Thế là 2 đuổi nhau khắp bãi cát.
Bất ngờ L.Linh chạy ra ngoài biển va fngax khụy xuống.
- Cậu không sao chứ, L.Linh?- M.Quân chậy đến ân cần hỏi han.
- Ờ thỳ không sao!- nói rồi cô hất nước vào mặt M.Quân.
- Ớ, dám lừa tớ hả?- M.Quân cũng lấy nước hất lại vào người L.Linh.
- Eo ôi!
Sau 1 hồi đùa giỡn mệt lả người, họ lên bãi cát ngồi nhìn biển.
- Thời gian mà ngừng lại thỳ hay biết mấy M.Quân nhỉ?- L.Linh hỏi khẽ.
- Uhm, nếu được vậy thỳ tốt quá.- M.Quân thở dài đáp.
-....!
- L.Linh, cậu xòe tay ra đy!- M.Quân đề nghị.
- Hũh?
M.Quân lỗi trong túi ra 2 chiếc nhẫn đôi, đeo vào tay L.Linh 1 chiếc, chiếc còn lại đeo vào tay cậu.
- Tình yêu của tớ đó, giữ đy.
- Uhm.
Từng đợt sóng cứ vỗ vào bờ. Biển luôn mang ý nghĩa: thanh thản. Ngắm biển, tâm hồn chúng ta như có một khoảng trống, không lo toan, muộn phiền, dẹp bỏ mọi chuyện để chạy theo những ngọn sóng. Nhưng cũng đôi lúc, ngắm biển lại mang cho ta một nỗi buồn khó tả.
- Về thôi M.Quân, hôm nay H.Khang xuất viện.
- Vậy hả? Uhm.
M.Quân lái xe đưa L.Linh về nhà.
- Vào không?- L.Linh hỏi.
- Được hả?
- Thik thỳ cứ vào!- L.Linh nói rồi quay người sang bấm chuông.
- Cô chủ mới về ạ!
- Uhm.
Cạch- L.Linh mở cánh cửa phòng khách.
- Ơ ba, con chào ba ạ!- L.Linh thấy ba cô đang ngồi ở sofa uống trà.
- Ờ, ai đây?- ông khó chịu hướng mắt về phía M.Quân.
- Dạ con chào bác, con là Minh Quân, Vũ Minh Quân ạ!- M.Quân lễ phép cuối đầu xuống chào ba L.Linh.
- Ờ, lại đây ngồi đy con.- ông bỗng thay đổi 360 độ, mời M.Quân đến ghế ngồi.- Con uống gì không?
- Dạ cho con nước trái cây được rồi ạ!
L.Linh thật sự rất shock, cô đứng ngớ người từ nãy giờ. Lần đầu tiên cô thấy ba cô làm thế với một đứa con trai. Mời xuống ghế ngồi rồi còn lấy nước cho uống nữa chứ.
M.Quân cũng shock không kém, cậu cứ tưởng bị ba của L.Linh xả cho 1 trận rồi đuổi về nữa chứ, ai ngờ...
- L.Linh, lại đây ngồi đy.- ba cô lên tiếng.
- Dạ.- cô bước đến ghế sofa bên cạnh ba cô, đối diện M.Quân.
- Qua bên kia ngồi với M.Quân, ngồi bên đây làm gì.- ba cô đẩy cô qua.
L.Linh shock tập 2, chưa bao giờ ba cô cho cô ngồi với 1 đứa con trai nào trước mặt ông.
Bạn đang đọc truyện tại: WWW.KenhTruyen24h.Com
M.Quân thỳ cười thầm trong bụng, không ngờ ông trùm xã hội đen mà cũng dễ tính thế này.
- Dạ.- L.Linh lê bước qua chỗ M.Quân ngồi.
- Cháu đẹp trai quá nhỉ?
- Dạ không dám ạ!- M.Quân nghe nói vậy mà mặt đỏ như trái cà chua.
- H.Khang về chưa ạ?- L.Linh lảng sang chuyện khác.
- Về rồi, nó đang ngủ trên gác ấy. Có M.Anh và T.Kiệt ở trên đó nữa.
- Dạ, con lên đó nha.Ba cứ ngồi nói chuyện.
- Con ngồi xuống.- ba cô nghiêm giọng.
- Dạ!
- Mấy đứa chuẩn bị đến đâu rồi?- ba cô hỏi.
- Chuẩn bị gì ạ?- đồng thanh tập 1.
- Lễ đính hôn!- ông thản nhiên nói.
- Cái gì???- đồng thanh tập 2.- ai đính hôn với ai???
- 2 đứa. Chưa biết gì à?
- What?- 4 con mắt nhìn nhay mà hóa đá.
- À quên, bọn ta chưa nói cho các con biết sẽ đính hôn với ai đúng không?
- Ớ....!!!!!
- Cuối tuần này các con sẽ đính hôn.- ba cô chậm rãi nói.
- Con... con đính hôn với... M.Quân á?- L.Linh lắp bắp.
- Đúng!- ba cô gật đầu.
- Bác đùa hoài, làm gì có chuyện đó.- M.Quân cười nhạt.
- Không tin à?- ông nhướng mắt nhìn 2 con người mất hồn.
- Dạ không phải nhưng mà....- M.Quân nói.
- Ok, vậy được rồi. Mai đy mua đồ cưới rồi chụp ảnh luôn.