Sơ Cửu Của Lục Hào - Chương 395

Tác giả: Tử Vu

Chương 395: Mê Án Ngón Tay Bí Ẩn (4)

Đối với Hạ Thần Phong thì đây đúng là một cách nói, mấy đoạn ngón tay này đều là của đàn ông, Thế nhưng trong lòng Tiểu Đao vẫn dấy lên sự nghi ngờ mạnh mẽ, “Anh không thể một mực khẳng định như vậy chứ. Ngoài kia vẫn có biết bao người phụ nữ có tay nhìn còn giống đàn ông đó.”
Hạ Thần Phong nghe Tiểu Đao nói vậy lại khó được một lần không phản bác lại, về điểm này Tiểu Đao ngược lại lại nghĩ được khá tỉ mỉ.
“Vậy chờ xem pháp y đi.”
Trong khi nói, pháp y đi từ bên trong ra, đương nhiên cũng nghe được những gì mà Hạ Thần Phong và Tiểu Đao nói, “Về điểm này thì tôi có cùng quan điểm với Tiểu Hạ. Mấy ngón tay này chắc hẳn là từ tay của đàn ông, nhưng Tiểu Phương nói cũng có lý.”
Tiểu Đao cảm thấy tình huống này giống kiểu cho mình cái tát sau đó lại cho mình cục đường vậy.
Trong lòng cậu có chút không phục, “Vậy các anh làm sao kết luận ngón tay này là của đàn ông?”
Pháp y cười, “Thực ra kết hợp một chút những gì các cậu vừa nói là có thể đưa ra kết luận được rồi. Giả như đó là đốt ngón tay của phụ nữ, bây giờ có không ít phụ nữ có đốt ngón tay phát triển khá thô to, nhưng nếu như là bẩm sinh, cho dù các đốt ngón tay thô to thì xương ngón tay vẫn khá mảnh khảnh. Nhưng các cậu có thể nhìn các ngón tay này, tuy bị ngâm trong thời gian dài, nhưng vẫn có thể nhìn ra bụng ngón tay vẫn còn có chút nhẵn mịn, cho nên có thể nhận thấy là chủ nhân của đôi tay là chưa từng phải làm việc nặng. Nhưng xương của ngón tay và đốt ngón tay đều rất thô to, cho nên đây chắc hẳn là ngón tay của đàn ông.”
Nghe pháp y nói như vậy xong, Tiểu Đao coi như đã phục, “Ngón tay này được vớt từ dưới cống nước lên, trong đó sẽ không có cái gì nữa chứ?” Tiểu Đao nghĩ đến điều này liền cảm thấy có chút kinh tởm, nếu đúng là vậy thì có đồng nghĩa với việc vẫn phải vào bên trong đó lấy ra không?
Pháp y biết Tiểu Đao đang nghĩ gì, anh cười nói, “Có lẽ không cần làm vậy, tôi xem kết cấu nơi này, áp lực nước phòng vệ sinh ở đây không đủ mạnh lắm, nước phía dưới rất khó có thể lên được. Cho nên, có khả năng ngón tay này đều từ phòng bên trên chảy xuống.”
“Vậy tức là vẫn chưa lên xem phòng phía trên phải không?”
Tiểu Đao hỏi vấn đề này đúng là một vấn đề.
Sắc mặt Hạ Thần Phong nghiêm trọng, quay ra tìm nhân viên nghiệp vụ nơi này và hỏi, “Tôi muốn hỏi một chút, căn phòng bên trong này đã từng được sửa qua chưa?”
Người phụ trách nghiệp vụ lắc đầu, “Mấy ngày này chúng tôi không nhận được thông tin nói nơi này cần sửa chữa. Tìm Từ Mai, anh ta chịu trách nhiệm vệ sinh nơi này. Từ Mai, qua đây, qua đây.”
Một người phụ nữ trung niên tóc ngắn chạy đến, “Chủ nhiệm Thành.”
Bị hỏi han một phen, sắc mặt Từ Mai trở nên quái dị, “Tôi không thấy cần phải sửa chữa gì cả, nhưng trong này có một gian phòng, hai ngày trước vẫn treo biển sửa chữa, tôi tưởng là người khác đến phát hiện.”
“Hai ngày trước phải không?” Hạ Thần Phong gật đầu, “Phiền anh cung cấp đoạn ghi hình của hai ngày trước.”
Chủ nhiệm Thành có chút ngượng ngùng, “Ở đây có thể cung cấp được rất ít, chỉ có phía đông mới có.”
Hạ Thần Phong cũng hiểu, quy định nơi này vẫn chưa hoàn toàn được hoàn thiện, nhưng mà có một chút manh mối thì dù sao vẫn tốt hơn.
Tiểu Đao cầm đoạn ghi hình đi nghiên cứu, Hạ Thần Phong lại vẫn tìm kiếm nhân chứng ở trong tòa nhà văn phòng. Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Phải biết, nếu như người đàn ông này có gương mặt quái lạ, như vậy chắc hẳn rất dễ bị phát hiện ở nơi này.
Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sẽ tìm được nhân vật phù hợp với điều kiện này trong căn phòng xảy ra chuyện ở tầng trên.
Đó là một công ty làm ngành tài chính, chỉ là không được chính quy lắm, nhóm người ở bên trong đều là làm việc telesale. Sắc mặt người phụ trách có chút khó coi, đương nhiên đã nghe qua chuyện xảy ra ở tầng dưới, bây giờ cảnh sát tìm đến, chắc chắn sắc mặt không thể nào tốt được.
“Ở đây đúng là chúng tôi có một nhân viên như vậy, các anh phải biết áp lực và nhiệm vụ của vị trí telesale luôn rất lớn. Nếu như không đạt chỉ tiêu thì rất dễ dàng bị đuổi việc. Nhân viên này tên là Ngô Đông, hành vi có chút quái lạ. Anh nói xem, một người đàn ông vẻ ngoài cao cao gầy gầy thì dù gì vẫn coi như là đàn ông đúng không, nhưng người này lại có cử chỉ có chút nữ tính, còn sơn móng tay, cũng không được tính là nhân viên trong công ty.”
Hạ Thần Phong ghi lại thông tin chứng minh thư của Ngô Đông, “Vậy Ngô Đông có giao du với ai ở nơi này không?”
“Giao du à? À có! Chẳng biết có phải Ngô Đông này nợ tiền ở bên ngoài không, lại để điện thoại lại công ty, nhưng mà mấy ngày này đã không còn thấy ai thoại gọi đến nữa.”
Sau khi phát hiện manh mối, Hạ Thần Phong liền trở về. Tiểu Đao bên kia cũng có phát hiện, nhưng cậu cảm thấy rất kỳ lạ, “Anh xem người này, có phù hợp với Ngô Đông không, rất giống.”
Hạ Thần Phong nhìn qua, “Trước đây Ngô Đông là sinh viên trường y, sau đó hình như thành tích không đạt, cho nên không trở thành thầy thuốc được, nếu người này đúng thật là Ngô Đông, vậy sao anh ta phải cắt tay mình?”
Tiểu Đao sờ cằm, ngẫm nghĩ, “Chẳng lẽ, là vì trốn tránh trách nhiệm?”
Chuyện này cũng không phải là không có khả năng, mà theo những gì bây giờ cho thấy thì Ngô Đông đã nợ một khoản tiền lớn ở bên ngoài, “Cho dù thế nào thì trước hết đến nơi ở của Ngô Đông xem thế nào đi.”
Hai người cứ thế lần đầu tiên đi cùng nhau một cách hòa bình.
Ngô Đông ở trong một căn phòng cho thuê, hỏi qua chủ nhà thì được biết mấy ngày này chẳng nhìn thấy Ngô Đông đâu, “Ngô Đông à, trả tiền thuê nhà còn cực kỳ sảng khoái. Đó, chính là ở đây. Đây là chìa khóa, các anh cứ vào là được rồi.”
Chủ nhà đưa chìa khóa cho Tiểu Đao rồi xoay người đi đánh mạt chược, “Hey hey, chủ nhà này cũng thoải mái gớm nha…”
Hạ Thần Phong đứng bên cạnh của sổ nhìn, “Mở cửa.”
Giây phút mở cửa, có một mùi thối rữa bay ra. Tiểu Đao lập tức bịt miệng bịt mũi, “Ôi trời, ૮ɦếƭ mất!”
Nhìn trước mắt thì, đây chẳng phải là ૮ɦếƭ người sao? Hạ Thần Phong nhìn thi thể đàn ông nằm trên chiếc ghế xô pha đó, anh đi thẳng một mạch đến đó. Nạn nhân có giới tính nam, khoảng hai mươi ba, hai mươi tư tuổi. Dáng người và chiều cao có chút tương đồng với Ngô Đông, nhưng hơi gầy hơn một chút so với Ngô Đông.
Khuôn mặt cúng có chút giống Ngô Đông, quan trọng là, cũng thiếu mất ngón tay, “Cậu thấy thế nào?”
Tiểu Đao nhìn vào tay đầu tiên, “Ngô Đông? Không giống.”
“Không phải Ngô Đông, ngón tay cậu ta thô ngắn, nhưng chắc hẳn người này có quan hệ với Ngô Đông. Tôi đã xem qua tài liệu, Ngô Đông có một cậu em họ, hình như ngoại hình rất giống Ngô Đông, từ nhỏ một tay người đó đã có tật, hình như là không hoạt động được.”
Nghe được câu trả lời của Hạ Thần Phong, suy nghĩ của Tiểu Đao cũng nhanh chóng xoay chuyển, “Trước đây Ngô Đông đã mượn tiền, hơn nữa một tuần trước còn nợ một khoản hơn một triệu tệ, vay nặng lãi. Anh đổi cách nói, ba ngày trước không thấy công ty đó gọi điện đòi tiền nữa, phòng vệ sinh cũng đóng cửa từ hôm đó... Nếu tôi đoán không nhầm, thời gian cái ૮ɦếƭ của người đàn ông này cũng trong khoảng ba ngày.”
Hạ Thần Phong gật đầu, “Đúng vậy, chắn hẳn là tác phẩm của Ngô Đông vì muốn trốn nợ. Thông báo cho pháp y đi, xác nhận thân phận người này, về cơ bản vụ án này có thể kết thúc rồi. Ngô Đông tự cắt ngón tay mình, có lẽ cần chuẩn bị rất nhiều dụng cụ điều trị, chúng ta bắt đầu từ đây.”
Tiểu Đao thở dài, “Hạ Thần Phong, tôi phát hiện anh cũng có chút bản lĩnh đấy, tôi tạm thời phục anh, nhưng, tôi nhất định sẽ vượt qua anh.”
Hạ Thần Phong cũng cười, cười rất thoải mái, “Tôi luôn chờ cậu đến khiêu chiến.”
Hai vụ án liên quan đến ngón tay ngược lại giúp cho hai cộng sự xuất sắc quen biết nhau và bước đầu thiết lập nên sự ăn ý ngầm giữa đôi bên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc