Sr, Người Tớ Yêu Là Cậu Ấy - Chương 57

Tác giả: Rùa

Cố giữ vẻ bình tĩnh, cô nhướn ngài trái, hỏi lại
- Anh vừa nói... anh sẽ là chú rể của Linh sao? Tại sao ko phải là Vương Nam chứ?
- Bởi vì cô ấy chọn anh! - Huy cố gượng cười, anh đã cho Quyên biết sự thật đau lòng này rồi.. cuối cùng anh cũng đã nói ra hết.
- Anh... - ko biết tự lúc nào, đôi má hồng của cô đã đẫm nước.
Quyên bịt miệng, cố để ko phát ra những tiếng nấc kì cục.. nhưng cô ko thể. Dù có cố thế nào, thì nước mắt cô cũng trào ra khỏi hốc, lăn từ từ xuống.. nước mắt rất nhiều, rất nhiều, tưởng chừng như ko bao giờ có thể cạn được. Mắt cô đỏ dần lên..
- Đừng khóc! - Vương Huy lại cố cười thêm lần nữa. Đã bao lâu nay, dù biết là mình sẽ kết hôn vs Thái Linh nhưng anh vẫn cố gắng theo đuổi Quyên, vì người mà anh yêu chỉ có mình Quyên mà thôi. Nhưng dù anh cố gắng đến cỡ nào thì Quyên cũng ko chịu mở lòng ra với anh, điều đó làm anh rất đau. Nhưng anh ko muốn từ bỏ.. anh ích kỉ, phải! Dù biết trước sau gì cũng sẽ kết hôn vs người con gái khác, mà anh vẫn cố gắng theo đuổi 1 người.. anh nhẫn tâm và thật độc ác. Anh độc ác vs 2 cô gái và cũng độc ác với chính bản thân mình.
- Tôi ko... có... khóc! - Quyên cố nói, lời nói bị đứt quãng. Cô đang cố tỏ ra vô tâm, vì cô ko thừa nhận tình cảm của mình. Cô đã thờ ơ, lạnh nhạt với Vương Huy suốt 5 năm trời.. vì cô hiểu tình yêu đó sẽ ko thể đi đến đâu.
- Em đừng khóc mà! Nếu em khóc, anh sẽ đau lắm! - vượt quá giới hạn, nước mắt Huy cũng từ từ tuôn ra.
Ai nói là con trai thì ko được khóc chứ.. những lúc đau lòng, Huy cũng khóc rất nhiều.. dù ko ai biết việc đó nhưng thực sự là Huy đã khóc rất nhiều khi cảm thấy đau.. và giờ, anh lại khóc vì đau, đau vì tình... đây là lần thứ 2 trong đời, anh cảm thấy đau đớn như thế. Lần thứ nhất là khi mẹ mất, lần thứ 2 là vì một mối tình ko tưởng.
Huy đã thích Quyên ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi cô còn là 1 cô gái mập ú ù. Nhưng sau đó, anh lại yêu Quyên tha thiết vì những gì mà cô dành cho anh, vì tính cách của cô. Anh yêu Quyên lắm, nhưng anh ko thể từ chối lời đề nghị kết hôn vs Thái Linh, bởi vì người mà Thái Linh chọn là anh, và bởi vì anh mắc nợ cô ấy. Anh phải trả lại cho Linh những gì mà anh thiếu cô ấy, nhưng anh ko thể quên đi được hình ảnh của Quyên, vì nó đã khắc sâu trong trái tim anh, trong tâm trí anh... từng lời nói, nụ cười, từng cử chỉ hành động của Quyên, anh đều mãi mãi ghi trong tâm.
- Quyên này! - Huy cất tiếng khàn đặc gọi tên Quyên.
- Có chuyện gì? - giọng Quyên cũng đặc rồi, cô đã khóc quá nhiều.
- Em cũng yêu anh đúng ko?
- Nếu tôi yêu anh thì có ích gì chứ.. vì anh là chồng sắp cưới của Thái Linh! Tôi ko thể...
- Em đừng nói gì hết.. chỉ cần em kêu anh đừng kết hôn, anh sẽ ko kết hôn!!
- ... - Quyên khẽ mỉm cười. Nghe Huy nói như vậy, cô cảm thấy rất vui. Có lẽ nào.. như lời Huy nói, cô đã yêu anh thật rồi. Một tình yêu ko tưởng...
- Em trả lời đi!
- Anh... - Quyên nhìn vào mắt Huy, khẽ mỉm cười...
- Anh... - Quyên nhìn vào mắt Huy, khẽ mỉm cười - Hãy kết hôn đi!!
Quyên đưa ra quyết định, thật nhanh chóng. Lời nói đó khiến Huy choáng váng... suýt chút nữa là anh khuỵu ngã. Thì ra... thì ra Quyên ko yêu anh, cô ko hề yêu anh dù chỉ là một chút.. thì ra tất cả chỉ là do anh ngộ nhận. Vậy thì tại sao Quyên lại khóc? Tại sao lại để cho anh thấy hình ảnh đó? Tại sao cô cứ liên tục cứa vào tim anh? Cô thật nhẫn tâm.. thật độc ác...
- H... - Huy thở ra - Anh hiểu rồi, vậy em hãy chúc anh hạnh phúc đi!! - và anh nở nụ cười thật tươi.
- Chúc anh... hạnh phúc! - Quyên cũng cười, nụ cười tươi tắn nhất mặc dù trong lòng cô đang rất đau - Hãy quên em đi nhé. Chúng ta sẽ làm bạn tốt của nhau...
- Ha!! - Huy lại cười, ánh mắt đượm buồn - Em độc ác thật, ích kỉ thật.. em thành công rồi đó, giờ thì anh sẽ thực sự quên em...
Huy bỏ đi, ko thèm nhìn lại lấy 1 cái. Đến giờ phút này, Quyên ngồi thụp xuống nhà... cô đã nhận ra tình yêu thực sự của mình, nhưng đã quá muộn rồi.. cô đâu thể ςướק đi người chồng sắp cưới của Thái Linh, đâu thể làm cho Linh phải đau khổ và xấu hổ.. ko, cô ko thể nào làm được việc đó...
...
Cốc cốc...
Khánh Linh gõ cửa văn phòng của Hoàng Vĩnh Kì...
Có 1 điều mà cô muốn nói với Kì, trước khi cô rời bỏ chỗ này.
Giờ thì Lâm Lệ Tuyết đã trở về đây rồi, nhiệm vụ của cô đã hết... cô phải ra đi rồi. Trước khi đi, cô muốn nói thực lòng mình với Vĩnh Kì, rằng cô yêu anh. Qua mấy ngày làm việc cùng nhau, ko hiểu sao trái tim cô lại chỉ đập vì Kì. Cô nhận ra cô yêu anh, ko phải vì vẻ ngoài bắt mắt hay vì tài sản kếch xù của anh.. cô ko thể giải thích được lí do vì sao mình đã yêu, nhưng cô lại cứ nhất định yêu mặc dù biết điều đó là ko thể. Nhưng liệu nói ra rồi, cô có thể sẽ ra đi thoải mái được ko? Hay lòng cứ canh cánh lo nghĩ về anh??
- Ai đó? - một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên.
- Tôi là Khánh Linh đây!!
- Cô vô đi!
- Mời ngồi!! - Kì ko thèm nhìn Linh, hất mặt sang bộ sofa đặt ở đó.
Hiểu ý, Linh ngồi xuống đó và cúi đầu, hai tay đặt trên đùi.
- Có chuyện gì?
- Tôi muốn giới thiệu 1 người vào làm ở công ti. Đó là bạn của tôi và cô ấy rất có khả năng!
- Được. Đó là ai?
- Lâm Lệ Tuyết! Cô ấy học chung khóa vs tôi nhưng khác ngành. Cô ấy học quản trị kinh doanh!
- Được. Sắp xếp giờ đi, tôi sẽ thông báo sau!
- Ko cần, cô ấy đã có mặt ở đây và...
- Được, mời cô ấy vô đây!
- Khoan!! Tôi có chuyện muốn nói vs anh trước khi gặp cô ấy...
- Chuyện gì? - Kì nhíu mày, nghiêng đầu.
- Tôi... - Linh lấp lửng. Thực sự cô rất muốn nói ra tình cảm thật của mình.. nhưng cô sợ, vì Lâm Lệ Tuyết sẽ ko để cho cô yên nếu dám làm đổ vỡ kế hoạch của cô ấy.. nhưng nếu ko nói ra thì cô sẽ ân hận suốt đời.
- Có chuyện gì sao?? - Kì ngước lên.
- À ko... - Linh lắc đầu - Ko có chuyện gì hết! Tôi sẽ gọi cô ấy vô!!
Kì ko đáp, anh chỉ gật đầu rồi cúi xuống tiếp tục công việc. Anh ko quan tâm đến Lâm Lệ Tuyết hay Lâm Lệ Băng gì gì đó.. việc mà anh thực sự quan tâm bây giờ chỉ có Thái Linh mà thôi.
...
Buổi giới thiệu diễn ra suôn sẻ và Lệ Tuyết đã thuận lợi vào công ty của Vĩnh Kì. Việc này ko khó lắm đối với cô, vì anh ta cũng ko phát hiện ra điều gì đặc biệt. Đúng là đồ ngốc...
Linh xin phép thôi việc ở cơ quan, lí do là cô muốn chuyển sang Mỹ công tác vì nơi đó quen thuộc hơn với cô. Ko có sự nghi ngờ hay phản đối nào ở đây cả, mặc dù đồng nghiệp hơi luyến tiếc vì sự ra đi này của Linh.
...
8:00am...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc