Bên môi Dận Lệ nở nụ cười quá mức tà khí làm Lạc Dã Nhạn rung động, nàng chỉ có thể bất động nhìn hắn chằm chằm, sau một hồi lâu mới nổi trận lôi đình bật dậy.
"Tự ta cởi xuống là tốt rồi!" Lạc Dã Nhạn đầu tiên là bắt đầu giãy giụa muốn tự mình động thủ ૮ởเ φµầɳ áo, nghĩ đến nếu mình đem long bào cởi xuống, chỉ còn sót lại áo lót ҨЦầЛ ŁóŤ, chẳng phải là mắc cỡ ૮ɦếƭ người. . . . . . Nghĩ tới đây, sắc mặt của nàng lại đại biến."A, nhất định vừa rồi người đã nhìn thấy hết thân thể của ta rồi !"
Vừa rồi cung nữ ϲởí áօ khoác của nàng ra, đồng thời thay long bào, nhất định hắn đã xem qua hình ảnh đẹp mắt rồi.
"Như vậy đối với ta mà nói xem như còn chưa nhìn thấy hết." Dận Lệ đưa tay bắt đầu cởi đai lưng trên eo nàng."Ngươi nghĩ thật sự là quá đơn giản."
"Nào có quá đơn giản?" Lạc Dã Nhạn đầu tiên là phản bác lời nói của hắn, sau đó mới phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến hình như có lẽ hắn đã bắt đầu làm một chuyện rất tà ác, đột nhiên cả kinh kêu lên: "Này, ngươi ở đây làm cái gì? Nhanh một chút buông ta ra! Nhanh một chút buông ta ra. . . . . ."
"Cảm giác ૮ởเ φµầɳ áo của mình đúng là không phải thú vị bình thường." Dận Lệ cố ý không đếm xỉa đến giãy giụa kháng nghị của nàng, chậm rãi đem long bào từ thân thể mềm mại của nàng tháo xuống.
"Ngươi thật là biến thái!" Lạc Dã Nhạn thét to. Nụ cười cạnh môi hắn thật sự là quá mức mị người, giống như hắn thật vô cùng hưởng thụ thay đổi như vậy
Biến thái! Biến thái!
"Rất tốt, ngươi là nữ nhân đầu tiên trên đời này biết hoàng thượng là biến thái. Ngươi cảm thấy vui vẻ không?" Dận Lệ không những không tức giận, ngược lại bên môi còn nổi lên nụ cười càng thêm tà nịnh, bàn tay xé ra, đem toàn bộ long bào kéo rơi xuống đất.
"A. . . . . ." Trên thân thể mềm mại của Lạc Dã Nhạn lúc này chỉ còn lại áo lót ҨЦầЛ ŁóŤ, nàng kinh hoảng muốn chạy trốn, lại bị Dận Lệ ôm vào trong иgự¢, không thể động đậy.
"Ngươi nói, chúng ta nên bắt đầu tắm rửa, hay là nghiệm thân đây?" Con ngươi đen nhánh của Dận Lệ lộ ra ánh sáng tà ác đắc ý, cũng không nhúc nhích ngưng mắt nhìn nàng.
"Phi!" Lạc Dã Nhạn vừa hoảng sợ lại vừa nói."Mau buông ta ra!"
"Ngươi cho rằng ta sẽ buông ngươi ra sao? Nữ nhân định mệnh, ta đã chờ mong ngươi lâu rồi." Nụ cười bên môi Dận Lệ càng sâu. "Mà ngươi, đích xác là nữ nhân ta muốn!"
"Ngươi ở đây nói gì? Mau buông ta ra á!" Lạc Dã Nhạn nghe giọng điệu hắn nghiêm túc lại cuồng ngạo, chỉ là ngây người một lúc lâu, sau đó lại bắt đầu dùng sức giãy giụa.
"Có muốn xuống nước tắm rửa hay không?" Dận Lệ căn bản không rảnh để ý đến nàng giãy giụa, trực tiếp nói ra vấn đề.
"Không cần!" Lạc Dã Nhạn liều mạng lắc đầu, nghĩ dùng sức muốn tránh thoát ma chưởng của hắn.
"Được rồi, nếu không xuống nước tắm rửa, vậy trước hết chúng ta nghiệm thân, ngươi nói như thế nào?" Môi mỏng của Dận Lệ hiện ra ý cười tà tứ, hiển nhiên đã đưa ra quyết định.
"Nghiệm thân cái gì? Ai muốn nghiệm thân với ngươi?" Lạc Dã Nhạn nhe răng trợn mắt kêu gào, hoàn toàn không cho hắn sắc mặt tốt.
"Không có ai muốn nghiệm thân thể của ta." Dận Lệ khẽ cười yếu ớt, không chút phật lòng."Là ta muốn nghiệm thân thể của ngươi, Nhạn nhi."
"Ngươi. . . . . ." Mặc dù làm không rõ ràng lắm nghiệm thân là gì, nhưng Lạc Dã Nhạn nghĩ thế nào cũng biết đây không phải là hành động đứng đắn, giận đến vung tay, bộ dáng muốn đánh hắn."Có tin ta sẽ đánh ngươi không?"
" Nhạn nhi, xem ra nàng chỉ biết nói mà thôi." Dận Lệ giương môi cười khẽ, con mắt đen lóe lên lửa nóng, cúi đầu xuống, dùng môi chiếm lấy đôi môi mềm mại đang muốn biện hộ của nàng .
Lạc Dã Nhạn xoay mình chấn động, trong đầu là một mảnh chấn động kinh ngạc sau đó trống không, sau đó theo bản năng giãy giụa, ra sức muốn đẩy hắn ra.
Dận Lệ hoàn toàn không cho nàng cơ hội trốn tránh, chặt chẽ áp chế che môi mềm mại của nàng, trước lấy răng môi cạy ra đôi môi ૮ɦếƭ cũng phải đóng chặt của nàng, lấy lưỡi trơn trượt chuẩn bị dây dưa cùng lưỡi thơm mát nhu nhược không chỗ nương tựa của nàng, làm cho nàng phụ thuộc.
"A. . . . . ." Nàng kịch liệt phản kháng từ từ mềm hoá khi hắn cuồng dã mà tỉ mỉ tiến công ở bên trong, tay trắng mềm mại không nhịn được gắt gao quấn quít bám vào hắn.
Dận Lệ cảm nhận được nàng đầu hàng, ôm nàng càng chặt hơn, dường như muốn nhét nàng vào trong иgự¢ của hắn, sau đó mãnh liệt hút lưỡi của nàng đến trong miệng hắn, đầu tiên là êm ái cắn liếm, sau đó chuyển thành điên cuồng 乃ú.
"Ưm. . . . . ." Bị Dận Lệ ôm hôn như thế, cho tới bây giờ chưa từng có kinh nghiệm Lạc Dã Nhạn sao có thể chống đỡ được? Suy nghĩ của nàng cũng sớm đã không còn, cả người vui sướng, toàn thân vui sướng tản ra nhiệt, thân thể mềm mại mềm yếu giống như không có hắn ôm, nàng sẽ ngã xuống đất. . . .
k có thịt á. híc. cứ tưởng bở, chuẩn bị khăn giấy rồi lại phải cất đi. aizz