Chiếc xe hơi màu đen của hắn dừng lại tại một bãi đậu xe vắng người cách trung tâm vui chơi một đoạn không xa lắm. Hắn và nó bước xuống xe, cẩn thận nó chăm chút lại bề ngoài của hắn, nắm 2 sợi dây thắt nón của áo khoát .. một lần nữa nó kéo mạnh sợi dây căng ra khiến cái mũ sụp xuống che cả con mắt của hắn rồi nó nhẹ nhàng thắt sợi dây lại theo kiểu cái nơ rồi đội lên cho hắn chiếc nón
- Như vậy mới được chứ hahaa .. ૮ɦếƭ mất - nó nhìn lại vẻ mặt hắn mà không ngừng ૮ɦếƭ cười rồi nó đội lại cái nón lên đầu kéo hơi mũi xuống che đi một phần gương mặt - Ok! giờ thì đi thôi - nó cuối người nắm lấy bàn tay hắn rồi kéo nhanh vào cổng trung tâm vui chơi
Trong hắn bây giờ thật đáng thương, cái mũ che hết đi tầm nhìn của hắn làm hắn mỗi khi muốn nhìn thứ gì đều phải ngước lên tận trời xanh bởi tầm nhìn thu hẹp - Đi đâu đây
- Àh...ừm...đi trượt băng đi, hôm nay trời nóng quá - nó đưa tay phẩy phẩy trước mặt để lấy chút hơi mát giữa đám người đông nghẹt và ánh nắng chói chang
- Được thôi, bên này
Cả 2 kéo nhau vào phòng trượt băng, thuê xong 2 đôi giầy trượt cả 2 kéo nhau ra một hàng ghế để mang giầy
- Phải thế nào đây? - nó loay hoay tới lui với đôi giầy trượt rắc rối
- Chưa trượt lần nào sao?
- Có! nhưng là lâu lắm rồi, kĩ thuật cũng chưa vững - nó vẫn mãi lúng túng với đôi giầy
- Đưa đây - đang buộc dang dở đôi giầy của mình, hắn rời chiếc ghế cuối xuống ngồi trước mặt nó dịu dàng giúp nó mang giầy
Mặt nó đỏ lên, tim đập thình thịch .. miệng nó khẽ một nụ cười tủm tỉm
- Được rồi - lắc lắc đôi giầy của nó để kiểm tra rồi hắn lại ngồi lên buộc tiếo đôi giầy của mình
Nó nhìn ra sân băng rộng lớn, ngoài kia cũng có rất nhiều người đang trượt băng, người thì trượt một cách điêu luyện người thì té lên té xuống trong rất đáng thương
- Tiêu rồi - nó nhăn răng ra
- Tiêu cái gì???
- Tớ không biết trượt - nó níu lấy cái áo của hắn kéo kéo giật giật - Té thì đau nhưng lại muốn trượt - nó cứ nhăn mặt lại mỗi khi thấy ai đó bị té mà nó cứ ngỡ như mình đang té
- Được rồi buông ra giùm đi - hắn giựt cánh tay lại đứng lên loạng choạng trên đôi giầy trượt .. sau một hồi giữ cân bằng, hắn tháo cái mũ của áo khoát chỉ đội lên chiếc nón che hơi lúp súp - Nè - hắn đưa tay mình ra trước mặt nó
- Gì?
- Nắm đi
- Chi?
- Không muốn trượt chứ gì, vậy tôi đi - chưa thèm dứt lời hắn ngoảnh mặt bỏ
- Ê khoan - nó nắm ghì lấy áo hắn làm hắn xém bật ngã ra - ..Tôi mà té là cậu toi mạng đấy
Nhìn nó hắn cười thầm hả hê trong bụng, quay lại làm mặt chảnh - Cậu đang phụ thuộc vào tôi mà còn dám uy Hi*p tôi sao
- Cậu ..
- Đi hay không - hắn lại chìa tay ra trước mặt nó hối thúc
- ..Thì đi - nó cuối gầm xuống tức cho số phận của mình rồi nhẹ đưa tay lên nắm lấy tay hắn
- 1..2..3.. lên
Bổng dưng hắn đếm nhanh từ 1 đến 3 rồi nắm chặt lấy tay nó kéo nó bật dậy, vì quá bất ngờ nó choàng đứng dậy rồi mất chớn ngãn nhào vào người hắn .. đã sớm quen với những môn thể thao này nên hắn đứng khá vững sau khi bị nó nhào vào lòng và giờ bờ иgự¢ của hắn đang hôn lên má nó, vòng tay của hắn đang ôm lấy nó
Mặt nó và hắn đỏ bừng lên nóng bức dù đang ở trong phòng băng với nhiệt độ rất thắp
- Cái tên này –nó đẩy hắn ra rồi như thường lệ nó đưa chân ra đá cho hắn một đá mà quên mất nó vẫn còn chưa đứng vững, cái chân vừa đưa lên nó mất đà ngã nhào ra sau - ÁAAAAAAAA!
Nhìn nó hắn lắc đầu - Thật là hết nói –lẫm nhẫm trong miệng rồi hắn đi ra sân băng để mặc nó ở đây
- Cái tên .. tên ..grừ!!! –nó tức điên lên, giá mà bây giờ có một cái gì đó trong tầm với của nó mà có thể chọi ૮ɦếƭ người thì nó sẽ chọi cho hắn đến ૮ɦếƭ mới thôi
Nó lết xác ra sân băng, tay nắm chặt lấy lang cang như muốn kéo luôn cả cái lang cang đi theo, còn hắn thì nhỡn nhơ với các động tác điêu luyện của mình giữa cái sân rộng lớn mà chẳng thèm đếm xỉa gì đến nó
Mặc kệ! không có hắn nó vẫn trượt được, thế là nó cũng giả lơ hắn mà siết chặt cái lang cang mà từ từ từng đường trượt cơ bản, nhưng đôi khi nó cũng bị phân tâm bởi những tiếng vỗ tay và những ánh mắt ngưỡng mộ của những người khác đặc biệt là đám con gái dành cho hắn .. mỗi lần như thế hắn đều cuối mặt xuống và kéo nón che đi khuôn mặt những lần như thế nó lại cho rằng hắn đang tự hào trong lòng và điều đó làm nó tức điên lên .. nhưng nó đâu biết hắn che đi khuôn mặt chỉ vì không muốn cho nó thấy ánh mắt của hắn lúc này đang hướng về 1 mình bóng rất đổi ngây thơ và đáng yêu trong lòng hắn .. là nó
Nó lại tức giận rồi lại bám lang cang mà trượt tới trượt lui một chổ còn hắn thì vẫn ung dung giữa sân băng, trượt được một lúc nó cảm thấy tự tin hơn về kĩ thuật của mình, nó buông lang cang và bắt đầu tự lức cánh sinh, nó cười khoái chí rồi tự tân bóc tài năng của mình, tính hiếu thắng trổi dậy trong nó, nó bắt đầu trượt nhanh hơn rồi ra gần giữa sân để tung hoành nhưng xui thay nó đã quá tự mãn rồi nhận cho mình một cú té khiếng mọi người giật mình
- AAAAAAAAAAA!!!! Đau quá hzuhuuhu
Sau cái âm thanh quá dung lượng của một cơ thể cùng đôi giầy trượt đập mạnh xuống sàn băng cùng tiếng la của nó khiến ai nấy đều quay lại nhìn rồi trầm trồ một chữ “Ồ!!!”, người thì che miệng cười chế giễu… khiến nó đã quê còn thêm quê
Một đôi giầy trượt size nam thắng lại cạnh nó rồi một bàn tay đưa ra trước mặt nó - Lại đây
Nó ngước lên nhìn, cục tức của nó lại lên đến đỉnh khi nhìn thấy cái mặt đáng nguyền rủa của hắn, nó hất tay hắn ra rồi tự đứng lên trượt tiếp tục trượt dù cả người ê ẫm - Không cần!!!
Nhìn theo cái tướng đi không vững của nó, mắt nhìn xuống từng bước chân, nét mặt rất đau nhưng vẫn tỏ ra cương quyết... lòng hắn bổng thấy ân hận, trượt tới bên cạnh nó để lấy công chuộc tội nhưng chưa kịp tiến đến thì một tên con trai nào đó trong khá baby .. tuy không bằng hắn nhưng tên này lại có một nét đẹp riêng thật dễ thương và nụ cười rất dễ được lòng người khác
Tên này trượt lại ngang nó rồi đưa tay chỉ dẫn, làm cả động tác mẫu thật chậm để nó học theo, nó nhìn chăm chú theo cách tên này trượt rồi bắt chước làm theo như một học trò ngoan, tên này quay lại trượt ngang nó rồi đưa một tay vịnh vai nó tay kia giữ khủy tay còn lại vừa làm lực đẩy vừa đỡ khi nó ngã, nó hơi giật mình bởi hành động của tên này nhưng nó vội quên hết vì bây giờ việc hàng đầu là phải tập trượt cho tốt .. thế là mọi suy nghĩ vẫn vơ cùng tức giận bay hết khỏi đầu nó và nụ cười lại hiện lên
Tự nhưng hắn thấy nóng bừng trong người, 2 tay Ϧóþ chặt lại đến nổi cả gân xanh, hắn quay mặt bỏ đi về lại với vị trí trung tâm sân băng của mình
Tên này bắt đầu buông nhẹ tay ra để nó tự trượt sau một hồi thuyết giáo, nó nghiên tới nghiên lui không vững rồi từng bước từng bước nó trượt vững vàng dù đôi khi vẫn hơi nghiên ngã nhưng phải công nhận nó đã nhận được sự trợ giúp của một người thấy tốt
.. Đang trượt ngon trớn đến bên “người thầy tốt” chợt nó như một lần nữa muốn ngã nhào thật mạnh xuống sân băng, người vẫn chưa hiểu ra chuyện gì cứ như vừa trải qua một đợt đột kích bất ngờ. Một cái bóng vụt qua kéo tay nó và tên ấy rồi lao thật nhanh trên sân băng, định thần lại nó nhận ra không ai khác mà là tên đáng nguyền rũa WZ ấy
Nó vùng vẫy thoát ra khỏi bàn tay hắn - Buống ra coi, sao cứ thích kiếm cớ gây sự
Hắn cười kì quặc vì hành động của mình tay hắn càng siết chặt lấy cổ tay nó - Không học thì thôi, đã học thì phải tìm một người thầy chuyên nghiệp .. đại loại như tôi đây
Nó cười nhếch mép với câu nói của hắn - Vậy sao
Hắn kéo nó trượt vòng lại quanh tên này, đôi mắt hắn và tên này lướt nhanh nhau trong tíc tắt nhưng cũng đủ để tên này thấy được sự phẩn nộ đầy khiêu khích trong mắt hắn, hắn cười nhếch mép rồi cuối mắt xuống kéo sụp chiếc nón lại
Nó ngoáy đầu nhìn lại tên này đang vẫn nhìn theo nó, nó đập mạnh vào người hắn - Buông ra coi, tôi phải đi cảm ơn người ta
- Không cần đâu cậu ta hiểu mà, chung ta qua sân bên kia tôi sẽ dậy cậu tốt hơn
- Ai thèm chứ buông ra, buông ra coi
Nó cứ nghiên qua nghiên lại đánh vào lưng hắn khiến hắn cũng đứng chẳng vững được chút nào, vừa mò được qua sân bên hắn liền kéo nó vào lang cang nắm lấy 2 cổ tay nó đẩy nó dựa người vào lang cang, mặt hắn và nó cách nhau chẳng là bao, mắt hắn nhìn chằm chằm vào nó giọng có chút gì đó nghe như đang tức giận - Cảm ơn cái gì chứ tôi có thể dậy cậu còn tốt hơn hắn, nếu cậu còn la lối thì mọi người sẽ phát hiện đến lúc đó thì tôi sẽ không để yên cho cậu đâu, ngoan ngoãn mà học theo đi
Nó tròn mắt ra nhìn hắn, trong hắn bây giờ khiến nó cảm thấy sợ, nó ngoan ngoãn như một con mè gật đầu một cái
Chẳng đợi nó nói gì hắn kéo tay nó ra sân băng tìm một chổ ít người rồi nắm lấy 2 bàn tay nó hướng dẫn lại tất cả những điều cơ bản mà nó đã học từ chàng trai vừa rồi
Thế là suốt cả buổi nó cứ lẽo đẽo theo những gì hắn chỉ từ dáng đứng đến khoảnh cách của đôi chân khi trượt ra .. và cuối buổi nó đã nhận được một thành quả vượt ngoài mong đợi, kĩ thuật của nó tiến bộ vượt bật .. chợt mắt nó nhìn qua những cậu nhóc với những kiểu trượt cũng điêu luyện như hắn, nó chăm chú nhìn theo rồi hí hửng từ từ làm theo một cách chậm chạp .. 1 lần 2 lần nó dần thành thạo, nó đem tất cả những gì đã học hôm nay thực hiện lại một lúc với tốc độ nhanh. Mọi việc có vẻ suôn sẽ nhưng động tác cuối khi xoay người để thắng lại do tốc độ nhanh làm nó vấp đà ngã nhào ra nhưng hắn vội chạy đến ôm chằm lấy nó nhưng lần này kĩ thuật vững vàng cũng khiến hắn ngã nhào ra và đè lên người nó
Mặt nó và hắn đang cách nhau một khoảnh thật gần, gần đến có thể cảm nhận rõ hơi thở của nhau, mắt hắn nhìn chằm chằm vào nó rồi gương mặt dần dần sát lại khiến 2 chiếc mũi ᴆụng phải nhau, quá bất ngờ .. hoảng hốt nó nhắm nghiền mắt lại
Cảm nhận được đôi tay nó đang gòng rất chặt hắn chợt bừng tỉnh ngồi bật dậy phủi phủi quần áo xem như vừa qua chỉ là một tai nạn
- Xin .. xin lỗi –nó cũng ngồi dậy lí hí câu nói trong miệng rồi bỏ đi đến quầy trả giầy
Thở phào một hơi, hắn đưa tay lên che lấy nữa phần mặt dưới khi chợt nhớ lại khuôn mặt nó khi nẫy - Nếu lúc đó mình không dừng lại thì sẽ thế nào???
Cả 2 cùng nhau bước ra từ phòng trượt băng, hắn lại phải trở lại với diện mạo kín mít như ban đầu mặc dù ngoài trời nóng nừng hực
- Ổn chứ - nó chặn phía trước hắn rồi cuối người xuống để nhìn rõ tầm mắt hắn khi nẫy giờ cứ thấy hắn cuối mặt xuống đất
Hắn mím môi khẽ cười dù không phải gượng ép nhưng trong hắn cảm thấy khó chịu - Uhm! không sao
- Không được rồi, qua đây
Không đợi hắn hiểu gì nó kéo tay hắn đi tìm vào một góc nào đó ít người qua lại, tìm ngay một chổ ngồi nó ấn hắn ngồi xuống, tay nó thoăn thoát giựt ngay chiếc nón trên đầu của hắn ra rồi kéo luôn cả cái mũ của áo khoát xuống. Đúng như nó nghĩ, người hắn đổ đầy mồ hôi vì cái nóng, thấy vậy lòng nó bổng cảm thấy một cái gì đó len lỏi trong con tim, trong hắn thật tội nghiệp và đáng yêu
- Làm cái gì vậy người ta thấy thì tiêu đó
Bất ngờ với hành động của nó hắn choàng kéo chiếc mũ của áo trùm lại lên đầu nhưng tay nó vội giữ lại
- Không cần lo, ở đây ít người qua lại lắm - nó rồi rồi rút trong túi ra một bịch khăn giấy, nhẹ rút những tờ khăn giấy ra nó dịu dàng chạm lên khuôn mặt đẫm mồ hôi của hắn
- Để tôi - hắn giữ lấy cánh tay nó đang cằm tờ khăn giấy thao thao trên mặt mình, hắn tỏ vẻ gì đó không muốn
- Được rồi vậy cậu ngồi đây, tôi đi mua nước nha
Nó vừa quay đi chợt hắn giữ tay nó lại
- Để tôi đi cho
Nó khẽ cười rồi gạt cánh tay hắn ra - Được rồi tôi đi được mà, cậu ngồi nghỉ đi
Một hồi sau nó trở về với 2 li capuchino trên tay và một cái bịch gì đó
- Nè - nó chìa ra đưa cho hắn một li capuchino
- Cảm ơn
- Không có gì - nó ngồi xuống vừa nhăm nhi li capuchino rồi lúi húi mở cái bịch ra
- Là gì vậy
- Dorayaki
Hắn châu mày nhìn nó, nó cũng quay lại đáp trả hắn bằng một nụ cười tới cả mang tai
Nó xé toạt cái bọc lôi ra một cái bánh, chiếc bánh rán "giống đến không ngờ" trong những tập truyện Đôrêmon mà bọn trẻ vẫn thường đọc, nó cằm cái bánh lên mà nâng niu như đang nâng niu một quả trứng
- Ôi nhìn yêu quá chẳng nở ăn tí nào - mặt nó mếu lên mếu xuống nữa muốn măm nữa lại tiếc - Hay cậu ăn trước đi - nó chìa cái bánh ra trước mặt hắn
- Tôi không thích ăn ngọt - hắn cằm li nước quay sang nơi khác
- Cậu ăn trước đi, nhìn tiếc quá chẳng nở ăn .. nè há miệng ra
Nó cứ chỉa cái bánh ra trước miệng hắn làm mặt hắn đỏ ngừ lên vì ngượng
- Làm cái gì vậy người ta nhìn kìa
- Đừng có đánh trống lãng ở đây chẳng có ai cả, há miệng ra nhanh lên - dụ không được nó nổi cơn phẩn nộ rồi chuyển sang đe dọa
Hiểu được bản tính nó, không làm theo thì cũng không yên .. hắn nhắm mắt há miệng ra cắn một cái
- Hehe ngoan, ăn hết luôn đi
- Cái gì?
- Chẳng lẽ cậu bắt tôi ăn nốt cái đó sao, tôi mua nhiều lắm không cần lo - nó ngồi xoay người lại dựa lưng vào người hắn nhăm nhi những cái bánh còn lại trong túi
- GG này! - đột nhiên hắn khẽ trầm giọng nói
- Hả?
- Xin lỗi nha!
- Tại sao?
- Là bạn trai mà ngay cả việc mua nước cho cậu tôi cũng không thể, có thể so với Arron tôi không thể nào bằng được chắc cậu thất vọng lắm nhỉ?
Đang ngon chớn nuốt miếng bánh chợt câu nói của hắn làm nó dừng hẳn lại, mắt nó đảo quanh trên bầu trời sâu trong ánh mắt như lại hiện lên một nổi buồn nào đó, bất động vài giây nó tiếp tục nhai miếng bán, nó vẫn im lặng rồi cố măm thật lẹ số bánh còn lại
Phù..phù..tiếng nó đang hì hục thổi một cái gì đó nhưng việc đó chẳng làm hắn để tâm là bao
BÙM...
Hắn muốn giật bắn cả người lên khi cái âm thanh bất ngờ ấy nổ ngay say gáy của hắn, biết ngay là trò đùa của ai hắn quay sang
- LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ?
- Tỉnh chưa?
- Tỉnh? tỉnh cái gì
- Tào lao
Hắn tròn mắt ra bởi câu noí của nó. Nó hít một hơi thật sâu rồi quay lại túm lấy cổ áo của hắn sóc lên
- WZ cậu nhớ cho kĩ đây, Arron là Arron còn cậu là cậu, dù cậu không thể giống Arron nhưng tôi không cho phép câu so bì bản thân mình như thế, nếu không phải là một người con trai tốt thì sẽ không bao giờ tôi chọn cậu làm bạn trai, hiểu chưa
Nhìn vào ánh mắt của hắn, nó nhận ra mình đã quá kích động
- Thôi bỏ đi, đừng làm ảnh hưởng đến chuyến đi chơi nữa - nó quay lại nhìn hắn mĩm cười hồn nhiên như cố xóa tan mọi căng thẳng lúc này - Còn chờ gì nữa, đi thôi - nó cuối xuống nắm lấy bàn tay hắn lôi đi khiến hắn phải lật đật đội cải trag lại
Cả 2 kéo nhau ngồi đu quay. Chiếc đu quay từ từ lên cao, mắt nó sáng rực lên dán sát vào mặt kính để nhìn quan cảnh chung quanh, còn hắn thì chỉ ngồi một chổ hướng đôi mắt ra cửa kính đôi khi nhìn lặng lẽ nhìn nó rồi khẽ lắc đầu vì cái tính trẻ con không dứt của nó, đôi khi hắn cũng suy nghĩ về những lời vừa rồi của nó .. nhưng một vòng đu quay thì không đủ nhiều để cho hắn suy nghĩ hết những thứ đó, hắn lặng lẽ tận hưởng những giây phút thanh bình này, mắt hắn đảo quanh mọi thứ chợt mặt tròn mắt lên khi thấy một dòng chữ không to lắm trên nóc trần
Khi chiếc đu quay lên đến đỉnh điểm thì 1 cặp đang yêu nhau phải hôn nhau trong vòng 1’24 thì tình yêu sẽ mãi mãi không chia lìa” .. xung quanh còn có những dòng nhắn khác của những người đã đến đây để lại như “linh lắm nhé! nếu như ai không làm theo thì sẽ không xuống được khỏi đu quay đâu” .. “hehe đúng vậy đó, đu quay này rất linh nghiệm"
Đọc lướt qua một hồi giờ thì hắn mới hiểu ra cả 2 đã chui vào chuyến đu quay tình nhân, hắn không có khái niệm mê tín và cả bây giờ cũng vậy nhưng không thể phủ nhận một điều những dòng trên đã tác động đến hắn không ít
- WZ lại đây coi nè, nhanh lên đẹp lắm –nó vẫn dán chặt con mắt sau lớp kính rồi đưa tay giục hắn lại
Hắn bước tới bên cạnh nó, nhìn theo hướng ngón tay nó chỉ ra bên ngoài khung cảnh của thành phố, mọi thứ dần lãng quên hết trong đầu hắn "một trò mê tín"
Đang mãi mê với khung cảnh lung linh trước mắt được nhìn từ độ cao nhất ngưỡng của chiếc đu quay rồi chợt .. chiếc đu quay lung lây rồi dừng bặt lại đứng im lặng
Mọi người nhốn nháo lên hoảng sợ nhưng cái âm thanh phát ra từ loa làm chấn tĩnh tinh thần mọi người
- "Xin hành khách bình tĩnh, do một số sự cố kĩ thuật khiến đu quay tạm thời dừng lại, chúng tôi đang cho đội kĩ thuật khắc phục lại, mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết xin mọi người đừng hoảng sợ, chúng tôi thành thật xin lỗi"
- "Cái gì không phải trùng hợp thế chứ" - thần kinh hắn lúc này đang căng ra như chảo khi cái Ⱡồ₦g đu quay của hắn và nó dừng lại đúng ngay đỉnh điểm của đu quay, hắn ngồi bịch xuống chiếc ghế ngước mặt lên hít một hơi thật nặng, mồ hôi hắn bắt đầu vã ra mắt hắn nhắm nghiền lại.
Còn nó, nó cười toe toét nhảy tưng tưng lên hò hét thích thú - Yeah vậy là có thể ngắm cảnh lâu hơn rồi - Ôi trời thật sự chẳng hiểu thần kinh sợ của nó nằm đâu nữa - Này WZ sao lại ngủ thế kia, cảnh đẹp thế này mà, dậy đi lại đây xem nó-