Trời vừa trở tờ mờ sáng Lịch Nhi đã thức dậy chuẩn bị rời đi, nhìn Mạc Cao Ân an tĩnh ngủ trên giường bệnh, khuôn mặt ấm áp như ánh dương giờ đây thoáng chút mệt mỏi.
Cô chỉ có thể ở gần an ủi anh chứ không thể giúp anh được bất cứ thứ gì, cô tự hỏi ngoài kia có biết bao cô gái, hà cớ gì lại đơn phương một người rất nhiều năm dù cô ấy không xứng đáng?
Lịch Nhi kéo chăn cho Mạc Cao Ân rồi bước ra cửa. Nghe tiếng cửa đóng lại rồi Mạc Cao Ân mới mở mắt, đôi con ngươi đen u buồn cảm nhận chút hơi ấm của cô còn sót lại nơi đây, muốn với tay ôm lấy nhưng chỉ còn là ảo ảnh.
Lịch Nhi lái xe về nhà, trên đường về liên lạc với Tử Tinh, đầu dây bên kia vang lên giọng nói lè nhè đang còn mớ ngủ.
- Cô tuổi con gà sao, mới giờ này đã dậy rồi?
Lịch Nhi "xin lỗi" một tiếng vì đã làm phiền rồi hỏi một chút về tình hình ở công trình xây dựng.
Tử Tinh ngồi dậy châm một điếu thuốc rít một hơi rồi mới trả lời.
- Tôi vẫn chưa điều tra được chỗ nào bất thường về vật liệu xây dựng nhưng công nhân ở bên nhà thầu Vạn Xuân đang đổ xô qua nhà thầu Dực Phong làm việc vì được trả lương cao hơn, nếu ông ta làm như vậy lâu dài không phải là sẽ lỗ sao?
Lịch Nhi dừng xe bên vệ đường suy nghĩ một chút, không biết Thẩm Nghiệp Thành đang định làm gì?
- Vất vả cho cậu rồi, có bất thường gì thì thông báo sớm cho tôi nhé.
Lịch Nhi vòng xe tới Tôn Thị rồi ngồi trong xe nhìn vào, một nơi đã từng rất nhộn nhịp bây giờ trở nên tiêu điều xơ xác. Ba của cô đã không còn nghĩ nhiều về nó nữa, ông bây giờ chỉ mong đủ cơm ngày ba bữa, chuyện ai hại mình cũng không quan tâm nhưng mà cô làm sao cam tâm để người khác dẫm lên mình mà sống.
Lịch Nhi lái xe về nhà, chuẩn bị chút đồ ăn sáng để sẵn cho ba và em trai, rồi ôm laptop xem thử trang web đăng tin bán lại Tôn Thị của mình có ai quan tâm hay không.
Mục bình luận có rất nhiều cuộc bàn luận lớn nhỏ, đa phần là chê cười và xem thường, cho rằng nơi làm ăn mất uy tín như Tôn Thị thì có ai thèm mua lại chứ. Cũng có ý kiến khác cho rằng, Tôn Thị nằm ở vị trí đắc địa, mua lại kinh doanh ngành nghề khác cũng không có vấn đề gì nhưng chuyện được bàn luận nhiều nhất đó là vì sao Thẩm Nghiệp Thành, tổng giám đốc của công ty vật liệu và xây dựng Dực Phong cũng muốn mua lại Tôn Thị.
Chuyện chung cư Hoa Đô được sự giám sát của Dực Phong vì thế mà bị đào lại, người ta đặt ra câu hỏi tại sao Tôn Bách Điền bị bắt đi điều tra sai phạm mà Thẩm Nghiệp Thành thì lại không, phải chăng Thẩm Nghiệp Thành có ai đứng đằng sau giúp đỡ?
Lịch Nhi mỉm cười đóng laptop, Thẩm Nghiệp Thành thèm khát Tôn Thị như vậy, chắc chắn không vì những lời này mà lung lay, ông ta có thế lực chống lưng thì đối phó với một Tôn gia nhỏ bé như cô là dễ như trở bàn tay, chỉ cần như vậy thôi là đủ.
***********
Mạc lão gia ngồi trong phòng khách nghe bác sĩ thông báo tình hình của Mạc Cao Ân qua điện thoại, hôm nay anh đã đỡ nhiều nhưng vẫn chưa thể xuống giường, trước mắt vẫn là tìm được trái tim thích hợp để chờ ngày phẫu thuật.
Mạc lão gia cho gọi Thẩm Nghiệp Thành tới nhà lớn Mạc gia, rất nhanh ông ta đã có mặt.
Từ Mộng Dao ngồi bên cạnh Mạc lão gia, ông bàn với Thẩm Nghiệp Thành về bệnh tình của Mạc Cao Ân.
- Lúc trước, cậu nói có người quen đang bị bệnh nặng, trái tim của người đó tương thích với trái tim của Cao Ân có đúng không, người đó bây giờ sao rồi?
Thẩm Nghiệp Thành khi nghe tin Mạc Cao Ân sẽ phải cần phẫu thuật ghép tim mới nuôi hy vọng được sống thêm vài chục năm nữa, thì đã âm thầm làm xét nghiệm độ tương thích giữa hai trái tim của Mạc Cao Ân và Mạc Thiên Nhật Dạ. Kết quả như mong muốn, hai trái tim tương thích với nhau nên ông đã sai người thay tên của Mạc Thiên Nhật Dạ bằng một cái tên khác rồi nói với Mạc lão gia là họ hàng của mình.
Nhờ vậy Mạc lão gia không tiếc tiền rót vốn vào Dực Phong còn cho ông ta 5 phần trăm cổ phần IT với danh nghĩa là bán cho cổ đông có tiềm năng. Nhờ trái tim còn nằm trong иgự¢ của Mạc Thiên Nhật Dạ mà Thẩm Nghiệp Thành một bước lên mây, những chuyện rắc rối trong giới kinh doanh chỉ cần alo là Mạc lão gia sẽ cho người giúp ông dẹp loạn.
Thẩm Nghiệp Thành đã nghe chuyện Mạc Cao Ân nhập viện, ông cũng lo không kém gì Mạc lão gia, bác sĩ nói trước mắt phải để cơ thể Mạc Cao Ân ổn định trước sau đó có thể tiếp nhận phẫu thuật, nếu như vậy chỉ cần bác sĩ nói "được" thì ông sẽ ra tay.
- Chủ tịch đừng quá lo lắng, người họ hàng đó của tôi sắp trụ hết nổi rồi chắc nay mai sẽ tắt thở, lúc đó chúng ta chỉ cần tiến hành phẫu thuật thôi.
Dứt lời Thẩm Nghiệp Thành quét qua khuôn mặt thanh tú của Từ Mộng Dao, bà tránh đi như chưa từng nhìn thấy.