Quên Lãng - Chương 08

Tác giả: Tĩnh Dạ Lương Hương

Diệp Uyển Hòa bước vào ngồi xuống bên cạnh Diệp Giang, ánh mắt làm nũng:
"Ba, con có chuyện muốn nói với ba." Diệp Uyển Hòa nũng nịu.
Diệp Giang nhìn Diệp Uyển Hòa một lát, khuôn mặt hiền hậu:
"Nói, có chuyện gì nói đi."
Dã tâm lớn, ý đồ dành lại một thứ không thuộc về mình, đó là Gia Luật Thuần:
"Ba, tại sao ba không tự mình lên quản lý Diệp thị mà phải đứng sau Bác cả? Tại sao, ba không giành quyền làm chủ tịch tập đoàn?" Diệp Uyển Hòa ung dung hỏi.
Diệp Giang không khó hiểu vì chính hắn cũng có dã tâm lập đổ anh trai mình, Diệp Giang nhìn Diệp Uyển Hòa:
"Con cũng muốn ta lập đổ bác con? Nhưng ông con từng nói hai anh em phải hợp sức để xây dựng Diệp thị trở nên hùng mạnh, nên ba không.."
Diệp Uyển Nhi nổi tính nóng nảy, bực tức, bật dậy:
"Nhưng, người con hận là Diệp Uyển Nhi, dựa vào đâu cô ta nhận được tất cả những gì tốt nhất. Dựa vào đâu cô ta đường đường chính chính lấy Gia Luật Thuần. Chẳng phải vì cô ta là con của chủ tịch tập đoàn Diệp thị sao? Còn con, từ trước đến giờ con nhận được gì? Con không được gì hết." Diệp Uyển Hòa bực tức nhìn Diệp Giang kể khổ, nước mắt rơi xuống.
Diệp Giang thấy những gì Diệp Uyển Nhi nói cũng đúng, từ trước đến giờ mọi việc đều do Diệp Uyển Nhi đảm nhận, đi dự tiệc kí hợp đồng, còn Diệp Uyển Hòa chưa bao giờ được nhận nhiệm vụ gì cả.
Diệp Giang bước tới vỗ vai Diệp Uyển Hòa, ánh mắt âu yếm:
"Được, được. Con chịu khổ rồi, ta sẽ cố gắng giành quyền kiểm soát Diệp thị để con nở mày nở mặt." Diệp Giang an ủi.
Diệp Uyển Hòa nép mình vào lòng Diệp Giang ánh mắt đáng sợ nhìn về phía trước. Thâm tâm lại đang nghĩ cách giành những thứ đó có Gia Luật Thuần, có Diệp thị.
Diệp Uyển Nhi nhàn chán quá không có việc gì làm, cô cùng người hầu Manh Nhi ra ngoài vườn hái lá, cắt cỏ và chăm sóc cho vườn hoa Bách Hợp trong vườn.
Manh Nhi rất thân thiện, tuy ở với nhau chưa lâu nhưng Diệp Uyển Nhi xem như chị em.
"Manh Nhi, tất cả những chậu hoa Bách Hợp này đều là do Thuần Thuần trồng hay sao?" Diệp Uyển Nhi hỏi.
Manh Nhi khéo léo vừa cắt một cành lá của cây hoa Giấy vừa trả lời:
"Phu nhân, theo những gì mà em được biết từ lời kể của Chu quản gia thì tất cả đều là do thiếu gia đích trồng, năm nào cũng vậy người sẽ giành hai ngày bỏ tất cả mọi việc ở công ty để về trồng chúng." Manh Nhi kể thêm.
Diệp Uyển Nhi gật gật đầu:
"Loài hoa này thường ra hoa vào cuối tháng mười một đầu tháng mười hai, nói như vậy thì thiếu gia lại trồng vụ mới rồi." Diệp Uyển Nhi nhìn Manh Nhi phân tích.
Manh Nhi cười nhìn Diệp Uyển Nhi một lúc, lại tiếp tục với công việc của mình, tỉa những cành lá vươn quá xa của cây hoa Giấy trước cổng biệt thự:
"Phu nhân, người rất hiểu về loài hoa này đúng không? Thiếu gia lại sắp trồng vụ mới, em nhớ không nhầm thì đó là vào hai sáu - hai bảy tháng sau nếu không có gì thay đổi, em làm việc ở biệt thự này cũng năm năm nay nên quan sát thiếu gia thường sẽ trồng vào tháng bảy đầu tháng tám." - Manh Nhi nhớ lại.
Diệp Uyển Nhi có chút cúi xuống, thở một hơi dài:
"Bách Hợp là loài hoa chị thích nhất, chị và Thuần Thuần quen biết từ nhỏ. Nhưng không hiểu sao anh ấy đã hoàn toàn không nhớ tới chị nữa." - Diệp Uyển Nhi mệt mỏi, bất lực kể với Manh Nhi.
Thì ra người mà ba năm trước Gia Luật Thuần luôn nhắc tới là Diệp Uyển Nhi, nhưng chắc Diệp Uyển Nhi không biết rằng anh bị mất đi một phần kí ức:
"Thì ra người con gái trong sáng mà thiếu gia nhắc tới trong ba năm trước là phu nhân, chị đừng trách thiếu gia không nhớ tới chị, mà là thiếu gia đã mất đi một nửa trí nhớ trong vụ tai nạn của hai năm trước. Hôm đó thiếu gia uống rất nhiều, lại không nhờ Tô Vũ Chanh lái xe, nên bị tai nạn. Lúc đó Yến tiểu thư đang đi du học tại Mỹ không có ở đây, lão gia và phu nhân đang sống ở Singapore cũng không có ở đây chỉ có anh Vu Thần và anh Lại Thấm đưa vào bệnh viện, cũng từ lúc đó tính tình của thiếu gia trở nên thất thường như thế." Manh Nhi nhớ lại.
Thì ra là cô hiểu lầm anh, Gia Luật Thuần không có quên cô, Diệp Uyển Nhi mừng rơi nước mắt.
Diệp Uyển Nhi muốn tìm hiểu rõ hơn, Bằng Vu Thần anh ấy có thể nói cho cô biết.
"Manh Nhi, em lên phòng lấy cho chị chiếc điện thoại được không? Nó ở trên bàn." Diệp Uyển Nhi nhờ cậy.
Manh Nhi chạy lên lấy chiếc điện thoại xuống, cô ấn dãy số đầu tiên trong danh bạ gọi:
"Anh hai, Tiểu Uyển muốn gặp anh, biệt thự Thuần Uyển trong lòng rừng." Diệp Uyển Nhi nói vội.
Bằng Vu Thần không hỏi lý do, nhưng với cách nói chuyện, anh thấy Diệp Uyển Nhi khá gấp gáp nên tắt điện thoại phóng xe đến nơi hẹn.
Vẫn là khách sạn An Định, vẫn là phòng 3602 nhưng người phụ nữ trên giường không phải là Diệp Uyển Nhi mà là một cô gái khác, thân hình nóng bỏng, gợi cảm. Không như Diệp Uyển Nhi ốm yếu, mỏng manh.
Cô ta là một người đàn bà thực thụ hấp dẫn đàn ông rất thực thụ.
Người đàn ông đang nằm trên người cô ta chính là Gia Luật Thuần, anh đang nhẹ nhàng với từng động tác ra vào của mình.
Gia Luật Thuần không biết Diệp Uyển Nhi đang lo cho mình, mà anh cũng chẳng quan tâm đến Diệp Uyển Nhi.
Gia Luật Thuần luôn xem Diệp Uyển Nhi là một món hàng nên không cần thiết suy nghĩ đến, Diệp Uyển Nhi chỉ làm cho tâm trạng Gia Luật Thuần trở nên tồi tệ hơn thôi.
Người phụ nữ kia không ai khác chính là Vũ Thư, con gái của chủ tịch công ty Vũ thị, người tình trên giường của Gia Luật Thuần.
Vũ Thư ՐêՈ Րỉ dưới thân Gia Luật Thuần, tiếng ՐêՈ Րỉ mà người đàn ông nào cũng mê mẩn, ૮ɦếƭ mê ૮ɦếƭ mệt.
Gia Luật Thuần với Vũ Thư chỉ là người tình trên giường, với Gia Luật Thuần cô ta và Diệp Uyển Nhi đều là một hạng phụ nữ vì tiền mà đến với anh, vì tiền mà bám theo anh. Nhưng Vũ Thư Gia Luật Thuần chấp nhận. Còn với Diệp Uyển Nhi, Gia Luật Thuần khó chấp nhận được. Tại sao thế thì chỉ có Gia Luật Thuần biết.
Chiếc xe của Bằng Vu Thần dừng lại trước biệt thự Thuần Uyển, anh bước xuống Diệp Uyển Nhi đã đứng đó chờ sẵn, thấy anh cô chạy lại:
"Anh hai, mau vào đây ngồi."
Diệp Uyển Nhi dẫn Bằng Vu Thần vào ngồi ở cái bàn nhỏ trên sân:
"Manh Nhi mang nước ra đây."
Bằng Vu Thần nhìn qua một lượt khắp biệt thự Thuần Uyển, Diệp Uyển Nhi sống ở đây cũng không phải quá tệ:
"Anh hai thấy, em sống ở đây cũng không quá tệ." Bằng Vu Thần cười nói.
Manh Nhi đặt hai cốc nước trước mặt hai người rồi đi vào nhà, Diệp Uyển Nhi lại tiếp tục:
"Anh hai, hai năm trước anh nói sếp anh bị tai nạn, người đó chính là Thuần Thuần sao?" Diệp Uyển Nhi gấp gáp hỏi.
Bằng Vu Thần cầm cốc nước uống một ngụm, gật đầu:
"Phải, là Gia Luật Thuần, có chuyện gì không ổn sao?" Bằng Vu Thần
Khuôn mặt Diệp Uyển Nhi trầm xuống, vẫn cố gắng hỏi thêm:
"Tại sao hôm đó Thuần Thuần lại uống nhiều rượu như vậy? Tai nạn?"
"Anh cũng không biết, anh đang ở trong phòng làm việc ở Thần Vũ hội thì nhận được cuộc gọi của Lại Thấm, anh chạy đến thì Lại Thấm đã đưa cậu ấy vào bệnh viện. Anh không biết giúp cuộc xảy ra chuyện gì?" Bằng Vu Thần giải thích.
Diệp Uyển Nhi mắt đỏ, từng giọt nước mắt rơi xuống:
"Từ hôn đó, anh ấy quên đi em".
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc