Quên Lãng - Chương 06

Tác giả: Tĩnh Dạ Lương Hương

Bằng Vu Thần đang ngồi trong văn phòng ở Thần Vũ hội xử lý công việc, Anh đang nghiêm túc cách có phong thái của một chủ tịch tập đoàn.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, anh phải dừng lại động tác của mình mình lấy từ trong túi áo ra chiếc điện thoại. Thì ra đó là Diệp Uyển Nhi gọi. Đó là cô em gái anh nuông chiều nhất. Không chậm trễ anh nhấc máy:
"Tiểu Uyển, có chuyện tìm anh hai sao?" Bằng Vu Thần cười nói.
Khuôn mặt Diệp Uyển Nhi hớn hở như bắt được vàng. Khuôn mặt hớn hở ấy khiến cô thật thuần khiết và đáng yêu hơn:
"Anh hai, Tiểu Uyển sắp kết hôn rồi! Anh hai có thể đến dự không?" Diệp Uyển Nhi hớn hở khoe với Bằng Vu Thần.
Trong đầu Bằng Vu Thần đang rất là hỗn độn, cái gì mà kết hôn, cái gì mà đến dự, em gái bé bỏng của anh sắp kết hôn khi nào vậy sao ai nói anh biết.
"Cái gì mà kết hôn? Tiểu Uyển nói rõ cho anh hai nghe xem nào?" Bằng Vu Thần giọng rất ngạc nhiên hỏi lại.
Hôm nay thông báo mà ngày mai kết hôn rồi, anh hai sốc cũng là chuyện dễ hiểu thôi, Diệp Uyển Nhi cười cười:
"Anh hai, Tiểu Uyển sắp kết hôn với Thuần tổng rồi. Đó là người mà Tiểu Uyển yêu và nhớ nhung mười năm nay. Tiểu Uyển thật sự rất vui. Ngày mai anh hai đến dự hôn lễ của Uyển Uyển nha" Diệp Uyển Nhi giải thích.
Mười năm, thì ra người mà Diệp Uyển Nhi nhớ nhung mười năm nay lại chính là sếp tổng của Bằng Vu Thần. Sao cô lại cứ đưa Bằng Vu Thần từ bất ngờ này đến bất ngờ khác:
Bằng Vu Thần cười lớn:
"Tiểu Uyển, anh hai bất ngờ quá. Nếu em lấy Thuần tổng thì anh hai lại phải gọi em một tiếng phu nhân rồi. Để anh nói cho em biết Thuần tổng chính là sếp của anh hai." Bằng Vu Thần nói.
Thực ra thì Bằng Vu Thần cố gắng cười vậy thôi, trong lòng anh làm sao mà vui được chứ. Anh gặp Diệp Uyển Nhi là khi anh hai mươi tuổi, còn Diệp Uyển Nhi mới mười hai tuổi. Ngay từ cái nhìn đầu tiên anh đã thích Diệp Uyển Nhi cô bé đáng yêu đó rồi. Nhưng anh không thể nói ra tình cảm trong lòng mình vì trong lòng Diệp Uyển Nhi đã có người khác. Nhưng Bằng Vu Thần cũng chẳng thể nghĩ rằng đó là Gia Luật Thuần.
Diệp Uyển Nhi cười:
"Vậy thì càng thân rồi, sau này em thường xuyên thấy anh. Anh cũng có thể tới thăm Tiểu Uyển nhiều hơn" Diệp Uyển Nhi nói trong sự vui mừng.
Bằng Vu Thần tỏ sự thất vọng qua khuôn mặt mình, thở một hơi thật dài:
"Tiểu Uyển, để anh hai sắp xếp công việc nhá. Nếu Thuần tổng và em kết hôn thì anh phải xử lý mọi công việc trong công ty. Rất khó để tới, Tiểu Uyển để anh sắp xếp công việc ổn định rồi sẽ tới" Bằng Vu Thần thất vọng nói.
Tuy hơi thất vọng về câu trả lời của Bằng Vu Thần nhưng Diệp Uyển Nhi cũng chấp nhận, dù sao thì tập đoàn Thuần thị rất lớn nên công việc chắc chắn rất nhiều. Chỉ là cô sắp kết hôn với Gia Luật Thuần, không biết rồi cuộc sống sẽ như thế nào phía trước.
Diệp Uyển Nhi mệt mỏi đứng dậy chuẩn bị bước ra ngoài thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, do cô không có thói quen khóa cửa mà chỉ khép lại. Diệp Uyển Hòa từ ngoài bước vào với bộ dạng điên rồ.
Diệp Uyển Hòa bước tới đẩy Diệp Uyển Nhi ngã xuống sàn. Động tác của cô ta nhanh nhẹn nên Diệp Uyển Nhi không đề phòng:
Diệp Uyển Nhi bất ngờ ngã xuống, cô không làm chủ được bản thân mà ngã xuống sàn một cái rõ đau. Diệp Uyển Nhi nhìn Diệp Uyển Hòa, cô vẫn không hiểu tại sao:
"Uyển Hòa, sao em lại đẩy chị?" Diệp Uyển Nhi thắc mắc hỏi.
Diệp Uyển Hòa khụy gối xuống đất trước mặt Diệp Uyển Nhi, anh mắt cô ta rất đáng sợ, Diệp Uyển Hòa dùng hai tay lay mạnh hai vai Diệp Uyển Nhi:
"Diệp Uyển Nhi, cô tỏ ra vô tội sao? Dựa vào đâu cô có được cái phước đó, được bố mẹ anh ấy yêu quý, được trở thành Thuần phu nhân, được trở thành người sinh con cho anh ấy, cô dựa vào đâu mà ςướק đi hết những thứ vốn dĩ là tôi nên có, hả" Diệp Uyển Hòa vừa khóc, vừa lay mạnh Diệp Uyển Nhi.
Những thứ vốn thuộc về Diệp Uyển Hòa, đó là những thứ gì, là Gia Luật Thuần sao hay là quyền làm vợ anh ấy. Không, những thứ đó có chủ nhân của nó và nó chỉ đang về với chủ của mình thôi.
Diệp Uyển Nhi bị lắc một hồi lâu đầu óc quay cuồng. Cô nhìn Diệp Uyển Hòa mà cũng thấy đáng thương, nhưng cô không thể nhường nhịn Diệp Uyển Hòa mãi. Vốn lương thiện vậy nên hay bị hại, Diệp Uyển Nhi đẩy cô Diệp Uyển Hòa ra, tự mình đứng dậy:
"Chị không giành giật của ai cả. Uyển Hòa, Gia Luật Thuần chưa bao giờ thuộc về em, chỉ là em đang tự mình đa tình thôi. Chị xin phép." Diệp Uyển Nhi mặc kệ Diệp Uyển Hòa bỏ đi ra ngoài.
Diệp Uyển Hòa ngồi đó khóc, nước mắt rơi đầm đìa trông thật đáng thương. Chỉ là tâm địa của cô ta cũng thật quá đáng sợ.
Gia Luật Thuần đang trong phòng thay đồ của biệt thự Thuần Uyển nằm sâu trong rừng rậm của thành phố X cách rừng rậm Sa Uyển 5 km về phía Đông. Có nhiều nhân viên nữ đang phục vụ anh thay đồ. Nhưng tất cả đều bị đuổi ra ngoài.
Gia Luật Thuần ngồi một mình nhìn vào cái gương đang phản chiếu hình ảnh mình, ánh mắt lạnh lùng. Song, anh đứng dậy mặc đại một bộ vest màu đen sang trọng được thiết kế bởi nhà thiết kế người Ý - Aurora Switch.
Với dáng người hài hòa của Gia Luật Thuần thì dù mặc áo ăn mày cũng sẽ rất đẹp nên vest thì không thể chê vào đâu được.
Tuy là đám cưới của Chủ tịch Thuần thị nhưng anh không chuẩn bị một đoàn đón dâu nào. Nhẫn cưới cũng không thèm chuẩn bị luôn.
Diệp Uyển Nhi ngồi trước bàn trang điểm, hình ảnh mình phản chiếu trước gương nhìn thật đẹp. Chỉ tiếc đây là một cuộc hôn nhân trao đổi sự bình yên cho Diệp thị nên không ai biết.
Đây là cuộc hôn nhân bí mật, chỉ có sự tham gia của người thân hai nhà, báo chí truyền thông không ai biết tới. Nên chỉ đơn giản là đón dâu và về nhà.
Gia Luật Đường và mọi người vốn muốn tổ chức lớn nhưng Gia Luật Thuần nhất quyết không đồng ý nên mọi người đành chiều theo thôi.
Diệp Uyển Hòa bước vào phòng cô, bước tới sau lưng Diệp Uyển Nhi đưa hai tay đặt lên phần tựa của chiếc ghế mà Diệp Uyển Nhi đang ngồi:
"Chúc mừng chị, chúc mừng chị đã đường đường chính chính trở thành Thuần phu nhân" giọng nói của Diệp Uyển Hòa ghen tị, mệt mỏi.
Diệp Uyển Nhi hôm nay thật đẹp, đẹp đến kiều diễm, nhìn hình ảnh phản chiếu của mình và Diệp Uyển Hòa trong gương:
"Cảm ơn em, Uyển Hòa. Rồi em cũng sẽ tìm thấy người thật sự hợp với em và có một gia đình hạnh phúc" Diệp Uyển Nhi nói.
Câu này như khắc vào xương Diệp Uyển Hòa, đâu phải Diệp Uyển Nhi không biết người mà cô ta muốn cưới là Gia Luật Thuần. Là Diệp Uyển Nhi đang cố chọc tức Diệp Uyển Hòa sao?
Diệp Uyển Hòa ghé sát tai của Diệp Uyển Nhi, ánh mắt đáng sợ:
"Chị đâu phải không biết, người em muốn cưới là Gia Luật Thuần. Chị đã có được anh ta rồi đấy" Diệp Uyển Hòa nói nhỏ vào tai Diệp Uyển Nhi.
Diệp Uyển Nhi đứng dậy, ngoảnh ra sau nhin Diệp Uyển Hòa:
"Chị chưa từng tranh chấp với em. Gia Luật Thuần vốn dĩ là thanh mai trúc mã với chị từ nhỏ rồi" Diệp Uyển Nhi cười nhìn Diệp Uyển Hòa.
Cô bước ra ngoài, Ly Tâm và Lý Anh cũng từ dưới lầu lên đón Diệp Uyển Nhi xuống gặp Gia Luật Thuần.
Diệp Uyển Nhi nhìn xung quanh một lượt, nhìn Lý Anh:
"Anh Anh, anh hai không tới sao?"
Lý Anh là bạn thân nhất của Diệp Uyển Nhi, cô không bao giờ muốn Diệp Uyển Nhi đau khổ.
Lý Anh lắc đầu:
"Chắc Vu Thần thay Thuần tổng xử lý việc ở công ty nên bận rồi. Cậu cứ yên tâm, anh ấy sẽ gặp cậu sau" Lý Anh an ủi.
Diệp Uyển Nhi thở dài gật gật đầu. Tiếp tục bước xuống.
Gia Luật Thuần chờ khá lâu rồi đấy. Anh ta cuối cùng cũng nhìn thấy Diệp Uyển Nhi bước xuống.
Diệp Uyển Nhi trong bộ váy cưới thật xinh đẹp, cô có thể đẹp hơn bất cứ cô gái nào. Anh say đắm ánh mắt Diệp Uyển Nhi. Nhưng lại chưa từng quên mục đích của cô.
Lý Anh đưa tay cô cho Diệp Thương, Diệp Thương dắt tay cô bước tới bên Gia Luật Thuần, cầm lấy tay anh đưa tay cô cho anh:
"Gia Luật Thuần, tôi giao con gái cho cậu, hy vọng cậu chăm sóc cho nó thật tốt" Diệp Thương dặn dò Gia Luật Thuần.
Anh khuôn mặt lạnh lùng nhưng nghiêm túc, thoáng chút khinh bỉ:
"Diệp tổng yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Diệp Uyển Nhi thật tốt"
Rồi hai người lên xe đi về biệt thự Thuần Uyển trong rừng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc