Chương 68: 68: Bỏ Tay Ra!

Tác giả: Yên Đan (Amber)


Quả đúng là bạn thân chí cốt của anh, nói câu nào cũng chuẩn không cần chỉnh, chỉ giỏi khiến anh cứng họng.
Trước đây Hạc Đệ thích nhìn cô mặc váy ngắn, nhưng bây giờ lại cảm thấy khó chịu khi cô mặc như thế ở trước mặt đàn ông khác.
Có lẽ anh chỉ muốn một mình anh có đặc quyền được ngắm vợ mà thôi.
Thật ra anh có người quen làm việc ở cùng sở cảnh sát với cô.
Ban đầu người đó từ chối tiết lộ thông tin về công việc của Y Thoa với anh.
Nhưng Hạc Đệ cứ kiên trì thuyết phục và nhất quyết hứa sẽ giữ kín bí mật.
Người đó đã nể tình hai bên gia đình có quen biết và tin tưởng vào nhân phẩm của anh nên đã tiết lộ đôi chút.
Vì thông tin có liên quan đến những cuộc điều tra của cảnh sát cần được bảo mật, tránh để lộ ra bên ngoài nên người kia chỉ có thể cho anh biết cô sẽ đến Macau.
Để biết được khách sạn cô đang ở, anh đã phải cho người điều tra, trà soát thông tin đặt phòng ở các khách sạn từ lớn đến nhỏ tại Macau.
Hành trình tìm kiếm vợ rất có đầu tư, thay vì chờ cô về nhà rồi đến gặp, anh chọn hẳn cách cồng kềnh là theo cô sang tận Macau xa xôi.
- Nói như vậy là từ nãy đến giờ cậu đã ngắm đùi của cô ấy à? Mạch Vĩ Luân, cậu mau trả lời đi.
Khổ thân anh bạn Vĩ Luân, bị anh bắt đếm Macau cùng nên phải gác lại công việc.
Tuy nhỏ hơn anh hai tuổi nhưng anh ấy rất chững chạc, chỉ tiếc tình duyên không được suôn sẻ.
Từ nhỏ anh và Vĩ Luân đã thân thiết như tay chân, Triệu Tường cũng rất mến anh ấy.
- Không, tôi chỉ nhìn thoáng qua đúng một lần.
Anh đen mặt, bây giờ nhiều đàn ông nhìn ngắm "vợ" của anh, Hạc Đệ sắp tức đến bốc khói.
Do sợ sẽ gây sự chú ý nên lần này anh không đưa vệ sĩ theo mà chỉ chèo kéo anh bạn thân cùng đồng hành.
Cô nhâm nhi ly cooktail, đang suy nghĩ cách tiếp cận Mai Khiếu Cảnh sao cho thật khéo léo để không bị hắn phát hiện.
Nhưng con mồi đang được nhắm đến đã tự chui đầu vào bẫy.
Giọng nói của tên trùm Đại Ưng vang văng vẳng bên tai cô:
- Một ly whisky scotland.
Cô có chút ngạc nhiên khi hắn đã chủ động đến gần, nhưng Y Thoa cũng đã biết hắn rất ham mê nữ sắc nên cô dễ dàng đoán được nguyên do.
Thái độ của cô điềm tĩnh, cố tỏ ra chút hờ hững làm giá để không bại lộ thân phận, ánh mắt Y Thoa nhìn sang thiếu uý Nhậm Thừa Hân để ra hiệu rằng đối tượng đã đến gần.
Cả hai hiểu ý nhau, diễn xuất ăn ý, trông như hai cô nàng tiểu thư đang đến bar tìm thú vui cuối ngày.
Hắn nhận lấy ly rượu từ người nhân viên, vừa uônhs một ngụm vừa nhìn sang cô từ đầu đến chân với ánh mắt vô cùng gian xảo, háo sắc.
- Tôi có thể mạn phép mời hai người đẹp một ly rượu được chứ?
