"A ha... Cắm thật thoải mái... Đúng, là nơi đó....." Lâm Nhụy híp mắt.
Thời điểm côn th*t cắm vào, cảm giác toàn bộ thân thể đạt được một loại no căng, cảm giác phong phú, huyệt thịt mẫn cảm bị thân gậy cọ xát, đâm thọc, như là gãi ngứa, thoải mái tựa như ngâm mình ở suối nước nóng vậy.
Nhưng đối với Lục Trạch mà nói, một chút như vậy không đủ, phương thức cắm huyệt như vậy chẳng qua là gãi không đúng chỗ ngứa, hiển nhiên không đủ thỏa mãn Dụς ∀ọηg của anh.
Cảm giác được d*m thủy bên trong tiểu bức của Lâm Nhụy càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng nóng lên, anh đĩnh kính eo một cái, lần này chôn côn th*t sâu hơn một chút, thẳng đến khi nguyên cây côn th*t được cái miệng huyệt nhỏ gắt gao liếm ʍúŧ, rốt cuộc anh cũng thỏa mãn than một tiếng.
Dụς ∀ọηg thư thái hoãn lại, nhưng chuyện không thoải mái nào đó lại ùa vào trong đầu.
"Các người đã làm mấy lần?" Lục Trạch trầm giọng hỏi.
Hỏi vấn đề này là có ý tứ gì.
Lâm Nhụy hai mắt mê ly, thoải mái hừ hừ, không muốn trả lời vấn đề này lắm, ai ngờ Lục Trạch đột nhiên nảy sinh ác ý, gắt gao Ϧóþ eo cô, đại khai đại hợp động lên.
Lần này từ nhẹ nhàng vừa rồi biến thành bão táp mãnh liệt, côn th*t như môtơ, liên tiếp đâm vào ௱ôЛƓ cô, đỉnh vào bên trong, mỗi lần đâm còn sâu hơn lần trước, cũng càng lúc càng nhanh, có rất nhiều lần xuyên thấu miệng cổ țử çɥñğ cắm đến țử çɥñğ.
Lâm Nhụy bị làm cho thở hổn hển, "Tôi nói, tôi nói còn không được sao?"
Lục Trạch hoãn động tác chút, mắt đen nặng nề nhìn về phía cô, chờ đợi đáp án.
"Hai, hai lần." Cô thở hồng hộc trả lời.
Vốn tưởng rằng như vậy đã là kết thúc, tiếp theo Lục Trạch lại tiếp tục hỏi tiếp.
"Làm như thế nào?"
Cái này...
Nghĩ đến những tư thế cảm thấy thẹn đó, Lâm Nhụy nuốt nuốt nước miếng, có chút khẩn trương, ngay cả tiểu bức cũng không tự giác co rút lại, kẹp côn th*t càng chặt hơn.
Một cái siết này, Lục Trạch liền cảm giác được, eo tê dại, thiếu chút nữa nộp νũ кнí đầu hàng.
"Dâm đãng không thể chịu được, trả lời vấn đề cho tốt vào." Anh cố tình kéo ภú๓ שú cô, xem như trừng phạt.
Núm ✓ú vốn dĩ đã sưng đỏ, đau đớn lập tức truyền đến, kỳ quái chính là, đồng thời trong khi đau, cư nhiên còn có một loại ngứa ngáy hư không.
Lâm Nhụy thân mình run rẩy, lập tức ngoan ngoãn.
"Chính là anh ấy..." Một hơi kể ra từ đầu đến cuối.
Lục Trạch sau khi nghe xong, khóe miệng kéo kéo, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Rất đa dạng a."
Tiểu bức kẹp côn th*t Lục Trạch, lại phải bị buộc thảo luận chuyện tư thế ℓàм тìин của cô cùng Hàn Vũ, Lâm Nhụy xấu hổ, trên mặt trở nên thiêu hồng nóng bỏng. "Còn tốt, cũng tạm được..."
"Cô Lâm khiêm tốn quá." Lục Trạch cười.
Chỉ thấy Lục Trạch ôm chặt cô, đột nhiên đứng dậy, bước chân dài ra.
Hạ thể hai người còn gắt gao tương liên, theo động tác Lục Trạch đi lại, côn th*t lớn xanh tím trong chốc lát cắm vào, trong chốc lát lại rút ra, thân thể Lâm Nhụy nhỏ xinh giống với đang treo ở trên căn côn th*t lớn uy vũ, nhưng thật sự rất thoải mái cô cũng không muốn xuống dưới.
Vì thế cô chỉ có thể quấn chặt hai chân trên eo Lục Trạch, cánh tay ôm sát cổ Lục Trạch, cả người nằm bò như con lười.
Mị huyệt màu đỏ tham lam mà liếm ʍúŧ côn th*t, dâm thuỷ tràn lan, đã sớm giống như đê vỡ, dâm thuỷ bên trong cũng bị côn th*t thọc văng khắp nơi, ngay cả trên thảm cũng có dấu vết của hai người đi qua.
Nhưng mà lại sung sướng, cuối cùng cũng đã đến.
Lục Trạch ôm Lâm Nhụy ngừng ở trước quầy rượu.
Làm gì?
Trực giác nói cho cô, anh muốn uống rượu.
Quả nhiên.
Lục Trạch rũ mắt, ngữ khí nói chuyện ôn nhu như nước.
"Đêm nay, làm phiền cô Lâm vất vả một chút, chỉ dạy học sinh đây nhiều hơn."
Nhìn thấy Lục Trạch duỗi tay lấy rượu trong quầy rượu vang, Lâm Nhụy nháy mắt đã hiểu, xém chút nữa đã khóc.
Không cần a! Sẽ mệt ૮ɦếƭ người!!!