“Ngài Jason, xin ông hãy nghe tôi giải thích, Diệp Uyển cô ấy chỉ đi nhầm đường một chút, cô ấy quả thật là một diễn viên tốt.” Hiếm khi thấy Bùi Uyển Linh nói đỡ cho Diệp Uyển, thế nhưng trong tình huống như thế này, cô ta bao dung giải thích cho Diệp Uyển chỉ thêm dầu vào lửa.
Ngài Jason cau mày lắc đầu: “Tôi không muốn phá nát cảnh quay của chúng tôi! Chúng tôi cần những diễn viên có thực lực! Nếu không thì đó chính là lừa dối khán giả.”
Jason đẩy ghế xoay, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Diệp Uyển nhẹ nhàng mở miệng, gọi ông ta lại: “Ngài Jason, chúng ta mới lần đầu gặp mặt, ông chỉ nghe người khác nói mấy câu đã hiểu lầm tôi như vậy, có phải quá áp đặt rồi không?”
Jason nghiêng người nhìn Diệp Uyển, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ: “Cô dám nói tôi như vậy?”
Những diễn viên nước ngoài, có ai là không khách khí với ông chứ, giọng điêu nghiêm trang của Diệp Uyển đã chọc giận Jason.
“Không ngờ ngoài kỹ năng diễn xuất kém, cô còn có tính khí tồi tệ như vậy, tôi nhất định sẽ xin chỉ thị của tổng đạo diễn, sau này tuyệt đối sẽ không hợp tác với cô.”
Ở trong giới giải trí này, lời nói của một vài người có thể cắt đứt đường sống của một diễn viên.
Đối mặt với châm biếm của Jason, Diệp Uyển chỉ cười nhạt, không hề để trong lòng: “Ông sẽ quay lại đây cầu xin tôi.”
Cô đáp lại một cách ngang ngược, Bùi Uyển Linh vừa nghe đã cuống lên, bước lên kéo cô lại: “Diệp Uyển, đừng hồ đồ nữa, mau nói lời xin lỗi với ngài Jason đi!”
“Tại sao? Là ông ta nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi trước, chỉ dựa vào một số lời đồn đãi bịa đặt đã kết luận tôi không có kỹ năng diễn xuất, là ông ta không tôn trọng tôi, vào lúc này, không phải những người làm chủ như mấy người nên nói đỡ cho tôi sao? Sao khi nghe thấy ông ấy không cho tôi tham gia diễn nữa, dường như mấy người còn rất vui mừng?”
Nói đến đây ‘mùi thuốc súng’ đã nồng nặc rồi.
“Diệp Uyển!” Hoắc Phong Lãng cũng không ngồi yên, ngăn Diệp Uyển lại: “Cô đang có thái độ gì vậy!”
Diệp Uyển cười lạnh: “Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ giả vờ giả vịt, nếu muốn tôi rút lui cũng được, vậy mấy người nói với tổ đạo diễn trước, Diệp Tâm là dựa vào điều gì để ngồi ở đây, đoạn video diễn thử đó chính là cô ta sao?”
“Cô!” Bùi Uyển Linh không nghĩ tới Diệp Uyển lại biết chuyện này, vội vàng chắn trước mặt cô: “Được rồi, ngài Jason, mời ông trở về trước, ngày mai chúng tôi sẽ bàn bạc kỹ càng lại.”
Diệp Uyển vẫn ngồi ở vị trí cũ, không hề mở miệng giữ ông ta lại.
Jason chán ghét nhìn Diệp Uyển: “Đúng là phí thời giờ.” Tiếp sau đó là tức giận thở hổn hển, bước ra khỏi phòng hội nghị.
Đợi đến khi cửa vừa đóng lại, Bùi Uyển Linh đã đập mạnh vào bàn: “Diệp Uyển, rốt cuộc cô muốn làm gì? Lần này Jason chính là phó đạo diễn, cô chọc tức ông ta có ích lợi gì cho cô không, cho dù cô muốn gây sự thì cũng bước ra khỏi cánh cửa này, đừng có kéo Diệp Tâm vào.”
Nực cười, rốt cuộc là ai kéo ai.
Diệp Uyển bình tĩnh xoay người, lúc nhìn Bùi Uyển Linh vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ: “Tôi chỉ là biện minh cho chính mình, bị người khác hiểu lầm, chẳng lẽ ngay cả một câu giải thích cũng không thể có sao? Chẳng lẽ tôi không phải là nghệ sĩ của công ty Giải trí Huy Hoàng sao?”
“Diệp Uyển, tôi cũng cảm thấy cô hơi quá đáng, cô nói như vậy chỉ gây thêm phiền phức cho công ty, cô mau gọi điện thoại xin lỗi ông Jason ngay!” Hoắc Phong Lãng ở bên cạnh nói.
Chị Hy nhíu mày, giả sử như vào lúc này, Diệp Uyển nói lời xin lỗi, vậy chẳng phải là chứng minh những lời nói xấu cô đều là sự thật sao?
Thế nhưng Bùi Uyển Linh hùng hổ dọa người, đã đưa điện thoại tới trước mặt Diệp Uyển, cộng thêm Hoắc Phong Lãng phụ họa khuyên bảo ở bên cạnh, nếu như Diệp Uyển không gọi điện thoại, dường như sẽ trở thành người có tội đối với toàn bộ công ty Giải trí Huy Hoàng.
Nếu là lúc trước, Diệp Uyển còn có thể vì bọn họ mà do dự, nhưng bây giờ…