa cùng Chỉ Ngưng đi chơi đến hơn nửa đêm, hắn chống đỡ không nổi nữa!
“Phong, anh mệt ૮ɦếƭ đi được đúng không?” Hoàng Phủ Thần Phong vừa về tới khách sạn, liền lập tức ngã xuống giường, y phục còn chưa thay ra, cũng không thèm tắm rửa. Chỉ Ngưng ghé nửa mình vào bên người Hoàng Phủ Thần Phong, đôi bàn tay nhỏ bé của cô bận rộn không ngừng, một lát siết chặt cái mũi của Hoàng Phủ Thần Phong, một lát lại sờ loạn tóc Hoàng Phủ Thần Phong, thậm chí còn đem cái tai Hoàng Phủ Thần Phong thành đất nặn mà nặn.
“Ưm! Anh ngủ trước, ngoan!” Hoàng Phủ Thần Phong mơ mơ màng màng đáp trả, nhưng trong giấc mộng, hắn tựa hồ đã sắp khống chế không nổi dục hỏa của mình.
“Ách! Vậy anh ngủ đi! Đem tai với mũi của anh cho em mượn chơi là được rồi.” Trời ạ! Đem hai thứ này cấp cho cô chơi, Hoàng Phủ Thần Phong làm sao ngủ đây?
Hoàng Phủ Thần Phong bị Chỉ Ngưng ђàภђ ђạ hoàn toàn không còn buồn ngủ nữa, xoay người một cái, đem Chỉ Ngưng đặt dưới thân mình.
“Ngưng Nhi bảo bối, em châm lửa, em nhất định phải dập tắt mới được.” Hoàng Phủ Thần Phong cười tà tà.
“Phong” anh” anh không phải là muốn ngủ sao? Sao lại”
“Bảo bối, bây giờ em nhất định phải giúp anh dập tắt lửa.”
Không đợi Chỉ Ngưng đáp lại, Hoàng Phủ Thần Phong liền hôn lên cổ Chỉ Ngưng. Trong lúc lơ đãng, quần áo của hai người bọn họ cũng đã bị Hoàng Phủ Thần Phong cởi ra, bàn tay Chỉ Ngưng bất lực nắm lấy tóc Hoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong dừng lại cái hôn triền miên, chôn đầu trước иgự¢ Chỉ Ngưng nói: “Ngưng Nhi bảo bối, hiện tại, em phải bắt đầu dập tắt lửa.” Lúc này thanh âm của Hoàng Phủ Thần Phong nghe rất gợi cảm.
-------------LOVE-----------
Lần đầu tiên, Chỉ Ngưng dậy sớm hơn Hoàng Phủ Thần Phong, chưa tới bảy giờ, Chỉ Ngưng đã cẩn thận chui ra từ trong Ⱡồ₦g иgự¢ Hoàng Phủ Thần Phong. Cũng là lần đầu tiên, Hoàng Phủ Thần Phong không có cảm giác trong иgự¢ mình đã khồn còn người bởi vì, tối hôm qua hắn ngay cả mình cũng không biết muốn Chỉ Ngưng mấy lần. Hắn chỉ nhớ rõ, về sau, chính mình thật sự là chống đỡ không nổi nữa, sau đó, ngã vào trên người Chỉ Ngưng ngủ mất. Nếu như mình không phải đã cùng Chỉ Ngưng xảy ra quan hệ, nếu như cùng một người xa lạ..., chỉ sợ sẽ hoài nghi mình có phải là bất lực hay không đây?
Chỉ Ngưng ở trong phòng tắm rửa mặt đánh răng, đột nhiên cảm thấy có hai tay ôm chặt lấy eo của mình, không cần nghĩ là ai.
“Ngưng Nhi bảo bối, em có biết không, lúc anh vừa mới tỉnh lại không thấy em, anh tưởng là sẽ không được thấy em nữa, hù ૮ɦếƭ anh rồi. Từ nay về sau không cần rời khỏi tầm mắt của anh được không?” Thời điểm Hoàng Phủ Thần Phong mở to mắt, không trông thấy Chỉ Ngưng ngủ bên cạnh mình, hắn hốt hoảng, hắn phát hiện mình càng ngày càng không rời xa cô được.
“Phong, yên tâm, em sẽ không rời khỏi anh, được chứ? Sau này em sẽ nói rồi mới rời đi, được không?” Kem đánh răng bên miệng Chỉ Ngưng còn chưa lau sạch, liền xoay người ôm Hoàng Phủ Thần Phong, còn cố ý đem kem đánh răng cọ cọ lên иgự¢ Hoàng Phủ Thần Phong, vẻ mặt cười xấu xa.
“Không được, cho dù nói cho anh biết em cũng không thể rời đi. Ách! Trời ạ, em đang làm gì thế? Sáng sớm lại dùng chiêu này.” Hoàng Phủ Thần Phong nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Ngưng lên, sau đó cúi đầu nhìn bọt kem đánh răng bị Chỉ Ngưng cố ý cọ cọ lưu lại trên иgự¢ mình.
“Ha ha, thực xin lỗi! Cùng lắm thì em giúp anh lau sạch sẽ!” Chỉ Ngưng đưa tay cầm khăn mặt giúp Hoàng Phủ Thần Phong lau sạch.
“Vật nhỏ, xem anh buổi tối như thế nào ‘xử phạt’ em, tuy hiện tại anh rất muốn thi hành, nhưng là không thể. Hiện tại, chúng ta nhất định phải đến triển lãm trang sức.”
Chỉ Ngưng vừa nghe Hoàng Phủ Thần Phong nói..., biết ‘xử phạt’ trong miệng hắn là có ý gì, Chỉ Ngưng xấu hổ trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó rời khỏi khỏi phòng tắm, đi thay quần áo. Hoàng Phủ Thần Phong thì dùng tốc độ nhanh nhất, dùng nước lạnh từ dội từ trên xuống dưới, áp chế dục hỏa của mình.
Hơn một giờ sau, bọn họ đều tự chuẩn bị xong hết thảy, Hoàng Phủ Thần Phong ôm eo Chỉ Ngưng, ra khỏi khách sạn.
Nhan Nặc Tư
Từ sau khi Chỉ Ngưng xảy ra chuyện, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng vô luận ở đâu đều mang theo mười nhân viên bảo vệ. Hiện tại, những phụ nữ muốn tiếp cận Hoàng Phủ Thần Phong chỉ cần tới gần trong vòng 1m đã bị bảo vệ ngăn lại, bất đắc dĩ, đánh phải đứng ở khoảng cách xa nhìn hắn.
Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng tới hội trường triển lãm trang sức, sau khi nhân viên bảo vệ cho nhân viên tiếp tân xem thiệp mời, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng tiến vào hội trường.
Vốn khách khứa trong hội trường đang thưởng thức trang sức, nhưng Hoàng Phủ Thần Phong vừa đến, cơ hồ mọi người đều đi tới phía hắn, nhanh chóng đưa ra danh thi*p của mình, muốn cùng hợp tác với công ty trang sức ‘Earl’. Hoàng Phủ Thần Phong nhìn nhiều người như vậy đi về phía mình và Chỉ Ngưng, hắn sợ những người kia sẽ chen lấn Chỉ Ngưng nên quay đầu nói với bảo vệ bên cạnh mấy câu, chỉ thấy nhân viên bảo vệ liên tục gật đầu, sau đó, đi đến trước mặt những người kia, kêu bọn họ đưa danh thi*p giao cho hắn.
Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng dưới sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ, ngồi xuống chỗ của mình.
“Phong, lát nữa sẽ có trang sức của công ty chúng ta đúng không?”
“Đúng, lát nữa có, em hãy chờ xem!” Hoàng Phủ Thần Phong hơi thần bí cười với Chỉ Ngưng.
“Ách! Vậy anh làm gì mà cười thành như vậy? Chẳng lẽ” anh lại có chuyện gì gạt em, không cho em biết? Hay là như thế nào?” Chỉ Ngưng vừa nói ra nghi ngờ của mình, vừa vuốt ve tay của Hoàng Phủ Thần Phong.
Tất cả mọi người hâm mộ nhìn Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng vui đùa ầm ĩ, giống như xem hai người bọn họ còn hứng thú hơn xem triển lãm trang sức.
“Anh xin em! Ngưng Nhi, hiện tại anh cười một chút cũng không được sao? Còn vuốt ve tay của anh.” Hoàng Phủ Thần Phong như là bị cái gì ủy khuất nhìn Chỉ Ngưng.
Chỉ Ngưng nghe Hoàng Phủ Thần Phong ‘kể khổ’, lại đem tay của hắn để lên eo mình, tiếp tục để cho hắn ôm mình. “Hừ! Tốt nhất là như vậy, bằng không em tuyệt đối một tháng không để ý tới anh.”
Nhìn một chút, Chỉ Ngưng đột nhiên dùng khuỷu tay huých vào eo Hoàng Phủ Thần Phong. “Uy! Đây không phải là bộ trang sức ‘Pair of lovers’ của công ty sao?”
“Ừ, anh có mang tác phẩm em thiết kế đến tham gia triển lãm, lát nữa còn có buổi đấu giá, phàm là trang sức tham gia triển lãm đều bị đấu giá.”
“Nếu như người khác không thích trang sức do em thiết kế, sẽ trả giá rất thấp, vậy sẽ làm mất mặt công ty, anh cũng sẽ mất mặt.” Vẻ mặt Chỉ Ngưng lo lắng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Cái đầu nhỏ của em lại nghĩ loạn rồi? Yên tâm, sẽ không mất mặt, huống hồ, trang sức em thiết kế ở nước ngoài rất được hoan nghênh. Tin tưởng anh, buổi đấu giá cũng sắp bắt đầu rồi.” Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Chỉ Ngưng. Kỳ thật, Chỉ Ngưng lo lắng hoàn toàn dư thừa, có Hoàng Phủ Thần Phong ở đây, hắn tuyệt đối sẽ giúp Chỉ Ngưng trả giá cao.
“Thật vậy sao? Anh ngàn vạn lần không nên gạt em, bằng không anh nhất định phải ૮ɦếƭ.” Chỉ Ngưng uy Hi*p Hoàng Phủ Thần Phong.
“Được, đến lúc đó em nói như thế nào thì là như vậy đi! Nếu như anh không lừa gạt em, anh muốn như thế nào liền như thế! Bắt đầu rồi, Ngưng Nhi em mau mở to hai mắt xem nhé!” Hoàng Phủ Thần Phong nhéo nhéo khuôn mặt Chỉ Ngưng.
“Em” thời điểm Chỉ Ngưng còn muốn nói điều gì đó, người chủ trì đã bước ra.
Tiếng Pháp:
Người chủ trì vừa nói, liền thấy trên màn hình lớn hiện ra hình cảnh một chiếc nhẫn.
“2000 Eu­ro.” Một phu nhân đúng chất châu Âu hô giá hai ngàn đồng Euro.
“4000 Eu­ro.” Một người đàn ông lớn tuổi có vẻ không cam lòng yếu thế.
“7000 Eu­ro.”
“Ngưng Nhi, em thích cái nhẫn đó sao? Thích anh liền tặng cho em.” Chỉ cần Chỉ Ngưng mở miệng, đắt tiền, xa hoa đến mấy Hoàng Phủ Thần Phong đều mua.
“Không thích, nhẫn hắn thiết kế hợp với cho những người phụ nữ khêu gợi, em không thích hợp.” Chỉ Ngưng lắc đầu, nói không cần.
Xem Chỉ Ngưng lắc đầu, Hoàng Phủ Thần Phong cũng chưa tham gia vào. Cuối cùng, cái nhẫn bị vị phu nhân đầu tiên mua với giá 12000 Eu­ro.
“*********@@@@@@@*****, ( Tiếp theo, chúng ta đem đấu giá chính là dây chuyền của nhà thiết kế Lnez đến từ Hongkong) *&&&&&&***@@@@@.” ( mời bắt đầu ra giá)
“5000 Eu­ro.”
“8000 Eu­ro.”
“10000 Eu­ro.”
“15000 Eu­ro.”
“100000 Eu­ro.” Thời điểm gây cấn, một người đàn ông xa lạ đột nhiên ra giá, tất cả mọi người quay đầu nhìn hắn, kể cả Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng.
Chỉ Ngưng nhận ra người đàn ông kia, hắn chính là người lần trước tại tiệc rượu đã cứu cô, Nhan Nặc Tư.
Nhan Nặc Tư vốn cùng Hoàng Phủ Thần Phong lớn lên, về sau, bởi vì chuyện của cha mẹ chuyện liền theo họ di dân. Lúc ở tiệc rượu vốn muốn cùng Nhan Nặc Tư chào hỏi, nhưng bởi vì Chỉ Ngưng nên trì hoãn, không nghĩ tới lại gặp ở Paris.
Không biết là hữu duyên hay là bởi vì cái gì?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc