Làm sao họ tin được điều này?
Khi câu chuyện dài dòng của Jin-Woo kết thúc, những ánh mắt ngơ ngác xuất hiện trên khuôn mặt của tất cả các qua chức đại diện. Ngay cả đội ngũ phóng viên cũng quên mất công việc của họ và bận rộn bàn tán với nhau.
Xì xào, xì xào.
Khán phòng từng chìm trong sự im lặng kỳ lạ, giờ đã tràn ngập tiếng nói chuyện huyên náo.
Cuối cùng, một người nào đó không thể giấu nổi sự tò mò của anh ta và hét vào mặt Jin-Woo.
“Anh… anh nghĩ chúng tôi sẽ tin câu chuyện hoang đường đó ư?”
Thật khó để khiến mọi người tin rằng những sinh vật đáng sợ có khả năng phá hủy mọi thứ, đang tiến đến hành tinh này.
Một người đàn ông lớn tuổi thều thào. Giọng ông giờ đây tràn ngập cảm giác tuyệt vọng.
“Chứng cớ…. Cho tôi xem bằng chứng! Nếu không, tôi sẽ không bao giờ tin anh!!”
“Đờ…đờ… đúng!”
“Ai mà ti được chứ. Lời của anh quá vô lý”.
“Cái gì mà hàng trăm sinh vật tương tự Kamish sẽ xuất hiện? Hoang đường, quá sức hoang đường.”
Con người, khi đối mặt với một thực tế phũ phàng, họ sẽ chối bỏ nó hoặc tức giận với nó. Đó là cơ chế phòng thủ của nhân loại họ.
Những quan chức đại diện cho nhiều quốc gia khác nhau, đang cố tình quên đi nhiều điều kỳ diệu mà Jin-Woo đã cho họ thấy từ trước đến nay. Họ hướng những lời lẽ giận dữ của mình về phía người đàn ông đứng trên sân khấu.
Rất tiếc, chỉ cần một cú vung tay là đủ để khiến họ im lặng ngay lập tức.
“Cái quái gì!!”
“Ôi vãi!!”
Hàng chục cánh cổng đột nhiên xuất hiện ngay sau Jin-Woo.
Sử dụng sức mạnh của Hoàng đế Bóng tối, ông đã tạo ra hàng chục cánh cổng.
Về cơ bản, đó là những ô cửa kết nối các không gian khác nhau.
‘Mình không cần phải tạo ra cổng, vì mình đi xuyên qua bóng nhanh hơn. Nhưng mà…’
Không có gì hiệu quả hơn là cách cho những người này chứng kiến tận mặt. Anh có thể tạo ra những cánh cổng có kích thước tương đương một người trưởng thành mà không hề đổ mồ hôi.
Jin-Woo ngừng nhìn những cánh cổng và đưa ánh mắt sang khán giả của mình.
Không một người nào có thể ngậm miệng lại. Dù là các quan chức đại diện các quốc gia, hay các phóng viên, và thậm chí là nhân viên của Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc – người tin tưởng vào lời nói của Jin-Woo.
Tất cả đều nhìn chằm chằm vào những cánh cổng
“Những, cái đó…. tất cả đều là cổng sao?”
“N…nhưng, làm sao một thứ như vậy có thể xảy ra?”
“Thợ săn Sung Jin-Woo có thể tạo ra các cánh cổng. Không chỉ một cái, mà là vài cái cùng lúc, trước mặt tất cả những người này?”
Đôi mắt của mọi người bắt đầu run rẩy mạnh mẽ, như thể có một trận động đất xảy ra ngay bây giờ.
Giám đốc của Cục Thợ săn, liên tục dụi mắt trong sự hoài nghi. Ông ta là người đã tận mắt chứng kiến Rồng Kamish bước vào thế giới này khi hầm ngục bùng nổ. Thế nhưng, ông ta vẫn không thể tin vào điều này.
‘Đúng như mình đoán, nó thực sự hiệu quả…’
Jin-Woo hài lòng với phản ứng của mọi người trong phòng, sau khi chứng kiến sức mạnh của Hoàng đế mà anh đang nắm giữ. Anh bình thản đóng các cánh cổng sau lưng mình.
Như thể những gì xảy ra chỉ một giây trước là chỉ ảo giác, từng Cổng biến mất không một dấu vết, trước khi những nhân chứng kịp chớp mắt.
“Á, không!!”
Cùng lúc đó, một phóng viên hét lên. cảm giác như trái tim anh ta vừa rớt xuống. Anh nhanh chóng hỏi các phóng viên khác bên cạnh.
“Có ai chụp ảnh những cánh cổng đó không?? Không cần biết là chụp bằng máy ảnh hay điện thoại, có ai ghi lại cảnh tượng đó không??”
“…AH!!!”
Các phóng viên bắt đầu tuyệt vọng. Một số người vò đầu bứt tóc trong khi một số người thốt ra những tiếng ՐêՈ Րỉ đau đớn. Nó xảy ra quá nhanh, và tất cả họ đều choáng váng, nên họ đã quên mất việc ghi lại bằng chứng trực quan về những gì đã xảy ra ở đây.
Như thể tình trạng bất ổn của các phóng viên là tín hiệu bùng phát, những giọng nói thảng thốt và bối rối bùng nổ từ mọi góc của khán phòng.
Xì xào
Ồn ào
Những tiếng ồn đinh tai nhức óc trà ngập khán phòng rộng lớn. Nhưng sau đó…
“Sung Jin-Woo!!!!”
Đại diện người Anh bất ngờ bật dậy khỏi chỗ ngồi của mình và tìm cách thu hút sự chú ý của mọi người qua tiếng thét chói tai của anh ta.
“Có phải ngươi là một trong số chúng?! Những sinh vật xuất hiện từ Cổng siêu lớn đầu tiên, ngươi định triệu tập chúng ta đây để Gi*t tất cả chúng ta, phải không?!”
Những phát ngôn của anh ta khiến khá nhiều người ở đây sững sờ ngay lập tức. Họ vô tình tưởng tượng ra tình huống tồi tệ nhất có thể.
Thợ săn Sung Jin-Woo ở bên phe địch?
Một nỗi sợ hãi mơ hồ, vô hình bắt đầu lan rộng trong trái tim của những người này như một bệnh truyền nhiễm.
Chẳng phải anh ta vừa bộc lộ sức mạnh khủng bố và tạo ra những cánh cổng đó sao?
“…”
Jin-Woo im lặng nhìn chằm chằm vào đại diện của Anh một lúc. Sau đó, người đàn ông này cuối cùng đã nhận ra sai lầm mà anh ta vừa mắc phải.
Nếu Thợ săn Sung thực sự đứng về phía loài người, thì người đàn ông này đà làm một trò hề trong cơn sợ hãi.
Còn nếu điều ngược lại trở thành sự thật, liệu anh ta có giữ được mạng sống của mình bây giờ không? “Ah, uh, tốt tôi. Tất nhiên, tôi, uh, tôi tin tưởng vào bạn, Thợ săn Sung Jin-Woo…” Quan chức đại diện nước Anh cảm thấy xấu hổ và giọng nói của anh ta ngày càng nhỏ dần. Jin-Woo thở dài trước hành động ngu ngốc vừa rồi.
Anh đã làm những gì cần thiết
Jinwoo cảm thấy anh không cần phải nài nỉ những người này, yêu cầu họ tin anh.
“Dù các vị có tin lời tôi hay không, dù các vị có chấp nhận lời tôi nói hay không. Đó là sự lựa chọn của các vị. Tôi đã nói xong phần của mình, vì vậy mọi người, hãy tự quyết định đi”.
Các phóng viên cảm thấy rằng thông báo của Jinwoo đã kết thúc, và họ nhận ra rằng mình đã bị mắc kẹt một cách ngu ngốc giữa những điều hoài nghi và bất ngờ vừa rồi.
Chẳng mấy chốc, máy ảnh lóe lên liên tiếp.
CLICK
CLICK
CLICK
Jin-Woo đưa mắt nhìn lại các khán giả một lần cuối. Và ngay khi anh ta chuẩn bị quay lại.
“…”
David Brennan, Cục trưởng Cục Thợ săn Hoa kỳ, cuối cùng đã quyết định phá vỡ sự im lặng nãy giờ. Ông giơ tay lên cao.
Dĩ nhiên, Jin-Woo nhận ra ông ta, vì họ đã gặp nhau trước đó. Anh chỉ vào vị đại diện người Mỹ.
“Vâng, Cục trưởng Brennan?”
Với một biểu cảm cứng rắn trên khuôn mặt, giám đốc từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình. Bất kỳ ai ở đây cũng đều biết tên của người đứng đầu FBH, nên gần như ngay lập tức sự im lặng ập xuống khán phòng.
“Đã lâu không gặp, Thợ săn Sung Jin-Woo”
Ông ta lịch sự cúi đầu, và Jin-Woo cũi cúi đầu đáp lại cử chỉ đó. Giám đốc tiếp tục nói.
“Bây giờ tôi đã hiểu những gì đã xảy ra với những sinh vật đó.”
Hàng trăm ngàn quái vật đen ngòn tuôn ra từ Cánh cổng siêu lớn đầu tiên. May mắn thay, họ hóa ra là thuộc hạ của Thợ săn Sung Jin-Woo, người đã thừa hưởng sức mạnh của một Hoàng đế. Và anh ta ngay lập tức yêu cầu họ quy phục.
“Và hôm nay, ở nơi này, sự thật về các quái vật khác sắp xuất hiện, đã được tiết lộ đầy đủ. Chúng không hề thân thiện với con người. Trong trường hợp đó, nhân loại đã phải làm gì?”
Cục trưởng cố gắng bình tĩnh và thận trọng hỏi.
“Chúng ta nên làm gì tiếp theo?”
Jin-Woo lặng lẽ nhìn ông ta một lúc, trước khi từ từ đưa ánh mắt nhìn vào khuôn mặt của từng người có mặt trong khán phòng.
Qua đôi mắt, anh có thể cảm nhận được sự lo lắng, lo lắng, hồi hộp, sợ hãi, sốc, bối rối của họ. Nhận thức của anh đã vượt xa thường thức của nhân loại, và điều đó không phải lúc nào cũng hữu ích, đặc biệt là trong những tình huống như thế này.
Một lúc sau.
“…”
Jin-Woo đã quyết định cho họ lời khuyên tốt nhất mà anh có thể nghĩ ra.
“Tôi hy vọng rằng bạn sẽ càng xa những Cánh cổng đó. Càng xa càng tốt. Tôi hy vọng rằng mọi người sẽ di tản đến vị trí xa nhất mà bạn có thể tìm thấy”.
***
Những thông tin Jin-Woo cung cấp đã tạo nên một con sóng thần.
Người cung cấp thông tin, không ai khác, chính là thợ săn Sung Jin-Woo. Một người đàn ông đã tạo ra một cảnh tượng khó tin với Cổng siêu lớn đầu tiên và gây chấn động toàn thế giới.
Mọi người đã nghe thấy lời cảnh báo về cuộc xâm lược của những đội quân quái vật khổng lồ, những kẻ thù vượt xa khả năng kháng cự của nhân loại. Họ chìm trong nỗi sợ hãi và bắt đầu làm bất cứ điều gì có thể để tránh xa các cánh cổng.
Mọi con đường đều bị tắc nghẽn bởi các dòng người sơ tán. Mỗi đại lộ đều đầy những tiếng còi xe inh ỏi.
Và tất nhiên, mọi tờ báo đều đập vào mắt họ hình ảnh của Jin-Woo kèm theo những từ bên dưới.
“Di tản càng xa càng tốt!”
Những lời đó là đủ để huy động toàn bộ thế giới.
Mặc dù vậy, đối lập với dòng người di tản khổng lồ, vẫn có những người không tin lời Jinwoo.
Không phải ai cũng tin vào câu chuyện của Jin-Woo. Đặc biệt là đối với một người mạnh mẽ như Thợ săn người Canada tên là Jay Mill. Anh ta đã tự tin tuyên bố sự phản đối của mình. Ngẫu nhiên, cánh Cổng ở Canada là cánh cổng lớn nhất trong số tám cổng siêu khổng lồ.
“Câu chuyện hoang đường của anh ta chỉ bịp được những kẻ khờ khạo mà thôi”.
Được mời tham gia một chương trình trên kênh Thợ săn Vlog, Thợ săn người Canada bắt đầu nói xấu Jin-Woo trước hội đồng chuyên gia đáng kính đang ngồi trong phòng thu.
“Nếu tôi biết số điện thoại cá nhân của gã Sung Jin-Woo đó, tôi sẽ ói với hắn như vật, haha. À, nếu ai đó quen biết anh ta mà đang xem chương trình này,hãy nhắc lại những gì tôi vừa nói ở đây. Đuợc chứ?”
MC nhanh chóng ở nụ cười chuyên nghiệp để làm dịu bầu không khí nóng.
“Wow. Trước tiên, đó là một tuyên bố quả cảm. Nhưng mà, thợ săn Sung là một trong những Thợ săn giỏi nhất thế giới, phải không? Chúng ta có nên phớt lờ cảnh báo được đưa ra bởi một Hunter tầm cỡ như thế không?”
Jay Mills chỉ xếp hạng 17 trong bảng xếp hạng Thợ săn. Thậm chí anh ta là lính mới, vừa bắt đầu sự nghiệp Thợ săn ba năm trước. Không có điểm nào để anh ta có thể so sánh với Jin-Woo.
Bản thân anh ta cũng phải thừa nhận sự khác biệt về đẳng cấp giữa họ. Tuy nhiên….
“Ờ đugs, Sung Jin-Woo là một Thợ săn đáng kinh ngạc. Anh ta sở hữu sức mạnh đủ để đè bẹp Thomas Andre, và cả những sinh vật do anh ta triệu tập cũng rất là bá. Nhuwg mà, chỉ vì anh ấy là một người đàn ông đáng kinh ngạc, đâu có nghĩa là tất cả những gì anh ấy nói đều đáng tin, phải không?”
“Nếu vậy… Anh có bằng chứng nào phản bác lại những gì Thợ săn Sung Jin-Woo đã nói không?”
Jay Mills nhếch mép cười nhạo báng.
“Oh? Thế còn Sung Jin-Woo thì sao? Anh ta có bằng chứng gì?”
Trong khi MC bối rối tìm kiếm một phản ứng phù hợp, Jay Mills nhìn thẳng vào camera và nói lớn.
“Đây là điều mà tôi nghĩ. Sung Jin-Woo đang đứng ngay trước cánh cổng ở Seoul, phải không? Và đó là lý do tại sao tất cả những thứ đen sì đáng sợ đó quỳ xuống sau khi nhìn thấy anh ta. Nếu một Thợ săn khác đứng đó, biết đâu những quái vật đó cũng quy phục người ấy thì sao?”
Thợ săn người Canada gân cổ và cao giọng – như thể anh ta đang nói với Jin-Woo, người đang ở nhà xem chương trình.
“Tôi nói cho anh biết, anh có thể khiến những người khác sợ hãi với câu những chuyện nhảm nhí của anh. Nhưng mà, anh sẽ không có cơ hội độc quyền tất cả các Cổng này đâu. Vì sao à? Bởi vì, tôi không sợ anh. Một chút cũng không”.
bíp.
Chủ tịch Hiệp hội Woo Jin-Cheol đã tắt TV.
Anh lặng lẽ đặt cái điều khiển xuống và đưa mắt sang chỗ Jin-Woo hiện đang ngồi.
“Những người thợ săn đang tập trung quanh Jay Mills ở Canada khi chúng ta nói chuyện. Có vẻ như các quốc gia sở hữu các hệ thống Hunter mạnh mẽ, như Ấn Độ, đang chuẩn bị cho các cuộc đột kích của riêng họ.”
Jin-Woo không nói gì và chỉ gật đầu.
Họ đã lựa chọn, và đó là quyền của họ. Về phần Jinwo, giờ anh ta cần tập trung vào trận chiến sắp tới với các Hoàng đế còn lại.
“Chính phủ Hoa Kỳ đang theo dõi sát sao những bước đi tiếp theo của anh, Thợ săn Sung. Không, chờ đã. Nói không ngoa thì, toàn bộ thế giới đang theo dõi mọi bước đi của anh.”
Woo Jin-Cheol đã bắt đầu câu chuyện bằng cách đó, và thận trọng hướng chủ đề đến những gì anh ấy muốn nói.
“Anh sẽ làm gì bây giờ, Thợ săn Sung?”
Woo Jin Cheol đã rất nỗ lực để kiểm soát trái tim đang đập thình thịch của mình trong khi quan sát mọi thay đổi trong phản ứng của Jin-Woo.
‘Mình không thể trở thành chướng ngại cho những quyết định của Seong Hunter-nim.’
Thật ra, anh đã giấu Jin-Woo vài chuyện.
Thực tế là mọi nơi trên thế giới đã gửi tín hiệu cầu cứu SOS tới Jin-Woo. Sự thật là, Hiệp hội đang phát điên vì vô số cuộc gọi từ nhiều quốc gia trên thế giới.
Trong số đó, những người Mỹ – những người có chung biên giới với Canada, một sự kiện không may trong trường hợp này – đã tuyệt vọng yêu cầu sự hỗ trợ của Jin-Woo, đến nỗi các nhà quan sát bên ngoài cảm thấy thương hại cho họ.
Vai trò của Hiệp hội Thợ săn là giúp đỡ Thợ săn để họ có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào việc săn lùng quái vật.
Woo Jin-Cheol đã không nói bất cứ điều gì để không đi ngược lại nguyên tắc mà cố Chủ tịch Hiệp hội Goh Gun-Hee luôn nhấn mạnh. Thay vào đó, anh chọn chờ đợi quyết định của Jin-Woo.
Rất tiếc, sự nỗ lực của Woo Jin-Cheol đã trở nên vô ích vì Jin-Woo đã quyết định sẽ làm gì tiếp theo.
‘Đơn giản là, mình không thể chiến đấu chống lại cả tám đội quân cùng một lúc.”
Trong trường hợp đó, anh ta cần phải giải quyết mối đe dọa Hàn Quốc trước, nơi gia đình anh ta đang sinh sống. Đối với các Hoàng đế còn lại, anh ta sẽ giải quyết chúng sau.
Bởi vì, cuộc chiến kéo dài càng lâu, tỷ lệ thắng của anh ta sẽ càng cao.
“Đầu tiên…”
Jin-Woo ngẩng đầu lên và nói với Woo Jin-Cheol.
“Tôi sẽ đến Trung Quốc.”