Chương 8: Tắc Trách QuáLâm Linh thực sự rất bội phục cô bạn này, đơn giản chính là thiết bị tình báo biết đi, biết hết rõ ràng từng người trong đoàn làm phim này, ai rót tiền riêng vào đoàn hay ai kéo fan hâm mộ gia tăng thành tích phim, ai không có tiền có thể nhưng lại không yên phận.
Nói tới nói lui chính là một câu, người mà đoàn làm phim này không thể đắc tội nhất chính là nữ chính mà Lâm Linh vừa đắc tội, tiếp theo sau đó chính là nam chính, đầu năm nay nam chính nhận một bộ phim khá hot, cũng tạm coi là người nổi tiếng, fan hâm mộ nhiều, tốt nhất đừng dính dáng tới người này.Sau khi Lâm Linh nghe xong chỉ muốn quỳ gối xuống, có một quân sư tài ba thế này, lo gì chuyện lớn không thành chứ?Cô bạn khiêm tốn phất tay: "Không có gì, chuyện nhỏ chuyện nhỏ!"Thực ra cô bạn Chu Tiểu Vân này cũng rất cố gắng, dù là trên lĩnh vực hóng chuyện hay là thời gian đổ vào công việc diễn xuất, đều rất cố gắng, chỉ là không may mắn, nhiều năm chỉ diễn vai phụ, vẫn mãi không hot, kết hợp với Lâm Linh đúng là đôi bạn cùng đóng vai phụ.
Lâm Linh vùng vẫy trong giới giải trí hai năm, cũng chỉ hơn cô bạn của mình một chút xíu, nguyên nhân lớn nhất có lẽ là do ngoại hình của Lâm Linh chiếm ưu thế hơn.Vào giới giải trí hai năm, Lâm Linh đã diễn tới mười bộ phim, nhưng mãi vẫn không dậy nổi chút sóng gió nào.Cô cũng đã từng bị người ta bình phẩm, ngẫu nhiên trong những lời thổi phồng của các nam nữ diễn viên, cô có thể phát hiện ra vài câu đánh giá mình."Diễn viên vai nha hoàn này cũng xinh nhỉ.""Nhưng khả năng diễn xuất mất mặt quá...""Biểu cảm của người này không đúng..."Có lần cô rủ Giang Ngộ cùng xem phim truyền hình cô đóng, anh xem một lúc rồi vô cùng thờ ơ nói một câu: "Tôi đề nghị em đổi nghề.""..."Gần như tất cả mọi người đều nói cô không có thiên phú đóng phim, chỉ được vẻ ngoài, mà người đẹp như cô thật sự chẳng có gì là ưu thế giữa giới giải trí này.Lâm Linh không bị tổn thương, cô vẫn kiên cường bất khuất không nghỉ, lập chí phải kiếm được một vị trí đáng gờm trong giới giải trí này.
Cô tin chắc một ngày nào đó, cô sẽ dựa vào cố gắng của mình để kiên trì đến lúc hot...Sau đó đã qua hai năm...!Cô không chỉ không hot mà còn không có nổi mấy fan hâm mộ...Hiện thực quá đau thương, bây giờ cô chỉ muốn ôm cô bạn bị vùi dập giống mình để khóc lóc than thở.Thảm hại hơn chính là sự nghiệp không suôn sẻ, đường tình duyên cũng không tốt đẹp.Sau khi Lâm Linh thay đồ xong, bỗng nhớ lại con giáp thứ mười ba trong kịch bản đã quyến rũ nam chính thế nào, đó là thường gửi ảnh ѕєχy để dụ dỗ nam chính.Lần này Lâm Linh vào vai một nữ nhân viên công sở, mặc trang phục công sở, thân trên là áo sơ mi lụa trắng dài tay, dưới là váy nửa người viền ren ôm ௱ôЛƓ, eo thon, trước lồi sau lõm, từng cúc áo váy đính ngay ngắn thẳng hàng, không hề để hở chút nào, cúc gài kín kẽ, lúc Chu Tiểu Vân vào phòng thay trang phục thì trợn tròn mắt đánh giá Lâm Linh một hồi lâu, trọng điểm là phần eo, иgự¢, và bờ ௱ôЛƓ ba điểm thành một đường thẳng, vừa đi lừa liếc nhìn."Tớ cảm thấy đám đàn ông kia mù hết rồi, trước mắt có người đẹp vóc người nóng bỏng thế này lại không nâng đỡ, đi nâng một kẻ chẳng vòng nào bằng cậu, tớ thấy bộ phim này chắc chắn không hot nổi."Chu Tiểu Vân nói xong lại nhìn Lâm Linh bằng ánh mắt hèn mọn: "Mạo muội hỏi một câu, tui có thể may mắn kiểm tra cái ௱ôЛƓ của bà được không?”Lâm Linh cũng không ngoảnh đầu lại, đứng trước gương loay hoay chỉnh tóc: "Năm khối!""Sao cậu không làm ςướק đi!" Chu Tiểu Vân thu hồi bàn tay nhỏ, ánh mắt lại chuyển lên mặt Lâm Linh: "Cậu đang làm gì thế?"Sau khi chỉnh tóc xong, Lâm Linh cởi hai cúc áo bên cùng, kéo rộng phần cổ ra để lộ phần xương quai xanh xinh đẹp và đường cong cổ trắng nõn như ẩn như hiện.Chu Tiểu Vân nhìn mà trợn tròn mắt, hỏi: "Cậu đang làm gì vậy, muốn quyến rũ tớ á? Lúc trước tớ nói rõ rồi, tớ không có tiền, năm khối cũng không có!"Chu Tiểu Vân cực kỳ keo kiệt, nhiều nhất chỉ dám tiêu năm khối để mua đùi gà ăn, theo đuổi ngôi sao cũng chỉ theo đuổi chơi chơi vậy, châm ngôn của cuộc đời cô ấy chính là anh đẹp trai cũng không thể coi như cơm, anh không thuộc về cưng, nhưng bỏ năm khối mua đùi gà thì chắc chắn đùi gà sẽ thuộc về cưng!"Không." Lâm Linh lười biếng nhìn cô bạn, đưa điện thoại di động của mình cho cô rồi bảo, "Chờ tí nữa tớ đứng trước gương, cậu đứng bên trái phía trước chụp ảnh tớ, tớ sẽ hất tóc lên, sau đó nhất định cậu phải chụp tớ gợi cảm chút nhé, mà không thể gượng gạo được, nhất định phải tự nhiên, cứ như cậu đang chụp trộm ấy, hiểu không?"Lâm Linh nói xong lại ngồi xuống ghế, chỉnh tư thế xong thì chờ Chu Tiểu Vân chụp ảnh cho mình.Chu Tiểu Vân: "..."Cô đã tạo dáng rất ổn rồi.Lẩm bẩm chửi thầm trong bụng, Chu Tiểu Vân vẫn cực kỳ chuyên nghiệp chụp từng góc độ từ trên xuống dưới, từ trái qua phải cho cô lựa chọn.Hai cô gái cùng ngồi một chiếc ghế bắt đầu chọn ảnh chụp.Lướt đến một tấm, Chu Tiểu Vân cảm thấy không tệ: "Tấm này ổn nè, đôi mắt trông rất có thần, khiến người ta yêu thương.""Không được." Lâm Linh không thèm nghĩ ngợi đã bỏ qua.
Rốt cuộc cũng thấy một tấm, Lâm Linh rất vừa ý: "Tấm này đi."Chu Tiểu Vân ghé đầu lại xem, tấm Lâm Linh chọn chỉ lộ nửa gương mặt, một phần tóc buông xuống tự nhiên, khác biệt chính là tấm này được chụp từ cổ trở xuống, lấy nét rõ ràng ở vùng xương quai xanh, tay phải Lâm Linh gác lên bàn chống má, cơ thể hơi nghiêng về bên phải, cổ áo trắng nửa hở, khe иgự¢ bị đè ép hiển thị rõ ràng."Cậu...!Đang muốn quyến rũ ai thế?"Lâm Linh bấm vào ảnh đại diện Wechat của Giang Ngộ, chọn tấm ảnh rồi ấn gửi đi.
Cô cười với Chu Tiểu Vân."Dỗ bạn trai tớ."---Trong phòng họp của tập đoàn có rất nhiều người đang ngồi.Trong phòng họp rộng lớn, phó tổng giám đốc của tập đoàn đang báo cáo tình hình tài chính nửa năm qua.Ngồi phía dưới lần lượt là các quản lý kinh doanh, vẻ mặt nghiêm túc, từng người lắng nghe phó tổng giám đốc báo cáo, không dám phát ra âm thanh khác.
Mặc dù phó tổng giám đốc đã nói rõ lợi nhuận nửa năm qua của tập đoàn đã tăng gấp mấy lần so với nửa năm trước, nhưng vẻ mặt mấy người ngồi kia vẫn không có biểu cảm gì, chỉ im lặng nghe, mà những người cấp bậc thấp hơn lại không dám lên tiếng.Tổng giám đốc Giang tuổi còn trẻ, không chỉ có năng lực mạnh bạo mà tính tình cũng không tốt.
Đây là nhận thức chung mà mọi người cùng đạt được sau mấy tháng qua.Lúc này không biết điện thoại ai đổ chuông, ánh mắt mọi người đổ dồn qua, rơi vào vị trí chính giữa trên bàn họp rồi lại lặng lẽ rời mắt sang chỗ khác.Một bàn tay khớp xương rõ ràng xuất hiện trong tầm mắt, chủ nhân chiếc điện thoại không chút hoang mang cầm điện thoại lên, tùy ý ấn mở, vài giây đồng hồ sau, điện thoại lại bị ném trên bàn họp.Mọi người bên dưới mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, lén lút quan sát lẫn nhau, đều thấy được ánh mắt khó hiểu trong mắt người còn lại."Tổng giám đốc Giang sao thế?""Hình như tức giận?""Ai gặp họa thế?"Phó tổng giám đốc đang báo cáo cũng phải dừng lại.
Nguồn phát âm thanh duy nhất cũng im lặng, trong phòng họp rộng lớn yên tĩnh lạ thường, không có bất cứ âm thanh nào.Lúc này lại có một giọng nói lạnh nhạt vang lên: "Tiếp tục."Phó tổng giám đốc tiếp tục báo cáo, những người khác cũng thu hồi ánh mắt, không dám nhìn lung tung nữa.Giang Ngộ lại cầm điện thoại lên, ngón tay xoa ấn xương lông mày, cố nén lửa giận.Trên màn hình điện thoại là hai tin nhắn cô vừa gửi:"Vậy mà đồng nghiệp lại chụp trộm em.""Hôm nay phải diễn vai nhân viên công sở, anh nhìn em có giống người đẹp thành thị không? Em cũng thấy không tệ lắm ~"Phía dưới là tấm ảnh mà cô nói tự nhiên bị chụp trộm.Trên ảnh là người phụ nữ mặc đồ công sở, đúng là trang phục của dân văn phòng, chỉ là hai cúc áo kia mở hơi to.Giang Ngộ chỉ cười mỉm, anh không ngờ là trang phục công sở bây giờ lại hớ hênh như vậy đấy?"Cài cúc áo vào."Chẳng bao lâu người kia lại nhắn tin: "Ừm ~"Cách màn hình, Giang Ngộ vẫn có thể cảm nhận được chắc chắn là cô đang rất bất mãn.Quả nhiên chẳng được bao lâu cô lại nhắn một tin: "Sao anh không thèm khen em xinh đẹp?"Giang Ngộ không chút suy nghĩ đã gõ chữ trả lời: "Xấu hoắc.""...""Xấu quá.""Không được ăn mặc thế này ra ngoài!"Nhận được tin nhắn trả lời của bạn trai, Lâm Linh bị tổn thương.Cô ủ rũ ngồi trên ghế thở dài một hơi thật sâu, lòng như tro tàn cài kín cúc áo lại."Quá khó!"Chu Tiểu Vân ngồi bên cạnh chơi game ngoảnh đầu lại, nghe Lâm Linh than thở còn ghé sang hỏi cô: "Sao thế, bạn trai cậu vẫn không vui à?""Ừm." Lâm Linh nói với vẻ không dám tin: "Vậy mà anh ấy lại chê xấu, quả nhiên anh ấy không yêu tớ!""Trời ạ, bạn trai cậu quá đáng thế? Loại đàn ông này không chia tay đi còn giữ ăn Tết à? Không biết bảo vệ lòng tự trọng của bạn gái sao? Trai thẳng sắt thép đúng là đáng đời độc thân!"Lâm Linh nghĩ ngợi rồi tự an ủi mình: "Thôi, tớ người lớn tấm lòng bao la không chấp anh ấy.
Vốn chính là tớ phải dỗ anh ấy vui vẻ mà, dỗ không được thì thôi, để anh ấy tự không vui đi!"Chu Tiểu Vân đồng ý: "Đàn ông toàn là đồ tồi, cậu cũng đừng để ý anh ấy, không bao lâu chắc chắn lại vội vàng quay lại tìm cậu đó.""..."Lâm Linh rất muốn nói, đúng là Giang Ngộ không phải người đàn ông bình thường, anh rất có khí khái, thường xuyên ngó lơ cô rất lâu, lần nào cũng là do cô cúi đầu dỗ dành anh, anh mới có thể hạ mình liếc cô một cái.Không lâu sau đã đến giờ diễn, nhân viên tạp vụ tới thông báo cho các cô là bối cảnh đã dựng xong rồi, các cô ra ngoài chuẩn bị là vừa.Lúc đi cùng cô bạn đến nơi diễn, một phó đạo diễn béo ị tìm đến cô.
Khí trời nóng bức nên phó đạo diễn mặc áo ngắn tay màu đen, cầm quạt điện mini mà mồ hôi vẫn chảy ròng ròng.Nhìn Lâm Linh lại thấy có hơi không chịu nổi.Phó đạo diễn lại gần, đánh giá Lâm Linh rồi nói với giọng dạy dỗ: "Tối nay đoàn phim có tiệc rượu, cô đi cùng đi."Lâm Linh biết kiểu tiệc rượu này, bình thường toàn là đạo diễn, nhà sản xuất và mấy diễn viên chính đi, mục đích chính là mời nhà đầu tư uống rượu, nịnh người ta để xin tiền.Lâm Linh cũng tham gia tiệc rượu này vài lần, cực kỳ nhàm chán, sau đó có đạo diễn nào bảo cô đi, cô đều kiếm cớ từ chối.Nhưng lần này cô biết nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này là Công ty giải trí dưới trướng Giang Thị, nghĩ lại gần đây không được gặp Giang Ngộ, hay là mượn cơ hội này giả vờ ngẫu nhiên gặp anh nhỉ?"Được!" Lâm Linh đồng ý rất sảng khoái."Vậy thì tốt." Phó đạo diễn hài lòng gật đầu, sau đó chuẩn bị rời đi."Khoan đã." Lâm Linh bước lên cản phó đạo diễn lại, lấy lòng hỏi: "Xin hỏi một chút, lần này nhà đầu tư có đến không?""Có." Phó đạo diễn thuận miệng nói, "Nhưng thường đều là Quản lý cấp thấp trong công ty thôi, những ông chủ lớn không đến đâu." Ý chính là cô cất cái âm mưu của mình đi.Nếu phó đạo diễn không thấy vẻ ngoài Lâm Linh xinh đẹp, thì cơ bản là không thèm để ý đến cô, những người phụ nữ này đều một âm mưu như nhau, ai cũng muốn tìm người có tiền có quyền để bán thân, tự cho là mình có ít nhan sắc đã vội tính toán sao? Mơ mộng từng bước cất cánh tung bay à, cũng không dùng não mà nghĩ xem, người có tiền dễ quyến rũ vậy à?Mơ mộng hão huyền như thế, chi bằng quyến rũ mình cho rồi?Lâm Linh: "..."Nói cách khác, cơ bản Giang Ngộ không có khả năng xuất hiện ở đây?Tắc trách quá!