Diagnosis: blood cancer stage 3
Như ập vào mắt hắn, dù đã biết trước mọi việc nhưng giờ có lẽ hắn hiểu được cảm xúc của nó như thế nào. Mặt nó tái nhạt đi một cách đau đớn nhưng lại không thể cất thành lời, mắt nó cứ đăm đăm nhìn một cách ngơ ngác
Chẳng thể chịu được nữa .. nước mắt đã tràn trên khuôn mặt Ela, cô tức tốc chạy đến muốn quát cho nó một trận .. phải làm sao để tốt cho nó đây, phải làm sao để nó hiểu .. Vừa cất được một bước thì Hebe đã lập tức giang tay ra ngăn lại, như vẫn chưa từ bỏ được ý định Ela hất tay Hebe ra rồi vẫn cứ bước ..
- ELA .. - nắm chặt cổ tay Ela giữ lại, nhìn bằng đôi mắt sâu thẫm đang rơm rớm .. cô châu mày lại ánh mắt cương quyết nhưng đọng chút buồn rồi .. 1 cái lắc đầu, 1 cái lắc đầu nhẹ nhưng hiệu lực không hề nhẹ chút nào. 1 cái lắc đầu đã thể hiện hết những quyền lực, cảm xúc và suy nghĩ của Hebe
Tiến lại vỗ nhẹ vào vai Ela như lời động viên an ủi, ghì chặt lấy đôi vai đó .. Sel kéo Ela đi. Hebe mau mắn tiến lại ôm chằm lấy Ela rồi cùng cả 2 đi khỏi đó.
Một lần cuối, 3 đôi mắt rựm buồn đó quay lại nhìn nó một lần nữa
- ”Xin lỗi GG bọn tớ thật vô dụng vì không thể làm gì cho cậu, mọi việc còn lại đành hy vọng và trong cậy vào người con trai đó vậy”
Tựa đầu nó vào lòng, hắn ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé đang run run lên của nó, nó ướt nó có thể khóc nhưng những giọt nước mắt cứ thế mà bóc hơi đi chẳng thể nào đọng lại được trên khoé mắt của nó
Vỗ nhẹ vào tấm lưng nó, hắn khẽ cất tiếng nói - Khóc đi, khóc hết ra càng tốt, cứ khóc đi .. 1 lần nữa cũng là lần duy nhất
Làm sao đây, cơ thể nó chẳng còn muốn nghe lời nó nữa .. khi nó cần nhất nhũng giọt nước mắt nhưng không tài nào trào ra được, còn bây giờ nó đã thầm nhủ sẽ không khóc nữa thì lời nói của hắn lại làm nứơc mắt nó trào ra không thể kiểm soát nổi
Ôm chằm lấy hắn, nó khóc nức nở .. khóc như chỉ còn có thể khóc được một lần nữa .. nước mắt nó ướt đẫm trên áo hắn
Như đã mệt mỏi, tiếng khóc vơi dần .. tiếng thút thít cũng bắt đầu lặng im, nó khẽ rụt người lại khỏi hắn, ngồi co người lại, đôi mắt nó đỏ lên sưng húp trong thật đáng thương nhưng ánh mắt vẫn không hề lay chuyển, vẫn lạnh lùng, vẫn vô cảm, vẫn cái nhìn đăm chiu, vẫn là một nó đau khổ
…
Dù biết tất cả đã mãi xa rồi, chỉ có những ký ức ở lại
Nhưng dường như em hoài chưa quên
Dường như đâu đâu em cũng thấy anh
Giọt nước mắt cứ mãi rớt xuống không ngừng
Chẳng biết phải cố quên đến bao giờ ?
Nó đưa ánh mắt lên nhìn những hang cây, những chiếc lá đung đưa theo gió mà rơi xuống, những vì sao lấp lánh trên bầu trời kia .. nó lại oà khóc khi những hình ảnh của hắn – Arron cứ mãi về trong đầu nó
Ngọt nước mắt một lần nữa ngưng trào, quẹt đi những dòng nước mắt còn sót lại trên khuôn mặt .. nó lại lặng im
…
Kéo nhẹ chiếc túi, nó đưa tay vào trong như đang kiếm một vật gì đó .. từ từ nó lôi ra 1 chiếc nhẫn, 1 chiếc nhẫn bản trơn có khắt hình một cây cỏ 4 lá nhỏ, đơn giản nhưng rất bắt mắt chiếc nhẫn được lòng gọn vào một sợi dây chuyền. Nó nhẹ cầm chiếc hộp sắt to bằng 2 lòng bàn tay đã nằm bên cạnh nó từ nãy đến giờ, nhẹ đưa tay vào chiếc hộp nó lấy ra một vật gì đó khá nhỏ rồi tháo sợ dây chuyền mình ra lòng vật đó vào
Một chiếc nhẫn giống như của nó nhưng kích cỡ thì to hơn .. Nhẫn đôi ư? chiếc nhẫn đôi đầu tiên mà nó nhận từ Arron, dù không cao sang hay giá trị nhưng đối với nó đó là thứ có ý nghĩa nhất trong cuộc đời này .. Một món quà vô giá!!!
Nó thắt chặt sợi dây đã lòng 2 chiếc nhẫn lại với nhau, nhẹ nhàng đặt vào trong hộp rồi rồi dùng tờ kết quả xét nghiệm của Arron đậy lên trên
CẠCH .. chiếc hộp đóng lại .. do chính tay nó đóng lại .. khoá thật chặt chiếc hộp, nó đặt chiếc hộp ấy vào cái hố dưới góc cây mà chắc hẳn đó là nơi cái hộp đã từng ngư ngụ trong bình yên dưới lớp lá phong đỏ rực, từ từ từng nhúm cát trong tay nó lấp lên chiếc hộp .. những nhúm cát cứ thế này đè lên chiếc hộp đến khi .. mọi thứ đã trở về như lúc ban đầu
Vùuuuuu .. một cơn gió thổi mạnh qua, những chiếc là từ cành cây rơi xuống cuốn cả những chiếc lá dưới mặt đất xoắn tít bay nhẹ lên khoảng không rồi che đi nắm cát mới đấp ấy
Nó đứng dậy nhìn nắm cát đã lắp ấy .. nó quay lưng đi .. đi trên cơn đường trãi đầy những chiếc lá phong đỏ đó .. gió thổi, cành cây rung, lá rơi xuống .. rơi như đang đưa tiễn .. đưa tiễn một mối tình .. Chính tại nơi đây đã bắt đầu một mối tình .. và cũng chính lại nơi đây đã vô tình cắt đứt một mối tình
Rơi .. rơi .. rơi .. những chiếc lá cứ rơi như thế, những chiếc lá màu đỏ ấy cứ rơi một cách lạnh lùng mà đáng sợ
…
Trên đường về
Chiếc xe hơi của hắn dừng lại trên con đường đêm trước một cửa hàng phục vụ 24
- Tôi vào mua gì đó cho cậu nha, cả ngày hôm nay cậu đã không ăn gì rồi
Nó chẳng nói gì chỉ nhìn hắn rồi khẽ một cái gật đầu
Hắn mở cửa xe bước ra đi thẳng vào cửa hang, khi hắn vừa khuất bóng sau cánh cửa ấy nó liền mở cửa bước ra ngoài hít thở không khí cùng cái lạnh của sương đêm, cái cảm giác nóng nực ở trong xe làm nó bức bối. Đứng dựa người vào cửa xe, nó khoanh tay trước иgự¢ ngữa mặt lên trời đêm đầy sao, nó khẽ hít một hơi thật sâu làm căng cả 2 má lên rồi từ từ thở ra, nó nhíu mày giữ màn đêm cảm giác thật nga ngán, một lần nữa nó lại ngữa mặt lên trời nhắm tịt mắt lại.
Gió .. một cơn gió thổi qua làm những hàng cây hai bên đường lung lây xào xạc .. nó khẽ hít 1 hơn thật sâu nữa, lạ thật .. cơn gió này mang một mùi thơm nhẹ thật dễ chịu.. gió thổi vụt qua, mang một cảm giác lạnh, một mùi hương rất thơm dù không thể diễn tả được nó là mùi gì, cái mùi cho người ta cảm giác như được tái sinh .. rồi cơn gió vụt qua, nó như đang được sống lại
- ..................
Kinh ngạc, nó giật thót lên khi đưa ánh mắt sang bên kia đường .. là Arron, hắn đứng đó .. đối diện nó .. nhìn nó thật nồng ấm .. hắn cười thật ấm áp, mắt nó đau rát lên vì đã khóc mòn mỏi cả ngày hôm nay lại thêm những cơn gió đêm thồi cay mắt nó .. nó dụi dụi mắt một lần nữa nhìn về hướng đó .. hắn vẫn đứng đó
Không chần chừ nó lao sang bên đường, nhưng .. hắn giơ tay ngăn lai ám chỉ nó đừng sang, nó ngơ ngác đứng bên này nhìn sang. Hắn đang làm gì vậy? hắn đưa tay giơ lên giơ xuống làm đủ thứ các động tác
Vùuuu .. một cơn gió xé tan màn đêm khác thổi vào mắt nó làm nó rát đến chảy nước mắt, đôi mắt đỏ lên bởi những sợi gân máu. Nó dụi nhanh để dịu lại đôi mắt quay lại tiếp tục nhìn Arron
Hắn vẫn đứng đó với những động tác bằng tay .. là thủ ngữ (ngôn ngữ được thể hiện bằng tay và biểu cảm gương mặt dành cho người câm và điếc) , nó và hắn đã từng học sơ qua một ít ngôn ngữ này trong khoá tình nguyện viên
Cố căng đôi mắt đau rát nhìn sang đó, hắn vẫn không ngừng ra hiệu
“Chúc em hạnh phúc .. mãi mãi anh yêu em .. tạm biệt”
Nó hoảng lên khi hắn ra hiệu “tạm biệt” .. tức tốc không suy nghĩ nó lao nhanh sang bên đường
TIN .. TIN ..TIN .. chiếc xe container nhằm vào nó Ϧóþ còi inh ỏi phía trước con đường khi nó đang ngáng đường phía trước chiếc xe, ánh đèn xe rọi vào mắt làm nó hoa lên đầu óc trống rỗng, tai nó ù đi đến chẳng còn nghe được tiếng còi .. chiếc xe một lúc một gần hơn .. nó nhắm nghiền mắt lại
Chiếc container cứ thế .. cứ lao thẳng trên con đường đêm ấy mặc kệ sau lưng mình dẫu chuỵên gì đang xãy ra
Mắt nó từ từ mở ra, hắn – WZ đã lao ra vừa kị lúc để kéo nó lại trước lưỡi hái tử thần, giờ đây nó ngang nằm gọn trong vòng tay của hắn cả 2 ngã ngữa trên măt đường
Chợt nhớ đến .. vùng ra ngồi bật dậy nhìn sang phía bên đường .. chẳng có gì .. chẳng có gì cả ngoài những hàng cây đang lung lây trong gío
- Nè cậu không sao chứ - hắn bật dậy theo nó, nắm lấy đôi vai nó hắn lắc mạnh giọng mang chút tức giận - Không sao chứ hả, cậu đang tìm cái gì vậy, không thấy xe đang chạy hay sao, múôn ૮ɦếƭ àh .. cậu đang tìm cái gì vậy hả, chẳng màng đến mạng sống sao
Nó cứ thế, cuối gầm khuôn mặt xuống .. đôi mắt he hé chỉ mở ra được một nữa .. nó mệt mỏi, chợt ngước mặt lên đưa ánh mắt nhìn hắn
Trợn tròn mắt lên nhìn nó hoan mang, một lần nữa hắn lại lây mạnh người nó - Cậu sao vậy? rốt cuộc cậu đang tìm gì hả?
- Tớ .. vừa thấy một ngôi sao - mắt nó nheo lại, miệng nó căng ra .. 1 nụ cười, nụ cừơi làm hắn ngỡ ngàng
- Sao ák? - hắn nhíu mày lại như mình đang nghe nhầm
- Ừ!!! một ngôi sao băng .. nhưng nó đi qua rồi
Chưa thể hiểu được nó đang nói đến cái gì, hắn hoảng lên khi trong đầu một suy nghĩ chợt hiện lên .. có phải nó đang quá sock nên mới nói những lời kì lạ đó không
Chợt nó chỉ tay lên bầu trời phía sau lưng hắn, mắt long lanh lên - Một ngôi sao băng khác kìa
Quay đầu lại phía hướng tay nó, hắn đảo mắt khắp cả bầu trời đêm ấy, sao thì có còn sao băng .. - Có thấy ngồi sao b.. ă
Mắt hắn mở căng lên hết cỡ khi nó đặt đôi tay lên vai hắn, nhón chân lên đặt đôi môi nhẹ lên má hắn ..
Quay lại nhìn nó mặt ngơ ngác vẫn chưa định thần lại, hắn nhẹ đưa tay chạm lên vết môi đó, miệng hắn ú ớ như muốn nói ra một đìêu gì đó mà chẳng cất nổi thành tiếng
- Nhìn gì nữa, mau đi thôi –nó nở một nụ cười nghịch, cười 1 cách hồn nhiên với hắn rồi quay lưng đi .. bước chân của nó bổng dừng lại nụ cười cũng tắt hẳn như chưa từng xuất hiện .. nhắm chặt mắt, nó hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra, nó quay lại nhìn hắn .. nó lại cười - Sao chưa chịu đi nữa
Gịât mình với tiếng gọi của nó, hắn hoàn hồn chặt lại mở cửa xe ngồi vào trong, vài giây định thần hắn khẽ quay sang nhìn nó .. nó đang đưa đôi mắt ra cửa sổ nhìn lên bầu trời .. giây phút ấy chợt một nụ cười rạng rỡ hiện trên môi hắn .. mà cả nó nữa
Khi trên bầu trời kia có them một vì sao
Cũng là lúc cuộc đời tôi mất đi một vì sao
Vì sao ấy ..
Đã biến tôi từ một cô bé lọ lem
.. thành một nàng công chúa ở xứ sở hạnh phúc
Nhưng rồi một ngày vì sao đó đã ra đi
Vì sao khẽ vụt qua cuộc đời tôi một cách lặng lẽ
Cho tôi một nổi bàng hoàng, đau đớn và hoang mang
Vì sao đó mang tên là Sao băng
.. Sao băng khóc
Chiếc xe cứ thế mà lăn bánh trong màn đêm lắng động, lặng lẽ bỏ lại sau lưng những kí ức đã qua.TO: Người ta nói khi một ngôi sao lìa bỏ bầu trời là lúc có 1 ai đó củng lìa bỏ thế gian và củng có người nói thi 1 thấy 1 ngôi sao băng bạn sẻ có 1 điều ước.
Nhưng có ai biết 1 điều .. Sao Băng Củng Khóc.
Sao băng mang cho người ta niềm hi vọng nhưng cũng khi nó buồn, có ai man lại cho nó hi vọng không?
Không là jì ngoài 1 vệt sáng nhưng sao băng lại muốn như vậy vì nó thà rực rở 1 lần và chìm trong bóng tối mãi mãi còn hơn là le lói trong bóng đêm vĩnh viễn.Bạn có biết lúc sao băng rơi nó nghĩ jì không?Nó nghĩ là nó thật đẹp và nó làm cho mọi người hạnh phúc vì vậy nó đã khóc đó.
treaties of meteors...
.
.
.
Nằm trăn trở trên chiếc giường, mắt nó nhắm chặt đôi chân mày nhíu lại, nó đưa tay lên che mắt khi những tia nắng của ngày mới cứ rọi vào mắt nó từ ngoài khung cửa sổ. Ngồi bật dậy một cách khó chịu 2 mắt mở căng ra nhìn ra cửa sổ, đôi mắt nó từ từ híp xuống rồi nhắm tịt lại, nó ngã phịch xuống giường kéo chiêc mền che cả cái đầu rồi típ tục chìm trong giấc ngủ
Chiếc đt đặt trên chiếc bàn cạnh giường nó run lên liên hồi rồi bản nhạc chuông quen thuộc vang lên, tay nó quờ quạng một hồi cuối cùng cũng vớ đc cái đt, nó nhất máy lên
- Tôi nghe đây - giọng nó đầy ngái ngủ
- Trời ạ! giờ này mà còn ngủ được sao??? - từ bên kia giọng một người nào đó hơi ngao ngán
- Anh là ai???
- Còn là ai được chứ??? là WZ đây, tôi đang đứng trước nhà cậu này mau ra đi
- WZ? WZ nào, tôi có quen ai tên WZ sao - nó vẫn nằm ì trên giường, miệng nói mà mắt nhắm tít lại
- CÔ LÀ ĐIÊN THẬT HAY GIẢ ĐIÊN VẬY HẢ, TÔI LÀ WZ LÀ WZ NÈ!!!
Giọng hắn hét từ trong đt vang ra làm nó xém nữa là chọi luôn cả cái đt để bảo vệ màn nhĩ
- Oh là WZ hả? tôi ra ngay - nó nói xong liền cúp máy rồi trùm mền ngủ tiếp
1 tiếng sau
Chiếc đt của nó lại run lên liên hồi, nó bắt máy trong tình trạng không khác gì lúc nãy
- Tôi nghe
- KHÁI NIỆM RA NGAY CỦA CÔ LÀ THẾ ĐÓ HẢ!!!
- Xin lỗi nha, tôi ngủ quên - nó từ từ ngồi dậy nhưng đôi mắt vẫn chưa chịu mở
- Đã mấy giờ rồi - nó lí hí hỏi qua chiếc đt
- Còn mấy giờ nữa, 8h rồi
XOẢNG ..nghe tiếng kính vở từ trên phòng nó hắn vội quay qua .. BỐP
Nó vươn vai từ trên lầu bước xuống cái mặt vẫn chưa hết say ke, từ từ bước xuống tủ lạnh nó lôi ra một khây đá xong lúi húi bỏ vào trong một cái bịch rồi đi ra chổ hắn đang ngồi trên chiếc ghế sofa ở phòng khách nhà nó
- Có cần chườm không - nó đưa bịch đá trước mặt hắn với cái trán đỏ lòm sưng vù lên
- CÔ .. - hắn giựt nhanh lấy bịch đá vừa định rủa nó thì Chun từ trong bếp nhảy ra cứu vãn tình hình
- Được rồi GG con vào trong ăn sáng đi, WZ để đó ta lo - nói rồi quay về phía WZ chìa ra một tô trứng gà luộc nóng hổi - Để ta lăn giúp cho, nếu để như thế thì sẽ không đi diễn được đâu
- Là tại ai ch..ứ .. AAAAAA!!! - trái trứng vừa tới cục u trên trán của hắn thì hắn đã không chịu nổi la chí chóe
- Ráng chịu một chút đi, đâu phải cậu không biết tính tình GG nhà này, nó coi trọng giấc ngủ hơn là mạng người đấy, nó chỉ ném cậu cái đồng hồ coi như là nhẹ, thôi thì nhịn đi .. vả lại
Nói được nữa chừng thì Chun dừng lại như điều gì đó thật khó nói ra
- Vả lại thế nào??? - hắn châu mày chờ câu nói tiếp của Chun
- Từ khi trở về từ California với cậu, những đêm đầu nó đều thức trắng gần đây thì đã chịu ăn ngủ hơn nhưng cũng khác xa với nó trước đây, đôi khi tôi cũng thấy lo
Hắn im lặng hẳn chẳng nói năn gì chỉ trầm ngâm nhìn xuống nền nhà, nét mặt suy tư
- Thôi tôi có việc phải làm, cậu tư lo lấy nhé - đặt tô trứng luộc trên bàn Chun khẽ đặt bàn tay lên vai hắn động viên rồi bỏ về phòng
- Thế nào rồi - nó từ trong bếp bước ra
- Là thế nào? - hắn cầm quả trứng lên chạm nhẹ vào vết u
- Để tôi giúp - nó ngồi xuống cạnh hắn lột một quả trứng khác rồi nhẹ nhàng lăn lên vết u của hắn
Vết u cứ hể chạm vào thì lại đau nhưng giờ hắn chằng quan tâm nữa, mắt hắn nhìn đăm đăm vào nó, mặt hắn và nó se chạm nhau trong một khoảnh cách không xa nữa
- Nhìn gì - giọng nó lạnh lùng nhưng đôi tay vẫn nhẹ nhàng xoa trên vết u của hắn
- Cậu ổn chứ
- Ổn hay không ổn, có vấn đề gì sao - mắt nó vẫn dán vào khối u
Hắn giữa lấy đôi tay nó khiến nó phải nhìn vào mắt hắn
- Phá giấc ngủ của ta, giờ còn dám ᴆụng đến bổn cô nương, muốn ૮ɦếƭ hả - nó nhìn thẳng vào mắt hắn bằng ánh mắt sắt lạnh cộng phần phẩn nộ đưa tay lên Ϧóþ nát quả trứng
Nhìn vào nó hắn cảm thấy ớn lạnh liền buông tay ra, không phải hắn sợ mà là sợ cái cảm xúc sau bên trong đôi mắt của nó .. đau lòng, mệt mỏi, chán nản
- Sao lại kiếm tớ - nó xoa xoa cổ tay hơi nhói vì lúc nãy bất thần không biết hắn đã nghĩ gì mà lại nắm chặt cổ tay nó khiến nó đau điếng
- ... Tụi mình hẹn hò đi
Nó tròn mắt quay sang nhìn hắn - Hẹn .. hò
Hắn quay lại đáp trả nó bằng một cái gật đầu - Quen nhau hơn một tháng rồi mà chúng ta chưa một lần hẹn hò, sẳn hôm nay được nghĩ chúng ta hẹn hò đi, đi đâu cũng được
Nó chỉ tay vào hắn mặt nhăn lên nhăn xuống - Với cái bộ dạng này ák
- Không cần lo, tớ chuẩn bị rồi - hắn đưa ra 1 cái balo to tướng mà hắn đã vác từ nhà sang đây
...
Sau một hồi hắn bước ra với cái áo khoát cam rộng, trùm lên đầu cái mủ của áo rồi còn đội thêm một cái nón hiphop đen, hắn đeo vào cặp mắt kính 0 độ cầm trên tay .. và việc cải trang đã hoàn tất
- Ừm...hừm... - nó nhìn hắn đưa tay xoa cằm suy nghĩ - Như vậy chưa được, phải thế này cơ - nó liến lại nắm lấy 2 sợi dây buộc nón của áo khoát kéo căng ra làm chiếc mũ xụp lại che qua cả đôi mắt của hắn chỉ còn chừa lại từ chiếc mũi trở xuống
- NHƯ VẬY THÌ LÀM SAO THẤY ĐƯỜNG MÀ ĐI HẢ??!!
Nó ôm bụng cười vật vả - Thì tôi sẽ dẫn cậu đi, coi như làm phúc dẫn thêm kẻ mù vậy
- AI MÙ!!!!!!!!!!!
Nó quẹt đi dòng nước mắt vì cười - Vậy thì cứ thử bước ra đường mà không cần che đi
- Cái đó .....
- Quyết định vậy đi, khỏi cải trang - nó làm mặt hờn rồi quay đi
- Khoan - chần chừ một lúc - Cậu dẫn đường đi - hắn đưa bàn tay hướng về phía nó
- Phải thế chứ - nó cười rạng rỡ, cười đắc thắng .. nó nắm lấy bàn tay hắn
- Này cậu không cần cải trang à
- Một mình cậu chịu đủ rồi, chẳng lẽ muốn tôi đeo râu vào luôn hay sao vả lại chẳng ai để ý tôi làm gì - nó phủi tay coi như không có gì
- Này dù sao cậu cũng là người của công chúng ...
- Ok ok tôi đội nón vào là được chứ gì - nó quơ vội cái nón độ lên đầu - Ok chưa
Hắn nhúng vai tỏ ý không còn gì để bàn
- Đồ phiền phức, đi thôi - nói rồi nó nắm chặt lấy bàn tay hắn kéo đi
Trong khoảnh khắc đó, hắn cảm nhận được tôi tay vẫn còn lạnh giá nhưng đang cố nắm chặt lấy bàn tay hắn, và hắn cũng sẽ giữ chặt lấy đôi tay ấy.