Van cầu anhEdit: LadyNgồi ở trong thang máy, Tiết San San tâm tình bất an không yên.
Hai tay ôm chặt lấy túi xách, không dám ngẩng đầu nhìn đại luật sư trong truyền thuyết này.
” Tiểu thư họ gì?” Hắn hỏi.
“…… Nga, tôi họ Tiết. Tiết San San.”
” Tiết tiểu thư.” Hắn cười cười, hai tay ôm cánh tay, nghiền ngẫm nhìn cô,” Tiết tiểu thư vừa rồi nói chuyện, cảm thấy cô rất phấn khích.”
” Tôi chỉ là ăn ngay nói thật.”
” Cho nên ở trong lòng của cô, tôi là một ông chủ hồ đồ?”
“Kia không phải, ngài là ông chủ như thế nào tôi không quan tâm, tôi chỉ biết ngài là một luật sư rất lợi hại, vậy là đủ rồi.”
” Nga?” Hắn sờ sờ cái mũi:” Nói như vậy, cô tới tìm tôi để lật lại bản án?”
” Vâng.” Cô ngẩng đầu, trịnh trọng nhìn hắn.
Lúc này cửa thang máy mở ra, hắn một chân bước ra ngoài cửa, đưa lưng về phía cô nói:” Nếu muốn mời luật sư trong lời nói, tôi có thể sai người của tôi đến làm cho cô.”
Cô theo sau, đi theo hắn vào văn phòng:” Tôi không cần, tôi muốn anh.”
Hắn quay đầu nhìn mắt cô quật cường cố chấp, cười cười nói:” Nhưng tôi hiện tại không muốn tiếp án tử, trừ bỏ án kiện kinh tế lớn, không biết án tử của Tiết tiểu thư là gì?”
Cô cắn chặt răng:” Sự cố giao thông .”
“Thực xin lỗi, tôi không có hứng thú.” Hắn đi đến bàn làm việc ngồi xuống.
Cô sửng sốt một chút, việc đi lên trước nói:” Giang luật sư, anh xem xét lại được không? Tôi tìm rất nhiều người, bọn họ cũng không chịu tiếp án tử này, bọn họ nói chỉ có anh mới dám tiếp…… Tôi van cầu anh, chấp nhận được không?”
Hắn sờ cằm suy nghĩ trong chốc lát, thân thủ nói:” Tư liệu lấy cho taôixem xem.”
” Vâng!” Cô kích động đem tư liệu đưa tới trong tay hắn.
Hắn mở ra nhìn nhìn, thần sắc dần dần ngưng trọng, nhanh chóng đem tài liệu trả lại cho cô:” Thực xin lỗi, án tử này tôi không thể tiếp, cô đi tìm luật sư khác đi.”
” Vì sao?”
Cô không thể tin được lỗ tai chính mình, cô đợi năm năm, sẽ chờ đến như vậy kết quả như thế này?
” Tôi thực đồng tình với tình trạng của cô, nhưng không nắm chắc án tử tôi không thể tiếp.” Hắn chậm rãi nói:” Muốn lật lại bản án cũ năm năm, việc này cũng rất khó khăn. Bởi vì khi cách năm năm, rất nhiều vật chứng người làm chứng đều không có. Hơn nữa…… Cô muốn lên tố bác bỏ năm năm trước thẩm phán kết quả, cái này tương đương là giống năm đó nguyên cáo Nghiêm gia thị uy. Cha cô đâm ૮ɦếƭ là đứa con duy nhất của Nghiêm gia , bọn họ là tuyệt đối sẽ không cho phép cô lật lại bản án.”
” Kia lại như thế nào?” Cô vội la lên:” Chẳng lẽ bọn họ không cho phép, tôi lại không thể làm gì được sao?”
Giang Trục Thủy nhìn cô, phượng mâu hẹp dài thu thủy bàn yên tĩnh tươi thắm:” Tiết tiểu thư không biết thực lực Nghiêm gia sao? Nghiêm thị tuy rằng không phải quốc tế đại tập đoàn, nhưng quy mô cũng không rõ, ở trong này địa vị gần với Lâm thị, cô tưởng theo chân bọn họ đối nghịch, này không phải tự mình chuốc lấy cực khổ sao?”
San San cắn chặt răng” Tôi biết. Nhưng tôi muốn cha tôi được trong sạch, ông ấy không có Gi*t người! Tôi không thể trơ mắt nhìn ông ấy nửa đời sau ở trong ngục giam! Tôi vô luận như thế nào đều phải chống án, Giang luật sư, van cầu anh, giúp giúp tôi đi!”
Cô kích động lấy số tiền trong bao kia lấy ra, đặt ở trên bàn của hắn.
” Bọn họ đều nói của anh lên giá là ba mươi vạn, tôi thật vất vả mới kiếm được ba mươi vạn này, vì muốn tới tìm anh!”
Cô nói xong hai đầu gối quỳ rạp xuống trước mặt hắn, rơi lệ đầy mặt:” Tôi van cầu anh, van cầu anh……”
Giang Trục Thủy mi tâm khẽ run lên, ngơ ngác nhìn hai mắt đẫm lệ ௱ôЛƓ lung con gái.
Nhiều năm như vậy, người quỳ trước mặt hắn cầu hắn làm luật sư biện hộ cũng không thiếu, nhưng cô gái này không giống người thường.
Trong mắt của cô không hèn mọn, nhưng cô lại được ăn cả ngã về không đem sở hữu hy vọng đều đặt ở trên người của hắn, cho nên ánh mắt cô như vậy chấp nhất, như vậy thành kính, ánh mắt như vậy, tựa hồ tác động đến hắn……
Hắn chậm rãi đứng lên, đi đến bên cạnh cô.
Trong mắt của cô quật cường như thế so với thân thể của cô hoàn toàn nhu nhược. Hắn vươn tay, trầm tư, muốn hay không phù nàng đứng lên.
Hắn biết, hai tay hắn duỗi ra, biết rằng hắn đã chuốc phiền toái vào người.
Đang do dự, cửa bỗng nhiên bị đẩy ra, một thân vận động giả dạng Giang hằng Vũ vọt vào mà nói:” Anh, có phải hay không anh trộm chứng minh thư của em đi làm hộ chiếu?”
Vừa nói xong, hắn liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Tiết San san là đưa lưng về phía hắn, hắn chính là cảm thấy bóng dáng này thực nhìn quen mắt, vì thế vòng đến phía trước vừa thấy, không khỏi kinh hãi:” San San? Ei làm sao có thể ở chỗ này?”
San San cũng nâng mặt đầy nước mắt lên, mờ mịt nhìn hắn:” A vũ?”
Giang Hằng Vũ sửng sốt một chút, nhất thời giận dữ, chỉ vào anh trai nói:” Có phải hay không anh làm khó cô ấy? Không nghĩ tới anh dĩ nhiên là người như thế, thừa dịp em không có ở đó liền vụng trộm tìm cô ấy! Em đã sớm nói qua, em không chịu đi Pháp là chuyện của em, cùng cô ấy không có vấn đề gì! Anh vì sao lại làm cho cô ấy khóc!”
San San nghe vậy cả kinh:” Anh nói cái gì?Anh ấy là ….. Là anh trai anh?”
*****
Vì yêu mà đi” Anh nói cái gì? Anh ấy là …… Là anh trai anh?”
San San kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, tuy rằng bọn họ đều họ Giang, nhưng cô chưa từng nghĩ họ là anh em với nhau.
Giang Hằng Vũ cũng lắp bắp kinh hãi:” Em như thế nào…… Em không biết? Anh……”
Hắn quay đầu nhìn Giang Trục Thủy, người sau lắc lắc đầu, thở dài nói:” Nguyên lai ở trong mắt em, anh chính là người như vậy.”
” Anh, anh nói chuyện gì với cô ấy? Chẳng lẽ anh không làm cô ấy khóc sao?”
” Đúng vậy” Giang Trục Thủy thản nhiên nói, cũng không giải thích.
“Anh……” Giang Hằng Vũ một trận căm tức, đem San San kéo lên:” Đi, anh mang em rời khỏi nơi này.”
San San đẩy hắn ra:” Không, tôi không đi.”
” Vì sao?”
Giang Hằng Vũ nhíu mày, hướng anh trai nói:”Anh rốt cuộc là nói với cô ấy chuyện gì? Anh không phải uy Hi*p cô ấy chứ?”
Giang Trục Thủy không nói gì, chỉ thật sâu nhíu mày.
” Không phải!” San San giống như hiểu được Giang Hằng Vũ vì sao kích động như vậy,” Anh hiểu lầm rồi, anh ấy không có nói với tôi cái gì cả, là tôi…… Là tôi có việc cầu anh ấy!”
Cô cúi đầu:” Là tôi muốn mời Giang luật sư thay tôi lật lại bản án, tôi biết bản án này rất khó, nhưng tôi thật sự không biện pháp khác, nếu anh ấy cũng không chịu tiếp, vốn không có người nào có thể giúp tôi……”
San San mắt chứa lệ đem sự tình trải qua nói đơn giản, Giang Hằng Vũ đau lòng nói:” Chuyện lớn như vậy, vì sao không cùng anh nói chuyện? Em yên tâm, anh trai anh nhất định sẽ giúp em.”
” Tôi cũng không nói muốn giúp cô ấy!” Giang Trục Thủy nhíu mày nói:”Nhóc con, chỉ biết chọc anh phiền toái, em tưởng giúp ngươi chính mình giúp tốt lắm.”
Nguyên bản hắn còn do dự, nhưng bỗng nhiên cải biến chủ ý. Hắn cùng em trai sống nương tựa với nhau từ nhỏ, cũng đem hắn trở thành tấm gương chính mình. Hắn vẫn cảm thấy tình cảm anh em của bọn họ không thể đánh mất, nhưng mà hôm nay đứa em trai ấy vì một người con gái mà suýt cùng hắn trở mặt.
Hắn có chút chán ghét người con gái này……
” Anh, anh như thế nào lại như vậy?” Giang Hằng Vũ cả giận:” Anh đã quên anh là vì sao muốn học pháp luật sao? Chính nghĩa của anh chạy đi đâu?”
” Mặc kệ em nói như thế nào, anh sẽ không tiếp án tử này, trừ phi em đáp ứng anh đi Pháp.” Giang Trục Thủy nhìn hắn, ánh mắt quyết tuyệt, ngữ khí chân thật đáng tin.
Hắn sửng sốt một chút, cắn răng, cúi đầu từ chối thật lâu, rốt cục nói:” Được, em sẽ đi Pháp!”
……
Sân bay, Tiết San San cùng Giang Hằng Vũ mặt đối mặt với nhau.
Hắn là người làm được, nói đi là đi, chỉ đơn giản thu thập một chút, có vé máy bay, ngày hôm sau liền xuất phát.
” Kỳ thật…… Anh cũng không cần đi.” San San cúi đầu, cô cảm thấy cô thiếu người này quá nhiều, chỉ sợ cả đời trả cũng không đủ.
Hắn cười cười:” Kỳ thật anh cũng đang chuẩn bị xuất ngoại đi du lịch, muốn giải sầu. Ha ha, vốn chuẩn bị gọi em cùng nhau đi, nhưng em còn có chuyện phải làm không phải sao? Thực đáng tiếc……”
San San múi cảm thấy cay cay, hắn càng biểu hiện bộ dáng không sao cả, cô lại càng khổ sở.
” A vũ, thực xin lỗi……”
” Ai! Đình chỉ!” Hắn vội hỏi, tay nhẹ nhàng che môi của cô, trên mặt như trước kia sáng lạn tươi cười.
” Em biết không? Anh sợ nhất em nói xin lỗi, chúng ta là bằng hữu không phải sao? Bằng hữu trong lúc đó, không cần này đó…… Chỉ cần em chấp nhận sự giúp đỡ của anh, anh cũng rất vui vẻ, thật sự, thực vui vẻ.”
Cô ngơ ngác nhìn hắn, bị nụ cười tươi sáng của hắn làm cho đau lòng.
Vì sao đối cô tốt như vậy? Những lời này cô trong lòng hỏi không dưới trăm lần, cô thuở nhỏ trưởng thành ở cô nhi viện, chưa bao giờ được một tiểu nam hài đối cô cẩn thận che chở như vậy, vô tư như vậy.
Hắn mỉm cười nói:” Anh biết em không thích anh, trong lòng em, ẩn dấu nhiều chuyện như vậy, emi thậm chí có thể nói cho anh trai, lại cố tình không chịu nói cho anh biết…… Nhưng không sao, anh thích em là đủ rồi. Anh đã dặn anh trai chiếu cố cho em, phòng ở kia, em chỉ cần ở cho tốt, khi nào không ở nữa, đến gặp anh ấy trả lại là được……”
Hắn nói đâu đâu nửa ngày, vỗ nhẹ chụp bả vai cô,” Không cần cảm ơn anh!” Cười cười, xoay người đi vào trạm kiểm tra.
” Giang Hằng Vũ!” Cô bỗng nhiên gọi tên hắn.
Hắn quay đầu lại, cô cắn môi, muốn nói lại thôi, sau một lúc lâu, rốt cục vẫn là nói:” Thuận buồm xuôi gió.”
Hắn sáng sủa cười, hướng cô phất phất tay, đi vào rong dòng người. Cô cắn răng, bước đi.
Kỳ thật mới vừa rồi cô cũng không phải thầm nghĩ nói thuận buồm xuôi gió, nhưng cô biết, những lời này, cô không nên nói ra, cũng không có tư cách nói, tuy rằng xa xa nhìn bóng dáng của hắn thực thương cảm.
Cô không hiểu yêu, cũng không dám yêu.
Ánh mặt trời kia chiếu xuống người thiếu niên tốt bụng, hắn cùng với cô, căn bản chính là hai thế giới khác nhau.
Cô không xứng với hắn, thật sự không xứng……
*****
Kiên cường ý nghĩaThật lâu sau, Tiết San San đi ra ngoài, lại nhìn đến thân ảnh đứng phía trước cửa sổ, ngơ ngác nhìn ra máy bay đàn cất cánh bên ngoài.
Cô đi qua, nhẹ giọng kêu:” Giang luật sư.”
Nam nhân quay đầu lại, khóe mắt lại có chút ẩm ướt.
Cô không khỏi sửng sốt, nguyên lai hắn cũng muốn em trai mình rời khỏi?
” Anh đã sớm đến đây? Vì sao không tiễn cậu ấy?”
Hắn thở dài một tiếng:” Không sao cả, ở đâu đưa đều giống nhau.”
” Kia như thế nào có thể giống nhau?” Cô thật sự nói:” Anh phải cho cậu ấy biết anh rất quan tâm đến cậu ấy, như vậy cậu ấy sẽ rất vui vẻ.”
Hắn lãnh đạm liếc mắt cô một cái:” Có tác dụng sao? Cô cũng biết nó đối cô có tâm ý, nhưng cô cũng không có nhận nó sao?”
San San thẹn trong lòng, ảm đạm cúi đầu:” Tôi biết tôi có lỗi với cậu ấy, tôi không đáng để cậu ấy đối tốt như vậy……”
Hắn không nói gì, hai người liền như vậy yên lặng đứng, sau một lúc lâu cô hỏi:” Kỳ thật anh rất yêu em trai mình? Anh luyến tiếc như vậy, vì sao còn bắt cậu ấy phải đi?”
” Cho nên mới càng bắt nó đi.” Hắn nhìn máy bay đã muốn cất cánh, nhẹ giọng nói:” Một ngày nào đó nó sẽ hiểu rõ, tôi làm hết thảy đều là vì nó.”
……
“Anh Hạo Thiên……” Lâm Tư Tư đẩy cửa ban công ra, vẻ mặt khẩn trương.
Luật Hạo Thiên gắt gao nhìn cái túi trong tay cô, trong mắt xẹt qua một tia kinh hỉ:” Vật đó phải không?”
Cô gật gật đầu, muốn mở cái túi ra, anh thân thủ ngăn lại, thấp giọng nói:” Chúng ta đi ra ngoài nói.”
Hai người đi vào chỗ sâu trong hành lang, Luật Hạo Thiên ôn nhu nắm tay cô nói:” Vất vả cho em rồi.”
Lâm Tư Tư trong lòng ngọt ngào, đem một cuốn sổ đưa cho anh:” Em đem tư liệu phiên âm sang cho anh này.”
” Làm tốt lắm.” Anh tiếp nhận cuốn sổ, hỏi:” Em có bị phát hiện không?”
” Không có. Em rất cẩn thận.”
” Vậy là tốt rồi.” Anh yên tâm mà đem cuốn sổ yên tâm bỏ vào túi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán của cô:” Tư tư, cám ơn em.”
Lâm Tư Tư ý loạn tình mê nhắm mắt lại, si ngốc nói:” Anh…… Anh sẽ cưới em đúng không?” (Lady: cưới cái đầu cô)
” Đúng vậy, anh sẽ cưới em.”
Thanh âm ác ma, ngụy trang thiên sứ ôn nhu, mê hoặc phụ nữ, lại hoàn toàn không phát hiện, lời ngon tiếng ngọt, chính là ác mộng bắt đầu……
……
Buổi sáng, Tiết San San tỉnh dậy, lấy thuốc ra uống.
Vừa uống xong, liền nhận được điện thoại của Giang Trục Thủy.
” Tiết tiểu thư, mấy ngày nay ở có tốt không?”
” A, hoàn hảo.”
Ai, cô nói dối, kỳ thật cô ở tuyệt không thoải mái.
Từ nhỏ đến lớn cô đã sống quen, được như thế này, phải dựa vào chính mình cố gắng mà được. Dễ dàng có thể được như vậy, không cần trả giá có thể được, làm cho cô có cảm giác không an toàn, cho dù là của bạn bè.
” Vậy hôm nay có thể đến chỗ tôi một chuyến chứ?” Điện thoại bên kia hỏi.
” Ách…… Tốt!”
Cô uống xong thuốc, ăn mặc chỉnh tề, liền đến nơi làm việc của Giang Trục Thủy.
” Giang luật sư, là tài liệu liên quan đến án tử của cha tôi sao?” Vừa vào cửa cô phấn chấn hỏi.
Hắn ngẩng đầu nhìn cô liếc mắt một cái, lấy sấp tài liệu trên bàn, đưa cho cô.
” Cái gì vậy……”
Cô mở ra vừa thấy, là ba mươi vạn của chính mình.
Thoáng ngây dại:” Giang…… Giang luật sư, anh không tiếp án tử của tôi sao? Anh không thể như vậy, anh đáp ứng rồi mà……”
” Cô bình tĩnh một chút.” Hắn chậm rãi nói:” Án tử của cô tôi sẽ tiếp tục làm, tiền cô cầm đi, tôi đã đáp ứng Tiểu Vũ sẽ nhận cô, tôi nghĩ cô kiếm số tiền này cũng không dễ dàng? Cô vẫn nên giữ lại.”
San San sửng sốt một chút, sắc mặt đúng là khó coi nói không nên lời, bỗng nhiên đem tiền trả cho hắn:” Không…… Anh không thể không lấy! Đây là tiền tôi cực khổ kiếm được, nếu không phải vì phí án, tôi làm sao có thể…… Anh phải thu, anh phải nhận lấy số tiền này!”
Hắn làm sao có thể nói không cần?
Nếu hắn không cần, vậy cô sẽ mất đi tôn nghiêm, còn có ý nghĩa gì?
Giang Trục Thủy do dự, nhìn cô mặt kinh hoảng, đột nhiên hiểu được điều gì. Số tiền ba mươi vạn này với hắn mà nói không tính cái gì, nhưng là đối cô mà nói, là tâm huyết của cô, chờ mong của cô. Vì số tiền đó, nàng đã tải qua bao gian khổ, hắn như thế nào nhẫn tâm phủ định cô từng chút lo lắng?
” Được rồi, tôi nhận lấy.” Hắn trịnh trọng nói:” Cô yên tâm, tôi sẽ không làm uổng phí tâm huyết của cô.”
Nói xong câu đó, hắn trong lòng cũng cả kinh.
Đã rất nhiều năm, không có điều như vậy xảy ra……