Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 05

Tác giả: Mộc Mộc Lương Thần

Chương 5: Hãy chờ xem..

Mục Loan Loan cảm thấy ngủ ở trên ghế nhất định không thoải mái, nhưng nàng thật sự quá mệt, tựa như nàng chỉ cần thả lỏng một chút sẽ chìm vào giấc mộng đẹp. Sau khi nàng ngủ hoàn toàn không chú ý tới, Long tiên sinh - người đang nhắm hai mắt lại, không hề có bất cứ động tĩnh nào, lông mi lúc này đang nhẹ nhàng run rẩy.
Sau cuộc chiến đấu kia, một viên Nguyên Hạc trong thân thể hắn đã bị đánh vỡ, Long tiên sinh vẫn luôn chìm vào sự đau đớn, dùng chính năng lượng còn dư trong cơ thể, mỗi ngày hắn có thể khôi phục thần trí hơn mười phút.
Hôm nay tỉnh lại, cảm giác so với bình thường không khác nhau lắm.
Phần đuôi vẫn đau đớn như cũ, nhưng rõ ràng đã không còn cảm giác chìm đắm trong cảm giác dinh dính của máu, phía dưới cơ thể còn được người khác lót một cái nệm vô cùng mềm mại, giúp hắn mất đi cái cảm giác khó chịu những lần trước.
Ngay lúc này đây, vậy mà còn có người chịu giúp đỡ hắn?
Trong lòng Bạo quân cười nhạo một tiếng, từ khi hắn thua trận đã mất đi tất cả, tất cả mọi người bên cạnh hắn đều thay đổi.
Người bạn được cho là đáng tin cậy nhất, sau khi hắn bị thương nửa tháng, liền cầm lấy tín vật hắn để lại, tiếp nhận gần như toàn bộ quyền lực mà hắn có trong tay.
Hắn vì mặt mũi, lại tùy tiện ở lãnh địa tìm một người có xuất thân thấp hèn làm nương tử xung hỉ..
Hắn cũng biết bộ dáng hiện tại của chính mình.
Sừng rồng đẹp đẽ, sáng bóng đã bị thủ lĩnh Yêu Tộc chém đứt. Cái đuôi tiêu soái nhất, uy vũ nhất bị Vu Tộc làm cho ăn mòn. Thịt nửa người đã thối, khuôn mặt có nét tuấn tú giờ đây phủ kín ấn ký nguyền rủa của ma vật vực sâu. Hắn đã trở thành một con rồng vô dụng.
Vì vậy, vào ngày bái đường, hắn rất hiếm khi được thanh tĩnh, nghe thấy tiếng khóc hoảng sợ, đầy tuyệt vọng của phu nhân xung hỉ cũng hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ.
Ngay cả một trái tim ẩm ướt, âm u cũng không hề dao động. Mấy ngày tiếp theo, lúc hắn khôi phục lại sự tỉnh táo, bên tai tất cả đều là tiếng mắng cùng tiếng khóc sướt mướt của nàng, hắn cảm thấy vô cùng phiền phức, hận không thể dùng một móng vuốt để làm nàng bỏ mạng.
Nhưng hôm nay, vì sao cảm giác lại có chút không giống.
Bạo quân không thể nói rõ cái cảm giác trong lòng là gì, chỉ có thể chịu đựng đau rút một phần thần thức* ra quét một vòng trong phòng, cuối cùng tìm được ra mục tiêu đang ở trên ghế.
*Thần thức là linh hồn, trong thế giới tiên hiệp huyền huyễn, khi tu luyện sẽ kết hợp rèn luyện thân thể và linh hồn, cứ tu luyện càng cao thì linh hồn sẽ càng mạnh và có khả năng phi phàm như trong phim viễn tưởng: Điều khiển tâm trí của người khác, mở cửa chỉ cần dùng ý nghĩ hay như Long tiên sinh dùng thần thức để dò xét sự vật xung quanh mà không cần mở mắt ra.
Hóa ra phu nhân xung hỉ vẫn ở kia, trong lòng vừa mới loé lên tia cảm động, nháy mắt đã tan biến.
Hắn thu hồi thần thức, trong lòng cười nhạo, phải chăng nàng là bị ép buộc? Đã nhiều ngày nàng chửi rủa hắn, một chút hắn cũng chưa quên. Ngao Khâm lại là người sĩ diện. Thế nhưng hắn lại vì có người chiếu cố mà cảm thấy có chút vui sướng, thật là quá mỉa mai.
Bạo quân sắc mặt tái nhợt. Từ khi hắn sinh ra đến giờ, chưa từng gặp người nào thật tình đối đãi với hắn, hiện tại thế nào khi bị thương mất đi hết tất cả thì hắn lại bắt đầu ảo tưởng có người nguyện ý không chê hắn, đối tốt với hắn cơ chứ?
Hãy chờ xem..
Nàng là bị ép, cùng lắm không quá ba ngày, cũng sẽ ghét bỏ hắn, sẽ bởi vì phần đuôi hắn sinh mủ hư thối mà chán ghét hắn..
Hắn đang ở đây chờ mong cái gì chứ?
Trước khi bị đau nhức đến mất đi ý thức, Long tiên sinh nghĩ thật mỉa mai.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc