Bằng Vu Thần đang cố hết sức cùng với các anh em trong hội chống lại người của Hoàng Tường hội. Việc Gia Luật Thuần cho xử lý vài tên trong hội này đã bị Hoàng Thời tìm ra.
Hoàng Thời là người sáng lập ra tập đoàn Hoàng thị, là chủ của bang đẳng Hoàng Tường. Thế lực mạnh tương đương Thuần thị và Thần Vũ hội. Một người tài giỏi không kém cạnh Gia Luật Thuần.
Tiếng súng nổ ra trong khu rừng Sa Uyển phía Tây thành phố X, đó là một khu rừng rậm rạp, đường đi lại vô cùng hiểm trở. Nằm xa lòng thành phố tránh được sự căn ngăn của chính quyền.
Tô Vũ Chanh vội vã chạy lại văn phòng chủ tịch thông báo:
"Thuần, lão nhị và lão tam báo về, Hoàng Thời dẫn người tấn công Thần Vũ hội, Anh Vu Thần và Lại Thấm đang cùng anh em chống đỡ." Tô Vũ Chanh gấp gáp nói.
Gia Luật Thuần đứng bật dậy, chuẩn bị dụng cụ, đeo găng tay màu đen, thêm hai khẩu súng ngắn hai bên hông.
"Vũ Chanh, hợp tác cùng Gia Luật Yến xử lý việc trong công ty."
Xong anh rời công ty lái xe một mình đến khu rừng rậm Sa Uyển.
Hoàng Thời từng bước cùng với người trong Hoàng Tường bước tới đứng trước người của Thần Vũ hội:
"Bằng Vu Thần, Lại Thấm tại sao chỉ có hai người các ngươi. Không lẽ Gia Luật Thuần trở thành con rùa rụt cổ rồi sao?" Hoàng Thời lớn tiếng nói.
Bằng Vu Thần nở một nụ cười lạnh nhạt, nhìn Hoàng Thời:
"Hwm.. Hoàng Thời, không phải có tôi và Lại Thấm ở đây rồi sao? Hai chúng tôi đối phó một Hoàng Thời không lẽ không đủ sức?"
Hoàng Thời không nói thêm, nhân lúc không ai để ý hắn nổ súng, tiếng súng ầm ầm trong rừng, Hoàng Thời nổ súng bắn vào những người anh em của Thần Vũ hội:
"Tiểu Phong, cậu không sao chứ?" - Lại Thấm hỏi người anh em bị thương.
Tiếng súng nổ càng lúc càng nhanh, gấp gáp. Hoàng Thời luôn nuôi hy vọng trả thù cho các anh em Hoàng Tường hội, bị Gia Luật Thuần tiễn bay màu.
Khi Hoàng Thời chỉ tập chung vào đánh nhau với Bằng Vu Thần thì tiếng súng nổ ra từ phía sau lớn dần, nhanh dần. Gia Luật Thuần đã đến từ khi nào và khống chế được Mạnh An Nhiên, một nữ sát thủ mà Hoàng Thời rất tin tưởng.
"Hoàng Thời, ngươi không dừng lại thì đừng trách Gia Luật Thuần không khách khí." Gia Luật Thuần nhìn Hoàng Thời, anh đang khống chế Mạnh An Nhiên.
Mạnh An Nhiên mạnh mẽ, xinh đẹp, là một người đáng tin tưởng, cô đã có một đòn phản công rất tốt.
Võ thuật cao siêu Mạnh An Nhiên thoát được cũng là điều đương nhiên. Tuy vậy Hoàng Thời vẫn phải rút lui vì thiệt hại quá nhiều người. Còn Thần Vũ hội không tốn một binh một tốt. Chỉ có Tiểu Phong bị thương nhẹ.
Gia Luật Yến gửi tin nhắn cho Gia Luật Thuần:
"Ba mẹ đã bay từ Singapore trở về Trung Quốc rồi. Ngày mai ba mẹ và anh sẽ phải đến nhà chị Uyển Nhi để bàn chuyện cưới xin." nội dung tin nhắn.
Anh vội vàng giao phó mọi việc cho Bằng Vu Thần và Lại Thấm để trở về trở về với Thuần thị.
"Lại Thấm, nhớ xem vết thương cho Tiểu Phong, Tiểu Phong cậu vất vả rồi." anh vỗ vai Tiểu Phong và Lại Thấm nói.
Anh lại trở về Thuần thị khi giải quyết xong mọi vấn đề.
Doãn Châu từng bước tiến hành kế hoạch, đó là kế hoạch giành chiến Gia Luật Thuần. Nói không sai, người càng nhiều tiền gái theo đuổi càng nhiều.
Một người như Gia Luật Thuần mà nói, có hàng nghìn người phụ nữ tình nguyện làm người sưởi ấm chăn cho anh. Anh sẽ không để ý tới một cô gái có xuất thân bình dân trong xã hội.
Doãn Châu cũng là đang lợi dụng Diệp Uyển Hòa, lợi dụng lòng ghen ghét của Diệp Uyển Hòa đối với Diệp Uyển Nhi mà súi giục cô ta:
"Uyển Hòa, cô thật sự cam tâm làm một cô tiểu thư không có thân phận như này sao? Tại sao cô không nói với cha mình, lập đổ Diệp Thương để tự mình cai quản Diệp thị, hơn nữa cậu ghét Diệp Uyển Nhi như vậy, chỉ cần cô ta cùng đường thì cũng sẽ cầu xin cậu như một con chó, lúc đó cậu có thể tự do đạp bể lòng tự tôn của cô ta." Doãn Châu nói với Diệp Uyển Hòa.
Một người nhẹ dạ cả tin, nhưng lại tham lam danh vọng như Diệp Uyển Hòa đương nhiên dễ lợi dụng. Diệp Uyển Hòa chắc chưa bao giờ nghĩ tới đó kế hoạch được đó là kế hoạch rất chu toàn của Doãn Châu. Một mũi tên trúng hai đích: Mượn tay Diệp Uyển Hòa hại Diệp Uyển Nhi tan nhà nát cửa, mượn tay Gia Luật Thuần để trừ khử Diệp Giang và Vân Thanh Lệ cùng Diệp Uyển Hòa. Vậy là cô đã trừ khử hai tình địch lớn nhất trên con đường đến với Gia Luật Thuần.
Diệp Uyển Hòa nhìn Doãn Châu:
"Doãn Châu, lập đổ Bác cả rồi thì cha ta sẽ lên cai quản Diệp thị, lúc đó ta chính là Đại tiểu thư của Diệp thị, có thể đến với Gia Luật Thuần đường đường chính chính mà không phải nhìn sắc mặt của Diệp Uyển Nhi để sống nữa. Lúc đó cũng không phải lo anh ấy đi mất, có phải không?" Diệp Uyển Nhi hỏi Doãn Châu.
Doãn Châu gật gật đầu, hứa với Doãn Châu sẽ nói với cha mình.
Đã hơn một tháng từ khi Diệp Thương gọi cho Gia Luật Đường bàn về hôn sự giữa Diệp Uyển Nhi và Gia Luật Thuần. Cuối cùng thì ngày ấy cũng đã đến. Người nhà họ Diệp đều đông đủ cả Diệp Thương, Tưởng Hàn, Vân Thanh Lệ, Diệp Gia, Diệp Uyển Nhi, Diệp Uyển Hòa, nhà Gia Luật thị cũng có đến con số bốn người. Gia Luật Thuần, Gia Luật Đường, Nhu Nhiên và Gia Luật Yến.
Diệp Uyển Hòa không thể ngạc nhiên hơn khi Gia Luật Thuần lại đến đây chỉ để hỏi cưới Diệp Uyển Nhi. Cô đứng dậy, mắt mở tròn, anh mắt oán trách nhìn Gia Luật Thuần.
Nhìn thần thái của con gái, Vân Thanh Lệ biết Diệp Uyển Hòa sẽ làm ầm ĩ cho xem. Bà ta đành bịa chuyện Diệp Uyển Hòa không được khoẻ mà dẫn cô đi.
Diệp Uyển Nhi tự tay cắt trái cây mời mọi người trong này dùng. Bà Nhu Nhiên nhìn Diệp Uyển Nhi đã thấy ưng ý, rất giống bà hồi trẻ, rất năng động.
Bà Nhu Nhiên nhìn Gia Luật Thuần, vừa cười vừa hỏi:
"Thế con định khi nào sẽ tổ chức hôn lễ cho hai đứa?"
Gia Luật Thuần khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén của hằng ngày chưa bao giờ thay đổi, anh không lườm qua Diệp Uyển Nhi lấy một cái:
"Ngày mai luôn đi. Cha mẹ còn phải quay lại Singapore sớm."
Diệp Uyển Nhi ngạc nhiên, nhìn anh, ngày mai, sao nhanh vậy? Không lẽ anh không đợi được nữa.
Bà Tưởng Hàn và mọi người đều há hốc mồm ra, nhưng rồi ông Diệp Thương cũng lên tiếng:
"Ừ thì ngày mai, có hơi gấp nhưng mà chúng tôi sẽ sắp xếp mọi thứ ổn định cho hôn lễ." Diệp Thương nhìn mọi người nói.
Lúc này Gia Luật Thuần mới nhìn Diệp Uyển Nhi, ánh mắt ấy chứa một sự đáng sợ cao độ. Gia Luật Thuần là một người tàn bạo như vậy hẳn Diệp Uyển Nhi sẽ còn khổ dài dài.
Diệp Uyển Hòa tức điên lên nước mắt đầm đìa. Tại sao lại như vậy? Diệp Uyển Nhi sẽ kết hôn với Gia Luật Thuần, đường đường chính chính trở thành Thuần tổng phu nhân, còn mình thì tư cách làm tiểu tam cũng không.
Tính Diệp Uyển Hòa là vậy, chỉ cần bực tức là lại phá hủy đồ dạt, tiếng chén tiếng cốc vỡ vang khắp nhà, Diệp Uyển Hòa hết lên chói tai:
"Tại sao, tại sao cô lại may mắn như vậy? Anh ấy đã quên cô nhưng người anh ta cưới vẫn là cô, Diệp Uyển Nhi ta hận cô." Diệp Uyển Hòa hét lớn.
Người hẩu trong nhà không ai giám cản Diệp Uyển Hòa, Vân Thanh Lệ lúc này mới chạy về đến nơi. Bà ta không thèm quan tâm Diệp Uyển Hòa, ngồi xuống ghế cầm ly trà lên uống:
"Đập nữa đi, chửi bới nữa đi. Con làm vậy thì Gia Luật Thuần sẽ cưới con sao?" Vân Thanh Lệ vẻ mặt lạnh lùng nói.
Bà ta đứng dậy bước đến bên Lâm Uyển Hòa tát cho cô ta một cái bốp, khiến Diệp Uyển Nhi điếng người:
"Diệp Uyển Hòa, con không khôn lên được sao? Diệp Uyển Nhi cô ta là con gái chủ tịch Diệp thị, là người ai ai cũng biết tới là xinh đẹp động lòng người. Còn con người ta chỉ biết đến sự hung hãn khó bảo, hỏi sao Gia Luật Thuần không thích con." Vân Thanh Lệ bực bội giáo huấn Diệp Uyển Hòa.
Diệp Uyển Hòa phải chịu cái tát này thì dừng lại ôm mặt khóc, nhìn Vân Thanh Lệ:
"Mẹ có tài như vậy sao? Vậy tại sao hai người không Gi*t ૮ɦếƭ gia đình đó mà tự mình cai quản Diệp thị, hai người cũng đã làm được gì cho con đâu. Ngoài việc cho con tiền thì hai người đã làm gì cho tôi nào?" Diệp Uyển Hòa tức giận uất nghẹn nói.
Bà Vân Thanh Lệ nghe vậy, không thèm qua tâm tới Diệp Uyển Hòa, bà bỏ lên phòng:
"Muốn giành lấy Gia Luật Thuần thì hãy suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì." Vân Thanh Lệ đứng trên cầu thang nói.
Muốn làm gì sao? Muốn Gi*t Diệp Uyển Nhi ςướק Gia Luật Thuần, mục đích quá rõ ràng rồi còn gì.