"Bảo bối, nhớ kỹ lời em nói."
Lục Trạch được đến câu trả lời mình muốn, tâm tình sung sướng.
Anh một tay Ϧóþ chặt eo nhỏ của Lâm Nhụy, hạ thân dùng lực đâm về phía trước, côn th*t lao vào trong huyệt thịt ướƭ áƭ lầy lội rồi bắt đầu mạnh mẽ va chạm.
"Thật sướng..." Lâm Nhụy kiều thanh ngâm nga.
Lực độ của cây côn th*t trong cơ thể này thực tinh chuẩn, mỗi một chút va chạm đều xâm nhập rất sâu, nhiều lần nguyên cây hoàn toàn tiến vào, quả thực là hưởng thụ thiên đường.
Mà Lục Trạch, côn th*t bị tầng tầng lớp lớp mị thịt trùng trùng điệp điệp gắt gao quấn quanh, sướng đến mức dây thần kinh trong óc kia tựa hồ cũng chặt đứt, chỉ nghĩ điên cuồng nhanh chóng đâm thọc.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Nhụy đã bị đau đớn, d*m thủy bên trong bị côn th*t lớn lúc thọc vào rút ra kéo theo ra ngoài, dính ở khắp nơi, ngay cả từng sợi âm mao nơi hạ thể Lục Trạch cũng bị dính ướt. Âm mao thô cứng theo động tác va chạm của người đàn ông lại cọ qua trên môi âm hộ nhu nộn của cô, giống như đóa hoa nhỏ bị mưa to chà đạp, toàn bộ của huyệt của cô đều ửng đỏ một mảnh.
Theo thế công càng lúc càng mãnh liệt của Lục Trạch, cả người Lâm Nhụy cũng kề bên bờ vực cao trào.
Ngay cả cửa țử çɥñğ của cô cũng bị kia cự long kia thọc xuyên qua, côn th*t lớn đột nhiên đẩy mạnh hai mảnh cánh hoa nhỏ hẹp ra, ngay sau đó lại nguyên cây lui ra ngoài xong lại hung mãnh toàn lực cắm vào cung khẩu sớm đã bị làm mềm.
Bị đâm thọc liên tục vài cái như vậy, Lâm Nhụy thật sự không chịu nổi.
"Sắp hư rồi a... Không được... Thật sự không được..."
"A ——" Toàn thân cô phiếm ửng hồng, sống lưng tuyết trắng không tự giác gập về phía trước rồi hét lên, huyệt thịt co rút lại kịch liệt, tiểu huyệt giống như mất khống chế, trào ra bên ngoài một lượng lớn d*m thủy, thế nhưng bị làm đến triều xuy.
Lục Trạch bị lượng lớn d*m thủy mãnh liệt ập lên quy đầu, xối làm kiện eo tê dại, cảm giác bản thân cũng đã đến lúc nộp νũ кнí đầu hàng, anh ôm chặt Lâm Nhụy, kề sát nhũ thịt của cô rồi cuối cùng động thân, chôn sâu côn th*t ở bên trong tiểu huyệt.
"Bảo bối, anh muốn bắn vào bên trong."
Thanh âm trầm thấp mới vừa nói xong, một lượng lớn тιин ∂ị¢н đặc sệt liền trực tiếp bắn vào vách tường țử çɥñğ của Lâm Nhụy, nóng đến mức Lâm Nhụy theo bản năng co rụt lại nhưng lại bị Lục Trạch gắt gao cố định eo thon, tránh cũng không thể tránh, cô chỉ có thể mở rộng ra tiểu huyệt, bị động thừa nhận từng đợt тιин ∂ị¢н nóng bỏng.
Khoái cảm quá mức mãnh liệt làm trong đầu Lâm Nhụy chỉ cảm thấy có một cột sáng hiện lên, cô thất thần nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lục Trạch, nếu không phải được Lục Trạch ôm thì chỉ sợ thân thể cô đã vô lực ngồi đến mức không ngồi được.
"Sướng không?" Lục Trạch cẩn thận đặt Lâm Nhụy nằm xuống rồi rút côn th*t đã nửa mềm ra ngoài.
côn th*t ướt dầm dề giống như mới được ngâm ở trong nước xong, chỗ mã mắt còn có vài giọt тιин ∂ị¢н màu trắng. Bởi vì mới vừa bắn xong, kích cỡ của nó cũng đủ để so được với trình độ ¢ươиg ¢ứиg hoàn toàn của một người đàn ông bình thường, chỉ có thể nói, côn th*t của Lục Trạch đúng là thiên phú dị bẩm.
"... Hỏi thừa!"
Lâm Nhụy giờ phút này đã mệt đến mức ngay cả sức lực để nói chuyện cũng không có.
Tiểu huyệt mới vừa bị làm xong sưng đỏ không còn hình dạng như cũ, cửa động không có côn th*t tắc nghẽn nên lượng lớn тιин ∂ị¢н cùng d*m thủy hỗn hợp với nhau cũng róc rách chảy ra bên ngoài.
Lục Trạch lấy khăn giấy lau chùi hạ thể của cả 2 rồi cầm di động lên nhìn.
Hiện tại đã là 2 giờ sáng, hai người ước chừng đã ℓàм тìин có hơn 2 tiếng đồng hồ.
Lục Trạch cũng có chút mỏi mệt.
Anh vươn cánh tay dài ra rồi cảm thấy mỹ mãn mà ôm Lâm Nhụy vào trong lòng иgự¢.
"Ngủ đi, bảo bối."
Hơi thở nam tính cường tráng vây quanh cô, mạc danh làm người cảm thấy có cảm giác an toàn.
Trong lòng Lâm Nhụy ấm áp.
Cô vùi khuôn mặt nhỏ nằm ở trên bờ иgự¢ của Lục Trạch, thực mau cũng ngủ thi*p đi.
Một đêm ngon giấc.
Ngày hôm sau tỉnh lại đã không còn thấy bóng dáng Lục Trạch.
Ánh mặt trời sáng trong ở bên ngoài chiếu rọi vào trong căn phòng khách sạn.
Trên bàn có một tờ ghi chú.
"Bảo bối, thức dậy nhớ rõ đi ăn bữa sáng. Anh tới công ty, tùy thời liên hệ."
Một màn ℓàм тìин lửa nóng đêm qua với Lục Trạch vẫn còn chút tồn tại trong đầu.
Lâm Nhụy sau khi hoàn toàn thanh tỉnh lại hối hận.
Cô dùng sức vỗ vỗ đầu.
Bản thân đang làm chuyện gì vậy a!
Thật vất vả mới phủi sạch quan hệ, giờ thì tốt rồi, lại dây dưa nữa a.