Bây giờ tất cả các chỉ số của Jinwoo đã đạt đến giới hạn tối đa. Điều duy nhất Jinwoo có thể làm là cải thiện là khả năng chỉ huy Đội quân Bóng tối.
Jin-Woo trở lại khu vực cấm ở Nhật Bản để chuẩn bị lần cuối cùng.
Mặt biển và khu rừng hoang vu trải dài trong tầm mắt anh.
Tổng chỉ huy Bellion đã chia đội quân bóng tối thành ba nhóm riêng biệt theo chỉ dẫn của Jin-Woo, và giao mệnh lệnh cho từng nhóm.
Jin-Woo gật đầu trong khi nhìn vào ba đạo quân riêng biệt tập trung bên dưới ngọn đồi. Từ hào quang ma lực của ba đạo quân, Jinwoo đoán rằng sức mạnh giữa ba nhóm khá cân bằng.
Tổng chỉ huy Bellion cúi đầu trước ánh mắt của Jin-Woo. Có vẻ như anh chàng này cũng thuộc tuýp người chuẩn mực và nghiêm túc như Ygritte.
Trong khi đó….
‘Tên khỉ gió này….’
Jin-Woo quay lại và đưa mắt nhìn vào “nơi nghỉ ngơi” được xây dựng trên đỉnh đồi.
“Ber, qua đây.”
Vụtttttt-!!
Ber lao tới trong chớp mắt và quỳ xuống trước Jin-Woo.
“Hoàng thượng vạn tuế”.
“Đây là…”
Khi Jinwoo chưa nói hết câu, Ber đã nhanh chóng cúi đầu xuống. Ngay lập tức, Jin-Woo hét lên.
“Cái này mà gọi là “nơi nghỉ ngơi nho nhỏ” à? Nó không chỉ to mà còn quá phô trương.”
Kiiehhk
Ber thu mình lại trước tiếng hét của Jinwoo và trả lời với giọng lí nhí”
“Nơi nghỉ ngơi của Hoàng Thượng, chí ít phải như thế này mới xứng…”
“…”
Jin-Woo ngán ngẩm xoa đầu. Anh hoàn toàn quên rằng, bọn kiến vốn là những sinh vật thích xây dựng những công trình to lớn.
Những con kiến lớn bằng một người trưởng thành, sẽ xây một cái tổ có quy mô hoàn toàn khác với một “ngôi nhà” đơn thuần.
Jinwoo từ từ ngẩng đầu lên và bị choáng ngợp bởi không khí trang nghiêm của cái gọi là “nơi nghỉ ngơi” nho nhỏ.
Một pháo đài hoàng tráng được xây dựng từ đá trắng – trông cực kỳ nổi bật từ xa – trải dài theo tầm mắt. Nó cũng cao đến mức, Jinwoo chóng mặt và đau cả cổvì nhìn lên quá lâu.
Jin-Woo nhăn nhó khi chứng kiến kết quả của lòng thành kính mà đàn kiến dành cho anh. Dù Jinwoo không yêu cầu, nhưng rốt cuộc, mọi thứ vẫn diễn ra ngoài sức tưởng tượng.
Jinwoo vò đầu bứt tóc một lúc, rồi ՐêՈ Րỉ và hỏi một câu hỏi khác.
“Thế còn mấy lá cờ đen bay bay ở cuối lâu đài này. Đừng nói với ta đó cũng là sản phẩm của ng…?”
Ngay lúc đó, Bellion vội vã chạy đến nơi chủ nhân của mình và bất ngờ dập đầu xuống đất, bên cạnh Ber.
“…!”
Jin-Woo không nói nên lời. Anh ngán ngẩm quay đi, bỏ mặc ánh mắt kinh ngạc của Bellion và Ber.
Jinwoo quay lại và hét lên.
“Tất cả binh sĩ, bắt đầu luyện tập”
Đáp lại mệnh lệnh của Jinwoo, những tiếng gầm của đoàn quân Bóng tối vang lên rung chuyển cả đất trời.
Waaaaaaaaaaahhhh –!!!
—
Một ngày. Hai ngày. Và ba ngày.
Đã ba ngày kể từ khi những cánh cổng siêu lớn xuất hiện trên thế giới. Tình trạng bất ổn và bạo loạn nhanh chóng nổ ra ở các quốc gia nơi cánh cổng xuất hiện. Thậm chí, tình hình ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
Đó là vì các quốc gia chưa có biện pháp nào để ứng phó với những cánh cổng.
Dân chúng tức giận đổ ra đường phố và biểu tình dữ dội, yêu cầu chính quyền hành động.
Trong khi đó, các đài truyền hình và cơ quan báo chí liên tục nhấn mạnh mức độ nghiêm trọng của tình thế hiện tại. Số người biểu tình cũng tăng lên từng ngày, khi những cánh cổng đáng sợ chình ình trên đầu họ.
– Đã hơn 75 giờ kể từ những cánh cổng siêu lớn này xuất hiện trên bầu trời. Tuy nhiên, chính phủ vẫn không đưa ra phản ứng cụ thể ào.
– Nhìn xem! Những người biểu tình đang diễu hành và la ó. Họ yêu cầu chính phủ hành động.
– Số lượng người biểu tình đang tăng lên mỗi ngày, và điều đáng lo ngại là bầu không khí gày càng nóng bỏng hơn.
Cảnh tượng này hoàn toàn khác so với khi Cổng siêu lớn lần đầu tiên xuất hiện ở Hàn Quốc.
Các chuyên gia đã nhanh chóng tìm ra lý do dẫn đến sự khác biệt. Nguyên nhân khá đơn giản.
Thứ nhất, Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc đã phản ứng nhanh nhạy. Ngay khi cánh Cổng xuất hiện, họ triệu tập từng Thợ săn trong cả nước đổ về thủ đô để xây dựng một đội quaanh mạnh mẽ.
Thứ hai, người dân Hàn Quốc cảm thấy yên tâm khi đất nước họ sở hữu Thợ săn vĩ đại nhất thế giới, người có sức mạnh vượt xa các Thợ săn cấp quốc gia.
Một trong những chuyên gia hàng đầu về Thợ săn, đã phát biểu trước ống kính truyền hình rằng:
“Thợ săn Sung Jin-Woo đã tự tay xử lý hai hầm ngục bùng nổ hạng S. Một lần là đàn Kiến, một lần là đội quân người Khổng lồ. Chỉ trong một năm, anh ấy đã giải quyết hai thảm họa tai tiếng nhất trong lịch sử bằng chính đôi tay của mình.”
Thậm chí, trước khi Jinwoo tiến hành săn đuổi lũ quái vật khổng lồ ở Nhật Bản; cả thế giới đã ngạc nhiên trước màn trình diễn của anh trên đảo Jeju.
Thời điểm đó, đài truyền hình sở hữu bản quyền phát sóng cuộc đột kích ở Jeju đã thu được lợi nhuận bằng ba năm hoạt động của họ.
MC liên tục gật đầu, trong khi vị chuyên gia gõ nhẹ vào thái dương mình bằng ngón trỏ và nói tiếp.
“Thế nên, thật dễ hiểu lý do khiến người dân Hàn Quốc yên tâm như vậy. Họ tin rằng, bất kể chuyện gì xảy ra, Thợ săn Sung Jin-Woo sẽ xuất hiện và xử lý tất cả”.
Chính vì lý do này, người dân Hàn Quốc đã tương đối bình tĩnh khi Cánh cổng siêu lớn xuất hiện trên bầu trời Seoul. Mười triệu người dân sống trong thành phố này không hề hoảng loạn.
Chuyên gia nhấn mạnh rằng sự tồn tại của Thợ săn Sung Jin-Woo là một phước lành vô lượng đối với người dân Hàn Quốc.
Thật không may, không phải quốc gia nào trên Trái đất cũng nhận được phước lành như vậy. Số lượng Thợ săn thực sự xuất sắc rất ít và họ cũng không phân bố đồng đều.
Trong số những quốc gia chịu ảnh hưởng của các cánh cổng siêu lớn, vài quốc gia không có nổi một thợ săn mạnh mẽ. Điều này khiến vấn đề ngày cảng trở nên tồi tệ hơn.
Nếu người dân trả thuế cao hơn, liệu chính quyền có thuê thêm nhiều thợ săn cao cấp không? Đó là thắc mắc của người dân ở nhiều nước trên thế giới.
Một số triệu phú, tỷ phú đã nghiến răng quyên góp tiền bạc cho chính quyền, với hy vọng chiêu mộ được thêm thợ săn giỏi.
Dù vậy, tình hình khủng hoảng vẫn tiếp tục tăng cao.
Đó là lý do vì sao các quốc gia nhanh chóng cử đại diện tới thủ đô của Hàn Quốc, Seoul, theo yêu cầu của Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc.
Chuyến đi này chỉ nhằm mục đích duy nhất. Đó là tìm hiểu thông tin liên quan đến tám cánh cổng siêu lớn đang uy Hi*p toàn thế giới.
Nghe nói Thợ săn Sung Jinwoo sẽ trực tiếp trả lời chuyện này. Thế nên, họ đang tràn trề hy vọng.
—-
Whew-woo
Một người đàn ông đứng đó, cố nén tiếng thở dài. Không ai khác, đó chính là giám đốc của Cục Thợ săn FBH, David Brennan. Ông quyết định sang Hàn Quốc để né tránh những câu hỏi của tổng thống Mỹ.
David Brennan lau mồ hôi trên trán bằng một chiếc khăn tay và nhìn vào khuôn mặt của mọi người đang ngồi xung quanh.
Rất nhiều người trong số họ đã đến.
Chủ tịch các công ty lớn, các bộ trưởng, Hội trưởng, Chủ tịch đến từ các Hiệp hội Thợ săn khác nhau.
Giám đốc FBH biết rõ khuôn mặt của hầu hết những người này. Họ đều là những nhân vật tai to mặt lớn, những kẻ quyền cao chức trọng.
Vị giám đốc lau mồ hôi trên mép cằm.
Giống như ông, mọi người đang cố tỏ ra bình tĩnh. Nhưng họ cũng biết rằng, ai nầy đều đang lo lắng đến mức tim đập liên hồi. Bản thân vị giám đốc cũng cảm thấy như vậy.
Nếu hôm nay, Thợ săn Sung Jin-Woo bước lên phía trước và nói rằng những cánh cổng này sẽ kết thúc êm đẹp như cánh cổng ở Seoul, thì thật tuyệt vời.
Đó là kịch bản tuyệt vời nhất mà Brennen tưởng tượng ra. Tuy nhiên, nếu sự thật hoàn toàn ngược lại, thì sao?
Giám đốc cảm thấy tim mình đập mạnh đến mức sắp nhảy ra ngoài. Anh nuốt nước bọt và xác nhận thời gian. Đồng hồ đeo tay của anh ấy đã chỉ vào mốc 02:55.
Còn năm phút trước khi sự kiện diễn ra.
Tích tắc….
Khuôn mặt Brennan cứng đờ. Dường như ông càng ngóng, thời gian càng kéo dài ra…
***
Cùng lúc đó.
Sau khi kiểm tra xong Đội quân bóng tối, Jin- woo hỏi Bellion.
“Chuyện gì sẽ xảy, nếu một đội quân mất đi vị Vua của họ?”
“Ồ, vâng..”
Bellion nhanh chóng trả lời.
“Chỉ huy của các đạo quân sẽ nắm quyền chỉ huy, thay mặt cho những vị vua của họ.”
Bellion giải thích thêm rằng, quân đội của những Người khổng lồ được lãnh đạo bởi Nguyên soái của chúng. Lý do là Hoàng đế Khổng lồ đã bị khống chế.
Jin-Woo gật đầu hiểu ý. Tổng cộng có tám cánh cổng xuất hiện trên khắp thế giới. Có lẽ vài đội quân đang được chỉ huy bởi các nguyên soái ma thú.
Sau đó, một câu hỏi khác đột ngột xuất hiện trong đầu Jin-Woo.
“Nếu ta ૮ɦếƭ, ngươi có được trao quyền chỉ huy Đội quân bóng tố không?
Bellion lắc đầu.
[Mạng sống của chúng thần gắn liền với Đức Vua, thưa ngài. Nếu ngài ngã xuống, chúng tôi cũng sẽ theo ngài về thế giới hư vô.]
Chừng nào cái đầu của Jinwoo còn trên cổ, chừng đó Quân đội Bóng tối còn tồn tại. Đó là lòng trung thành của những người lính Bóng tối.
Nhưng, trường hợp ngược lại, nếu chủ nhân của họ gặp phải một vấn đề nghiêm trọng, thì Đội quân Bóng tối sẽ biến mất ngay lúc đó.
Ưu điểm và nhược điểm giống như hai mặt của một đồng tiền. Tùy thuộc vào tình huống, cái tốt có thể trở thành xấu, trong khi điểm yếu có thể trở thành điểm mạnh.
Chắc chắn, kẻ thù của anh ta không biết điều đó. Vậy thì sao không tận dụng lợi thế này?
Một ý tưởng lóe lên trong đầu Jinwoo và đôi mắt anh sáng lên.
Jin-Woo chìm vào suy tưởng. Thế rồi, một giọng nói khác vang lên từ bên cạnh anh.
“Đức Vua…”
Đó là Ygritte.
“Nếu một trận chiến tổng lực xảy ra, chúng ta không có cơ hội giành chiến thắng…”
Một giọng nói quyết đoán và trầm mặc.
Ygritte đã bắt đầu nói chuyện từ vài ngày trước, nhưng Jin-Woo vẫn chưa thực sự quen với giọng nói đó.
Nghiêm túc mà nói, Ygritte mặc một bộ giáp nhẹ và anh ta cũng có phong cách chiến đấu phóng khoáng. Tại sao anh ta lại sở hữu một giọng nói nặng nề như một tanker hạng nặng vậy?!
‘Nghe cứ sai sai thế nào ấy…’
Nghe nói, Ygritte là hiệp sĩ vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại, từng trải qua vô vàn trận chiến trước khi tái sinh thành một chiến binh Bóng tối.
Trong lúc Jinwoo còn đang nghĩ vẩn vơ, Ygritte tiếp lời:
“Cựu Hoàng đế Bóng tối không còn hứng thú với những trận chiến chống lại những kẻ thống trị, vì vậy ông đã ngừng phát triển lực lượng. Trong khi đó, quân đôi của các Hoàng đế khác ngày càng lớn mạnh”.
“Ngươi nghĩ lực lượng hai bên cách biệt tới mức nào?”
Lần này, Bellion lên tiếng.
“Thần không chắc lắm, nhưng chắc phải hàng trăm lần”.
Chỉ mình Ber không biết gì về quy mô của các đội quân khác, nên Vua Kiến lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của chủ nhân và các tướng quân khác.
Khuôn mặt Jin-Woo trở nên căng thẳng.
Điều đó có nghĩa là, trong trường hợp tệ nhất, kẻ thù của anh ta sở hữu hơn mười triệu binh sĩ?!
‘Gấp hàng trăm lần, huh’
Jin-Woo ngẫm nghĩ một lúc trước khi trả lời.
“Dù sao thì, ta cũng chưa bao giờ lên kế hoạch cho một cuộc chiến tranh toàn diện”.
Thật vậy, Jinwoo không bao giờ nghĩ tới một cuộc chiến tranh toàn diện. Điều đó sẽ làm mất đi lợi thế của đội quân bóng tối – một đội quân có khả năng cơ động và hợp lực phi thường.
Jin-Woo chìm vào suy tưởng. Anh đang mường tượng ra những cách thức điều động binh lực cho trận chiến. Sau một hồi ngắn ngủi im lặng.
Ring!
Ring!
Jin-Woo đưa tay vào túi và rút điện thoại ra.
Anh định trả lời cuộc gọi, nhưng trước khi anh kịp nói gì đó, giọng nói quen thuộc vang lên.
“Thợ săn Sung? Là tôi, Woo Jin-Cheol đây.”
“Vâng. Xin chào Chủ tịch Woo.”
“Theo yêu cầu của anh, đại diện các quốc gia đã tập trung tại khán phòng. Bây giờ anh đang ở đâu, Thợ săn Sung?”
Trước khi trả lời, Jin-Woo lặng lẽ nhìn phía sau anh.
Dấu vết chiến đấu rải rác khắp nơi: Mặt đất bị xé nát bươm, núi đồi bị chẻ làm nhiều mảnh và những tảng đá văng tung tóe khắp nơi. Thậm chí cả một khu rừng già đã bốc hơi.
Đó là hậu quả của cuộc tập traannj giữa ba đội quân bóng tối.
Dù được gia cường bằng mana, mặt đất nơi đây vẫn bị tàn phá khủng khi*p.
Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã được Jin-Woo cảnh báo trước nên họ chỉ lặng lẽ theo dõi trận chiến thông qua các vệ tinh viễn thám. Dù chỉ theo dõi qua màn hình vệ tinh, song các nhân viên Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã bị sốc trước những luồng năng lượng ma thuật khổng lồ tỏa ra.
Sức mạnh mà họ chứng kiến, chính là sức mạnh thực sự của Đội quân bóng tối. Và Jin-Woo cũng ngạc nhiên khi chứng kiến sức mạnh đó.
Thông qua trải nghiệm này, anh ta đã đánh giá chính được năng lực chiến đấu của đội quân Bóng tối. Kết quả cuối cùng rất đáng tự hào.
Jin-Woo quay đâu và hướng ánh mắt về phía trước. Hơn một trăm ngàn binh lính đang quỳ trên mặt đất trước mặt Jin-Woo, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Hoàng đế,
Thấy Jin-Woo im lặng một lúc lâu, Chủ tịch Woo Jin-Cheol thận trọng hỏi qua điện thoại.
“Thợ săn Sung?”
Khóe môi Jin-Woo cong thành một nụ cười, anh bình thản trả lời:
“Ah, vâng. Tôi vừa tới nơi.”
***
“Anh tới? Khi nào..?”
Woo Jin-Cheol đã ra lệnh cho cấp dưới thông báo cho mình ngay khi Jin-Woo đến Hiệp hội. Vì vậy, khi Jinwoo nói “đã tới nơi”, Woo Jin Cheol tròn mắt ngạc nhiên và hỏi lại.
Nhưng ngay lúc đó…
Anh phải phát hiện ra Jin-Woo đang đứng ngay sau lưng.
“Vãi…”
Woo Jin-Cheol vô tình thốt ra một tiếng thở hổn hển ngạc nhiên. Thế rồi một nụ cười bất lực hình thành trên môi anh. Anh lặng lẽ bỏ điện thoại vào túi.
“Tôi nghĩ bây giờ tôi không nên hỏi “Anh đang ở đâu” nữa. Câu hỏi đó thật vô nghĩa”.
Jin-Woo đáp lại bằng một nụ cười đó và khẽ nhún vai.
Hiện tại, họ đang đứng trong phòng chờ của Hội trường. Đằng sau cánh cửa đó, đại diện từ nhiều quốc gia khác nhau lấp đầy mọi chỗ ngồi, và hồi hộp chờ Jin-Woo.
Woo Jin-Cheol đưa mắt nhìn đồng hồ. Còn hai phút nữa mới tới giờ bắt đầu sự kiện. Có nghĩa là, anh còn một chút thời gian.
Với tâm trạng rối bời, anh ngẩng đầu lên.
“Thợ săn Sung, anh định nói sự thật với tất cả những người này sao?”
“Đúng.”
“Nếu họ biết sự thật, tôi e là sẽ có có những bất ổn lớn bùng phát khắp nơi. Nhiều quốc gia sẽ không đủ sức đối phó với tình trạng bất ổn như vậy.”
“Tôi biết điều đó.”
Đó là điều hoàn toàn hợp lý. Những kẻ thống trị cũng biết rằng mọi thứ rơi vào hỗn loạn, nên đã quyết định che giấu ý định của họ cho đến cuối cùng.
Tuy nhiên, giây phút cuối cùng sắp đến. Nhân loại có nguy cơ bị hủy diệt, và ít nhất, họ có quyền được biết chuyện gì đang xảy ra.
“Thật tồi tệ nếu anh ૮ɦếƭ mà không biết mình ૮ɦếƭ vì lý do gì, đúng không nào?”
Đó là lý do tại sao Jin-Woo quyết định nói sự thật với mọi người. Rốt cuộc, khổng phải chỉ riêng anh cần chuẩn bị tâm lý. Mọi người đều cần chuẩn bị cho những tình huống sắp xảy ra.
Nhìn thấy biểu cảm quyết tâm của Jin-Woo, Chủ tịch Hiệp hội Woo Jin-Cheol chỉ có thể gật đầu.
“Tôi hiểu rồi. Nếu anh đã quyết định, thì làm thôi”.
Jin-Woo đi ngang qua Woo Jin-Cheol và đến gần cánh cửa dẫn đến khán phòng.
Nhưng sau đó, Chủ tịch Woo phát hiện ra điều gì đó và vội vàng gọi to.
“Xin lỗi, Thợ săn Sung!”
“…”
Jin-Woo quay lại với vẻ mặt bối rối, và Woo Jin-Cheol ngượng ngùng nói:
“Có rất nhiều phóng viên đang đợi anh bên ngoài. Và…”
“….Oh.”
Jin-Woo nhìn xuống thân thể mình.
Anh đã ở Nhật Bản vài ngày qua để theo dõi các cuộc tập trận, vì vậy trang phục của anh trông khá tồi tệ.
‘Mình nên làm gì bây giờ?’
Jinwoo không muốn mất thời gian đi tìm quần áo hay thay quần áo.
Nhưng hiện tại, anh không thể mua những trang phục có sẵn trong Cửa hàng nữa và mặc vào ngay lập tức, nhưng cách anh vẫn làm trong quá khứ.
‘Chờ đã…’
Mua quần áo từ Cửa hàng?
Khi Hệ thống biến mất, anh không thể sử dụng các dịch vụ của Cửa hàng, nhưng sức mạnh mà Hệ thống sử dụng để tạo ra và duy trì cửa hàng, lại thuộc về cựu Hoàng đế Bóng tối.
Trong trường hợp đó, theo lý thuyết, Jinwoo có thể tạo ra được quần áo và mặc vào, bởi anh chính là Hoàng đế Bóng tối.
Jinwoo lục lọi trí nhớ. Loại quần áo duy nhất anh có thể tạo ra ngay bây giờ là…
Shu-ahahk!
Trong chớp mắt, phòng chờ phủ đầy khói đen lấp đầy, và như một sinh vật sống, nó nhanh chóng bao bọc cơ thể Jin-Woo.
“Này này! Có ổn không đó?!”
Woo Jin-Cheol nhảy lên sợ hãi và vội vàng lùi lại vài bước.
Và khi khuôn mặt Chủ tịch Woo còn đang bàng hoàng…
Khói đen đã biến thành một bộ áo giáp đen tuyền trên người Jin-Woo.
“Còn cái này thì sao?”
Chuyện thợ săn mặc áo giáp là điều hoàn toàn bình thường. Áo giáp giúp họ bảo vệ bản thân khỏi lũ quái vật và sức mạnh phi thường của chúng.
Nhưng khi một Thợ săn mạnh mẽ như Jin-Woo mặc bộ trang phục đen tuyền này, dường như anh tỏa ra một bá khí kinh người.
Woo Jin-Cheol hoàn toàn bị ức chế bởi áp lực từ Jinwoo. Anh chỉ có thể đứng đó và lắp bắp
“Wowww, wooww…”
Jin-Woo mỉm cười.
“Tôi sẽ coi đó là một lời khen.”
Jin-Woo quay lưng về phía cửa và từ từ bước vào khán phòng. Gần như ngay lập tức, cả hội trường trở nên im ắng.
Mọi tiếng ồn biến mất.
Thợ săn Sung Jin-Woo
Cuối cùng anh ấy cũng ở đây.
Sự chú ý của các quan chức cấp cao nhất Thế giới, đều hướng về người đàn ông đứng trên bục, Jin-Woo. Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt của họ và bình tĩnh sắp xếp những điều mình định nói.
Anh ở đây để thông báo cho những người này về những gì sắp xảy ra – về sự xuất hiện của tám đội quân khủng khi*p muốn hủy diệt thế giới này. Ngoài ra, mội đội quân này đều sở hữu sức mạnh phi thường, vượt xa sức tưởng tượng của nhân loại.
Họ đang chờ đợi thông báo chính thức từ Jinwoo, với những biểu cảm lo lắng khắc trên khuôn mặt. Tuy nhiên, sau khi biết được sự thật, biểu cảm của họ sẽ thay đổi như thế nào?
Sự căng thẳng bao phủ tâm trí họ truyền đến Jin-Woo và kết quả là khuôn mặt của anh tối sầm lại.
“…”
Mọi người nín thở và lắng nghe giọng nói của anh. Khán phòng vốn đã yên tĩnh, nhưng bây giờ, nó thậm chí còn yên tĩnh hơn bao giờ hết.
Một lát sau
Jin-Woo không cần sự trợ giúp của micro. Anh chỉ cần dùng mana để cường hóa thanh quản của mình.
“Đây là một thời kỳ khó khăn với tất cả chúng ta”.
Giọng anh lan tỏa khắp khán phòng im lặng.
Đôi tai của Jin-Woo, có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt, hay nhịp tim của những người trong hội trường.
Buồn cười thay, nhịp tim của họ càng lớn, trái tim của Jin-Woo càng bình tĩnh hơn. Đôi mắt anh trở nên kiên quyết hơn trước.
Đứng trước mặt các quan chức cao cấp nhất thế giới, nhưng Jin-Woo đã hoàn toàn lấy lại được bình tĩnh. Anh bình thản tiếp tục bài phát biểu của mình.
“Tuy nhiên, không ai có thể tránh được trận chiến sắp tới. Những sinh vật đó sẽ xuất hiện trước mắt các bạn, và chúng sẽ cố gắng phá hủy mọi thứ mà bạn yêu quý…”