Chương 77: 77: Nhấp

Tác giả: Yên Đan (Amber)


Thấy cô cứng rắn, mạnh mẽ đè anh dưới thân, Uông Hạc Đệ chẳng những không biết xấu hổ mà còn tỏ ra phấn khích hỏi ngược lại cô:
- Sao em chắc là vô ích?
Trông anh tự tin đến lạ, cô chưa hiểu rõ câu nói của nên mặt cứ đơ ra.
- Ý anh là sao?
Bất chợt anh dùng sức ngồi bật dậy, chỉ trong nháy mắt đã quay về vị trí ban nãy, cô nằm gọn dưới thân anh, trong khi hai tay vẫn đang nắm lấy hai cổ tay anh.
Hạc Đệ cong nhẹ một bên khóe môi:
- Em làm tay tôi đau đấy.
Có cần bẻ mạnh đến vậy không?
Cô ngước mắt nhìn anh, cả hai có khác nào đang vật lộn với nhau theo đúng nghĩa đen.
- Ai bảo anh cứ đè tôi xuống.
Bất chấp bị "vợ" đánh, anh vẫn lì đòn mà tiếp tục hôn lên hõm cổ trắng ngần:
- Vậy đánh tôi lần nữa xem.
Ban nãy cô chỉ muốn dọa anh một chút, nếu Y Thoa thật sự ra tay thì anh đã chẳng còn thảnh thơi mà khóa chặt cô dưới thân.
Nếu kháng cự тһô Ьạᴏ, thật lòng cô không nỡ, nhưng để thuyền thả trôi theo dòng nước thì khác nào mỡ dâng tận miệng mèo.
Trong lúc cô đang suy nghĩ đắn đo thì bàn tay to lớn đã kéo khóa chiếc áo khoác dày bên ngoài, cô chỉ kịp mở to mắt nhìn anh rồi lập tức bị khóa môi bởi nụ hôn cuồng nhiệt.
Anh luồng tay vào áo cô, tinh nghịch lần mò tìm đến thắng cảnh đẹp, chẳng mấy chốc đã chạm vào ngọn đồi căng tròn.
Lúc này cô thật sự không phản kháng nữa, chỉ đành chấp thuận sự chuyện đang diễn ra.
Nếu Y Thoa không có tình cảm với anh, ắt hẳn cô đã sống ૮ɦếƭ kháng cự chứ nào dễ dàng "khuất phục" như thế.
Anh luồng tay vào áo cô, tinh nghịch lần mò tìm đến thắng cảnh đẹp, chẳng mấy chốc đã chạm vào ngọn đồi căng tròn.
Lúc này cô thật sự không phản kháng nữa, chỉ đành chấp thuận sự chuyện đang diễn ra.
Nếu Y Thoa không có tình cảm với anh, ắt hẳn cô đã sống ૮ɦếƭ kháng cự chứ nào dễ dàng "khuất phục" như thế.
Anh luồng tay vào áo cô, tinh nghịch lần mò tìm đến thắng cảnh đẹp, chẳng mấy chốc đã chạm vào ngọn đồi căng tròn.
Lúc này cô thật sự không phản kháng nữa, chỉ đành chấp thuận sự chuyện đang diễn ra.
Nếu Y Thoa không có tình cảm với anh, ắt hẳn cô đã sống ૮ɦếƭ kháng cự chứ nào dễ dàng "khuất phục" như thế.
Chiếc áo khoác nhanh chóng bị vứt xuống sàn, bàn tay thoăn thoắt cởi bỏ từng cúc áo, khe ng ực quyến rũ dần lộ ra sau lớp vải che chắn bên ngoài.
Anh đưa tay kéo chiếc áo иgự¢ xuống tận chân đồi, nụ hoa nhỏ ló dạng, anh liên tục bị m*t lấy như đứa trẻ khát sữa.
Điểm nhạy cảm bị k1ch thích, cơ thể cô dần mất kiểm soát bởi cảm giác lâng lâng khó tả.
Trêu đùa hai nụ hồng chán chê, anh làm tìm đến vùng tam giác bí ẩn để tận hưởng những điều mới mẻ.
Bàn tay không ngừng tiếp xúc bên ngoài nơi tư m@t, chẳng mấy chốc chiếc quần dài trôi tuột khỏi cơ thể cô.
Chỉ còn lại lớp vải mỏng che chắn vùng quan trọng.
Cô ngượng ngùng khép chặt hai chân, anh cúi người, không ngừng hôn lên cổ rồi lại hít hà dọc xương quai xanh, bàn tay nghịch ngợm luồng vào quần chip mà mò mẫm đến cửa hang, tay còn lại nào chịu nghỉ ngơi, liên hồi x0a nắn иgự¢ cô, hai điểm nhạy cảm nhất trên cơ thể cô lúc này đều bị anh làm chủ, không ngừng k1ch thích liên hồi.
Anh kéo khóa qu@n, phóng thích quái vật t0 lớn đang vươn mình đứng thẳng.
Người đàn ông vô sỉ thuận lợi tách hai chân thon dài, mân mê cặp đùi trắng nõn rồi tiến đến bữa ăn chính.
Cảm giác chiếc chày di chuyển dọc cửa hang, liên tục cọ xát nơi tư m@t thông qua lớp vải mỏng khiến cả cơ thể cô bủn rủn, toàn bộ sức lực đang dần bị tước đoạt.
Anh đưa chiếc chìa đến gần ổ khóa, chỉ trong một thoáng đã đâm vào trong mà khuấy đảo.
Chỉ vừa thâm nhập đã vào sâu đến tận cùng, đầu óc cô trở nên mụ mị chẳng thể suy nghĩ được gì cả.
Lúc này Y Thoa chỉ nghe thấy bên tai thanh âm va chạm x@c thịt đầy nóng bỏng cứ vang lên đều đặn.
Những tiếng rên kiều diễm phát ra trong căn phòng đang bị bao trùm bởi bầu không khí ngặp tràn sự h0an ái.
Bên dưới chiếc chày liên tục kéo ra tạo khoảng cách rồi lại đẩy vào trong, liên tục từng cú nhấp liên hồi chẳng buông lơi nhịp nào.
Rút chiếc chày ra khỏi hang, anh đưa tay cởi bỏ lớp áo иgự¢ vướng víu còn sót lại trên người cô.
Bầu ng ực liên tục bị m*t lấy, cảm giác kéo căng lại có chút đau khi anh cắn vào hai nụ hoa nhỏ.
Màn tiếp theo lại đến tư thế cưỡi ngựa xem hoa, cô quỳ gối trên giường, chống hai tay, bên dưới để lộ bờ m ông căng tròn đầy đặn.
Anh lả lướt ngón tay trêu chọc cửa hang đang khép hờ, cô bị nhột đến run cả cơ thể, đầu chày tiếp tục chà xát bên ngoài tạo k1ch thích dâng cao.
Anh đưa tay giữa lấy hông cô rồi đẩy chiếc chày vào trong hang nhỏ.
乃úp hoa giãn nở tiếp nhận vật t0 lớn vừa thâm nhập.
Những cú nhấp va chạm x@c thịt lại vang lên đầy ái muội, anh cúi người về phía trước, vòng tay ôm lấy eo cô, tay còn lại chạm vào hai bầu ng ực đang đung đưa theo từng nhịp nhấp đầy k1ch tình.
Anh cắn nhẹ vành tai cô, bên dưới lại càng thêm tăng tốc.
Hạc Đệ nắm lấy cánh tay trắng nõn rồi đặt tay cô ra phía sau lưng, chiếc chày cứ giã vào cối đều đặn.
Cô chống một tay giữ cơ thể quỳ gối tiếp nhận đoàn tàu đang tự do đào hầm.
- Nhẹ...nhẹ một chút.
Từng cú thúc mỗi lúc lại càng thêm nhanh, bất chợt điện thoại trong túi áo khoác đã bị vứt xuống sàn của cô reo lên.
Vì đang trong quá trình làm nhiệm vụ nên từng cuộc gọi đến đều rất quan trọng.
Cuộc ái â n đang cao trào nhưng tình thế ép buộc cô không thể làm lơ tiếng chuông cứ không ngừng reo:
- Dừng lại đi, tôi...tôi...phải nghe điện thoại.1.


Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc