Sủng Em Không Tốt Sao - Chương 18

Tác giả: Hận Điệp

Làm nũng
Từ sau khi Chỉ Ngưng bị bắt cóc, bên cạnh cô liền có một đám bảo vệ, tỷ như hôm nay đến công ty cũng vậy.
“Phong, nhiều bảo vệ quá! Anh xem, bọn họ đều nhìn em.” Chỉ Ngưng lại đưa ra kháng nghị với Hoàng Phủ Thần Phong.
Đến công ty, hai người trong số đó canh giữ ở cửa chính, số còn lại cùng Hoàng Phủ Thần Phong đi vào. Trên đường đi, cơ hồ không có người nào không chú ý tới Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng, nguyên nhân chính là những bảo vệ mặc đồ đen kia.
“Tuyệt đối không được! Ngoại trừ yêu cầu này, cái gì anh cũng có thể đáp ứng em. Bọn họ đều phải đi theo em. Nếu không, em nói anh làm sao yên tâm đây?” Hoàng Phủ Thần Phong không cần suy nghĩ liền cự tuyệt.
“Nhưng như vậy quá nhiều! Em sẽ cảm thấy không tự do. Phong, có được không? Giảm bớt đi vài người cũng được mà! Nhé?” Thấy Gặp Hoàng Phủ Thần Phong vẫn không đáp ứng, Chỉ Ngưng liền lấy ra tuyệt chiêu -- làm nũng.
“Ách” vậy giảm bớt đi hai người.” Cuối cùng, Hoàng Phủ Thần Phong thắng không được công phu của Chỉ Ngưng đành phải nhượng bộ.
“Hai người cũng tốt! Thưởng cho anh một cái hôn.”
Hành động này của Chỉ Ngưng làm cho những bảo vệ đi theo phía sau choáng váng, để ai nhìn thấy bộ dáng hiện tại của cô đều sẽ động tâm.
“Ai! Ngưng Nhi, thực không có biện pháp với em.” Hoàng Phủ Thần Phong bất đắc dĩ lắc đầu.
Ở công ty, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thân mật như vậy làm cho người khác không muốn biết quan hệ của hai người bọn họ cũng không được. Hơn nữa nhân viên công ty đều từng chứng kiến Hoàng Phủ Thần Phong vì Chỉ Ngưng nổi giận, còn khai trừ những người nói chuyện lớn tiếng và những người mắng Chỉ Ngưng, cho nên hiện tại không có người nào dám chọc đến Chỉ Ngưng, mặc dù có vài cô ả còn ấm ức không phục.
Thang máy đến tầng 29, lại có hai nhân viên bảo vệ canh giữ hai bên thang máy và bên ngoài văn phòng.
Chỉ Ngưng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong ngồi trước bàn làm việc, cô lập tức ngồi đối diện với hắn, dự định thương lượng với hắn.
“Phong, em muốn xuống bộ phận sản xuất một chút, em muốn xem xét tình hình sản xuất số trang sức trước kia em thiết kế.” Đương nhiên, đây là Chỉ Ngưng lừa Hoàng Phủ Thần Phong, trên thực tế, là vì quà tặng.
“Được, vậy em nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được để cho mình mệt mỏi, mệt mỏi thì lập tức trở về nghỉ ngơi biết không?”
“Đã biết, em đi đây! Bye bye”
Chỉ Ngưng vừa đi, Hoàng Phủ Thần Phong liền gọi điện cho bảo vệ, kêu bọn họ theo sát cô, ngàn vạn lần đừng để cô bị thương. Sau đó, lại kêu thư kí mới gọi cho giám đốc bộ phận sản xuất, nói Chỉ Ngưng muốn đến bộ phận sản xuất. Hoàng Phủ Thần Phong suy nghĩ thực là chu đáo!
Chỉ Ngưng đi đến bên ngoài, thì có bốn bảo vệ đang đợi cô, bọn họ đã giúp Chỉ Ngưng ấn thang máy.
Chỉ Ngưng tới bộ phận sản xuất, không nghĩ tới, giám đốc bộ phận sản xuất đã đứng bên ngoài chờ cô, cô biết chắc Hoàng Phủ Thần Phong nói.
Giám đốc nhìn thấy Chỉ Ngưng từ trong thang máy bước ra, liền tiến lên dẫn đường cho Chỉ Ngưng, “Hàn tiểu thư, xin chào! Tôi là giám đốc bộ phận sản xuất, Vương Hạng. Có vấn đề gì mời đến phòng làm việc của tôi nói.”
“Giám đốc Vương, xin chào, chúng ta đến văn phòng của anh rồi nói chuyện sau!”
Nhân viên bộ phận sản xuất thấy bình thường Vương Hạng ỷ vào mình là giám đốc, sai bảo người khác làm việc, hôm nay, trước mặt Chỉ Ngưng lại cúi đầu khom lưng, đều nhỏ giọng nói. Trùng hợp, những lời của bọn họ đều bị Chỉ Ngưng nghe thấy, người giám đốc thì trừng mắt liếc những nhân viên kia.
“Hàn tiểu thư, mời ngồi.”
Chỉ Ngưng ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc, sau đó, đem bản thiết kế đưa cho giám đốc Vương nói: “Giám đốc Vương, bản thiết kế này, phiền anh hoàn thành trong vòng ba ngày. Mọi thứ tôi đều ghi chú rõ trên bản thiết kế.”
“Được, tôi lập tức đi làm ngay.” Giám đốc Vương cẩn thận nhìn bản thiết kế của Chỉ Ngưng.
“Cám ơn anh, giám đốc Vương. Mặt khác, xin giám đốc Vương không cần nói chuyện tôi nhờ anh làm chiếc nhẫn cho tổng tài của anh, có thể chứ?”
“Có thể.” Hắn hiện tại nào dám nói không!
“Tốt quá, tôi đi trước, cám ơn anh. Chuyện chiếc nhẫn, ngàn vạn lần không nên qua quýt.”
Chỉ Ngưng cùng bảo vệ vừa đi, giám đốc Vương lập tức gọi một thợ cả dày dặn kinh nghiệm tới, giao cho hắn đi làm ngay chiếc nhẫn.
Xong việc, Chỉ Ngưng liền đến văn phòng tổng tài ở tầng 29.
Hiện tại, cô cảm thấy rất nhẹ nhàng, bởi vì rốt cục không cần lo lắng chuyện chiếc nhẫn nữa.
Đến văn phòng, Chỉ Ngưng lại ngồi đối diện với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, hiện tại em cũng không có việc gì làm, rất nhàm chán. Em muốn thiết kế bản vẽ có được không? Dù sao, anh không phải muốn chọn tác phẩm cho lễ tình nhân sao? Để cho em thử một lần được không?” Mười ngón tay của Chỉ Ngưng đan chặt, khát vọng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong chịu không nổi loại ánh mắt này, liền gật đầu đáp ứng. Hoàng Phủ Thần Phong vừa đáp ứng, Chỉ Ngưng liền trở về bàn làm việc của mình bắt đầu thiết kế.
Tình yêu duy nhất
Đợi Chỉ Ngưng trở về bàn làm việc của mình, Hoàng Phủ Thần Phong cũng cầm bản thiết kế đến bộ phận sản xuất. Mục đích của hai người bọn họ đều giống nhau, chính là vì muốn cho nhau kinh hỉ, hiện tại, bọn họ đều đang mong đợi lễ tình nhân đến.
Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng, hai người một trước một sau đến bộ phận sản xuất khiến cho giám đốc Vương buồn bực ૮ɦếƭ rồi, hắn thật sự không rõ vì sao bọn họ đều cầm bản thiết kế đến tìm hắn, còn muốn hắn dùng thời gian nhanh nhất làm xong. Tuy nhiên, Hoàng Phủ Thần Phong yêu cầu tương đối nhiều, hơn nữa, cũng cũng tương đối phiền toái, mà Chỉ Ngưng chỉ cần có một chiếc nhẫn.
Bởi vì lễ tình nhân sắp đến rồi, cho nên, mấy ngày nay, Hoàng Phủ Thần Phong tương đối bận rộn. Chẳng những trang sức dành cho lễ tình nhân phải tung ra thị trường, còn phải mở cuộc họp báo. Buổi tối, công ty còn tổ chức vũ hội, quan trọng hơn là hôm đó còn là sinh nhật của hai người họ.
Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng rốt cục đợi đến lễ tình nhân. Sáng sớm, một trăm lẻ một đóa hoa yêu cơ Hà Lan màu lam Hoàng Phủ Thần Phong đặt cũng đã đưa tới. Một trăm lẻ một đóa hoa yêu cơ màu lam có nghĩa là: anh chỉ yêu duy nhất em.
“Ngưng Nhi, lát nữa công ty có mở cuộc họp báo về trang sức cho lễ tình nhân, em ở nhà chờ anh, anh đi một lát sẽ về, sau đó đưa em đi chọn lễ phục chuẩn bị cho vũ hội tối nay, có được không?” Tối nay, Hoàng Phủ Thần Phong muốn Chỉ Ngưng là cô gái xinh đẹp nhất, hạnh phúc nhất.
“Được, em ở nhà chờ anh, anh đi đi!”
Hoàng Phủ Thần Phong hôn tạm biệt Chỉ Ngưng liền đến công ty. Sau khi Hoàng Phủ Thần Phong rời đi, Chỉ Ngưng lấy ra một chiếc hộp tinh mỹ, bên trong là quà sinh nhật cô muốn tặng cho Hoàng Phủ Thần, trên mặt nhẫn có khắc chữ cái viết tắt tên tiếng Anh của bọn họ A&C, A đại biểu cho Hoàng Phủ Thần Phong, C đại biểu cho Hàn Chỉ Ngưng.
Cầm chiếc nhẫn trên tay, Chỉ Ngưng mỉm cười ngọt ngào, cười vô cùng xinh đẹp. Nhìn hồi lâu, cô mới đem nhẫn để lại trong hộp.
Chỉ Ngưng nhàn rỗi nhàm chán, liền mở ra TV, vừa mở TV, liền nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong đang cầm số trang sức cho lễ tình nhân giải thích ý nghĩa: “Trong mắt những người yêu nhau, một năm 365 ngày, mỗi ngày đều là lễ tình nhân, nhưng có một ngày đặc biệt, đó là ngày người ta phải lớn tiếng biểu đạt tình yêu của mình. Vô luận chưa có người yêu, sắp yêu nhau hay là đã yêu nhau, chi bằng ngày này hãy dũng cảm biểu hiện -- tình yêu vĩ đại nhất! Hôm nay là lễ tình nhân, công ty của chúng tôi đặc biệt giảm giá cho tất cả người mua.”T*h*i*c*h*T*r*u*y*e*n.VN Bạn đã nhớ được tên website này chưa? (Thích Truyện...)
Hoàng Phủ Thần Phong vừa nói xong thì phóng viên rối rít đặt câu hỏi cho hắn: “Hoàng Phủ tổng tài, xin hỏi, vì sao năm nay ngài đặc biệt giảm giá cho người mua? Đối với ngài, năm nay có gì đặc biệt sao?”
“Đúng, năm nay với tôi mà nói, xác thực rất đặc biệt.” Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm, Hoàng Phủ Thần Phong trả lời câu hỏi của phóng viên.
“Phong thiếu, vũ hội năm nay sẽ có điều đặc biệt đó sao?”
“Về phần vũ hội, xin mời mọi người chờ đến buổi tối.” Tuy vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong vẫn lạnh lùng nhưng hắn đã trả lời hai câu hỏi rồi, “Họp báo tới đây là ngừng.” Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong được bảo vệ vây quanh rời khỏi công ty.
Chỉ Ngưng nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong rời khỏi công ty, nghĩ: Phong hẳn là đã trở lại a!
------------LOVE------------
Nửa giờ sau, Hoàng Phủ Thần Phong quả nhiên đã trở lại. Việc đầu tiên khi trở lại là ôm Chỉ Ngưng ngồi lên trên đùi mình, sau đó nâng đầu của cô lên hôn. Hồi lâu, mới rời đi, nếu như không phải thời cơ không đúng, hắn thực sợ sẽ muốn cô, hiện tại, đành phải chờ đến tối. Chỉ Ngưng như một con mèo nhỏ rúc vào trong иgự¢ Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ngưng Nhi, không còn sớm, chúng ta đi chuẩn bị lễ phục.”
“Vâng.”
Trong khoảng thời gian này, Hoàng Phủ Thần Phong đều không tự mình lái xe, đều là cùng Chỉ Ngưng ngồi xe Rolls-Royce xe có mui. Xe Rolls-Royce dừng trước cửa ra vào trung tâm thẩm mỹ kéo đến không ít ánh mắt. Chỉ cần có Hoàng Phủ Thần Phong xuất hiện, vĩnh viễn đều có ánh mắt ái mộ.
Vào đến bên trong, Hoàng Phủ Thần Phong liền nói với một nhà thiết kế tạo hình quen thuộc: “Miss Lam, tối nay chúng tôi muốn tham gia một vũ hội, phiền chị giúp Ngưng Nhi.”
“Hảo, thỉnh Phong thiếu yên tâm, tôi cam đoan, Hàn tiểu thư nhất định sẽ là tiêu điểm tối nay.” Nếu như không phải Hoàng Phủ Thần Phong, Miss Lam sẽ không tùy tiện giúp tạo hình cho người khác.
“Uhm!” Sau khi giao Chỉ Ngưng cho Miss Lam, Hoàng Phủ Thần Phong tự mình đến khu nam lựa chọn lễ phục dạ hội.
Bên này Chỉ Ngưng được nhân viên phục vụ cầm đủ loại lễ phục đến cho cô thử.
“Hàn tiểu thư, làn da ngài rất trắng, rất nhạy cảm, bây giờ lại đang là mùa đông, thời tiết tương đối lạnh cho nên ngài mặc lễ phục màu tối tương đối thích hợp. Tôi giúp ngài chọn một bộ lễ phục màu đen, bên ngoài sẽ phối hợp với một chiếc áo choàng màu rượu vang, như vậy sẽ không cảm thấy lạnh, xin ngài đi thử trước.” Miss Lam đem lễ phục đưa cho Chỉ Ngưng.
20’ sau, Chỉ Ngưng mặc xong lễ phục bước ra.
“Hàn tiểu thư, bộ lễ phục này thật sự rất thích hợp với ngài, xin ngài hãy soi gương.”
Chỉ Ngưng đứng trước gương, rất hài lòng, xoay người nói với Miss Lam: “Miss Lam, bộ y phụ này rất đẹp, rất thích hợp, cám ơn chị.”
“Hàn tiểu thư không cần khách khí. Xin ngài thay đôi giày cao gót này, trên giày có nơ hình con bướm bằng thủy tinh, toàn bộ Đài Loan chỉ có một đôi.” Miss Lam vừa nói vừa đưa cho Chỉ Ngưng một đôi giày cao gót.
Chỉ Ngưng ngồi trên ghế salon thay giày. “Ha ha, giầy thật đẹp!”
“Hàn tiểu thư thích là tốt rồi. Kế tiếp tôi sẽ trang điểm và làm tóc cho ngài, xin ngài vào bên trong phòng.” Miss Lam đưa Chỉ Ngưng vào phòng làm việc của mình.
Mà lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong đã thay xong y phục, ngồi trên ghế sa lon uống cà phê xem tạp chí, kiên nhẫn chờ Chỉ Ngưng, kỳ thật Hoàng Phủ Thần Phong đã chờ lâu rồi. Nếu đổi lại là người phự nữ khác..., hắn hẳn sẽ không kiên nhẫn chờ một người phụ nữ lâu như vậy, chỉ có Chỉ Ngưng mới có thể làm cho hắn nguyện ý chờ.
Chờ chờ, Chỉ Ngưng cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt hắn. Hoàng Phủ Thần Phong buông tách cà phê đi đến bên cạnh Chỉ Ngưng, ánh mắt nhìn chằm chằm cô, “Ngưng Nhi, tối nay em thật xinh đẹp!”
“Phong, anh cũng rất đẹp trai! Đến vũ hội, nhất định có rất nhiều người ái mộ anh.” Chỉ Ngưng cũng chằm chằm nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong nói nhỏ bên tai Chỉ Ngưng: “Ngưng Nhi, em đang ghen sao? Yên tâm, người của anh, lòng của anh, đời này đều thuộc về em, không, không chỉ đời này, còn có kiếp sau, kiếp sau sau nữa, đều thuộc về em.”
“Thật là buồn nôn!” Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng Chỉ Ngưng lại rất ấm áp.
Hoàng Phủ Thần Phong ôm eo Chỉ Ngưng, lấy ra chiếc thẻ màu vàng đưa cho Miss Lam, “Miss Lam, tối nay đã làm phiền chị, tấm thẻ này chị cầm đi!”
“Cám ơn Phong thiếu, hoan nghênh lần sau quang lâm!” Miss Lam tiễn Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đến cửa, trong lòng vô cùng vui sướng, nguyên nhân chính là Hoàng Phủ Thần Phong không hỏi giá cả liền đưa cho cô thẻ vàng.
-------------LOVE------------
Xe Rolls-Royce dừng trước cửa khách sạn quốc tế, thế nhưng Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng không xuống xe ngay lập tức. Tối nay Chỉ Ngưng rất khẩn trương, dù sao, đây là lần đầu tiên bọn họ chính thức xuất hiện trước đông đảo nhân viên công ty.
Hoàng Phủ Thần Phong nhìn ra Chỉ Ngưng khẩn trương, cầm tay cô nói: “Ngưng Nhi, thả lỏng, không cần khẩn trương, anh sẽ ở bên cạnh em.”
“Vâng!” Có Hoàng Phủ Thần Phong cổ vũ, Chỉ Ngưng thả lỏng rất nhiều.
Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng mở cửa xe, sau đó ôm lấy cô. Phóng viên vốn chờ Hoàng Phủ Thần Phong trước cửa khách sạn vừa thấy xe Hoàng Phủ Thần Phong tới liền chạy đến như ong vỡ tổ.
Trong đó, có một vài phóng viên đã nhận ra Chỉ Ngưng, nhỏ giọng nói với người bên cạnh: “Ai, bên cạnh Phong thiếu không phải là cô gái lần trước sao? Sao đến bây giờ vẫn chưa bị bỏ a?”
Vừa nghe thấy những lời này có phóng viên hỏi: “Phong thiếu, ngài đối với tiểu thư bên cạnh là nghiêm túc sao? Ngài vì” phóng viên còn chưa nói xong đã bị bảo vể theo sau chặn lại, chỉ thấy sau khi nghe thấy bảo vệ nói một câu gì đó, sắc mặt phóng viên kia lập tức thay đổi.
Dưới sự giúp đỡ của bảo vệ, bọn họ thuận lợi tiến vào hội trường. Đi vào hội trường, ánh mắt mọi người đều dời đến trên người Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng. Vũ hội tối nay, ngoại trừ nhân viên công ty, cũng không thiếu người mang con gái yêu của mình đến giới thiệu cho Hoàng Phủ Thần Phong.
Người chủ trì vừa thấy Hoàng Phủ Thần Phong đến liền bước lên đài: “Chào mọi người! Hôm nay là một ngày lãng mạn -- lễ tình nhân, cũng là sinh nhật tổng tài công ty trang sức ‘Earl’, đầu tiên, xin chúc các các vị lễ tình nhân vui vẻ! Phía dưới, thỉnh Hoàng Phủ tồng tài công ty trang sức ‘Earl’ lên phát biểu. Thuận tiện, Hoàng Phủ tổng tài có thể chọn lựa bạn nhảy tối nay.”
Nghe được người chủ trì mời Hoàng Phủ Thần Phong lên đài, còn muốn chọn lựa bạn nhảy, lập tức liền lên tinh thần, cả đám đều chen đến phía trước.
Hoàng Phủ Thần Phon an bài hai bảo vệ bên cạnh Chỉ Ngưng, sau đó bước lên đài.
Hoàng Phủ Thần Phong tiếp nhận microphone, nhưng ánh mắt của hắn thủy chung không rời khỏi Chỉ Ngưng, Chỉ Ngưng cũng chằm chằm nhìn hắn.
“Hôm nay là sinh nhật của tôi, nhưng đồng thời cũng là sinh nhật của người tôi yêu.”
Chỉ Ngưng nghe thấy Hoàng Phủ Thần Phong nói người hắn yêu, hơn nữa hắn vẫn luôn luôn nhìn mình liền hiểu hắn đang nói tới mình. Nguyên lai, hắn đã sớm biết sinh nhật của mình.
Hoàng Phủ Thần Phong tiếp tục nói: “Ngưng Nhi, sinh nhật vui vẻ!” Hoàng Phủ Thần Phong vừa dứt lời thì có một bảo vệ mang một chiếc bánh sinh nhật ba tầng ra, đằng sau còn có một người cầm theo một bó hoa yêu cơ màu lam cùng một chiếc hộp trang sức. Hoàng Phủ Thần Phong nhận lấy hoa và hộp trang sức, đi đến bên người Chỉ Ngưng.
Hoàng Phủ Thần Phong tặng hoa cho Chỉ Ngưng nói: “Ngưng Nhi, sinh nhật vui vẻ!” Sau đó, Hoàng Phủ Thần Phong mở hộp trang sức ra, nói tiếp: “Ngưng Nhi, bộ trang sức này là anh tự mình thiết kế.” Hắn giúp cô đeo dây chuyền vào.
Trong tích tắc Hoàng Phủ Thần Phong mở cái hộp kia ra, tất cả phụ nữ ở đây đều hâm mộ đến đỏ con mắt, vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bộ trang sức kia, huống chi còn là Hoàng Phủ Thần Phong tự mình thiết kế.
“Phong, cám ơn anh, em rất thích, còn có, chúc anh sinh nhật vui vẻ!” Chỉ Ngưng lấy ra một chiếc hộp từ trong ví, “Phong, chiếc nhẫn này cũng do em tự thiết kế, trên mặt nhẫn còn có chữ cái viết tắt tên tiếng Anh của em và anh. Anh có thích không?” Chỉ Ngưng đem nhẫn đeo vào ngón trỏ trên tay trái của Hoàng Phủ Thần Phong.
“Rất thích rất thích. Ngưng Nhi, nguyên lai em đã sớm biết sinh nhật của anh rồi?” Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong vui mừng, hắn vui mừng nhất định không hề kém Chỉ Ngưng.
Chỉ Nưng không trả lời Hoàng Phủ Thần Phong..., bởi vì, cô đã không kìm được nước mắt, từ lúc Hoàng Phủ Thần Phong tặng cô bó hoa yêu cơ màu lam, Chỉ Ngưng đã cảm động đến rối tinh rối mù.
Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng. Trên đài, người chủ trì phục hồi lại tinh thần, nói: “Vậy xin mời mọi người chúc Hoàng Phủ tổng tài và Hàn tiểu thư sinh nhật vui vẻ!”
Nghe xong lời của người chủ trì..., tất cả mọi người cùng kêu lên: “Chúc Hoàng Phủ tổng tài cùng Hàn tiểu thư sinh nhật vui vẻ!”
“Hiện tại mọi người có thể khiêu vũ cùng bạn gái của mình.” Người chủ trì vừa dứt lời, âm nhạc cũng nổi lên.
Hoàng Phủ Thần Phong đem tay hướng về Chỉ Ngưng, “Ngưng Nhi, anh có thể mời em khiêu vũ không?”
“Ha ha! Đương nhiên.” Chỉ Ngưng đặt tay mình lên tay Hoàng Phủ Thần Phong.
Trong sàn nhảy, ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đều nhìn lẫn nhau.
“Ngưng Nhi, làm sao em biết sinh nhật của anh?”
“Bí mật, em sẽ không nói cho anh biết!”
“Hừ! Không nói, xem anh như thế nào xử phạt em.”
“Xử phạt em? Vậy anh muốn xử phạt em như thế nào?”
“Bí mật, anh cũng không nói cho em.” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn biểu lộ của Chỉ Ngưng, tà tà cười.
“Không nói thì thôi.” Chỉ Ngưng cong miệng lên, giống như đang tức giận.
Hoàng Phủ Thần Phong chỉ cần mỗi lần nhìn thấy biểu lộ này của Chỉ Ngưng sẽ không thể khống chế nổi mình. Hoàng Phủ Thần Phong kéo Chỉ Ngưng ra khỏi sàn nhảy, chạy ra khỏi khách sạn. Bảo vệ nhìn thấy chủ nhân của mình đã rời đi cũng mau nhanh chóng đi theo.
Chỉ Ngưng bị kéo chạy, thở hồng hộc hỏi: “Chậm một chút a! Anh muốn làm gì? Vũ hội còn chưa kết thúc!”
“Thực xin lỗi, Ngưng Nhi, anh không thể chậm trễ được nữa, hiện tại, chúng ta lập tức về nhà, anh muốn xử phạt em.”
Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng vào trong xe, phân phó lái xe lập tức lái xe.
Chỉ Ngưng nghe thấy hai chữ ‘về nhà’, mặt của cô cũng liền hồng hồng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc