- Chào mọi ng , tôi về rồi chúng ta bắt đầu chưa ạ - GG bước về với nét mặt như vừa trải qua 1 cú sock nhưng lại cố gắng như ko có gì
- Bắt đầu đc rồi - quản lí lúc này giọng đã diệu lại
- GG ra đây với tui tý đc ko??? - WZ bước lại bên GG
- Uhm
- GG vừa gật đầu thì WZ liền kéo tay GG đi 1 cách gấp rút
- Có cái này , tôi nghỉ nó là của cô - WZ lấy trong túi ra cái móc khóa đưa cho GG
- Cái này...thì ra nó ở chổ cậu , hay quá...cứ tưởng là mất rồi...hay quá - nước mắt GG như sắp rơi , cô nắm chặt cái móc khóa
- Cái này...có ý nghỉa thế nào với cô - WZ nhìn GG bằng 1 tia hy vọng
- Nó rất quan trọng với tui , là 1 ng rất qun trọng đã tặng tui lần cuối chia tay - GG cằm chặt cái móc khóa như sợ nó sẽ biến mất lần 2
- Ng đó là ai , bạn trai sao - WZ lại tiếp tục hỏi với nét mặt căn khẳn hơn
- Ko phải???
- Mọi hi vọng của WZ dường như biến mất sau câu nói của GG - Sao lại ko phải bạn trai??? NẾU KO LÀ BẠN TRAI TẠI SAO CÔ LẠI QUAN TRỌNG NÓ NHƯ THẾ - WZ dường như rất bức xúc và thất vọng
- Tại sao cậu lại nổi nóng với tui , là gì sao cậu phải cần pik , pik cậu ấy là ng rất quan trọng với tui thì đc rồi - nói rồi GG bỏ đi 1 mạch
- WZ đag thừ ng ra ko pik nên đối mặt sao thì GG từ vòng lại chổ cũ nhìn WZ triều mến - Cảm ơn cậu nha , thật lòng nó rất quan trọng với tui - xong rồi GG bỏ đi
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn, chuyên mục truyện dài kì
- Buổi chụp hum đó thay đổi lạ thường , không khí ấm áp vui vẻ hơn...
Và đây là tác phẩm của 2 nhân vật chính.- Sau buổi chụp cho bìa báo thành công ngoài mong đợi , mọi ng rất vui vẻ ra về
- WZ đag lang thang 1 minh thì nghe có tiếng gọi - Này đàn anh
- Thì ra là GG đag đạp xe chạy đến bên mình , nhìn GG - WZ ngạc nhiên - Vụ gì nữa đêy
- Ăn kem đi
- Hã???
- Đi ăn kem đi , tui chi , coi như cảm ơn cậu giúp tui tìm lại cái móc khóa , nó quan trong với tui lắm ko thì còn lâu tui mới thèm rũ ng như cậu - GG vừa cầu nhầu vừa chọc ghẹo WZ
- Sao!!! - ko pik phải vui hay giận , mặt WZ nhăn tít lại
- Đi đi!!! tui ko muốn mắc nợ cậu đâu - nói rồi GG kéo ngay WZ lên xe nhưng lại bắt cậu đạp
- 2 ku cậu chạy đến 1 quán kem nhỏ nhưng trang trí rất ấm cúng (ăn kem lạnh nhìn cái nhà thấy ấm )
- Đây là thực đơn - tiếp viên đưa cho 2 ku cậu mỏi ng 1 cái menu
- Cậu ăn gì cứ gọi tui chi mà , nhưng đừng ăn nhiều quá nha , tiền tháng tui có giới hạn đó - GG vừa nói vừa liếc sơ quyển menu
- WZ thì ko cần nhìn quyển menu mà gọi lun - Cho tui 1 kem socolate
- GG quay sang chị tiếp viên vừa định gọi thì WZ lên tiếng trước - Và 1 kem dâu
- 1 socolate , 1 dâu...Ok - nói rồi chị tiếp viên đi vào trong
- GG nhìn WZ ngơ ngác - Sao pik tui thik ăn dâu
- Có lẽ do thối quen của 1 ng bạn cũ , cậu ấy rất thik an dâu - WZ nói như đag ám chỉ ai đó
- Vậy hã , ng bạn đó chắc giống tui lắm nhỉ - GG vừa ăn vừa mơ mộng
- Uhm giống lắm
- Ngồi 1 hồi GG thấy WZ cứ lay hoay như mún nói gì đó , GG lên tiếng - Nè làm gì ko ăn mà cứ lay hoay wài zậy
- Nè GG cô sinh ở đâu??? - WZ bắt đầu lên tiếng
- Đài Bắc!!!
- Ở nhà cô có tên QQ thiệt hả???
- Uhm!!!
- Cái móc khóa đó là của ai cho cô vậy???
- Bạn!!!
- Là trai hay gái???
- Trai!!!
- Vậy......
- WZ chưa kịp nói hết lời GG đã cầm cái muỗn kem chỉ vào WZ - Nè bộ đag điều tra khẩu cung tui hay sao mà hỏi nhiều vậy hã
- Ko...ko phải chỉ là , đã là đồng nghiệp tui cũng nên pik chút về cô - WZ lúng túng biện hộ
- Vậy sao lại hỏi đến chuyện cái móc khóa hã??? cậu định giở trò gì sao - GG nét mặt ngày càng hình sự
- Thì tại...tại tò mò về cái móc khóa của cô thou mà , tại...ko thấy nó sản xuất nữa nên mún pik vậy thou - nét mặt WZ thì lại 1 căn thẳn hơn
- Lúc này GG mới thả lỏng cầm muổn ăn tiếp , phen lúc nãi làm WZ toát cả mồ hôi , đầu WZ lúc này rất rối bời vừa mún nói ra sự thật mà 1 phần lại mún im lặng vì chưa pik khi nói ra cả 2 sẽ đối mặt như thế nào
- Nó là của 1 ng bạn nam rất thân của tôi tặng - WZ dag hoan mang ko pik phải ứng sử thế nào thì GG lên tiếng
- ....... - WZ ngước lên nhìn GG tâm trạng hơi ngạc nhiên
- Lúc cậu ấy sang nước ngoài cậu ấy đã tặng tui cái đó , đáng ngạc nhiên là cậu ấy cũng tặng tui 1 cái móc khóa y như cái này , từ đó 2 đứa ko gặp nhau nữa nhưng...tui lun xem nó như bù hộ mệnh của tui... - GG nói mà giọng có vẻ hơi bùn
- Lòng WZ lúc này như thắt lại - ..........
2 đứa bước khỏi quán kem với tâm trạng nặng nề... - Về cùng ko?? - GG lên tiếng
- Ko cần đâu , xe của tôi sẽ đến đón - WZ cố giấu đi nét mặt u sầu
- 2 ng quay đi...mỏi ng 1 hướng...2 tâm trạng khác nhau...2 con đường khác nhau...nước mắt sao mãi ko rơi , để động lại nổi u sầu .
=============
Tối hôm đó
- Dưới bầu trời đêm khuya tĩnh mịch!!! 1 người trai ngồi trên ban công nhìn lên những vì sao trên trời mà thâm mong...có 1 ánh sao băng rơi , ko pik từ khi nào cậu đã chờ đợi 1 vì sao dù pik rằng đó chỉ là giả dối , dù pik vậy nhưng bây h...cậu vẫn tin mình đag nắm giữ 1 vì sao , vì sao của riêng mình .
- Cầm gì đó - 1 giọng nữ phát ra từ phía đối diện
- WZ vội dấu chiếc móc khóa mà ng bạn thân ngày xưa đã tặng - Có gì đâu
- Rõ ràng là có - GG mặt màu cau có
- Ko có gì thật mà... nhưng mà...
- Sao???
- Tui có 1 chuyện này mún hỏi cô...
- Nói đi , pik thì tui trả lời!!!
- Nếu...ng bạn đã tặng cô cái móc khóa đó quay về bên cô , vậy...tình cảm của cô dành cho cậu ấy có còn như xưa ko - WZ ấp úng nói , đôi mắt ánh lên niềm hy vọng
- Tại sao lại hỏi vậy???
- Làm ơn cho tui pik đi mà - WZ hình như h đag rất căng thẳng
- GG MAU XUỐNG PHỤ CHÚ LÀM CƠM NÈ - giọng Chun từ dưới vọng lên
- CHÁU PIK RỒI , CHÁU XUỐNG NGAY
- Xin lỗi nha , bữa khác nói sau - nói rồi GG bỏ xuống nhà để lại 1 mình WZ cố hy vọng thật nhiều rồi lại thất vọng
- Sau khi cùng chú Chun dùng bữa tối rồi cả 2 cùng dọn dẹp , chợt Chun nhớ ra gì đó rồi nói - Àh quên mất , papa con có gửi thư cho con kìa
- Thiệt hã chú!!! vậy cháu lên xem sao nha , mấy bữa nay thấy papa ít gửi thư cho cháu quá , chú nhaaaaaaaa - GG nhìn Chun rồi làm mặt cún con
- Hiểu đc ngầm ý của GG , Chun àh ừ - Pik rồi con cứ lên xem sao , việc còn lại để cho chú
- Hihi vẫn là iu chú nhất nhất , chỉ thua papa thou - GG ôm chằm lấy Chun
- Nịnh quá cô ơi , bêy h thì nói thương tui nhất sau này có bạn trai thì lại quên tui - Chun như đag ám chỉ ai đó (mặt gian thấy sợ)
- Bạn trai , ai có phước lọt vào mắt xanh của GG này chứ - GG ngước mặt lên trời tự hào
- Vậy sao!!! chú thấy cháu với cậu nhox nhà bên cũng thân lắm mà - Chun cười 1 cách gian xảo
- Tên trời đánh đó sao!!! thou đi ai vô phúc với dính liếu đến hắn , ng như hắn còn lâu cháu mới để tâm dù chỉ nhỏ như 1 đầu kim - GG chỉ tay sang nhà bên ám chỉ ai đó rồi chề môi chỉ trích ko ngớt lời
Cùng lúc đó... - Hơr hơr HẮT XÌ - xoa xoa chiếc mũi đỏ ửng vì hắt hơi , lòng cậu thầm nhủ - Ai chữi mình thế nhỉ
- Quay trờ lại với GG - Thou ko nói nữa nếu cứ nhắc đến tên trời đánh đó nữa thì tối nay thế nào cháu cũng gặp ác mộng , cháu lên phòng đêy - nói rồi GG phóng thẳng lên phòng
- Kéo vội chiếc ngăn kéo bàn học , GG cầm ngay bức thư mới toanh , xé ngay bì thư lấy vội bức thư bên trong
=============
- Gửi đến cô nhox của papa (teen phết)
Ở đây papa khỏe lắm , Dạo này con thế nào rồi khỏe ko??? con ở đó học hành ra sao??? Cuộc thi diễn ra tốt chứ papa mong con sẽ thành công... Con có thể hưa với papa 1 chuyện đc ko??? đó là khi cuộc thi chưa kết thúc , thì dù có chuyện gì sảy ra cũng đừng bị sao lãng mà hãy cố hoàn thành tốt cuộc thi của con , mọi ng và papa rất trong chờ ở con , con yêu...
=============
- 1 lúc sau GG bước xuống , nét mặt đâm chiêu suy nghỉ , thấy vậy Chun hỏi - Có chuyện gì vậy???
- Dạ ko có gì!!! nhưng trong thư cách papa nói chuyện hơi lạ thì phải , giống như sắp có chuyện gì sảy ra , chú pik gì ko??? - đag suy nghỉ chợt GG quay sang Chun làm Chun giật mình
- Hã!!! chú ko pik , mà chắc ko có gì đâu , đừng suy nghỉ nhiều lại ăn trái cây đi - Chun cầm đĩa trái cây bỏ đi như mún tránh né ánh mắt của GG , và hình như GG cũng nhận thây điều gì đó
=============
Sáng hum sau...
- GG vừa bước vào trường thì mọi ánh mắt đổ dòn vào GG... ghen tỵ , ngưỡng mộ , khinh ghét...
- Lẳng lặng bước đi xem như ko có gì , vừa bướ vào lớp tưởng đâu đã đc yên thân ài ngờ...
- CHÚC MỪNG GG - đám bạn nhảy bổ ra
- Chúc...chúc mừng gì??? - GG ngây ngô nhìn cả đám hỏi
- Lại đêy thì pik - nói rồi MM kéo tay GG vào bàn ngồi xong cả đám xúm quanh
- Đây mới là mục đích chính , tén tèn - ĐĐ đưa đem quyển báo mới ra sáng nay , trên trang bìa là hính GG và WZ trong lần chụp hình trước Giống lắm đúng không –Hebe cuối người khoanh tay lên lang can nhìn ra phía nó
- Ý cô là gì –TH quay qua nói như muốn hét lên
- Cô cũng thấy vậy mà –Hebe quay sang nhìn TH cười gian xảo
- Tôi mãi mãi không quên chuyện đó đâu –TH tức giận nói rồi bỏ đi
- Hebe –Ella, Sel quay sang nhìn Hebe ngạc nhiên
- Cuộc chơi bắt đầu rồi, chúng ta không được lơ là cô ta đâu đấy, tớ không muốn nhìn thấy bất kì chuyện gì xảy ra nữa, tất cả vì GG –Hebe bổng nhiên trở nên lạnh lùng kì lạ
- Ừhm!!!
Thời gian cứ trôi qua, những ánh mắt cái nhìn .. mọi sự quan sát đều đổ dồn vào Tiểu Huân. Hầu hết thời gian Ella, Hebe, Sel đều tập trung quan sát theo giõi mọi nhất cử nhất động của cô mà tất nhiên cũng không thể bỏ lơi nó - GG .. Những khoảnh khắc cuối cùng về lại quê hương của cả 3 trước khi trở về Mĩ và sẽ không bao giờ trở lại .. dường như đều bị thay thế bởi 1 cuộc điều tra mệt mỏi nhưng kết quả lại là con số 0 .. Tất cả những gì 3 người làm cũng đều muốn bảo vệ nó, 1 con bạn mạnh mẽ với trái tim yếu đuối, nhưng .. thời gian không còn nhiều nữa khi hợp đồng du học trao đổi của họ đã hết hạn.
- Oaaaaa! không chịu đâu - nó ôm chằm lấy cả 3 khóc toáng lên
- Thôi nín nào, biết sao được 3 ngày nữa bọn tớ phải về theo lệnh thông báo của trường bên đó rồi - Hebe ôm lấy nó xoa xoa an ủi
- Gia hạn thêm một vài ngày nữa đi - nó mếu máo
- Không được! hành lí đã dọn rồi, vé máy bay cũng đặt luôn .. thôi mà đừng buồn, bọn tớ sẽ liên lạc đều đều cho cậu - Ella, Sel cũng ôm chằm lấy nó buồn bả
- Tớ sẽ nhớ các cậu lắm
- "Tớ cũng vậy! TH cô đang chơi trò gì vậy?"
- Hebe .. hebe cậu đang nghĩ gì vậy - nó lắc mạnh 2 vai Hebe khi thấy cô đứng thừ người ra
- Hả?! ờ không có gì - Hebe cười ngượng biện minh
- Tớ nhớ các cậu lắm lắm lắm –nó lại ôm chằm 3 đứa mà mếu máo
- Ừhm bọn này cũng nhớ cậu
Nó buông 3 đứa ra - Tớ có lịch ở cty rồi, các cậu ở nhà hay đi đâu đó cho khuây khỏa nhé .. tớ sẽ về sớm
- Để bọn tớ đi .. cù..ng
Ella vừa nhanh nhẩu ngỏ lời thì đã bị nó chặn lại
- Được rồi, các cậu đã theo tớ sốt gần cả tháng nay rồi, tớ ổn mà .. các cậu cứ đi chơi đi vì đây là lần cuối các cậu về Đài Loan –nó nói trong sự buồn bả
- Nhưng mà .. –Ella vẫn chưa từ bỏ ý định
- Được rồi, không bàn cải nữa .. quyết định vậy đi, tớ đến cty đây
- Nhưng ..
Sel định lên tiếng phản đối thì đã bị Hebe ngăn lại. Sel vẫn còn ngơ ngác nhìn thì Hebe đã lắc đầu như ý “bỏ qua đi, cứ làm như GG nói”
Tại cty, hôm nay nó đã có 1 ngày làm việc quần quật nhưng đổi lại nó rất chăm chỉ và tích cực
- Mọi người vất vả rồi
Câu nói quen thuộc nó vẫn nói khi kết thúc 1 ngày làm việc vất vả, nó lễ phép cuối chào từng người mà nó gặp
- Em chưa về sao??? –quản lí nhìn nó hỏi
- Còn chút việc .. em sẽ về ngay thôi
- Ừh vậy anh về nhá, xong thì tắt điện đóng cửa cẩn thận nha, thiệt cho em quá vì hôm nay bảo vệ xin nghĩ cả rồi
- Dạ không sao mà
Người cuối cùng ngoài nó bước ra khỏi cánh cửa .. nó thở phào 1 cái nhẹ nhõm, nó tung tăng lên phòng phục trang và makeup .. hồn nhiên lục hết thứ này đến thứ kia trong bộ sưu tập phấn son quý báu của chị thợ makeup .. nhưng tất nhiên nó đã năn nỉ hết lời để được sự đồng ý của chị .. nó săm soi từng món .. từng chút một để tìm ra loại thích hợp nhất .. nó muốn dành tặng 1 mòn quà gì đó cho Ella, Hebe và Sel.
Nó lục hết bộ này đến bộ khác .. hết lục rồi xếp lại .. tích tắt 2 tiếng trôi qua .. ngoài trời đã tối đen
- Đủ rồi!!! mượn tạm vài mẫu rồi trả lại sau –nó cười hí hửng khi ôm trong mình 1 đóng mĩ phẩm đủ các loại
ẦM .. ẦM .. ngoài trời những tia sét lóe lên như sé toang bầu trời .. nổ lên làm ai náy đều phải giật mình .. ÀO .. ÀO .. những hạt mưa bắt đầu rơi xuống mỗi lúc 1 nhiều
- Oái!!! Mưa rồi sao –nó nhìn ra ngoài trời chán nãn - Lại phải đội mưa trở về
Dưới bầu trời mưa, 1 người bí ẩn đang đứng trước cty nó .. thầm cười
- ”Haha hay lắm!!! trời giúp mình rồi đây”
Có ai ở đây không? - 1 người con gái lạ mặt với chiếc áo khoát đen trơn đội mũ trùm đầu đẩy cửa bước vào cty
- Ai đó??! –nó lớn tiếng
- Chị à!!! Giúp em với –vừa thấy nó con bé đã bổ nhào đến ôm lấy nó khóc nức nở
- Chuyện gì thế - nó đỡ lấy con bé lo lắng hỏi
Giọng con bé hoảng loạn - Em .. em đang đi trên đường .. thì 1 bọn lạ mặt tiến tới .. bọn chúng bao vây em rồi .. rồi bọn chúng giở trò với em, em sợ quá .. em vùng vẩy bỏ chạy .. giữa trời mưa thế này, em chẳng biết phải trốn đâu, xin chị giúp em .. bọn chúng đang tìm em .. em sợ lắm
Nước mắt con bé giàn giụa, với kinh nghiệm chiến trường bao năm nó liếc sơ qua con bé, bộ đồ nhăn nhúm đúng như vừa có 1 cuộc giằng có .. trên vai vẫn còn vết rách mới bị xé, đầu gối bị trầy xướt nhiều .. người thì ướt đẫm vì mưa .. cả người run lên bần bật
Nghĩ đến đây người nó nóng bừng lên - Bọn chúng là ai, chị sẽ không tha cho bọn chúng đâu
Con bé vội níu chặt lấy áo nó khóc lên - Đừng mà chị
- KHÔNG TRỪNG TRỊ BON CHÚNG THÌ ĐỂ BỌN CHÚNG CỨ TIẾP TỤC LỘNG HÀNH VẬY SAO –nó hét lên trong sự tức giận tuột độ
- Bỏ đi chi àh .. huhu .. đừng gây với bọn chúng .. em sợ lắm –con bé ôm chặt lấy nó cả người run lên
Nó nắm chặt tay, 2 hàm răng nó nghiến chặt đến nổi muốn rớm máu - Chị biết rồi, vậy em ngồi tạm ở ghế đi .. chị đi pha cho em 1 ly cà phê nóng
- Hức hức .. Chị! Em xin lỗi –nó lấy ra trong túi 1 sấp gì đó bược bọc lại bằng giấy bạc kẹp vào túi hồ sơ của nó rồi nhanh chân bỏ đi
Nó hít 1 hơi thật sâu trút hết những sầu não rồi bước ra với gương mặt vui cười - Cà phê nóng đây …??? Con bé đâu rồi???
Cùng lúc đó .. Dưới màn mưa có 3 cây dù đang phát ra tiếng nói nghe như đang cằn nhăn than vãn ai đó
- Con nhỏ GG này đúng là chuyên gia quên mang dù mà, thiệt tình .. làm tụi mình phải đội mưa đến đón nó
- Thôi ráng đi, cty của GG trước mặt kìa
Cánh cửa cty mở bật ra, 1 cô gái chạy nhanh ra từ đó và rồi
RẦM .. UI DA
- Đi đứng phải biết nhìn đường chứ - Sel đứng lên xoa xoa cánh tay giọng quát tháo
- Thôi đi Sel, cô bé cũng đâu cố ý –Hebe ngăn Sel lại rồi quay sang con bé đưa tay ra - Em không sao chứ??!
Dưới màn mưa lất phất cộng thêm ánh đèn đêm nhòe nhoẹt làm cả 3 chẳng thể nhìn rõ mặt con bé vì nó đã kịp khoát cái mũ trùm đầu lại khi vừa té xuống .. nhưng 3 người có thể nhìn thấy được sự bối rối từ nó. Nó lúng túng đứng dậy rồi bỏ chạy thật nhanh trước sự ngạc nhiên của cả 3
- NÀY CON BÉ KIA, ĐỤNG NGƯỜI TA MÀ KHÔNG BIẾT NÓI TIẾNG XIN LỖI HẢ??? –Sel la lớn vọng theo hướng chạy của nó - Tụi nhỏ bây giờ thật hỗn láo .. ôi quần áo của tớ dơ hết rồi –nổi bực dọc của Sel lập tức chuyền sang mếu máo khi thấy bộ đồ dính đầy nước mưa và đất cát - Cái con bé đó, chờ tớ bắt được nó thì nó ૮ɦếƭ chắc rồi
- Thôi được rồi bỏ đi, GG ra kia
- Ôi may quá các bạn iu của tớ đến đón tớ đấy àh –nó nhào tới ôm lấy cả 3
- Ôi trời gớm quá buôn ra cái đi
- Mà sao giờ này cậu mới ra, đã quá giờ làm lâu rồi mà???
- Àh thì tớ có chút chuyện riêng không thể nói cho các cậu biết đc, mà với lại vừa rồi tớ gặp 1 con bé kì lạ, nó bảo gặp bọn côn đồ nên tớ ở lại với nó 1 tí, vừa pha cho nó ly cà phê thì nó đã biến mất rồi
- Có phải con bé đội mũ trùm đầu không, nó vừa chạy hướng này này –Ella chỉ tay về hướng con bé vừa chạy
- Các cậu c4ung gặp nó sao???
- Cậu nhìn bộ đồ của tớ này, là tác phẩm của nó đấy –Sel lại trở nên tức tối khi chỉ vào bộ đồ hàng hiệu lắm lem của mình
- Nó làm gì mà phải chạy thục mạng thế???
- Tớ không biết!!!
- Kì lạ - Hebe khẽ thốt lên 2 câu nói, ánh mắt đâm chiu, nét mặt căng thẳng
- Cái gì kì lạ??? - nó quay sang hỏi
- Hả, àh không có gì .. mình về thôi
- Ừh về thôi tớ đói rồi
Đưa ánh mắt nghi ngờ về hướng con bé vừa chạy .. linh tính mach cho Hebe biết rằng .. người đó đã rat tay .. và 1 điều không hay sắp bắt đầu