Chương 1: giới thiệu tóm tắtHắn là người nàng yêu, nhưng lại tự tay đưa nàng cho một nam nhân khác.
"Linh Thứu, nàng yêu ta đúng không? Vậy thì giúp ta gả cho hắn. Giúp ta đoạt ngôi vị hoàng đế!"
Người kia yêu nàng như mạng, mắt thấy ngôi vị hoàng đế cũng muốn đưa cho nàng.
Người kia vì muốn thành toàn nàng, uống xong bát độc dược trong tay: "Cái kia, ta uống thuốc rồi, nàng có thể đợi ta ngủ rồi, mới đi được không?"
Nhưng là, tại sao hắn ૮ɦếƭ rồi, còn ૮ɦếƭ trong tay nàng. Khi mà nàng tâm được toại nguyện, tại sao nàng nửa điểm vui mừng hài lòng, cũng không cảm nhận được. Trái tim như bị hàng ngàn mảnh dao, cắt ra từng miếng.
"Linh Thứu, nàng yêu trẫm chứ? Nàng uống bát độc dược này, cái ૮ɦếƭ của hắn ta, trẫm nhất định phải cho các đại thận trong triều một câu trả lời thích đáng."
======
☀ Ba Gia Tộc lớn nhất:
Nam Cung - Mộ Dung - Bạch Khải - Thượng Quan - Hiên Viên - Gia Cát - Đông Phương - Bắc Ảnh (Gia Tộc lớn đều làm họ kép) ☀ Đại Lục Thần Lạc: | Dập Nham Quốc: Nam Cung - Thượng Quan, vị ☀ Càng Ổn Định Quốc: Đông Phương - Hiên Viên - Gia Cát vị ☀ Chỉnh Tề Dự Quốc: Bắc Ảnh - Bạch Khải - Mộ Dung vị ====== ☀ Võ sĩ thông thường: Cấp Thấp: Sơ đoạn - Trung đoạn - Cao đoạn - Bình cảnh Trung Cấp - Cao Cấp - Cấp Thánh - Cấp Thần ☀ Linh Thuật Sư Hi Hữu: Cấp Thấp: Sơ Đoạn - Trung Đoạn - Cao Đoạn - Bình Cảnh Trung Cấp - Cao Cấp - Cấp Thánh Cấp Thần: Kim - Mộc - Nước - Hỏa - Thổ - Quang - Ám - Bảy loại thuộc tính ☀ Đấu Khí Sĩ Gia Tộc Lớn: Cấp Thấp: Hồng - Chanh Trung Cấp: Hoàng Lục Cao Cấp: Thanh - Lam Đỉnh Cấp: Tử Thánh Đấu Sĩ - Thần Đấu Sĩ ☀ Luyện Khí Sư Hi Hữu Cấp Thấp - Trung Cấp - Cao Cấp - Cấp Thánh - Cấp Thần (Đan Dược cũng phân chia tương tự) ☀ Thầy Luyện Đan Hi Hữu Cấp Thấp - Trung Cấp - Cao Cấp - Cấp Thánh - Cấp Thần (Đan Dược cũng phân chia tương tự) ☀ Ma Thú Hi Hữu Cấp Thấp: 1-3 Trung Cấp: 4-6 Cao Cấp: 7-9 Thánh Thú - Thần Thú ====== ✩ Nhân Vật Giả Thiết: ❣ Nữ Chủ: Bắc Ảnh Linh Thứu. Con gái của một trong tám gia tộc lớn nhất Bắc Ảnh. Bởi vì khi sinh ra không thể tu luyện đấu khí, bị gia tộc coi rẻ. Đến cả mẫu thân cũng cảm thấy nàng là một sự sỉ nhục. Trong một lần ngẫu nhiên, nàng phát hiện mình có dị năng quỷ dị, lại sợ bị người khác lầm tưởng là yêu ma quỷ quái, nên chỉ có thể ẩn giấu tất cả dị năng này. Bình thường hai bị ức Hi*p, ấm no khó cầu. Trong khoảnh khắc gặp được một nam tử cho nàng ấm áp ngắn ngủi, bởi vì vậy mà hãm sâu vào đó. Vì yêu hắn, Gi*t luôn cả nam nhân mình yêu nhất. Có thể rất lâu sau này, nàng mới nhận ra, bản thân chỉ là một quân cờ trên bàn cờ của hắn. Sau khi sống lại, nàng thay đổi sự ngu muội lúc trước, thề phải phản bại thành thắng... ✓ Tính Tình: Kiếp trước mềm yếu tự ti, mong muốn có được ấm áp quá lớn. Gặp chuyện một mực trốn tránh nhường nhịn. ✓ Tính Tình: Sau khi sống lại đổi thành thanh nhã, nhìn thấu hồng trần, tâm tình cũng không giống như xưa chập chờn sợ hãi. Chỉ quyết tâm trở thành một người, ai đối với nam nhân của cô độc ác, cô mới lộ ra bộ mặt bùng nổ tàn nhẫn nhất. ❣ Nam Chủ: Lãnh Mộ Hàn. Thái Tử Chỉnh Tề Dự Quốc, do nữ nhân tôn quý nhất thiên triều sinh ra, Hoàng Hậu. Cháu ngoại đích tôn Khải Gia Tộc Trưởng. Khả năng đấu khí trời sinh rất tốt. Dị năng quang hệ. Thuở nhỏ đạt được kỳ vọng của tất cả mọi người nên hắn luôn ngụy trang bản thân thành một người thâm trầm lạnh lùng. Lại được Hoàng Đế yêu chuộng, khiến mọi phi tần trong cung biến hắn thành cái đinh trong mắt, không sớm thì muộn cũng phải nhổ bỏ. Vô số lần cố ám sát, hãm hại hắn. Từ đó mà hắn tôi luyện cho bản thân khả năng ứng phó thành thạo, điêu luyện. Cuối cùng, bởi vì một chữ yêu. Từ bỏ ngôi vị Hoàng Đế trong tay, thậm chí, vì nàng, bỏ cả sinh mệnh cũng chẳng màn.... ✓ Tính Tình: Trưởng thành sớm, bề ngoài lạnh lùng, kỳ thực rất trọng tình trọng nghĩa. Trong bụng tuy có xấu xa, nhưng làm người chính trực, xem thường thủ đoạn sai trái. Trong tình cảm lại ngu ngốc tột cùng. Đối mặt với nữ chủ biến thành một người ngốc manh. ❣ Cặn Bã Nam Xứng: Lãnh Trạch Phong: Nhị Hoàng Tử Chỉnh Tề Dự Quốc. Mẫu thân là Lệ Quý Phi. Bịa đỡ phía sau là Nam Cung Gia Tộc Chi Thứ. được mẫu thân hun đúc đối đãi, một lòng đặt trên người hắn. Hắn từ lúc sinh ra đã đặt hết tâm ý vào ngôi vị Hoàng Đế đó. Tâm cơ lại thâm trầm, vì đạt được mục đích quyết không từ một thủ đoạn nào. Cho dù lợi dụng nữ nhân yêu mình nhất, ngoại trừ bản thân, hắn không yêu bất kỳ người nào khác. ✓ Tính Tình: Tâm cơ thâm trầm. Vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào. Tự kiêu tự lợi. ✓ Phía dưới còn rất nhiều nam phối nữ phụ, minh họa đằng sau ====== → Nhạc Phụ: Bắc Ảnh Trì Hoàn → Mẫu: Viên Thị có hai nữ nhi. Nhị tiểu thư Bắc Ảnh Linh Thứu và Tứ tiểu thư Bắc Ảnh Tinh Nguyệt → Dì Hai Nương: Mai Thị có một nữ nhi. Đại tiểu thư Bắc Ảnh Mộng Như → Dì Ba Nương: Vân Thị có một nữ nhi và một nam nhi. Tam tiểu thư Bắc Ảnh Tĩnh Nhu và Lục công tử Bắc Ảnh Thiên Tứ → Dì Tư Nương: Lý Thị có có một nữ nhi. Ngũ tiểu thư Bắc Ảnh Ngàn Diêu | | Trong địa lao xung quanh tối tắm, lộ ra một mùi máu tanh nồng đượm. Một nữ tử quỳ gối ở góc tường, cả người thẫn thờ, ánh mắt ngây ngốc nhìn về phía xa xăm, không biết rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Mãi đến khi, trước mắt xuất hiện một đôi ủng vàng óng. Nữ tử mới chậm rãi ngẩng đầu lên, những sợi tóc rối ren trên đầu che kín dung mạo tuyệt mỹ của nàng, chỉ lộ ra một cặp mắt đen láy, đôi mắt linh động lòng người trước kia giờ đã mất hết ánh sáng lộng lẫy. "Linh Thứu, nàng yêu trẫm chứ. Nàng uống hết bát độc dược này. Cái ૮ɦếƭ của hắn ta, trẫm nhất định phải cho các vị đại thần trong triều một câu trả lời." Nam tử lãnh đạm nói, vẫy tay về phía sau, rất nhanh, cung nữ lập tức đem vào một cái bát. Sự vô tình này không hề làm cho ánh mắt nữ nhân kia ánh lên tia gợn sóng, nhưng khi nàng nhìn tới bát độc dược kia, nữ tử nhếch môi, dường như là tự giễu, cũng giống như là một sự giải thoát. Bát độc dược này, nàng và Mộ Hàng cùng nhau uống. Chắc chắn đây là cùng một loại độc đi. Là muốn chế ra cảnh tượng nàng sợ tội mà tự sát đi. Không chỉ đè ép được miệng lưỡi thế gian, còn bảo vệ ngôi vị hoàng đế của hắn, giúp hắn lên ngôi một cách danh chính ngôn thuận. Không hổ là Lãnh Trạch Phong. Mưu kế đúng là không tầm thường. Đây là nam nhân nàng đã từng yêu tha thiết, nàng đã từng cho rằng, hắn trong cuộc đời này, đối với nàng là một sự cứu rỗi, nàng đồng ý vì hắn trả giá, thậm chí còn giúp hắn đoạt được ngôi vị Hoàng Đế này. Giúp cho hắn, thậm chí gả cho một nam nhân khác, nàng cũng không màn. Nhưng mà điều buồn cười nhất, mãi đến tận bây giờ nàng mới hiểu được, nguyên lai, nàng chỉ là một quân cờ trong bàn cờ của hắn. Mà Mộ Hàn, nghĩ đến Mộ Hàn, nữ tử trong lòng đột nhiên đau xót, đó là người yêu nàng nhất trên cuộc đời này, nhưng cũng vì yêu, mà ૮ɦếƭ trong tay nàng. Nàng nhớ như in ngày hôm đó, nàng tự tay đem chén độc dược đưa tới trước mặt hắn... "Thái Tử, uống thuốc." "Nhất định phải uống sao?" "Uống mới khỏi bệnh." "Cái kia, ta uống thuốc rồi, nàng có thể đợi ta ngủ rồi, mới đi được không?" Trong nháy mắt, nàng thật sự muốn ngăn cản hắn, nhưng giống như hắn biết trước tất cả. Không cho nàng cơ hội được hối hận, đem cái bát độc dược kia uống một hơi cạn sạch. Mộ Hàn, chàng nhất định biết rõ thi*p sẽ hối hận. Cho nên mới lấy nó để trừng phạt thi*p đúng không? Nữ tử nhẹ nâng đầu, không cho nước mắt rơi xuống. Mạc Hàn, thi*p rất nhớ chàng..... Nữ tử giờ khắc này đều mang theo tuyệt vọng, lại bị Lãnh Trạch Phong lầm tưởng nàng là vì thương tâm hắn nên đau lòng. Làm cho nam nhân kia lòng hư vinh ngày một lớn, thỏa mãn cười thầm. Xem đi, ngay cả Lãnh Mạc Hàn vì nữ nhân này mà mất tất cả. Nàng ta bây giờ lại vì hắn mà một mực thương tâm. Bất quá, nếu là trước đây, hắn nhất định sẽ cho nàng ở bên cạnh, một mực cam tâm tình nguyện giúp hắn làm việc. Chỉ cần tốn vài lời ngon ngọt dụ dỗ. Nhưng hiện tại, nàng ta thức thời mà uống hết bát độc dược kia, nếu không biết thức thời, hắn cũng không ngại dùng những thủ đoạn khác. Chỉ thấy những nữ tử kia, lần thứ hai nhìn về phía bát độc dược đó, không hề nói lời nào, cũng không nhìn hắn, tiếp nhận bát độc dược uống một hơi cạn sạch. Nếu như có người hỏi, nàng có hối hận hay không. Có thể chỉ một mình nàng biết. Bởi vì yêu, câu trả lời sẽ là có. Nhưng còn hiện tại, nàng không trách bất luận một người nào, tất chỉ chỉ vì nàng, đã quá ngu muội. Không biết thật biết giả, không phân biệt chân tình. Cũng không hiểu được, trái tim mình. So với trách người khác, chi bằng tự trách bản thân mình. Dù sao người chân chính hại ૮ɦếƭ Mộ Hàn, là bản thân nàng. Bất quá, như vậy cũng được, có thể cùng hắn đi một đoạn đường. Rốt cục có thể, nàng, có thể chuộc tội... Máu tươi giờ hóa đen, chảy từ khóe miệng Linh Thứu ra. Nhưng ánh mắt nàng lúc này, lại tràn ngập bình tĩnh cũng an yên. Khoảnh khắc nhắm mắt lại, nàng đang nghĩ, Mạc Hàn yêu nàng như vậy, chắc chắn hắn sẽ tha thứ cho nàng. Chỉ tiếc là, nàng không còn cơ hội nói cho hắn biết tấm lòng nàng, nói cho hắn nghe, nàng có bao nhiêu đau lòng, có bao nhiêu chân tình, có bao nhiêu... Hối hận... Linh Thứu từ mơ màng tỉnh dậy, nàng cảm nhận được hồn phách của mình đang dần thoát ly khỏi thân thể. Nhưng mà khoảnh khắc nàng đang sắp trở thành một hồn ma lang thang, có một luồng lực lớn bí ẩn kéo tới ồ ạt, kéo nàng về một phía mà đằng sau là một cái vực sâu thẳm. Trước khi ý thức hoàn toàn biến mất. Tựa như từ phía xa vang một tiếng nói vừa dịu dàng nhưng cũng xa lạ truyền vào lỗ tai nàng: "Muội muội, phải mạnh mẽ, không nên trốn tránh dị năng bản thân mình. Chính hay tà từ xưa tới nay không phải quyết định bởi năng lực, mà là ở tâm. Nhớ kỷ, muội là Quỷ Vương. Linh hồn chi chủ, trở về quá khứ lần này, nhất định phải mạnh mẽ lên..." "A!" Bên trong gian phòng Cổ Hương truyền ra một tiếng la, nữ tử từ trên giường bỗng nhiên tỉnh dậy. Mạc Hàn! Nàng nhớ tới cảnh hắn ở trong иgự¢ nàng, trong tay còn cầm độc dược, trên người hắn đầy máu. Nàng muốn ngăn không cho máu chảy ra, lại không biết phải làm thế nào. Trái tim nàng đau đớn, nàng thật lòng sợ hãi, bản thân lúc đó rất bất lực... Không biết đã qua bao lâu, nữ tử từ trong giấc mộng kia tỉnh dậy, cơ thể còn chưa dứt hẳn đau đớn, con ngươi có chút mê mang nhìn xung quanh một vòng. Bố trí này, gian phòng này rõ ràng là nơi nàng ở trước khi xuất giá. Đúng rồi, nàng nhớ tới ngày hôm đó. Rõ ràng nàng đã ૮ɦếƭ, có người nói trước khi đi tới hoàng tuyền, linh hồn sẽ trở về nơi cũ. Đây là nơi nàng sống trước kia, vậy còn Mạc Hàn, hắn đâu rồi? Có phải nàng có thể đi gặp hắn không. Không, không thể, nàng không thể gặp hắn. Nữ tử cười tự giễu, cố lắc mạnh đầu, Mạc Hàn hắn không trách nàng, nhưng nàng cũng không có cách nào tha thứ cho bản thân. Lại không biết phải làm thế nào để đối mặt với hắn. Không sai, nữ tử này vốn là phải hết đi, Linh Thứu. Nhưng ở thời điểm nàng đang mơ hồ, đang tự trách bản thân mình, cửa phòng đột nhiên mở ra: "Linh Nhi, nàng đang đợi ta sao?" Âm thanh quen thuộc làm Linh Thứu ngẩn ra chốc lát, Lãnh Trạch Phong. Nữ tử dựa vào thanh giường mà nâng mặt lên, nhìn về phía cửa, quả nhiên là hắn. Hắn tại sao lại ở chỗ này, hắn tại sao lại nói chuyện với nàng? Hắn nhìn thấy nàng? Ý là muốn nói nàng chưa ૮ɦếƭ đi? Bát độc dược kia không có độc ૮ɦếƭ nàng? Liên tiếp vài tin tức truyền đến làm Linh Thứu bất ngờ đến ngây ngốc, lại cảm thấy quá nghi hoặc. Nàng lúc này mơ hồ trở ngốc, Lãnh Trạch Phong nhìn thấy vẻ mặt nàng có chút dị thường, con ngươi lóe lên một cái, thở dài, đi tới bên cạnh: "Ta biết như vậy rất oan ước nàng, nhưng nàng phải nghĩ cho tương lai chúng ta, đúng không?" Linh Thứu nhíu mày, tựa hồ như đã phát hiện ra có điểm không đúng. "Được rồi, nàng không được tùy hứng, ngày mai sẽ là ngày nàng và hắn ta đại hôn, nàng không thể nói thay đổi là thay đổi được." Lãnh Trạch Phong nhìn thấy Linh Thứu không có phản ứng gì, có chút không kiên nhẫn, nhưng lại ép bản thân phải đè xuống suy nghĩ trong lòng. Lần thứ hai cố dùng sự ôn nhu cùng thâm tình mà nói: "Linh Nhi, nàng phải hiểu ta mấy năm nay rất nỗ lực, thế nhưng cho dù ta có cố gắng thế nào cũng là con thứ. Nếu như người khác ngồi lên ngôi vị Hoàng Đế đó, kết cục của ta chỉ có một con đường ૮ɦếƭ. Ta ૮ɦếƭ không quan trọng, chỉ là chúng ta cứ như vậy mà âm dương xa cách. Ta, ta đáp ứng nàng, chỉ cần hắn ta ૮ɦếƭ đi, ta trở thành Thái Tử. tương lai sẽ là Hoàng Đế, thời điểm thích hợp, nàng chính là Hoàng Hậu của ta. Ta sẽ đem toàn bộ thứ tốt đẹp nhất trên thế gian này dành tặng cho nàng. Hai chúng ta vĩnh viễn không rời xa." Lần này, cuối cùng Linh Thứu cũng nhận ra được chỗ không thích hợp là ở đâu. Những câu nói này, chính xác Lãnh Trạch Phong đã nói với nàng vào đêm trước khi nàng xuất giá. Lẽ nào nàng còn đang nằm mơ? Nhìn nam tử trước mắt thâm thâm tình tìm mà nói, trong lòng không khỏi cười nhạo. Chỉ cần nàng nghiêm túc suy nghĩ, sẽ không khó mà phát hiện ra những lời này đều là qua loa tính toán, nhưng đáng tiếc, nàng là nữ tử trước kia vì yêu mà làm ngu muội đầu óc, đem tình cảm trao nhầm người. Còn cam tâm tình nguyện vì hắn mà Gi*t đi Mạc Hàn, còn giúp hắn hại biết bao nhiêu người. Lãnh Trạch Phong nói thêm vài lời liền rời khỏi, Linh Thứu không nghe được bao nhiêu. Đơn giản hắn chỉ đang sợ bản thân nàng sẽ hối hận, sợ nàng phá hỏng kế hoạch của hắn mà thôi. |