Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 15

Tác giả: huyenshin1111

Tuyết Đình nghe vậy thì run bật lên. Quay ra đã thấy Cao Lãnh ung dung đi vào nhà trước. Vừa về đã gọi cô lên phòng. Chắc chắn lại chỉ ham muốn cơ thể này thôi. Nhưng Tuyết Đình cũng không thể chống lại. Đôi chân nặng nề bước lên. Lên phòng ngồi xuống ghế, Cao Lãnh sau chuyến bay dài khá mệt nên cần tắm, càng tốt. Tuyết Đình ngồi trên giường, bấu chặt tay vào ga, hướng con mắt ra ngoài nhìn đăm chiêu. Anh bước ra khỏi phòng tắm, cơ thể vài giọt nước, gọi :
– Tuyết Đình
1 lần cô vẫn ngồi đấy. Anh quay ra gọi lớn:
– Tuyết Đình?
Cô vẫn đờ người ra. Có lẽ nỗi ám ảnh của cô về anh đã quá lớn nên cứ ở với anh, cô lại cứ suy nghĩ rất ௱ôЛƓ lung. Cao Lãnh tiến lại, hai tay bấu chặt cánh tay cô, day mạnh:
– Tuyết Đình, nghe không?
Cô giật thót quay ra, nhìn anh. Hai ánh mắt chạm vào nhau. Đôi mắt anh ôn nhu lạ thường, đôi mắt cô chứa đựng sự sợ hãi. Vội đứng bật dậy, tay cô chụm lại, cúi ngay người xuống, cuống quýt nói:
– Xin lỗi. Xin lỗi chủ nhân.
Anh nhìn xuống người con gái đang cúi đầu trước mình. Người con gái là con của kẻ thù, là dòng máu kẻ thù, nhưng là người khiến anh cứ muốn hành hạ rồi ở bên mãi. Cao Lãnh rối bời, không biết phải hành xử sao. Anh ngồi xuống bên giường, kéo tay cô ngồi áp xuống đùi mình. Anh vùi mặt vào tấm lưng mỏng manh của cô, hai tay đưa trước eo ôm chặt. Hít hà lấy mùi hương mà mấy ngày nay anh lưu luyến, cảm nhận được sự run rẩy của cả thân thể cô. Phải. Tuyết Đình rất sợ. Cô biết là đời cha ăn mặn, đời con khát nước nhưng cô thật không ngờ chính bản thân mình lại trong hoàn cảnh như vậy. Bỗng Cao Lãnh vật cô xuống giường, ôm chặt rồi rúc mặt vào khe ranh trên núi. Anh bắt đầu mơn trớn những ngón tay của mình xuống nơi hoa nguyệt. Anh xoa bàn tay bên ngoài lớp quần, cô hơi kêu lên:
– Ưm…
Anh bất giác hỏi:
– Còn đau?
Cô gật nhẹ chiếc đầu. Hai bàn tay cứ cấu chặt lại. Cao Lãnh đứng dậy, đi lại bàn lấy 1 tuýp thuốc. Đi lại chỗ cô. Anh nâng người cô dậy. Quay lưng cô lại, áp vào l*иg ngực rắn chắc của mình. Đôi tay nhanh kéo chiếc quần nhỏ xuống. Anh vòng tay siết chặt eo cô, tay kia hơi mân mê hoa nguyệt nở rộ, hơi thở của anh cứ thở mạnh bên tai cô, hơi nóng vô cùng. Anh vòng đầu ra, hôn trọn lên môi cô, Bàn tay dưới hoa nguyệt xoa mạnh dần lên, các ngón tay bắt đầu hơi tiến sâu vào. Anh đút hai ngón rồi ba ngón, day mạnh hạ bộ lên. Cô còn đau nên kêu lên:
– A…đa…au..
Anh buông cánh môi cô ra, các ngón tay cũng chầm chậm rút dần. Cô đỏ gắt mặt lại quay đi. Cao Lãnh bôi ít thuốc ra, xoa vào hoa nguyệt ấy. Nó mát, rất dễ chịu. Anh nhẹ nhàng hỏi:
– Thấy đỡ chưa?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc