Quên Lãng - Chương 14

Tác giả: Tĩnh Dạ Lương Hương

Mạnh An Nhiên bước vào phòng làm việc của Hoàng Thời ở Hoàng Tường hội, bình tĩnh, thảng nhiên:
"Chủ tịch, Diệp Giang đã bắt đầu hạ sát rồi? Diệp Thương đã qua đời vào năm giờ chiều hôm qua. Gia Luật Thuần cùng lúc bị phục kích trên đường đi, đang không rõ sống ૮ɦếƭ. Hiện tại, trong Thần Vũ hội chỉ còn Lại Thấm đứng đầu, lão nhị Bằng Vu Thần đang ở Thuần thị xử lí công việc. Theo em nghĩ thì có lẽ đây là thời cơ tốt nhất để có thể hạ sát luôn cơ đồ mà Gia Luật Thuần đã cố gây dựng bao năm nay." Mạnh An Nhiên nói.
Từng ngón tay của Hoàng Thời gõ gõ trên bàn, nhìn Mạnh An Nhiên một lát:
"An Nhiên, theo tôi bao nhiêu năm nay, không lẽ là cô vẫn chưa hiểu, tôi không thích chơi xấu lúc người ta đang gặp nạn, kể cả Gia Luật Thuần."
Mạnh An Nhiên nghe câu nói này, lập tức cúi đầu xuống:
"Hoàng tổng, tôi sai rồi." Mạnh An Nhiên hối lỗi.
Hoàng Thời ngồi trên ghế xoay lưng lại phía Mạnh An Nhiên. Hoàng Thời giọng nói mệt mỏi vọng lại:
"Cô làm việc của mình đi, đừng ai làm phiền tôi nữa!"
Sau khi Hoàng Thời nói vậy, Mạnh An Nhiên lập tức cũng ra ngoài.
Lại Thấm đang xem qua những cuốn nhật ký hoạt động và những dự án của Thuần thị, mắt đeo kính càng tôn lên vẻ đẹp hoàn hảo không kém Gia Luật Thuần:
Tiểu Phong bên ngoài bước vào, bước đến gần Lại Thấm nói nhỏ vào tai anh. Đây có lẽ là mật thám gì đó rất quan trọng.
Khuôn mặt Lại Thấm tỏ vẻ khá lo lắng, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh:
"Nhưng Gia Luật Thuần vẫn chưa tỉnh lại, chắc việc này không thể tiến hành rồi, làm sao mà có thể? Tiểu Phong, cậu đi làm đi, tôi còn phải đến Thuần Uyển xem vết thương cho Gia Luật Thuần." Lại Thấm nói.
Tiểu Phong nhìn Lại Thấm:
"Ở Thuần Uyển, Thuần phu nhân vẫn chưa về sao? Mà tại sao Đại ca lại muốn trồng Bách Hợp vậy?" Tiểu Phong hỏi.
Lại Thấm lắc đầu:
"Thật lòng mà nói, anh cũng không biết tại sao Gia Luật Thuần muốn trồng Bách Hợp. Nhưng nhà cậu ta quanh năm Bách Hợp nở rộ, tươi thắm. Có lẽ điều này liên quan đến Thuần phu nhân." Lại Thấm nói.
Tiểu Phong gật gật đầu một chút rồi chủ động đi ra ngoài.
Như mọi năm thì hai bảy - hai tám tháng bảy là Gia Luật Thuần sẽ tự mình trồng trong vườn hơn 6 loại hoa Bách Hợp nội và ngoại nhập. Nhưng năm nay, Bạch Hợp trái mùa, Lại Thấm lại lần nữa lắc đầu không biết nên làm gì mới phải.
Diệp thị đang bước vào những ngày tranh quyền đoạt vị giữa Diệp phó tổng Diệp Giang và đại cổ đông Dư Trường Khư.
Những ngày này Diệp thị vô cùng căng thẳng và nghẹt thở. Người thừa kế Diệp Uyển Nhi lại đang chìm đắm trong nỗi mất mát, Gia Luật Thuần đang nằm trên giường bệnh nên Diệp Giang đang rất chiếm ưu thế với hai mươi phần trăm cổ phần. Đại cổ đông Dư Trường Khư hai mươi phần trăm cổ phần khiến công ty hỗn độn.
Vài lời thì thào trước buổi họp hội đồng quản trị:
"Mọi người theo ai? Diệp phó tổng hay là đại cổ đông Dư Trường Khư?"
Một người phụ nữ lên tiếng:
"Tôi nghĩ, chúng ta không nên quá manh động. Chẳng phải người thừa kế của Diệp tổng là Diệp Uyển Nhi sao? Đợi cô ấy ổn định tinh thần rồi sẽ tính tiếp mọi việc."
"Nhưng một mình Diệp Uyển Nhi làm sao đấu nổi với hai người họ chứ, rõ ràng nếu đối đầu thì Diệp Uyển Nhi là lấy trứng chọi đá với hai người họ."
Người đàn bà thì thào lại với những người bên cạnh:
"Các người không biết gì sao? Nếu hai người này mà đối đầu với Diệp Uyển Nhi tức là đối đầu với Gia Luật Thuần của tập đoàn Thuần thị lừng danh thế giới, đi đầu trong các lĩnh vực νũ кнí và chinh phục vũ trụ. Nghe nói Diệp tổng đã gả Diệp Uyển Nhi cho anh ta rồi?"
Những người kia gật đầu, thì ra là vậy, nhưng một trong số lại nói:
"Diệp phó tổng đã tìm tới bên Hoàng Thời của tập đoàn Hoàng thị rồi, trong lúc này không biết sẽ như thế nào?"
Tất cả mọi người đều lắc đầu, cuộc họp hội đồng quản trị chính thức được bắt đầu ngay sau đó.
Gia Luật Thuần cuối cùng cũng tỉnh lại, nằm trong một căn phòng rộng lớn tưởng chừng rất ngột ngạt.
Lại Thấm dò anh nằm lên chiếc ghế đã đã kê sẵn:
"Tôi đã ngủ bao lâu?" Gia Luật Thuần hỏi.
Thấm cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường:
"Ba ngày, cậu chắc chưa biết Diệp Giang mất rồi đúng không?" Lại Thấm hỏi.
Gia Luật Thuần vẫn điềm tĩnh, nét mặt khá nhợt nhạt nhìn Lại Thấm:
"Sao lại mất?" Gia Luật Thuần hỏi.
Lại Thấm khó hiểu nhìn Gia Luật Thuần, tại sao anh có thể điềm tĩnh đến đáng sợ như thế. Bố vợ mất mà như không có gì xảy ra. Thật không hiểu nổi:
Lại Thấm ngước mắt nhìn lên trần nhà:
"Có thể là do có người cố ý muốn đoạt đi tính mạng của ông ấy hoặc là do một nguyên nhân nào khác? Vợ cậu manh động, khóc tới quên mình. Lúc nghe cậu bị thương nặng, cô ấy đã khóc ngất đi. Cuối cùng là xảy thai rồi." Lại Thấm kể.
Gia Luật Thuần vẫn điềm tĩnh, cảm xúc lúc này vẫn luôn điềm tĩnh:
"Vậy sao? Cậu sai người điều tra tất cả những chuyện và việc này đi. Nhất định phải biết ai là kẻ đứng sau trong những sự việc này. Còn nữa, những người phục kích tôi trên đường đi nữa!"
Lại Thấm gật đầu. Đứng dậy đeo hộp thuốc và bước ra về. Gia Luật Thuần chỉ biết thở thật dài. Anh mới ngủ có ba ngày mà bao nhiêu chuyện xảy ra. Nhưng anh lại chưa từng thoáng nghĩ đến sự đau khổ trong lòng Diệp Uyển Nhi bây giờ thế nào? Chưa từng nghĩ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc