Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ - Chương 26

Tác giả: Tiểu Kiều Thê Bá Đạo

Quả nhiên là ướt, mềm và ấm giống trong trí nhớ của anh.
côn th*t đâm thật sâu vào trong tầng tầng lớp lớp thịt mềm, nó giống như bị vô số cái miệng nhỏ hút, tiểu huyệt gắt gao bao bọc lấy thân gậy, sướng đến mức sống lưng anh có loại cảm giác tê dại rùng mình.
Cảm giác mất hồn đã lâu mới được hưởng lại.
Đã cắm qua nhiều tiểu huyệt, sao cái trước mắt này lại không giống với những người khác?
Rõ ràng là chỉ mới cắm vào mà cũng đã làm anh sướng đến suýt chút nữa вắи тιин.
Thân thể của Lục Trạch ¢ươиg ¢ứиg, hai bên thái dương đã thấm ra một chút mồ hôi, anh không thể không hít sâu một hơi, muốn trì hoãn côn th*t trong chốc lát rồi động để tránh bị tiểu dâm oa dưới thân chê cười.
Lâm Nhuỵ lại không hài lòng.
Trống trải đã lâu, thế mà cây gậy của người đàn ông mới vào trong liền bất động, tiểu huyệt bị côn th*t căng đến tràn đầy. Cô tạm thỏa mãn. Cùng lúc đó lại vừa nhột vừa ngứa giống như có một vạn con kiến đang bò ở mặt trên, tiểu huyệt xuất hiện cảm giác hư không khó nhịn. Loại cảm giác này chỉ khi người đàn ông dùng sức làm cô thì cô mới có thể được đến giải khát.
Lâm Nhụy vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh rồi mở to con ngươi ngập nước dục cầu bất mãn nhìn người đàn ông.
Là ánh mắt cầu anh làm mình.
Đôi mắt của Lục Trạch tối sầm. Anh vươn tay che đôi mắt cô lại.
“Đừng nhìn tôi như vậy!” Giọng điệu trầm thấp khàn khàn.
Thật vất vả mới kìm chế được, vậy mà vì một cái liếc mắt này của cô mà suýt chút nữa khiến nhiều nỗ lực của anh uổng phí.
Lâm Nhuỵ chỉ có thể ủy khuất để cho anh che mắt.
Cô có thể cảm nhận được, hình dạng của côn th*t lớn trong cơ thể đang phình lên, ngọ nguậy ngọ nguậy, tiên sống mà cực nóng.
Qua nửa phút, cô mới cảm giác được Lục Trạch chậm rãi động.
Một cái, hai cái, ba cái…
Nhẹ nhàng, đâm thọc nhợt nhạt.
Cảm giác tê tê dại dại nhỏ bé chậm rãi truyền ra toàn thân mang theo hơi thở sung sướng.
Nhưng vẫn còn chưa đủ a…
Động tác thọc vào rút ra không nhanh không chậm này không chỉ không thể ngăn ngứa ở phía trong tiểu huyệt mà ngược lại còn làm cô cảm thấy càng ngứa hơn.
Gương mặt của Lâm Nhuỵ phiếm màu đỏ. Cô nhỏ vụn ՐêՈ Րỉ: “Nhanh lên, nhanh nữa lên…”
Lục Trạch lúc này cũng đang rơi vào cảnh đẹp. Anh từ từ tìm về cảm giác bản thân tự mình khống chế.
Anh không nhanh không chậm dùng lực độ làm côn th*t thọc vào rút ra nhanh hơn một chút, bắt đầu chín cạn một sâu. Mỗi khi nhợt nhạt cắm vào trong thì quả thực như đang tra tấn ૮ɦếƭ người. Đột nhiên, nhân lúc tiểu huyệt không kịp dự phòng, anh gắt gao đâm côn th*t vào trong, để thẳng tới miệng țử çɥñğ của Lâm Nhuỵ, thiếu chút nữa đã xông phá țử çɥñğ.
Đổi lấy là tiếng hét thảm của Lâm Nhuỵ, vừa đau vừa khó chịu. Hiện tại, cô chỉ cảm thấy cả linh hồn đều sắp bị cây côn th*t lớn kia xuyên phá.
“Quá sâu…” Cô ai thán, khóe mắt chảy ra nước mắt sinh lý.
Lục Trạch cúi đầu, đầu lưỡi triền miên liếm đi giọt lệ châu kia rồi cười khẽ.
“Tôi cho rằng cô thích sâu như vậy!”
Vừa nói, côm thịt dưới háng còn đang không ngừng kích thích va chạm nộm huyệt màu mỡ kia, đâm tiểu huyệt đến đỏ bừng.
Dưới thân anh, Lâm Nhuỵ một thân váy lụa màu đen kia đã bị Lục Trạch nhấc lên tới chỗ mắt rốn, phần đùi tuyết trắng mở rộng ra hai bên, tiểu huyệt gắt gao bị cắm bởi một cây côn th*t đen, côn th*t sông cuộn biển gầm ra ra vào vào ở bên trong, tình cảnh này thật sự là quá mức dâm mĩ.
Cái miệng nhỏ của Lâm Nhuỵ nuốt nước miệng. Cô nỗ lực tập trung tinh thần rồi yên lặng đếm số lần Lục Trạch thọc vào rút ra ở trong lòng.
Sắp đến lần thứ mười thì trái tim cô lại treo lên cao, rất sợ Lục Trạch lại tập kích lần nữa giống như vừa rồi. Mới vừa nãy, cô thật sự cảm thấy bản thân xém chút nữa đã bị đâm ૮ɦếƭ.
Nhìn khuôn mặt nhỏ của Lâm Nhuỵ xuất hiện biểu tình như vậy, khoé miệng Lục Trạch hơi hơi nhếch lên: “Sao hả, còn muốn sâu thêm một chút a?”
“Không được, không được… Như vậy đã khá tốt.”
Lâm Nhuỵ co rúm lại, rõ ràng là sợ.
Tươi cười nơi khoé miệng của Lục Trạch càng lớn hơn nữa, giọng nói trầm thấp dụ hoặc: “Nhưng tôi cảm thấy vẫn nên sâu thêm một chút mới tốt.”
Nhợt nhạt thọc vào rút ra đúng thật là không gãi đúng chỗ ngứa, côn th*t lớn còn ở bên ngoài một nửa, so với thế này, anh kỳ thật càng thích cảm giác chôn toàn bộ côn th*t vào bên trong tiểu huyệt hơn để được vách thịt non ấm áp bên trong bao vây lấy.
Không được, không được.
Lâm Nhuỵ mở to hai mắt nhìn. Cô rất sợ Lục Trạch lại đột nhiên làm cô không kịp đề phòng mà đâm sâu thêm một chút.
Cũng may là lần này Lục Trạch chú ý khống chế lực đạo, côn th*t tuy cũng tiến vào sâu nhưng cô lại không hề có cái loại cảm giác bị thọc hỏng như vừa nãy.
Tốc độ của Lục Trạch bắt đầu nhanh hơn, kiện eo đong đưa, tần suất thọc vào rút ra càng nhanh hơn. Mỗi một lần, nguyên cây đều hoàn toàn đâm vào bên trong và chỉ để lại hai túi trứng dái đen nhánh lạch cạch ở âm đế của Lâm Nhuỵ.
Thân thể của 2 người dính chặt tựa như là nhất thể.
“Òm ọp òm ọp.” Thanh âm va chạm vang lên rõ ràng ở bên tai hai người, d*m thủy tràn lan, rất nhanh liền thấm ướt cả cây gậy đang ra ra vào vào trong tiểu huyệt. Dâm dịch uốn lượn chảy ra bên ngoài, chất lỏng trong suốt sáng lấp lánh lây dính lông tóc đen nhánh dưới hạ thể của Lục Trạch làm chúng dính lại vào nhau thành từng sợi.
“A, ách nga…”
Trong phòng, mặc cho người đàn ông đấu đá lung tung, Lâm Nhuỵ tận tình ՐêՈ Րỉ ở dưới háng Lục Trạch. Nhìn khuôn mặt tuấn tú kia đắm chìm ở trong tình dục giống cô, Lâm Nhụy không khỏi có chút mê say.
Soái như vậy, lại còn biết nhiều cách ℓàм тìин, cô thật hận không thể dùng cây gậy lớn kia của Lục Trạch làm ૮ɦếƭ chính mình.
Tinh lực của Lục Trạch thật vô hạn, cả người anh giống như là môtơ chạy bằng điện. Anh điên cuồng rong đuổi ở trên người Lâm Nhuỵ, Lâm Nhuỵ sướng đến mất luôn linh hồn nhỏ bé.
Hai người đang ℓàм тìин hăng hái.
Nhưng vào đúng lúc này, trong túi tiền ở một bên quần tây của Lục Trạch, tiếng chuông di động lại bỗng nhiên vang lên.
Tiếng chuông du dương vang lên trong căn phòng kiều diễm.
Lục Trạch vừa hồng mắt tiếp tục đâm thọc vừa chậm rì rì duỗi tay móc điện thoại di động từ trong túi quần ra.
Hơi nhìn thoáng qua màn hình, anh nhíu mày.
Chỉ thấy cái tên trên màn hình ghi chính là: “Vợ.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc