Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 14

Tác giả: Mộc Mộc Lương Thần

Chương 14: Cần gì phải ôm chờ mong

Trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ như vậy, Long tiên sinh hòa hoãn hồi lâu, mới nghe thấy Mục Loan Loan nói tiếp:
"Bụng hình như hơi bẹp, chắc vẫn chưa tổn thương tới dạ dày." Mục Loan Loan lẩm bẩm: "Nếu vậy những thứ khác cũng có thể ăn, không biết trong bao chứa hạt giống gì, nếu là đồ ăn thì tốt rồi..."
Chỉ là xác định dạ dày của hắn không bị gì thôi sao?
Trong lòng chậm rãi dâng lên cảm giác kỳ quái, hàng mi của bạo quân không ngừng run rẩy, yên lặng giải thích ở trong lòng, khi hắn ở trạng thái nửa rồng nửa người, bụng chính là bẹp bẹp, không giống những con rồng khác.
Khi còn nhỏ là vì ăn không đủ no, trưởng thành thì dạ dày cũng trở nên rất nhỏ.
Ký ức không tính là vui vẻ cùng với đuôi rồng ngứa và đau đớn, nguyền rủa của ma vật giống như tìm được thời cơ, không ngừng tàn phá cơ thể của bạo quân.
Long tiên sinh cật lực áp chế sự đau đớn trong kinh mạch, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Mục Loan Loan chú ý tới cặp mày của Long tiên sinh ngày càng nhăn lại, tầm mắt vừa chạm đến nửa cái đuôi rồng bị hư thối, da đầu nàng lập tức tê dại, trên đuôi của hắn có rất nhiều con trùng nhỏ màu đen bò lúc nhúc.
"Rất đau sao?" Nàng tự cổ vũ bản thân, bỏ xuống một câu: "Ta lập tức giúp ngươi."
Mục Loan Loan nhanh chóng đứng dậy, nàng nhớ thiên điện có vài con dao và một ít băng gạc, vết thương trên đuôi của Long tiên sinh không thể để lâu được, nàng còn phải đi tìm chút nước ấm.
Nhưng tiếng bước chân gấp gáp và hơi thở hỗn loạn của nàng lại như là một cây kiếm sắc bén, chọc nát một tia chờ mong mới dâng lên của bạo quân.
Quả nhiên nàng đang giả vờ.
Nghe thấy không, giọng nói mang theo sự sợ hãi của nàng ta.
Tám phần là nàng ta bị dáng vẻ của hắn dọa rồi, những lời nói trước đó quả nhiên là dối trá!
Bạo quân tự mình châm chọc, hắn có thể cảm nhận được có chút dịch mủ và máu ở những chiếc vảy đang chảy ra liên tục từ cái đuôi đáng sợ kia, dấu vết nguyền rủa màu đen đỏ phập phồng không ngừng, thực đáng sợ.
Ngay cả hắn còn ghê tởm bản thân, thì cần gì phải ôm chờ mong?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc