Hôm nay, ba người đàn ông tự dưng cùng nhau tề tụ ở trong phòng khách.
Là vì triển khai thảo luận về hành vi "Không thích hợp" gần đây của Lâm Nhụy.
Hàn Vũ nhướng mi, cà lơ phất phơ nói: "Còn có thể như thế nào, bảo bối nhỏ vốn dĩ đã dâm đãng, chúng ta lại để cô ấy tịch mịch lâu quá, thế cho nên khẳng định là cô ấy muốn."
Lời nói tuy thô nhưng lại rất có lý, còn Phó Duẫn Thừa và Lục Trạch thì chỉ biết im lặng.
Kỳ thật đâu phải chỉ riêng mình Lâm Nhụy muốn, nhịn nhẫn hơn nửa năm, bọn anh cũng muốn đến sắp nổi điên.
Lúc trước, kể từ sau khi xác định Lâm Nhụy đang mang tam bào thai ở trong bụng, xét thấy khả năng nguy hiểm quá lớn, thế cho nên ba người bọn anh mới cùng nhất trí với nhau là sẽ không động đến Lâm Nhụy. Nhưng vấn đề là, hiện tại bọn anh mới có thể miễn cưỡng tu thân dưỡng tính, Lâm Nhụy lại dùng nhiều hành vi trêu chọc bọn anh, ai có thể chịu được?
Thậm chí, bọn anh còn phải mua vài bao trà hạ hỏa mát lạnh cỡ lớn.
Lục Trạch trầm ngâm một lát rồi mới mở miệng nói: "Hai ngày trước, tôi đã từng hỏi qua bác sĩ, kỳ thật thai phụ sau ba tháng đầu là có thể ℓàм тìин, chỉ cần cẩn thận một chút là được..."
Nghe Lục Trạch nói xong, trong mắt Hàn Vũ ngay lập tức để lộ ra sự chờ mong, anh nhìn về phía Phó Duẫn Thừa, việc này chỉ có mỗi anh và Lục Trạch quyết định là không được, còn phải cần thêm Phó Duẫn Thừa đồng ý.
Phó Duẫn Thừa nhíu mày, có chút do dự: "Lỡ như làm Tiểu Nhụy bị thương thì phải làm sao bây giờ?"
Lâm Nhụy vốn dĩ có khung xương tinh tế, người lại gầy, mỗi ngày nhìn thân mình nho nhỏ của cô phải đĩnh thêm một cái bụng to như vậy cũng đã đủ làm lòng người run sợ, Phó Duẫn Thừa thật sự có chút lo lắng.
Hàn Vũ hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta nhịn cũng được, nhưng bảo bối nhỏ rõ ràng muốn, cũng không thể để cô ấy nhẫn nhịn giống chúng ta đi?"
Mắt thấy Phó Duẫn Thừa còn đang do dự, Lục Trạch nhỏ giọng khuyên nhủ: "Như vậy đi, khi làm thì cả 3 chúng ta đều ở đây, vừa có thể chăm sóc cho nhau, nếu như bảo bối nhỏ có một chút vấn đề gì thì liền ngay lập tức dừng lại, anh thấy thế nào?"
"...Ân, cũng được thôi."
Lời cũng đã nói như vậy rồi, dự tính còn một khoảng thời gian nữa mới đến ngày sinh, nếu lại tiếp tục nhẫn nhịn nữa thì chỉ sợ tất cả mọi người đều sẽ không dễ chịu.
Phó Duẫn Thừa cuối cùng cũng đồng ý.
......
Buổi tối, sau khi Phó Duẫn Thừa giúp Lâm Nhụy tắm rửa xong, anh nâng cô trở về phòng ngủ chính.
Lâm Nhụy đã làm tốt dự định chìm vào giấc ngủ, vừa thấy Lục Trạch cùng Hàn Vũ cư nhiên cũng ở trong phòng ngủ, cô không khỏi kinh ngạc.
Phó Duẫn Thừa giải thích nói: "Bà xã, những suy nghĩ gần đây của em bọn anh đều đã biết, trong chốc lát bọn anh sẽ làm nhẹ chút, em có cái gì không thoải mái thì nhớ rõ phải ngay lập tức nói cho bọn anh biết."
"Thật sự?" Lâm Nhụy kinh hỉ hỏi, mắt vẫn luôn thèm thịt rốt cuộc cũng có thể ăn được, nếu nói không hưng phấn là không có khả năng.
"Đương nhiên là thật sự." Hàn Vũ chớp chớp mắt đào hoa, ánh mắt rực rỡ lấp lánh.
Môi mỏng hơi hé, khẩu hình kia, rõ ràng là đang nói: Tiểu tao hóa, thèm hỏng rồi đi.
Lâm Nhụy mặt đỏ, trừng mắt nhìn Hàn Vũ một cái, thuận theo bị Phó Duẫn Thừa bế lên giường.
Cô nằm thẳng cả người, bụng nhỏ cao cao phồng lên, mắt ẩn chứa đầy sự chờ mong.
Sáu tháng không ăn thịt, cô hiện tại cũng đã sắp quên luôn cái cảm giác khi được ăn thịt!
Mà khoan đã ——
Cô đột nhiên nhớ tới một vấn đề.
"Vì sao cả ba người các anh đều ở đây?" Cô do dự nhỏ giọng hỏi.
Ngoại trừ lần trước khi mang thai là bởi vì uống say nên tất cả bọn họ làm một hồi 4p ra thì ngày thường khi ℓàм тìин, cả 3 người các anh đều phân chia công bằng, cứ tính một người một đêm, hai người còn lại sẽ tự động lảng tránh.
Vốn tưởng rằng lần này cũng sẽ như vậy, nhưng 3 người đàn ông trước mắt lại không một người nào có ý tứ muốn rời đi.
Lục Trạch ôn nhu trấn an cô: "Bảo bối, em cũng biết là bọn anh đã lâu chưa làm, bởi vì sợ mất khống chế, thế cho nên bên cạnh cần có người nhắc nhở một chút, tránh làm em bị thương."
Hóa ra là như thế này.
Lâm Nhụy đỏ mặt gật đầu, đúng là cô thực thích sự kích thích, chuyện này đối với cô mà nói cũng không quá khó tiếp thu.
Chỉ có điều là bởi vì chưa từng thử qua, tưởng tượng đến cảnh chờ lát nữa khi làm sẽ có hai người đàn ông ở bên cạnh nhìn, trong lòng cô lại ngay tức khắc có một cổ cảm giác kích thích khác thường tràn ra.
Cô nhịn không được mà thẹn thùng nhắm hai mắt lại, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ.
"Vậy được rồi."
Lâm Nhụy vừa mới nói xong thì cả 3 người đàn ông trao đổi ánh mắt với nhau rồi cùng nhau trèo lên giường.
Sói con Hàn Vũ hành động đầu tiên.
Anh vô cùng lo lắng vén váy ngủ trên người Lâm Nhụy lên đến chỗ xương quai xanh để lộ ra phong cảnh tuyệt đẹp.
Lọt vào trong tầm mắt là hai luồng thỏ ngọc mềm ấm trắng nõn, to lớn màu mỡ, ภú๓ שú anh đào nhỏ xinh run rẩy điểm xuyết ở trên quầng ✓ú màu hồng nhạt, giống như hai viên chu quả thành thục, làm người ta nhịn không được mà muốn cắn nuốt nó vào bụng.
Ánh mắt của người đàn ông nóng rực lên chỉ trong tích tắc.
"Bảo bối nhỏ, dâm ✓ú của em đúng là đã trưởng thành hơn nhiều." Hàn Vũ cảm thán.