"Mới không có!"
Lâm Nhụy vội vàng phủ nhận.
Phản ứng của Lục Trạch là trực tiếp liếc nhìn Lâm Nhụy một cái, tỏ vẻ anh còn hiểu biết bộ dáng dâm đãng của cô hơn cả chính bản thân cô.
Được rồi, Lâm Nhụy hiểu bản thân cô đã hoàn toàn không có bất luận hình tượng tốt đẹp đáng nói nào ở trước mặt người đàn ông này.
Tất chân bị người đàn ông dùng bàn tay to cởi từng chút một ra để lộ da thịt trắng tinh như ngọc ở bên trong.
Hai đùi đẹp lỏa lồ vừa thon lại vừa thẳng.
Lục Trạch híp híp đôi mắt, nhớ tới khoảnh khắc 2 đùi đẹp kia quấn lấy eo anh mặc anh đâm thọc bên trong, tư vị đó thật sự là nhớ mãi không quên.
Anh duỗi tay túm lấy một bên gót chân nhỏ mượt mà của cô rồi tinh tế thưởng thức. Bàn chân Lâm Nhụy thon gọn nhỏ xinh, xương cốt cân xứng, vừa non mịn lại vừa trắng nõn, ngón chân giống như vỏ sò, lộ ra màu hồng phấn nhàn nhạt.
Lục Trạch càng xem càng thích, anh cúi đầu xong nhẹ hôn lên mỗi một bộ phận trên chân cô, hơi thở nóng bỏng phả vào gan bàn chân mẫn cảm gây ngứa, chọc Lâm Nhụy nhịn không được mà cuộn ngón chân lại.
"Thật ngứa..." Lâm Nhụy không khống chế được cười ra tiếng.
Cô muốn lùi chân về nhưng lại bị Lục Trạch dùng bàn tay to chặt chẽ bắt được rồi đặt ở trong lòng иgự¢.
Lòng bàn tay thô ráp không ngừng vuốt ve ở trên da thịt kiều nộn, mang đến cảm giác ngứa ngứa nhột nhột, mà Lục Trạch còn đang gặm hôn liên tục.
Môi mỏng lưu luyến nhẹ hôn một đường thẳng lên trên, ôn nhu như lông chim lướt qua mỗi một tấc da thịt trên chân cô, cuối cùng, rốt cuộc cũng đã tới được địa điểm muốn đến.
Đó là chốn đào nguyên khiến đàn ông sung sướng mất hồn.
Tiểu huyệt mới trải qua ngón tay đùa bỡn nên đã có vẻ yếu ớt bất kham. Toàn bộ tiểu huyệt nộn nộn trình thành hình bánh bao, hai mảnh môi âm hộ đầy đặn phình to, ướt lộc cộc gục xuống ở hai bên, ở giữa là viên âm hạch nho nhỏ sung huyết thành màu đỏ mị hoặc mê người. Nhìn xuống dưới nữa là cửa động dư thừa nước sốt, d*m thủy trong suốt còn đang cuồn cuộn không ngừng chảy ra bên ngoài.
Ngay cả trong không khí, phảng phất cũng có thể ngửi được mùi hương d*m thủy của cô.
Anh rất ít khi liếm huyệt của phụ nữ bởi vì cứ luôn cảm thấy hơi mất vệ sinh.
Có lẽ là do tiểu huyệt ở trước mắt quá đẹp, cũng hoặc là bởi vì không biết từ khi nào mà trong lòng anh đã sản sinh ra một loại tình cảm vi diệu đối với cô gái dưới thân này, noi tóm lại, Lục Trạch hiện tại chỉ nghĩ có thể nhanh chóng được nhìn thấy bộ dáng động tình của Lâm Nhụy khi bị anh đùa bỡn quá trớn.
"Thật đúng lúc, anh khát nước." Lục Trạch tươi cười tà khí.
Vừa dứt lời, anh liền banh rộng hai đùi của Lâm Nhụy ra rồi trực tiếp tạo thành hình chữ M để dễ dàng hơn cho việc liếm huyệt mình sắp làm.
Tuy rằng Lục Trạch ít khi liếm huyệt nhưng không có nghĩa rằng là anh không biết làm như thế nào mà ngược lại, kỹ thuật của anh còn rất cao siêu.
Môi mỏng để sát vào cửa động ngập nước xong bắt đầu liếm ʍúŧ tiểu huyệt đã sớm ướƭ áƭ của cô.
Chỉ mới hơi hơi há mồm mà đã liền có thể bao hết toàn bộ tiểu huyệt nhỏ xinh ở trong khoang miệng ướƭ áƭ ấm áp, sau đó cơ khát điên cuồng ʍúŧ hết mật dịch tràn ra.
d*m thủy ngọt tanh như mật của cô càng chảy càng nhiều, thực nhanh liền rót hết vào trong cổ họng Lục Trạch.
"Aaaaaaa... Anh nuốt quá nhanh." Lâm Nhụy run rẩy một tiếng, luôn có loại ảo giác Lục Trạch muốn nuốt hết tất cả mật dịch của cô.
"d*m thủy của bảo bối ngon thật." Lục Trạch vừa nuốt vừa nói lời cợt nhả làm người đỏ mặt.
Nuốt ừng ực trong chốc lát, tựa hồ đã giải được cơn khát. Động tác của anh rốt cuộc cũng chậm lại, thay vào đó là bắt đầu chậm rì rì đùa bỡn tiểu huyệt.
Bàn tay to của người đàn ông nhẹ nhàng vuốt ve hai mảnh môi âm hộ, đầu lưỡi mềm mại liếm ʍúŧ một trận với thịt non nơi cửa huyệt xong đột nhiên đổi sang bắt đầu phát động tập kích với viên âm hạch nhỏ xinh.
Viên âm hạch kia vốn dĩ chính là bộ vị mẫn cảm nhất thì nó sao có thể chịu được đầu lưỡi người đàn ông liên tục đùa bỡn như vậy, mỗi một lần bị anh ᴆụng vào, Lâm Nhụy đều cảm thấy linh hồn của cô đang run bần bật, trong lòng vừa khát vọng rồi lại kháng cự nên trong miệng chỉ có thể phát ra tiếng kiều suyễn không dứt.
Lâm Nhụy có cảm giác, cô sắp ૮ɦếƭ...
Sướng đến ૮ɦếƭ...
Dưới thân, Lục Trạch vẫn còn đang tiếp tục động tác đó.
Đầu lưỡi thô dày kia rốt cuộc cũng chịu buông tha cho viên âm hạch nho nhỏ, nó linh hoạt giống như rắn, đẩy môi âm hộ ra rồi xâm nhập vào bên trong tiểu huyệt ướt dầm dề, sau đó mô phỏng động tác ɠเασ ɦợρ lúc trước của cô và anh xong mãnh liệt thọc vào rút ra.
"Quá sướng..."
Thân thể đã phiếm hồng của Lâm Nhụy bắt đầu vặn vẹo, mãnh liệt kích thích không ngừng đánh úp lại từ dưới hạ thể.
Cô cầm lòng không được mà khép hai chân lại, cố định đầu của người đàn ông, ௱ôЛƓ nhỏ tuyết trắng lắc lư đón ý nói hùa, khát vọng anh âu yếm nhiều thêm.
"Mau một chút... Lại nhanh thêm một chút..... A nga, anh thật biết liếm..."
Mà Lục Trạch cũng không phụ sự hi vọng của mọi người, anh bất chợt công kích mãnh liệt, thực mau liền làm cho hai mắt Lâm Nhụy thất thần, chỉ biết hé cái miệng nhỏ để thở dốc hồng hộc.
Đột nhiên, cô cảm giác được țử çɥñğ mãnh liệt co rút lại, sau đó phun ra bên ngoài một lượng lớn d*m thủy trong suốt, cả người đạt tới cao trào xưa nay chưa từng có.
Những giọt d*m thủy mãnh liệt trào ra bên ngoài kia tất nhiên là đã bị Lục Trạch nuốt hết tất cả vào trong miệng.
Lâm Nhụy chỉ cảm thấy đầu óc hỗn hỗn, hai chân xụi lơ, còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại từ đợt triều xuy mới vừa rồi.
Còn Lục Trạch, sau khi nuốt hết một ngụm d*m thủy còn lại vào bụng xong, anh liền ngẩng đầu lên từ giữa hai chân Lâm Nhụy.
Trên gương mặt anh tuấn cũng bị d*m thủy dính ướt, có vẻ dâm mĩ mà lại gợi cảm.
Anh không chút nào để ý giơ tay xoa xoa, mắt đen áp lực ngọn lửa tình dục đang thiêu đốt hừng hực.
"Bảo bối, em sướng xong rồi có phải nên đến phiên anh hay không?"
Theo động tác ngồi dậy của anh, cây côn th*t cực đại màu tím đen ở dưới hạ thể kia cũng nhảy vào trong tầm mắt Lâm Nhụy.
Nó thoạt nhìn hưng phấn tới cực điểm, tất cả gân xanh trên thân gậy đều bắt đầu nhảy nhót lên, giống như một con cự thứ dữ tợn đang há to miệng chờ con mồi.
Lâm Nhụy nuốt nuốt nước miếng.
Tiểu huyệt mới vừa trải qua cơn cao trào dường như lại bắt đầu có cảm giác hư không.