“Em thay đổi rồi, trước kia em không như thế này!”
“Người thay đổi chỉ có một mình em sao?” Trái tim của Diệp Uyển đã không còn đau đớn nữa, cô chỉ cảm thấy Hoắc Phong Lãng đau khổ diễn trò thật buồn cười.
Hoắc Phong Lãng nhíu mày, hung hăng nắm chặt hợp đồng trong tay: “Anh không muốn cưới một người phụ nữ khiến anh cảm thấy xa lạ, thời gian tổ chức hôn lễ dời đi vô thời hạn!”
Anh ta dùng chuyện này uy Hi*p Diệp Uyển rất nhiều lần.
Anh ta cố ý biểu lộ vẻ mặt tiếc nuối, chờ Diệp Uyển chịu thua, thừa nhận tất cả những chuyện cô làm đều là làm loạn.
Không khí dần trở nên yên tĩnh.
Diệp Uyển nhìn Hoắc Phong Lãng, dường như đang suy nghĩ…Vẻ mặt tràn đầy u buồn.
Ngay lúc Hoắc Phong Lãng cho rằng anh ta lại thắng Diệp Uyển một lần nữa, cô lạnh lùng mở miệng: “Được, em không có ý kiến.”
Sự thoải mái của cô khiến Hoắc Phong Lãng hoàn toàn kinh sợ.
Anh ta hoài nghi có phải bản thân đã nghe lầm hay không, dùng sức bắt lấy cổ tay Diệp Uyển: “Em nghe rõ lời của anh, anh nói chính là chuyện kết hôn!”
“Lỗ tai của em không có vấn đề, năng lực biểu đạt của em cũng không có vấn đề, anh đã chất vấn tình cảm của em đối với anh, muốn tạm hoãn thời gian kết hôn, ngoại trừ đồng ý em còn có biện pháp khác sao?”
Diệp Uyển phản ứng sạch sẽ lưu loát, rời xa Hoắc Phong Lãng là lựa chọn tốt nhất của cô, hơn nữa cô sẽ không hối hận vì lời nói ngày hôm nay.
Chị Hy “hừ” một tiếng, đi theo Diệp Uyển cùng vào thang máy.
Hoắc Phong Lãng đã nhận ra sự thay đổi của Diệp Uyển, nhưng không có thời gian nghĩ lại, anh ta còn phải đi an ủi Diệp Tâm, chờ thêm một thời gian, Diệp Uyển tự nhiên sẽ lại trở về như trước kia, điểm này anh ta tin tưởng không hề nghi ngờ.
Bởi vì Diệp Uyển vẫn luôn là một người mà anh ta có thể gọi thì đến, đuổi thì đi.
Anh ta hiển nhiên không biết lúc này Diệp Uyển đã thay da đổi thịt, đau lòng vì anh ta? Không đáng!
Diệp Uyển yếu đuối trong quá khứ chỉ còn tồn tại trong ký ức của bọn họ, cô đã có được tình yêu của Lục Cảnh Thần, không cần những người khác nữa.
“Diệp Uyển, em không sao chứ?”
Chị Hy chỉ từng nhìn thấy Diệp Uyển thỏa hiệp với Hoắc Phong Lãng, lo lắng cô sẽ lại rơi vào đó.
“Nhìn em giống như có chuyện sao?” Ánh mắt Diệp Uyển bình thản, không hề đếm xỉa gì về cuộc tranh cãi vừa rồi: “Em đã suy nghĩ cực kỳ rõ ràng, trong mắt Hoắc Phong Lãng, em chỉ là một quân cờ, em sẽ không đau lòng vì anh ta nữa.”
Tim của cô, đã trao cho Lục Cảnh Thần rồi.
“Được, có những lời này của em, chị yên tâm rồi, chị thấy Hoắc Phong Lãng cũng không dám không ký tên, ngày mai chị sẽ gặp mặt đạo diễn Trần, thương lượng công việc cụ thể.”
“Được, chị làm việc em rất yên tâm.”
Diệp Uyển mỉm cười ngọt ngào, từ khi cô ra mắt đến nay, chị Hy vẫn luôn vô cùng trung thành với cô, giúp cô xử lý không ít chuyện.
Chia tay chị Hy trước cửa công ty, Diệp Uyển bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng rất tốt, cố ý gọi xe đi tới công ty Giải trí Đại Thiên, đứng ở cửa tòa nhà, cô lại chần chờ. Chuyện cô và Lục Cảnh Thần kết hôn vẫn chưa công khai với bên ngoài, cô lại đột nhiên tới cửa như vậy có phải không tốt hay không?
Nên giải thích mục đích của cô với nhân viên lễ tân như thế nào.
Diệp Uyển thở dài, đột nhiên có chút hối hận vì đã tới đây, giày cao gót màu lam dưới chân cô vừa chuyển, giọng nói quen thuộc mà bá đạo kia đã vang lên sau lưng: “Đứng lại.”
Trợ lý ở trên tầng nhìn thấy Diệp Uyển, lập tức báo cáo với Lục Cảnh Thần.
Dù sao mỹ nữ có giá trị nhan sắc cao như Diệp Uyển rất dễ nhận ra.
Anh nhìn thấy cô mím môi xoay người, nhíu mày đi tới phía trước, dáng người thẳng tắp đứng sau lưng cô, giọng nói tràn đầy từ tính vờn quanh tai cô: “Chẳng lẽ không phải tới gặp anh à?”