Chương 54: Đội quân đầu tiênLưu trữ bóng (Lv.1)
Kỹ năng đặc thù của Class
Mana hao tốn: 0
Hấp thụ Chiến binh Bóng tối vào bóng để lưu trữ
Chiến binh được lưu trữ có thể được tự do triệu tập và tái sinh
Số bóng có thể lưu trữ: 0 / 20
‘Đúng như mình đoán.’
Jinwoo gật đầu. Trước khi xem kỹ năng anh đã mường tượng ra được qua cái tên, rằng nó sẽ giúp anh quản lý những chiến binh bóng tối kia bằng cách nào đó. Nhưng anh hoàn toàn không ngờ tới một điều.
‘Giới hạn sao?’
Giới hạn của lưu trữ ít hơn so với việc triệu hồi. Trong khi anh tạo ra được 30 binh sĩ, anh cũng chỉ có thể lưu lại được 20 người. Có nghĩa là anh phải hủy thêm 10 người nữa.
‘Đúng là, không thể tin được!’
Như việc anh phải cắt bỏ một ngón tay của mình vậy. Jinwoo đã từng tiếc nuối thế nào khi phải hủy bỏ một trích xuất. Và giờ, sự xót xa đó nhân lên thêm 10 lần.
‘Hmm!’
Jinwoo nhìn qua đội quân của mình với trái tim nặng trĩu. Tất nhiên, Ygritte và các pháp sư sẽ được giữ lại. Và những người bị hủy bỏ, là những bộ binh. Lần này anh chọn 10 binh sĩ đứng xa nhất.
‘Ta thật sự rất tiếc...’
Jinwoo nguyện cầu cho linh hồn của những chiến binh.
Shooo-
Những người lính được chọn tan biến vào hư không như những hạt bụi. So với lần đầu, sự tiếc nuối của Jinwoo đã vơi đi phần nào. Đúng là con người có thể quen dần với bất cứ điều gì.
Dù sao đi nữa...
Jinwoo nhìn sang những người lính còn lại và sử dụng ‘Lưu trữ bóng’.
Khi kỹ năng được kích hoạt, Ygritte và những chiến binh bóng tối như tan chảy xuống mặt đất. Sau đó, toàn bộ chúng chảy vào trong bóng của Jinwoo.
‘Vậy đây là hấp thụ mà kỹ năng đã nói đến.’
Nó hoàn toàn chính xác như mô tả, toàn bộ đội quân bị hút vào bóng của Jinwoo, chỉ trong chớp mắt. Tất cả các chiến binh giờ không còn một ai.
‘Dù đã thấy tận mắt, vẫn không thể tin được...’
Jinwoo nhìn bóng anh với sự kinh ngạc. Đồng thời, Hệ thống vang lên thông báo.
Ring~
Bạn đã sử sụng tất cả kỹ năng của Class
Nhiệm vụ chọn Class đã hoàn tất
Lối ra sẽ được tạo
‘Cuối cùng cũng xong rồi sao?’
Một chặng đường dài và khó khăn. Jinwoo nhìn Hầm ngục lần cuối. Giáp những hiệp sĩ nằm vương vãi khắp nơi.
Giáp vỡ. Tường nứt. Cây cột bị phá hủy.
Con quái vật đã phá hủy cây cột – Golem kim loại – giờ đã thành đống sắt vụn.
Và nhờ có nhiệm vụ, anh đã đạt được những kết quả to lớn.
Class và kỹ năng đặc thù.
Một đội quân hùng mạnh.
Một nụ cười thỏa mãn xuất hiện trên gương mặt Jinwoo. Cánh cổng đến thế giới thực đã chờ sẵn. Jinwoo nhẹ nhàng bước qua.
Jinwoo xuất hiện trở lại ở bãi đất trống trong khu rừng. Chính là nơi anh bắt đầu bước vào Hầm ngục của nhiệm vụ. Đã 5 giờ sáng. Mặt trời đang chuẩn bị ló dạng.
‘À đúng rồi...’
Jinwoo nhìn đồng hồ và tự muốn cốc vào đầu mình.
‘Nếu biết tốn nhiều thời gian như thế này, mình đã nói trước cho Jinah biết.’
May mắn là, anh cũng đã từng có vài lần như vậy vì những cuộc đột kích của Hiệp hội.
Jinwoo nhìn về sau, cánh Cổng đang dần biến mất vào không khí.
‘Huh..’
Cứ như là một giấc mơ.
Giấc mơ sao, chờ một chút.
Không thể nào.
Jinwoo nhìn xung quanh.
Những chiến binh đứng xung quanh anh ngay sau khi anh nghĩ về chúng trong đầu.
‘...’
Lúc đầu anh còn nghĩ chúng là quái vật.
Nhưng đó là những chiến binh bóng tối.
Chúng được tạo thành từ bóng của những con quái vật. Nếu đó là quái vật, vậy Jinwoo, người tạo ra và điều khiển chúng, được gọi là ‘thứ’ gì nữa? Anh mỉm cười.
‘Chà, không còn là vấn đề to tát nữa...’
Những chiến binh được đưa vào bóng một lần nữa. Đường về nhà hôm nay thật nhẹ nhàng.
Jinwoo đã ngủ một giấc dài. Anh không thể cưỡng lại được sự mệt mỏi, dù khi về đến nhà, trời đã gần sáng.
Ring~ ring~
Tiếng chuông điện thoại làm Jinwoo trở lại thế giới thực. Anh tìm nó một cách khó khăn và trả lời điện thoại trong khi đôi mắt vẫn nhắm nghiền.
‘”Xin chào...”
Giọng nói mệt mỏi của anh như phát ra từ một nơi xa xăm nào đó.
“Oppa, đừng nói là anh còn đang ngủ nha? Anh biết mấy giờ rồi không?”
Jinah hỏi với một giọng điệu không thể ngạc nhiên hơn từ đầu bên kia. Jinwoo trả lời lại một cách máy móc.
“Mấy giờ rồi...”
“Hai giờ chiều rồi đó anh!”
“Cái gì....!!!!”
Jinwoo như muốn hét lên vào điện thoại và nhìn đồng hồ. Con bé không nói đùa.
“Oppa, anh có nhớ anh hứa gì với em không?”
Giọng con bé đầy lo lắng, Jinwoo nhanh chóng ngồi bật dậy.
“Anh cần có mặt ở đó lúc mấy giờ?”
“5 giờ!”
“Anh sẽ không trễ đâu, đừng lo!”
“Đúng là oppa của em, gọi cho em khi anh đến nơi nha.”
Jinah nhí nhảnh kết thúc cuộc gọi.
Jinwoo gãi đầu và bước ra khỏi giường. Anh có thể đến đó luôn bây giờ cũng được.
‘Nhưng mà, người mình sắp nói chuyện là giáo viên của Jinah...’
Hơn nữa, đây là một cuộc họp phụ huynh. Nó có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với học sinh, vì thế anh không thể xem thường được.
‘Mình không thể mặc như thế này đến đó được.’
Jinwoo mở tủ quần áo của mình. Một mùi hương mốc meo quyến rũ xộc vào mũi anh. Có vẻ không hợp lý cho lắm, trán Jinwo khẽ nhăn lại. Thứ gần như phù hợp nhất là bộ đồ anh mặc khi tốt nghiệp.
‘Hay là mặc cái này nhỉ?’
Tuy nhiên, bộ đồ bây giờ trở nên khá nhỏ so với cơ thể anh. Cảm giác như nó muốn xé toạc ra.
‘Oh man, mình còn không nhận ra sự phát triển của cơ thể mình nữa...’
Trong khi đang lưỡng lự về trang phục, ánh mắt của Jinwoo rơi vào cuốn sổ ngân hàng mà Jinho đã đưa cho anh. Nó là thu nhập từ việc bán ma thạch khi anh và cậu nhóc đột kích Hầm ngục.
‘Quần áo cũ và sổ ngân hàng sao?’
Một nụ cười hiện lên trên gương mặt Jinwoo.
‘Có lẽ đã đến lúc phải đi mua sắm rồi!’
Tuy nhiên, có cái gì đó nho nhỏ mà anh phải xem qua. Song có vẻ nó không nhỏ một chút nào. Jinwoo ϲởí áօ ra đồng thời mở cửa sổ trạng thái.
‘Cửa sổ trạng thái.’
Một loạt màn hình hiện lên lấp đầy tầm nhìn của Jinwoo.
Sung Jinwoo
Danh hiệu:Thợ săn sói [Còn 1 danh hiệu khác]
Cấp độ: 51
Class: Hoàng đế Bóng tối
HP: 11.035
MP: 1.022
Mệt mỏi: 0
Chỉ số
Sức mạnh: 132 Thể chất: 91
Nhanh nhẹn:111 Trí tuệ: 70
Giác quan:93
Điểm chỉ số còn lại:10
Giảm sát thương vật lí: 46%
Kỹ năng
[Kỹ năng bị động]
Không xác định (Lv.max)
Tinh thần bền bỉ (Lv.1)
Bậc thầy dao găm (Lv.1)
[Kỹ năng chủ động]
Tăng tốc (Lv.2)
Khát máu (Lv.1)
Ẩn thân (Lv.1)
Trọng huyệt công (Lv.2)
Ném dao găm (Lv.1)
[Kỹ năng đặc thù của Class]
[Kỹ năng chủ động]
Trích xuất bóng (Lv.1)
Lưu trữ bóng (Lv.1)
Trang bị
Mũ giáp của Xích kị sĩ (S)
Vòng cổ của Kẻ canh giữ (A)
Áo giáp của Hiệp sĩ cấp cao (B)
Găng tay của Hiệp sĩ cấp cao (B)
Nhẫn Pháp sư cấp cao (B)
Giày Sát thủ trung cấp (C)
‘Huh...’
Jinwoo không khỏi ngạc nhiên.
‘Mới chỉ vài ngày trước đây, nó gần như còn trống rỗng.’
Vậy mà giờ đã bị lấp đầy bởi kỹ năng và trang bị. Và trên hết, anh đã có Class của riêng mình.
Class: Hoàng đế bóng tối
Mới hôm qua, ở vị trí này vẫn chưa có gì. Thành thật mà nói, nó đôi lúc vẫn làm anh bận tâm. Một Thợ săn không tham gia đột kích, về đơn giản chẳng khác gì kẻ thất nghiệp. Đó là cách xã hội nhìn nhận họ. Vì vậy, khi Jinwoo nhìn vào cửa sổ trạng thái, không có Class nào hiện lên làm anh cảm thấy như mình là một kẻ không nghề nghiệp.
Để bây giờ, anh không thể che giấu niềm vui sướng khi nhìn vào Class đã được xác nhận bằng màn hình trước mặt.
‘Như thế này có giống tự kỉ quá không?’
Tất nhiên, không có Class không có nghĩa là Jinwoo không thể kiếm được một việc làm bình thường. Có điều, nó gợi nhớ đến quá khứ mà anh không thể nào quên. Những Thợ săn khác tham gia đột kích, kiếm được rất nhiều tiền mặc kệ thế giới xung quanh. Còn anh thì sao? Không hề giống như vậy, thậm chí anh chỉ nằm ở hạng E, người hầu như còn không đảm bảo được mạng sống của chính mình.
“Xin chào, tôi là một Thợ săn hạng E!”
Khi những lời đó thoát ra khỏi miệng, bất cứ ai cũng sẽ mỉm cười khen ngợi anh làm việc chăm chỉ, nhưng đằng sau đó lại toàn là lời chế giễu. Đó là lý do tại dao Jinwoo lại bận tâm khi mình không có Class, dù điều đó khá phi logic.
Nhưng giờ, có thể tạm gọi là anh đã có chức nghiệp, hay là một cái gì đó đặc biệt hơn. Người ta vẫn gọi anh là một Thợ săn, nhưng theo Hệ thống phân cấp, anh đã là Hoàng đế bóng tối.
‘Dù nó không giống những gì mình dự đoán ban đầu cho lắm...’
Jinwoo không tiếc nuối lắm. Anh hài lòng nhiều hơn. Nếu không ở trong phòng, anh đã cho triệu hồi Ygritte và các Chiến binh bóng tối. Anh muốn kiểm tra năng lực thực sự của họ. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng phát huy được 100% năng lực vốn có của mình?
‘Chắc không được đâu...’
Nhưng dù sao, những suy nghĩ cũng đã làm anh thấy phấn khích.
Thình thịch. Thình thịch.
Jinwoo đứng yên để cảm nhận nhịp tim của mình. Trong đầu anh đang tưởng tượng về cuộc đột kích tiếp theo. Không biết, tên nhóc Jinho sẽ phản ứng như thế nào?
Tưởng tượng cậu nhóc mắt chữ O mồm chữ A không nói nên lời, Jinwoo không kìm nổi tiếng cười.
‘Còn bây giờ, về những chiến binh...’
Nếu anh có thể triệu hồi một chiến binh từ một xác ૮ɦếƭ, thì mục tiêu đó có giới hạn là quái vật hay ma thú gì không?
‘Liệu mình có thể triệu hồi từ xác của một Thợ săn không?’
Đó là điều hoàn toàn có thể, nhưng Jinwoo không muốn biến ý tưởng này thành sự thật. Nếu chỉ huy một người lính bất tử từ cái xác của một Thợ săn, chỉ nghĩ đến thôi Jinwoo đã rùng mình.
Hơn nữa...
‘Khi cái bóng của một Thợ săng hạng A hoặc hạng S được nâng cấp lên thì sao?’
Sức mạnh của anh ta sẽ vượt quá sức tưởng tượng. Ngay cả khi cái bóng chỉ sử dụng 50% sức mạnh so với bản gốc, nó đủ sức giúp Jinwoo dọn sạch một Hầm ngục cấp cao. Trái tim của anh dường như đang loạn nhịp.
‘Biến một người thành xác sống, là một điều trái đạo đức...’
Đó không phải là điều nên làm. Dù cho nó cung cấp thêm cho Jinwoo bao nhiêu sức mạnh, anh cũng sẽ tránh làm điều đó. Trừ trường hợp bất khả kháng.
‘Với lại, không có nhiều cơ hội để đánh nhau sống còn với một Thợ săn khác.’
Vì ngay cả khi đối đầu, một Thợ săn, bản chất vốn là một con người, không phải là quái vật hay ma thú.
Được rồi.
Jinwoo hài lòng với đội quân hiện có.
‘Mình cũng có một cấp dưới từng là Boss.’
Chiến binh bóng tối Lv.7 và cấp bậc Hiệp sĩ. Rốt cuộc, anh ta mạnh đến mức nào?
Jinwoo nghĩ, có lẽ nên thử ở cuộc đột kích tiếp theo.