Hân Mạc tiến vào õng ẹo. Cao Lãnh ngao ngán đi lại ghế ngồi xuống. Trạch Khiêm bắt đầu khơi chuyện:
– Hầy..Không ngờ có ngày Cao tổng bị cắm sừng. Ha ha
Cao Lãnh bắt sóng ngay, anh đáp lại:
– Nhục nhã. Nhưng không sao, loại như cô ta tôi cũng xử luôn rồi
Chung Hân Mạc nghe vậy tất nhiên là đắc thắng trong lòng. Hơi nhếch khóe miệng lên cười thầm. Mọi hành vi ấy của ả bị hai vị đây thu gọn tầm mắt. Trạch Khiêm gợi tiếp:
– Thế giờ muốn bên bóng hồng nào?
Chung Hân Mạc nghe vậy liền thót người lên, trong lòng đã dửng mỡ, buông tóc ra và che đi mắt liếc nhìn phía Cao Lãnh, anh bình thản trả lời:
– Mất đi mới biết trân trọng. Quay về với ai đó
Hân Mạc chỉ cần nghe vậy là đã dựng trong lòng lên. Ả biết ngay mà. Chỉ cần sử dụng vài chiêu đơn giản này ngay lập tức Tuyết Đình sẽ chết thôi. Nhưng thật đáng thương khi họ không biết được âm mưu thật của anh. Trạch Khiêm trước khi rời đi, nói:
– Thôi thế thì không làm mất thời gian nữa.
Anh đi nhanh ra ngoài. Trong phòng chỉ còn ả và anh. Cao Lãnh chán chường nhìn vào đống tài liệu. Ả đi lại sát anh, giả vờ vậy thôi, ngay lập tức ả tự cởi trang phục mình ra. Anh thoáng bất ngờ nhưng cũng biết tỏng mục đích nên chờ xem ả muốn giở trò gì tiếp. Sau khi thoát y, cả thân hình phù phì lộ ra. Nước da trắng bệch, cặp ௱ôЛƓ đôi gò bồng như bơm tỷ tấn silicon, vùng bụng được hút mỡ đến biến dạng, lớp lôиɠ ʍυ được ả đi cạo nham nhở. Anh vẫn ngồi im, nhìn ả 1 cách vô hồn. Cảm thấy như muốn chiếm trọn anh, anh chui tọt xuống gầm bàn, đưa sát bộ ngực mình lại cọ kì với hai bên chân anh, bàn tay bẩn thỉu thì xoa nắn dương vật. Đáng buồn cười là cậu nhỏ vẫn nằm im, không chút lay động. Mất hết tự trọng, ả tự đông kéo zíp khoá quần anh xuống, cự long êm ngủ bị ả cầm đứng dậy. Chiếc mồm tiết canh của Hân Mạc cố ngậm chặt lấy cự long, mút lên mút xuống. Ả vừa làm thế vừa xoa nắn cự vật sao cho nó dựng thẳng, cương lên. Ả ăn, ngậm 1 cách điêu luyện. Cao Lãnh thấy hơi buồn nôn, vội ẩn ả ra, nói:
– 10 giờ đêm tại Dark Club. Phòng 666
Chung Hân Mạc hơn hớn khuôn mặt, làm vẻ dụ tình rồi chỉnh tề lại quần áo, kênh kiệu bước đi. Ngay sau đó, anh vào ngay phòng tắm, tẩy rửa những thứ kinh tởm, dơ bẩn trên người mình. Trở lại với vẽ̉ ngoài cao ngạo, lạnh lùng thường ngày, bước ra thì anh thấy Trạch Khiêm ngồi chơi điện thoại từ lúc nào. Anh ngơ ngác:
– Tưởng về rồi?
Trạch Khiêm tặc lưỡi:
– Về sao được. Thấy sao? Con đàn bà đó khá điêu luyện đấy, Cương chưa?
Nói rồi Trạch Khiêm hơi biến thái, đi lại chỗ Cao Lãnh, 1 tay đập thẳng vào cự vật sờ nắn. Cao Lãnh hơi ghê tởm thằng bạn mình, ẩn ra, nói:
– Tôi chỉ cương với Tuyết Đình thôi. Cái miệng nhỏ nhắn thơm tho ấy sắp được thổi kèn rồi.