Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Chương 254

Tác giả: Tiêu Thất Gia

Ầm!
Thị vệ vứt bao tải trên mặt đất, chấp chấp tay: “Phu nhân, ta đã mang nàng về.”
“Thực tốt!”
Nữ tử xinh đẹp từ trong đình hóng gió chậm rãi đứng dậy, đi đến bên bao tải, giơ chân lên hung hăng đạp xuống nhân nhi không ngừng giãy giụa trong bao tải, khóe môi giơ lên một tươi cười dày đặc: “Ngươi trốn, sao không tiếp tục chạy thoát? Người tới, cởi bỏ bao tải này, bổn phu nhân phải trông thấy tiểu tiện nhân này cho tốt!”
Tiếng nói vừa ngừng, lập tức có thị vệ tiến lên, mở bao tải ra, một cái đầu nhỏ từ trong bao tải lộ ra, mắt to sáng ngời hàm chứa quật cường, gắt gao nhìn chằm chằm những người trước mắt này.
“Tiểu tiện nhân, ngươi còn dám trừng ta?” Nữ tử xinh đẹp cười lạnh một tiếng, từ trên mặt đất nhắc tiểu loli lên, khóe môi gợi lên tươi cười trào phúng, “Lúc trước ta cũng nói qua, nếu ngươi muốn chạy trốn, trốn lại xa, ta đều có thể đuổi Gi*t ngươi! Vốn dĩ ta đều đã buông tha ngươi cái tiểu tiện nhân này, không nghĩ tới, lại có người nguyện ý ra giá cao mua ngươi, ngươi ở Quý gia ta ăn không uống không nhiều năm như vậy, cũng nên vì ta kiếm một chút gì.”
Ý định ban đầu của nàng là muốn bán Quý Phỉ cho một cái lão nhân, ai biết Quý Phỉ liều ૮ɦếƭ phản kháng, còn ở dưới sự trợ của An Tử Hạo chạy thoát đi ra ngoài.
Mà nàng, lại làm sao để cho gia chủ biết hành động chính mình?
Bởi vậy……
Nàng báo cho gia chủ, Quý Phỉ và thị vệ bỏ trốn rồi!
Chẵng qua Quý Phỉ chỉ mới sáu tuổi, gia chủ làm sao tin tưởng một câu này? Mới vừa rồi phái người đi tìm Quý Phỉ, nàng sao lại cho phép những người đó tìm được Quý Phỉ, cho nên, mới phái sát thủ đi.
Nếu không phải trước đó không lâu có người tới Quý gia nói muốn mua Quý Phỉ, nàng cũng sẽ không buông tay quyết định Gi*t hại của nàng!
“Hu hu!”
Trong miệng Quý Phỉ che một miếng vải, chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở.
Đôi mắt nàng rất là không cam lòng yếu thế, hung hăng trừng mắt nhìn nữ tử xinh đẹp.
“Ngươi còn dám trừng ta?” Ánh mắt phu nhân lạnh lùng, nắm vạt áo Quý Phỉ, nói: “Quý Phỉ, ta cảnh cáo ngươi, nếu gia chủ hỏi tới, ngươi liền nói ngươi và An Tử Hạo chạy trốn, nếu ngươi dám nói một câu, mạng An Tử Hạo liền sẽ vì sai lầm của ngươi mà biến mất.”
Thân mình tiểu loli cứng đờ, gắt gao nắm nắm tay, ánh mắt của nàng lộ ra ngọn lửa phẫn nộ.
Nữ tử xinh đẹp nắm nhược điểm của nàng.
Hiện giờ Tử Hạo ca ca là thân nhân duy nhất trên đời của nàng, nàng không cho phép bất kì kẻ nào thương tổn hắn!
“Người tới, mở trói cho nàng, để tránh làm gia chủ phát hiện manh mối!” Nữ tử xinh đẹp hừ lạnh một tiếng, gương mặt vô biểu tình phân phó nói.
Hai gã thị vệ tiến lên, cắt đứt dây thừng trên người tiểu loli, hơn nữa bỏ miếng vải trong miệng nàng xuống.
Tiểu loli rốt cuộc có thể hô hấp, câu đầu tiên nàng nói đó là chửi ầm lên.
“Ai ở Quý gia các ngươi ăn không uống không? Phụ mẫu ta là gia chủ và phu nhân tiền nhiệm của Quý gia, bọn họ để lại cho ta rất nhiều tiền, các ngươi lấy những khoản tiền đó, còn dám nói ta ăn không uống không! Chân chính ăn không uống không chính là các ngươi!”
Tiểu loli gắt gao cắn môi.
Quý gia này là một tay phụ mẫu nàng sáng lập, ngược lại, sinh hoạt của bá phụ bá mẫu lại dựa vào phụ mẫu, nếu như không phải phụ mẫu, bọn họ nhất định là ăn bữa nay lo bữa mai!
Đúng là, đến sau cùng, bọn họ bá chiếm tài sản của phụ mẫu, còn dám vũ nhục chính mình ăn không uống không?
“Phụ mẫu ngươi?” Nữ tử xinh đẹp cười lạnh một tiếng, “Tuy rằng ngươi họ Quý, nhưng mà trong cơ thể ngươi có chảy dòng máu Quý gia sao? Chẳng qua ngươi được phụ mẫu ngươi nhặt về làm nữ nhi thôi, nếu bọn họ không có cách nào mang thai, dựa theo đạo lý, Quý gia nên do huynh trưởng hắn quản lý, chẳng lẽ Quý gia này không cho huynh trưởng hắn, còn phải cho một ngoại nhân như ngươi vậy?”
“Ta là tẩu tử của phụ thân ngươi, ta ở Quý gia ăn uống thì như thế nào? Ai làm cho huynh đệ bọn họ có huyết mạch thân nhân? Ngươi thì là tính cái gì? Cũng không biết dã nha đầu nhặt được nơi nào, tại Quý gia rõ ràng chính là ăn không uống không!”
Nữ tử xinh đẹp hừ một tiếng, ánh mắt trào phúng quét về phía tiểu loli.
Khuôn mặt nhỏ của tiểu loli tức giận đến đỏ bừng: “Trên gia phả, ta là nữ nhi của phụ mẫu!”
Nghe được tiểu loli nói, nữ tử xinh đẹp hơi hơi nhíu mày, tiểu nha đầu này dám nói chuyện với nàng như vậy?
Trước kia, ở Quý gia, trừ bỏ để nàng làm thi*p kia khiến cho nàng phản kháng, chuyện khác, chính mình để cho nàng đi phía đông, tuyệt không dám đi phía tây, càng miễn bàn vì chính mình tranh thủ ích lợi.
Nàng chỉ là rời đi mấy tháng thôi, tính tình lại có thể ltrở nên vừa cứng đầu vừa thối tha?
“Quý Phỉ, Quý gia này, hiện tại do ta làm chủ, sở hữu đồ vật ở Quý gia, đều do ta quản lý, ta nói ngươi ăn không uống không, vậy ngươi chính là ăn vạ ăn không uống không! Mà Quý gia ta, hiện tại không tính toán nuôi ngươi, một người sống lớn như vậy!”
Tiểu loli hừ một tiếng: “Hiện giờ ta và Tử Hạo ca ca sinh hoạt bên ngoài, dựa vào chính mình, vì sao ngươi lại bắt ta trở về?”
“Ngươi sinh sống ở Quý gia sáu năm, chẳng lẽ không nên vì trong nhà mà trả giá một chút?” Nữ tử xinh đẹp hơi hơi nheo mắt lại, “Vị đại nhân kia dùng một linh thú cực kỳ cường đại, còn có mấy ngàn vạn lượng bạc tới mua ngươi! Vì Quý gia, ngươi cũng cần phải tiến đến!”
Thân mình tiểu loli run nhè nhẹ: “Sáu năm? Phụ mẫu ta mới đã ૮ɦếƭ một năm mà thôi, các ngươi lại có thể nói nuôi ta sáu năm?”
Gặp qua vô sỉ, lại trước nay chưa từng gặp qua, trên đời này có người vô sỉ đến loại trình độ này!
Nữ tử xinh đẹp cười lạnh nói: “Đó là phụ mẫu ngươi quá mức ngu xuẩn, giúp người khác nuôi nữ nhi! Còn không so đo như thế! Ta trái lại không muốn làm hại Quý gia! Trong sáu năm này, chi phí ăn mặc của ngươi không phải Quý gia trả? Ngươi bái sư học nghệ, cũng là dựa vào quan hệ Quý gia ta! Quý gia ta nuôi ngươi lâu như vậy, ngươi cần phải trả giá cho chúng ta một chút!”
Nàng mở miệng một tiếng Quý gia, hiển nhiên coi chính mình như người Quý gia, tiểu loli thân là nữ nhi gia chủ tiền nhiệm Quý gia, còn lại là một ngoại nhân.
Sắc mặt tiểu loli có chút tái nhợt, bước chân lui về phía sau mấy bước.
Ngay khi nàng muốn xoay người đào tẩu, một tiếng bước chân vội vàng từ phía sau truyền đến.
“Phỉ Phỉ, ngươi đã trở lại, ngươi thật sự đã trở lại, mau tới để đại bá nhìn xem, trong khoảng thời gian này có phải gầy đi hay không?” Nam nhân trung niên bước nhanh mà đến, hắn ôm chặt thân thể tiểu loli, trên mặt vui mừng, “Trước khi phụ thân ngươi mất giao ngươi cho ta, nếu như ngươi bên ngoài gặp được sai lầm gì, đại bá làm sao đi xuống dưới chín suối tìm công đạo cho phụ thân ngươi?”
Nữ tử xinh đẹp thu lại vẻ mặt âm hiểm, nàng mỉm cười đi đến trước mặt nam nhân trung niên.
“Gia chủ, Phỉ Phỉ đã trở lại, ngươi cứ yên tâm đi, hơn nữa, vừa rồi nàng cũng thừa nhận, nàng là đã chịu dụ hoặc của An Tử Hạo, mới bỏ trốn với hắn! Nàng đã biết sai lầm chính mình, người cũng đừng trách cứ nàng,” Nữ tử xinh đẹp chuyển sang nhìn Quý Phỉ, đáy mắt xẹt qua lạnh lẽo, ngoài cười nhưng trong không cười nói, “Phỉ Phỉ, ngươi nói phải không?”
Thấy được đáy mắt cảnh cáo của nữ tử xinh đẹp, Quý Phỉ trầm mặc xuống.
Nàng không biết An Tử Hạo có phải thật sự rơi vào trong tay nàng hay không.
Nếu thật sự ở trong tay nàng, chính mình không nghe theo lời nàng nói, An Tử Hạo khẳng định sẽ gặp phải nguy hiểm.
“Quả nhiên là tên bạch nhãn lang An Tử Hạo kia!” Nam nhân trung niên giận tím mặt, “Lúc trước, nếu không phải đệ đệ ta cứu hắn, hắn không có khả năng sống tới ngày nay, hiện giờ, lại mang theo nữ nhi đệ đệ ta chạy trốn! Phỉ Phỉ nàng mới sáu tuổi, An Tử Hạo làm sao có thể làm ra loại chuyện không bằng súc sinh này?”
Bạch nhãn lang?
Quý Phỉ cười lạnh liên tục ở trong lòng, nói đến bạch nhãn lang, phỏng chừng các ngươi càng giống hơn.
Đừng thấy nam nhân trung niên đối xử không tệ với nàng, đó là bởi vì, hắn ta còn chưa hoàn toàn khống chế Quý gia! Nếu tại thời điểm này bị truyền ra mình đối xử khắt khe với nữ nhi của đệ đệ, vậy thì danh dự của hắn sẽ xuống dốc không phanh.
Cho nên, hắn tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra!
“Mẫn nhi, Phỉ Phỉ chắc cũng mệt mỏi rồi, nàng đưa nó đi nghỉ ngơi đi, còn trang điểm lại một chút nữa, ta quyết không thể để nữ nhi của đệ đệ ta chịu bất luận ủy khuất gì!” Nam nhân trung niên ngẩng đầu nhìn về phía mỹ phụ, nhàn nhạt phân phó.
“Gia chủ, giao Phỉ Phỉ cho ta đi, thi*p sẽ đối xử với con bé thật tốt.”
Mỹ phụ rũ mắt cười nhạt, âm hiểm trong đáy mắt càng sâu.
Tưởng tượng đến những người đó đưa ra điều kiện phong phú, nàng liền cười đến không khép miệng được.
……
Thành Long Trường.
Phía trên đường phố phồn hoa, An Tử Hạo dừng bước chân, hắn nhìn về phía một nam một nữ bên cạnh, nói: “Vân Tiêu công tử, Vân cô nương, nơi này chính là địa bàn của Quý gia…… Thế lực Quý gia ở trong thành Long Trường rất rộng lớn, mà gia chủ Quý gia cũng đã tới Thánh Vương rồi!”
Vừa nói đến nơi đây, An Tử Hạo liền rất tức giận: “Lúc trước, khi gia chủ tiền nhiệm cũng chính là phụ thân của tiểu thư tử vong, không biết đưa gia chủ Quý gia dùng cái gì, khiến cho thực lực của hắn lập tức đột phá tới Thánh Vương. Hơn nữa, bảo hắn chiếu cố tiểu thư nhưng không nghĩ tới, Quý gia đối xử với nàng như thế!”
Cha mẹ bất ngờ tử vong, chiếm đoạt tài sản, lại đuổi thân nữ duy nhất ra khỏi gia tộc……
Một màn này quen thuộc đến nhường nào?
Vân Lạc Phong bỗng nhiên căng thẳng, trong con ngươi rũ xuống hiện lên một tia lạnh lẽo.
Lúc trước, khi ở Hoa Hạ, nàng cũng đã trải qua một màn như vậy, thế cho nên đến bây giờ, nàng vẫn không quên sắc mặt của những người đó ……
“Đi, hiện tại chúng ta liền tới Quý gia!”
Vân Lạc Phong nâng mặt lên, sát khí xuất ra từ trên cơ thể……
“Ai?”
Ở cửa lớn Quý gia, hai thị vệ canh giữ cửa nhìn thấy mấy người đi tới với khí thế ào ạt thì vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
Nhưng mà, khi bọn họ thoáng nhìn thấy An Tử Hạo theo sát phía sau thì gương mặt lạnh nhạt biến thành khi*p sợ.
“An Tử Hạo, ngươi còn dám trở về!” Một thị vệ ánh mắt phẫn nộ, hắn ra hiệu với đồng bọn bên cạnh rồi nói, “Ngươi nhanh chạy đi thông báo với gia chủ và phu nhân, nói…… An Tử Hạo đã trở lại!”
“Được!”
Tên thị vệ kia xoay người đi vào trong sân, không tới một lát, một nam một nữ dẫn theo đám người hấp tấp đi ra.
Chỉ thấy nam nhân trong đó thần sắc uy nghiêm, mắt sáng như đuốc, mỹ phụ bên cạnh hắn thì nở một nụ cười, khi nhìn thấy An Tử Hạo đứng ở cửa, trong mắt đẹp hiện lên sát ý.
“An Tử Hạo!”
Nam tử trung niên nghiến răng nghiến lợi: “Cái tên bạch nhãn lang đáng ૮ɦếƭ kia, dám quay về Quý gia ta sao!”
“Bạch nhãn lang?” An Tử Hạo cười lạnh một tiếng, “Các ngươi đang nói chính mình sao?”
“Làm càn!” Nam nhân trung niên giận tím mặt, “Ngươi chỉ là một thị vệ nho nhỏ, lại dám nói như thế với bổn gia chủ, là ai cho ngươi lá gan như vậy!”
An Tử Hạo nâng gương mặt tuấn tú lên, mặt không đổi sắc: “Gia chủ nhà ngươi cũng chỉ là kế thừa từ lão gia nhà ta thôi! Nếu không có lão gia, ngươi hiện tại còn không biết nhịn đói ở nơi nào đâu!”
“Ha ha!” Nam nhân trung niên giận đến mức cười to, “Nói về đệ đệ ta, thật ra ta muốn tính sổ với ngươi đó, đệ đệ ta luôn đối xử với ngươi không tệ, còn xem ngươi như nhi tử thân sinh mà đối đãi, ngươi lại làm cái gì? Câu dẫn nữ nhi của hắn, hơn nữa còn bỏ trốn? Phỉ Phỉ mới sáu tuổi, sao ngươi có thể làm ra loại chuyện không bằng cầm thú thế kia?”
Bỏ trốn?
An Tử Hạo ngây ngốc.
Đột nhiên, hắn ngẩng đầu, ánh mắt phẫn nộ bắn thẳng về phía mỹ phụ.
“Mấy lời đồn đãi đó là do ngươi nói?”
Ánh mắt mỹ phụ lập loè, đáy mắt lại chứa đựng ủy khuất: “Gia chủ, hắn lại dám vu hãm ta, hơn nữa, chuyện này Phỉ Phỉ cũng đã thừa nhận, hắn còn không dám nhận kìa!”
Tiểu thư thừa nhận?
Cảm xúc trong An Tử Hạo dao động lớn hơn nữa: “Hiện tại tiểu thư ở nơi nào, nhất định là các ngươi bắt nàng, mau thả tiểu thư ra!”
“Làm càn!” Trung niên nam tử lại quát chói tai lần nữa, “Phỉ Phỉ là nữ nhi của đệ đệ ta, địa vị ở trong phủ không người nào có thể bằng, ai sẽ giam nó lại chứ? An Tử Hạo, trước kia ngươi quyến rũ Phỉ Phỉ, hiện giờ còn dám vu oan hãm hại, tội này đáng ૮ɦếƭ!”
An Tử Hạo nắm chặt nắm tay, gân xanh trên trán nổi lên: “Đơn giản thôi, lúc trước ngươi muốn gả tiểu thư cho một lão nhân làm thi*p, ta mới mang theo nàng ấy đào tẩu, nhưng ngươi không muốn buông tha cho chúng ta, mấy tháng ròng rã luôn đuổi Gi*t không ngừng, hiện giờ còn bắt tiểu thư đi! Ngươi mau thả tiểu thư ra, nếu không, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Vẻ mặt của mỹ phụ càng thêm oan ức, nàng ta cắn chặt môi: “Gia chủ, rõ ràng là hắn quyến rũ Phỉ Phỉ, còn muốn hãm hại ta, dám nói ta muốn gả Phỉ Phỉ cho lão nhân làm thi*p? Phỉ Phỉ là chất nữ của ta, trong lòng ta yêu thương nó còn không kịp, sao có thể để nó làm thi*p?”
Nam nhân trung niên trấn an mỹ phụ, ánh mắt sắc bén quét về phía An Tử Hạo.
“An Tử Hạo, ngươi muốn ૮ɦếƭ!”
Đùng!
Khí thế trên người hắn kích động xuất ra, như mưa rền gió dữ xâm nhập về phía An Tử Hạo.
Sắc mặt An Tử Hạo tức khắc biến đổi, tái nhợt vô cùng, nhưng hắn vẫn là gắng gượng đứng ở trước cửa, cũng không có ngã xuống!
Vì tiểu thư, hắn tuyệt không thể từ bỏ!
“Ngươi quyến rũ Phỉ Phỉ, hôm nay, ta sẽ Gi*t ngươi ở chỗ này!”
Trong tình huống bình thường, tiểu thư bỏ trốn cùng thị vệ sẽ là một nỗi nhục nhã trong gia tộc.
Bất luận thế lực nào cũng không thể nói ra ở trước công chúng.
Nam nhân trung niên lại giống như không có bất luận kiêng kị nào, luôn mồm mắng An Tử Hạo quyến rũ Quý Phỉ, việc này truyền ra thì thanh danh của Quý Phỉ tất nhiên mất sạch!
Nguyên nhân chính là vì hắn không phải phụ thân của Quý Phỉ, cũng không để nàng ấy ở trong lòng, cho nên…… Hắn mới có thể không bận tâm như thế!
Bỗng nhiên, một luồng uy áp còn cường đại hơn hắn bất ngờ đến từ phía trước rồi đánh tới, làm thân mình hắn lui về phía sau vài bước, phun một ngụm máu tươi ra, ánh mắt ngạc nhiên hướng về phía nam tử lãnh khốc mặc hắc y.
“Các hạ!” Nam nhân trung niên hít sâu một hơi, hắn cảm nhận được sức mạnh của Vân Tiêu rất cường đại, thế cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, “Chuyện này là của Quý gia chúng ta, ta muốn giáo huấn tên thị vệ đã quyến rũ chất nữ ta, thỉnh các hạ không nên xen vào việc người khác.”
Vân Tiêu làm như không nghe được lời hắn nói, ngón tay thon dài nhẹ nhàng sửa sang lại mái tóc đẹp cho Vân Lạc Phong, bên môi cong lên độ cong nhàn nhạt.
“Gió quá lớn, tóc nàng rối rồi này, ta sửa lại giúp nàng nhé.”
Vân Lạc Phong nâng mày lên, tùy ý để nam nhân sửa sang lại mái tóc đen hộ mình, khóe mắt nàng hiện lên vẻ tà khí, không tiếng động nở nụ cười.
Nhìn thấy mình bị Vân Tiêu cứ thế ngó lơ, vẻ mặt nam nhân trung niên càng thêm khó coi, hắn nắm chặt nắm tay: “Các hạ!”
Vân Tiêu nhăn mày lại, giọng nói lãnh khốc: “Hắn quá dong dài.”
“Thì sao?”
“Ta có thể Gi*t hắn hay không?”
Hắn nói rất đơn giản, dường như đối với hắn mà nói, Gi*t người cũng giống như ăn cơm uống nước mà thôi, không có tính khiêu chiến gì.
“Tùy chàng.”
Vân Lạc Phong lười biếng duỗi eo, khóe mắt tà lãnh quét về phía nam nhân trung niên, nghiễm nhiên phát hiện khuôn mặt hắn đã trở nên xanh mét, chắc hẳn đã tức đến cực hạn.
“An Tử Hạo, nơi này để ta với Vân Tiêu xử lý, ngươi đi đưa Quý Phỉ đến đây.”
Vân Lạc Phong chậm rãi đi về phía nam nhân trung niên, trong đôi mắt hơi nheo lại chứa tà khí càng sâu hơn, mặt không cảm xúc nói ra câu kia.
“Được.”
An Tử Hạo gật đầu đồng ý.
Hắn nhìn Vân Lạc Phong, đi lướt qua nam nhân trung niên rồi bước vào Quý gia.
Nam nhân bên cạnh Vân Lạc Phong có thực lực quá mạnh, những người ở Quý gia nhất định không phải là đối thủ của hắn……
“Người đâu, bắt mấy người này lại.” Nam nhân trung niên phất tay, lạnh giọng phân phó.
Trong phút chốc, bọn thị vệ rút νũ кнí ra, từ bốn phương tám hướng tấn công về phía hai người Vân Lạc Phong.
“Giải quyết trong một trận.”
Vân Lạc Phong ngáp một cái, lười biếng nói.
“Được.”
Vân Tiêu cúi đầu nhìn về phía thiếu nữ, sủng nịch mỉm cười, chờ đến khi hắn ngẩng đầu, vẻ mặt trở nên lãnh khốc, sát khí kích động xuất ra từ trên người.
Nàng nói giải quyết trong một trânh, không phải là giải quyết mấy thị vệ kia, mà là mọi người ở đây.
Cuồng phong nổi lên, áo đen tung bay.
Vẻ mặt của nam nhân lãnh khốc giống như một sát thần, không còn sủng nịch như khi đối mặt với Vân Lạc Phong.
Nam nhân trung niên cả kinh biến sắc, khuôn mặt sợ tới mức tái nhợt, hắn muốn lui về phía sau, nhưng giống như có một bàn tay từ dưới đất vươn lên, nắm chặt lấy cổ chân hắn!
“Gia chủ, cứu ta!”
Trong cuồng phong, mỹ phụ cảm thấy thân thể của mình như bị cuốn vào trên không, nàng nắm chặt lấy nam nhân trung niên, giống như bắt lấy cộng rơm cứu mạng cuối cùng!
“Vân Tiêu, trước mắt đừng Gi*t bọn họ.”
Sauk hi Vân Lạc Phong ném xuống lời này, nàng dứt khoát ngồi xuống một bên, ánh mắt vui vẻ nhìn về phía hai người đang giãy giụa không thôi giữa cuồng phong.
Đùng!
Sức mạnh đi vào cơ thể, nam nhân trung niên cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều bị đánh nát, hắn đau đến gương mặt xanh mét, còn chân cũng không thể cử động được chút nào, như bị mọc rễ trên mặt đất.
Giờ phút này, hắn giống như một bia ngắm sống, không thể động đậy, chỉ có thể chịu đựng tiếp nhận những sức mạnh cuồng bạo kia……
……
Bên trong phòng ngủ xa hoa.
Tiểu loli không chớp mắt nhìn về phía sân ngoài phòng, trong đôi mắt to sáng ngời tràn đầy lo lắng.
“Cũng không biết có phải Tử Hạo ca ca thật sự rơi vào trong tay những người này hay không.”
Nàng than nhẹ một tiếng.
Đã trở lại Quý gia, những người này càng thêm trông giữ nàng chặt hơn, không cho phép nàng bước ra cửa phòng một bước, nàng cũng không có cơ hội rời khỏi đây.
“An Tử Hạo! Ngươi đã trở lại!”
Đột nhiên, nàng nghe thấy ngoài cửa truyền đến một tiếng quát chói tai, mắt to sáng ngời hiện lên tia vui sướng.
“Tử Hạo ca ca?”
Nàng nhanh chóng nhảy xuống ghế, chạy tới cửa.
Nhưng mà cửa phòng bị một dây xích khóa lại, nàng dùng sức gõ cửa phòng, nôn nóng nói: “Tử Hạo ca ca, có phải là huynh hay không? Có phải huynh không rơi vào trong tay bọn họ hay không? Huynh trở về cứu ta?”
Ngoài cửa cũng không có người nào trả lời nàng……
Lòng tiểu loli dần dần trầm xuống, vô cùng thất vọng.
Chẳng lẽ vừa rồi mình xuất hiện ảo giác?
Tử Hạo ca ca không có tới?
Nàng mất mát tính toán xoay người đi, trong phút chốc, âm thanh dây xích sắt bị chặt đứt truyền đến từ phía sau làm cơ thể nho nhỏ của nàng cứng lại.
“Tiểu thư, ta tới đón người rời đi……”
Tiểu thư, ta tới đón người rời đi ——
Tiểu loli có chút không thể tin được tai mình, nàng cắn chặt môi, thân mình cứng đờ xoay đầu lại.
Ở cửa, An Tử Hạo cả người đầy máu tươi xuất hiện ở trước mặt nàng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc