Ở 1 khu nhà bình dân, trong đó có 1 căn nhà 2 tầng. Trên lầu đang có 1 cô bé thật xinh đẹp đang cầm trên tay 1 tấm hình. Cô bé đó đang lẩm bẩm nói :"Sao mà đáng yêu thế này, ước gì Trinh được làm bạn với Hùng"
Cái mặt rạng rỡ vụt tắt thay vào cái mặt buồn thiu với cái ý nghĩa :" Gia đình Trinh nghèo không xứng với Hùng đã tốt nghiệp không còn gặp Hùng nữa . Nghĩ đến gia cảnh nhà nó, nó tủi thân và buồn lắm. Nó tên là Trần Ngọc Kiều Trinh. Nó mới tốt nghiệp lớp 12 xong và nó đậu vào trường Kinh Tế. Từ nhỏ giờ , nó luôn phải hóa trang thành 1 cô nàng xấu xí, với mắt kính tròn và dày chút, với 1 tần nhang. Mặc dù xấu vậy nhưng nó cũng được 1,2 anh chàng kết nó vì cái nụ cười của nó. Rất đáng yêu. Tóc của nó cột thành 2 bên và xịt keo cứng thiệt cứng
Mẹ nó muốn nó hóa trang như thế vì nó rất đẹp. Nó có 1 nét đẹp phương Tây giống mẹ nó. Mẹ nó rất đẹp , tuy đã 39 tuổi , nó chỉ biết ông ngoại của nó không chấp nhận cuộc hôn nhân của ba mẹ nó vì ba nó ko có môn đăng hậu đối với mẹ nó
ba nó cũng rất đẹp trai. Ba nó sắp chuyển đến Sài Gòn để làm giáo viên của trường Đại Học Kinh Tế. Vì thế từ bé nó đã học rất giỏi. Chỉ số IQ của nó lên tới 200. Nó làm cho mọi người điều bất ngờ. Mẹ nó thì làm kế toán của 1 công ty nhỏ.
Nó đang ngồi mơ màng thì ở dưới nhà vọng lên :"Bé Trinh ơi, xuống ăn cơm đi con".
Trinh chợt tỉnh và dẹp tấm hình của Hùng vào hộp tủ.Nó bước xuống nhà , nó nhìn ba mẹ nó mà nó cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất , ba mẹ nó rất thương yêu nhau và thương nó, dù nó ko hài lòng với cái gia cảnh nhà nó nhưng nó cũng thấy ông trời cũng ko bạc bẽo với nó , bù lại cho nó là sự ấm cúng của gia đình.Nó mĩm cười và ngồi xuống bàn cùng ba mẹ nó. Ba mẹ nó đẹp như 1 bức tranh
- Tuần sau nhà mình chuyển lại Sài gòn - Ba nói nói nhẹ
Nó trả lời :"Dạ"
Nó từng lên Sài Gòn 1 lầ vi để thi. Sài Gòn thật đẹp và nhộn nhịp. Nó loáng nhìn qua ba và mẹ nó. Nét mặt mẹ hơi buồn. Ba nó nhẹ nhàng nắm tay mẹ nó. Nó nghĩ chắc mẹ nó buồn vì xa Tiền Giang.
Trước khi lên SG nó gặp ban bè nó lần cuối. Nó tranh thủ nhìn Hùng lần cuối.
Kô biết sao, Hùng chợt đứng lên đến chỗ nó và ghé vào tai nó: "Ra đây tí xíu nhá Trinh"
Nó hồi hộp và bất ngờ nhưng cũng bước ra. Lúc ấy mọi người không để ý, đang bận quậy mà.
Hùng nhìn nó và nói mạnh dạn 1 câu :"Trinh, Hùng mến Trinh"
Nó giật mình và thẹn đỏ mặt lên. Nó kô dám nhìn Hùng, Hùng nói tiếp :"Hùng sẽ đợi Trinh, Trinh nếu cũng mến Hùng thì Hùng sẽ chờ Trinh\'\'
Nó khẽ gật đầu và nói nhẹ :"Ừ" .
Hùng đến sát gần, lấy tay nâng nhẹ mặt nó lên, mặt nó càng ngày càng đỏ, Hùng...hun nó.
ây da , nó sợ quá , môi nó cứ mím chặt vào nhau. a\' ! Hên quá , lúc ấy bạn bè nó chạy ra kiếm nó , nó thoát đc , nó thầm cám ơn mấy đứa bạn nó
Nó nhìn Hùng,hùng cũng đang nhìn nó , nó bít Hùng tiếc dữ lắm .Nó mĩm cười với Hùng 1 cái thật tươi rồi tụi bn nó ôm nó lần cuối
Trên suốt đường đi , cả nhà nó ai cũng bùn khi xa cái nơi mà gắn bó gần 20 năm
Cả nhà nó đã đến SG rồi , ba nó tìm đc 1 căn hộ nhỏ ở quận 11
Mẹ nó thì nhờ công ty cũ viết giấy giới thiệu nên cũng dễ dàng tìm đc 1 công ty may mặc .Mẹ nó làm quản lý
Còn 2 tuần nữa nó vào học rồi .Ba nó nó dẫn nó đi chơi để bít SG , mua sách vở cho nó .SG đẹp quá , ở đâu cũng nhộn nhịp cả .
2 tuần trôi qua nhanh chóng . Sáng mẹ nó đi làm .Ba nó chở nó đi học . Vì ba nó làm giáo viên trường nó luôn. Ngày đầu học ĐH và ở 1 nơi ca lạ .Nó ngỡ ngàng bao điều
Nó thầm nghĩ ** Trường này quả thật nổi tiếngSố Phận (Complete), toàn là xe mắc tiền , sao bạn này ăn mặc đẹp thế nhỉ , í , bạn kia có giỏ xách đẹp quá ... **
Nó nhìn 1 cách thèm thuồng , nó mơ ước có lắm , nó nhìn đến nó mà nó tủi lắm , quần áo thì cũ mèm, cái cặp của nó từ cấp 2 đến giờ . Nó lê cái chân nó lên khu C
Trường này chia ra làm 4 khu , Phân chia đẳng cấp
Khu A : là khu học sinh học giỏi mà nhà giàu
Khu B : là học sinh học khá mà nhà giàu
Khu C : là khu học sinh học giỏi mà gia đình bình thường
Khu D : là nhiều thành phần nhưng đa số toàn học sinh cá biệt nhưng gia đình cũng khá giả mà học cũng bình thường
Nó học rất giỏi mà gia đình quá bình thường . Ba nó thì dạy học ở Khu D
Nhưng nó và ba nó đâu hề biết là khu đóa có rất nhìu học sinh cá biệt
Ba nó là 1 giáo viên giỏi và nghiêm khắc , ba nó ko cử 1 học sinh nào cả và ............ ba nó đã **ng đến 1 nhóm du côn mà ba nó ko thề bít là mình gặp nguy hiểm
Về phần nó , nó bùn lắm , nó cảm nhận đc trong lớp nó tẩy chay nó , chẳng ai đến làm quen nó , vì nó xấu xí ư.
Bỗng có 1 con nhỏ lên tiếng : " Ê , con nhỏ tóc cây chổi dơ kìa !! Sao ko qua khu D đi mày \'\' Nó bị m** nhưng nó vẫn im lặng .Trong lòng thì nó tức lắm .Rồi lại thêm 1 con nhỏ khác lên tiếng , con nhỏ này rất tự tin vì nó tưởng nó đẹp
- Trên đời tao , tao chưa thấy con nào xấu như nó , ko trả lời hả mày , mày câm hả , nếu mày đẹp như tao thì mày còn cóa quyền chảnh nhá con kia \'\'
Cả lớp C5 cười thật lớn ,
ôi ! Cặp mắt nó đã nhòe đi rồi , nó khóc , nó bùn quá , nó tủi quá đi thôi , sao các bạn lại làm thế với nó , nó đâu có làm j` các bạn đâu , nó ngồi 1 mình, khóc 1 mình .
Cứ thế , nó phải chịu đựng 1 tuần , 2 tuần rồi 3 tuần , ôi , nó phải làm sao đây , ngày nào cũng bị các bạn ăn Hi*p cả , ko **** nó thì chọi đồ nó , giấu sách vở nó
Nhưng rồi có 1 chuyện xảy ra , làm nó thay đổi hết , cuộc đời nó cũng thay đổi
Ba nó dạy khu D , ba nó quá nghiêm và ko thể chấp nhận những học sinh vô lễ . Trong lớp ba nó dạy D10 , lớp quậy nhất và học kém nhất . Nó cũng ko thix tụi học sinh này tý nào cả , vì mỗi lần ba nó giảng bài thì tụi nó trơ tráo đến nỗi lấy đồ chọi ba nó hay ba nó đang chép bài lên bảng , thì tụi nó lấy dép chọn lên , ko thì lấy vật nào cưng cứng để chọi ba nó .Ba nó bao nhiu lần về nhà đầy thương tích .
Ba nó rất ghét tụi cá biệt đóa nên tụi nó thường xuyên bị ba nó kêu lên bảng làm những bài tập cực kì khó ko làm bài đc thì ba nó la tụi học sinh đóa, ko thì ba nó mời nó xuống phòng giám thị , ko cho tụi nó giờ nghĩ ngơi
Tụi nó đã thù ba nó lâu rồi . Rồi cái chuyện tụi nó trả thù thì tất nhiên thôi .Sự trả thù của tụi nó đã làm nó thay đổi tất cả
Ngày hôm ấy , ba nó dạy học lớp D10 xong, vừa bước ra khỏi lớp , ba nó ghé ngang WC để chỉnh sữa quần áo thì bỗng ............. 1 đám học sinh cỡ 5 thằng chạy vào đánh đập ba nó , ba nó đánh trả lại mà ko thề đc . Ba nó có quơ tay trúng 1 thằng nào đóa và dọng thằng đóa 1 cái , thằng đóa tức điên lên , mốc cây dao từ xong túi quần ra đâm thẳng vào tim ba nó .Tiếng ba nó la \'\' AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA\'\' đã làm cho những lớp gần WC bàng hoàng chạy ra. 1 cái cảnh kinh hoàng làm náo động cả trường .Mặc dù đã đâm thẳng vào tim ba nó nhưng 5 thằng đóa vẫn ko buông tha , trúng vẫn đánh đập ba nó tàn bạo đến khi tụi học sinh , giám thị , bảo vệ lên kiềm chúng lại
Trường nó náo động lên , nó thấy tụi bạn nó chạy đi xem chuyện j` xảy ra ở trường . Vừa đi nó vừa nghe mấy đứa khác xầm xì , nó láng quáng nghe là \'\' Ông thầy Minh dạy khu D bị tụi học sinh cá biết D10 đâm ૮ɦếƭ \'\'
Nó khựng lại và nó tự nhủ \'\' HẢ , THẰNG MINH KHU D BỊ TỤI HOC SINH D10 ĐÂM CHẾT \'\'
Nó đứng suy nghĩ rồi nó có nghe ba nó kể là có *****ng tụi lớp D10 học sinh cá biệt , ba nó tên là Minh . Đến đây thì nó đã bắt đầu lo sợ , run cầm cập , nó chạy 1 hơi lên khu D10 , vừa chạy vừa run sợ
Chạy đến nơi nó ráng chen chân vào , tụi Gi*t người thì đang bị còng tay .Nó nhìn rồi nó la \'\' A...A....A.........AAAAAAAAAA.....A.a..............\'\' tiếng la nó nhỏ dần.Làm mọi người bàng hoàng. Nó chạy đến ôm ba nó .Nó la nó hét :
- BA ƠI , BA , BA ĐỪNG BỎ CON , BA ƠI ........BA ƠI ...........BA
Mọi người nhìn nó mà xót vô cùng .
Nó căm phẫn nhìn bọn đã hại ૮ɦếƭ ba nó . Tụi nó là những thằng ác ôn , tụi nó vẫn còn trong tình trạng cười ư
Nó thả nhẹ ba nó ra , cơn giận dữ cuốn nó trở thành 1 cái xác 1 ý nghĩ là sẽ Gi*t tụi nào đã hại ba nó
Nó nhào đến đập vào mấy thằng đóa , nó dùng hết sức , mọi người cản nó ra , Cô giáo Thủy ( bạn thân của ba nó trong trường , thương nó lắm vì nó học giỏi ) , cô ôm nó và an ủi
Nó ngả quỵ xuống , nó ôm chầm ba nó
Mọi người cứ nhìn nó mà thương cho nó .Có những cô bé còn khóc vì thấy cảnh như vậy