Hắn bắt đầu buông lời tán tỉnh, Y Thoa vội bật chế độ cảnh giác, bề ngoài tỏ ra từ tốn, cô nở nụ cười hòa nhã, giọng điệu nhẹ nhàng kèm theo cái gật đầu:
- Được chứ.
Hắn gọi thêm hai ly rượu, cô và thiếu úy Nhậm Thừa Hân tỏ ra cởi mở mà nhấp môi, tiếp chuyện tên tội phạm hám gái.
- Cho hỏi hai người đẹp không đi cùng ai khác sao?
Cô giữ nụ cười, nét mặt tươi tắn đáp:
- Chỉ có hai chúng tôi thôi, hôm nay muốn đến đây mượn rượu giải sầu đó mà.
Ở phía xa xa, Hạc Đệ nắm chặt lòng bàn tay đang đặt trên đùi, ánh mắt đầy tức giận.
Trước đây cô cũng cố tình tiếp cận anh, vào vai mềm yếu, mong manh dễ vỡ.
Bây giờ cô lại tiếp tục thay đổi thân phận để tiếp cận một gã đàn ông khác.
Anh cảm thấy vừa đau lòng lại tức giận.
Dù biết rằng cô đang thực hiện nhiệm vụ nhưng như vậy chẳng khác nào cô xem anh cũng giống như những tên tội phạm kia.
Anh chẳng có vị trí nào đặc biệt trong lòng của cô.
Càng nghĩ anh lại càng thấy không cam tâm, trong sự bức bối, anh vô thức nói:
- Hừm, cô ấy cười nói với tên Mai Khiếu Cảnh vui vẻ thật!
Biết rõ anh bạn thân đang ghen, Vĩ Luân chỉ biết cất lời trấn an:
- Thôi nào, cô ấy đang thực hiện nhiệm vụ mà.
Dẫu biết là vậy nhưng khi nhìn thấy cô ở cạnh người đàn ông khác, anh chỉ muốn bước đến và cho hắn ta một trận.
Phía bên kia, nghe cô nói đi đến bar mượn rượu giải sầu, tên Mai Khiếu Cảnh nhân cơ hội khai thác thêm:
- Hai người đẹp có nỗi sầu gì có thể tâm sự với tôi.
Biết đâu sau hôm nay tôi sẽ giúp hai người đẹp quên hết buồn phiền.
Hãy bắt đầu dở thói háo sắc, miệng buông lời mật ngọt, bàn tay lại không chịu để yên mà bắt đầu chạm vào vai cô.
Hạc Đệ đang nâng ly uống rượu, vừa nhìn thấy hắn chạm vào vai cô liền đặt mạnh ly rượu xuống bàn khiến Vĩ Luân giật cả mình.
- ૮ɦếƭ tiệt, tên khốn kia, mau bỏ tay ra!
Trước hành động sỗ sàng của hắn.
Y Thoa vội thu vai về sau rồi tinh tế đưa tay đẩy nhẹ tay hắn ra.
Dù trong lòng cô rất muốn đấm cho hắn nâu cả hai mắt nhưng vẫn phải dặn lòng kiềm nén.
- Này, chúng ta mới gặp nhau mà.
Muốn chạy thì trước tiên phải tập đi đã.
Cô ám chỉ việc hắn đã quá vội vã nên có hành động thiếu thông minh.
Thiếu úy Nhậm Thừa Hân thấy hắn động chạm cô thì rất bất bình nhưng không thể làm gì khác.
Bị mỹ nhân nhắc kéo, hắn có chút ê mặt nhưng đồng thời tăng phần thêm phấn khích.
Xưa nay hắn chỉ toàn gặp qua những người phụ nữ dễ dàng trao thân vì tiền, chỉ cần hắn bật đèn xanh thì sẽ lập tức sa ngã nhưng cô lại có thái độ dè dặn, từ tốn hoàn toàn trái ngược với bọn họ.
Điều này càng kích thích bản năng muốn chinh phục của hắn..


Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc