L.Linh lại khóc, những giọt nước mắt nóng hổi ấy vô tình rơi xuống tay của M.Quân.
- Cậu sao vậy? Tôi nói có gì sai thì cậu bỏ qua nhé.- M.Quân khẽ nói.
- Tại sao bây giờ cậu mới nói ra câu đó? Cậu biết tôi chờ đợi chứ. Nhưng quá muộn rồi!- L.Linh nói trong tiếng nấc.
- Đúng quá muộn rồi! Cuối tuần này tôi phải đính hôn!- M.Quân thở dài.
- Tôi cũng vậy!
- Cậu có thể làm điều này cho tôi không?
- Điều gì? Nếu làm được tôi sẽ làm!
- Cậu... nói thik tôi được chứ?- M.Quân ngập ngừng.
- ..........!
- Không nói cũng được! Thôi về đy!- mặt M.Quân buồn rười rượi.
L.Linh đứng lên, nhưng cô không đy theo M.Quân, cô dừng lại 1 lúc. Bất chợt, cô chạy đến ôm M.Quân.
- Tôi thik cậu. Thik cậu nhiều lắm!
- Hì. Cảm ơn cậu. Cuối cùng tôi cũng được nghe câu đó.
M.Quân xoay người lại, đặt lên môi L.Linh 1 nụ hôn. Thời gian như ngừng trôi. L.Linh đẩy nhẹ M.Quân ra.
- Về thôi!- L.Linh ké tay M.Quân đy.
Trên môi cả người đều nở 1 nụ cười mang tên hạnh phúc. M.Quân lái xe đưa L.Linh về trường.
Tại trường.
2 người đến trường cũng là giờ ra chơi. Vừa bước vào lớp thỳ họ đã bị 1 đám người bu lại. Trong đó có: P.Nghi, Tr.Vũ, M.Anh, T.Kiệt.
- 2 người đy đâu vậy hả?- đồng thanh tập 1.
- Đy chơi thôi!- M.Quân nhún vai trả lời.
- Đy chơi mà cả 2 cứ cười tủm tỉm như điên.- đồng thanh tập 2.
- Hì!- M.Quân và L.Linh cười trừ rồi tay trong tay bước về chỗ.
- Haizzz. Vậy không cần chúng ta giúp nữa rùi!- P.nghi than thở đủ cho 3 người còn lại nghe thấy.
- Ờ biết vậy khỏi chat chit gì với 2 người đó cho mệt!- M.Anh đưa miếng bánh ngọt vào miệng.
- Nhưng chiều 1 người đó đến công viên Thiên Đường sao?- T.Kiệt lo lắng.
- Kệ đy, 2 người đó đy chơi chung chứ sao!- Tr.Vũ nhún vai bước ra khỏi lớp.
- Pó tay!!!- T.Kiệt, M.Anh vs P.Nghi đồng thanh.
Trong giờ học, 2 anh chị nhà ra cứ rút đt ra ngồi nhắn tin làm cho 4 người kia lắc đầu ngán ngẩm.
- Yêu quá hóa điên!- M.Anh lên tiếng.
- Còn mấy ngày nữa chứ mấy.- T.Kiệt nói nhỏ.
- Là sao?
- Thì hôm nay là thứ 5 ( mình cho thời gian trôi nhanh tý!), vậy là còn 3 ngày nữa L.Linh phải kết hôn rùi.- T.Kiệt thản nhiên nói.
- Sao giống M.Quân quá vậy?- Tr.Vũ và P.Nghi không hẹn mà nói nhanh.
- Ọc, không lẽ 2 người đó kết hôn với nhau.- M.Anh đưa ngón tay lên miệng, có vẻ đăm chiêu. Ai có biết gương mặt đó đang mưu tính chiện gì. =.=
- Nếu là vậy thỳ phải làm cho bọn họ đau khổ 1 tý.- Tr.Vũ đề nghị kèm theo nụ cười gian trá.
- Kế hoạch nè - M.Anh nhỏ to vs mấy người đó.
- OK, cuối giờ nhé.- cả 4 người tinh nghịch nháy mắt với nhau.
T.Kiệt bỗng quay sang L.Linh và M.Quân.
- Cuối giờ 2 cậu gặp bọn tớ nói chuyện chút, ở phía sau trường ấy.
L.Linh và M.Quân ngồi đơ như cây cơ. Mỗi người đang có dấu hỏi to đùng trên đầu. Họ chẳng buồng nhắn tin nữa, cứ ngồi ngẫm nghĩ đy đâu. Rốt cuộc cũng gục xuống bàn ngủ ( hixx ). Còn bên bàn bên kia thỳ... ôi thôi. Tên T.Kiệt cười ôm quyển sách che mặt mà cười nãy giờ. Giả vờ làm mặt hình sự nói chuyện với 2 người đó mà nhìn mặt họ buồn cười muốn ૮ɦếƭ.
Cuối giờ học, bãi cỏ sau trường.
- Mọi người gọi bọn tôi ra đây có chuyện gì không?- L.Linh lên tiếng.
- L.Linh à! Tớ nghĩ cậu với M.Quân nên cắt đứt mọi quan hệ đy- Tr.Vũ nghiêm giọng nói.
- Cái gì?- cả 2 cùng đồng thanh.
- Đúng vậy!- Tr.Vũ nói tiếp- Cả 2 cậu đều sắp đính hôn nên kết thúc đy là vừa. Nếu không sau này thỳ....- Tr.Vũ thở dài, quay mặt đy. ( để cười đấy ạ!☺☺☺)
M.Quân và l.Linh nhìn 3 người còn lại, cái họ nhận được chỉ là sự im lặng đồng tình.
- Uhm, chỉ 1 ngày nữa thôi.- nói rồi M.Quân kéo tay L.Linh đy.
Để lại 4 con người đang cười lăn cười bò ở dưới đất.
- Không ngờ cậu diễn đạt thật.- P.Nghi nói trong tiếng cười.
- Tớ cũng không ngờ luôn ấy.
- Haha- 4 đứa điên cười với nhau.
Trở lại với M.Quân và L.Linh.
- Cậu kéo tôi đy đâu vậy?- L.Linh dằng tay M.Quân ra.
- Thì tận hưởng những giây phút cuối cùng trong cuộc đời.- M.Quân nháy mắt vs L.Linh rồi kéo cô vào xe.
- Đy đâu mới được chứ?- L.Linh vừa thắt dây an toàn vừa nói.
- Ờ... đy ra biển đy.!- M.Quân 乃úng tay 1 cái.
- Uhm! Tùy cậu.
M.Quân lái xe ra biển. Gió thổi mát rượi.
- Tôi ngủ 1 chút, khi nào đến cậu kêu tôi dậy.- L.Linh đề nghị rồi bật ghế ngã ra sau tý cho dễ ngủ.
- Uhm!
L.Linh ngủ được 1 lúc thỳ M.Quân ϲởí áօ khoác đắp lên người cô.
Kítttt.....- chiếc xe dừng lại.
Biển buổi sáng vắng người thật. Màu xanh dịu dàng của biển làm người ta cảm thấy thật thanh thản.
- L.Linh, đến biển rồi này!- M.Quân khẽ lay người cô.
- Ơ uhm- L.Linh lấy tay dụi mắt rồi nhìn ra biển- Đẹp thật.- cô chỉ thốt lên 2 tiếng rồi bước ra khỏi xe.
Họ cởi giày để trong xe rồi chạy xuống bãi cát.
- Cát trắng mịn thật ha, L.Linh- M.Quân mỉm cười nhìn cô.
- Uhm.- cô mỉm cười lại.
- Cười vậy có đẹp hơn không, suốt ngày mặt cứ bí xị- M.Quân nháy mắt với cô.
- Gì? Ý nói tôi xấu ấy ak?- L.Linh liếc M.Quân.
- Ai biết, cậu nghĩ sao thì nghĩ.
Thế là 2 người đuổi bắt nhau khắp bãi biển