Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Tôi - Chương 17

Tác giả: Mộng Tịch

Cô hôm nay thật xinh đẹp
(Trong chương này có nhân vật xuất hiện nên mình sẽ gọi HT là anh, còn GHV là hắn để dễ phân biệt)
Giang Hằng Vũ mỉm cười nói:” Làm sao vậy? Chân bị sao thế? Tôi xem xem……”
Hắn nhẹ nhàng cầm chân của cô, nàng theo bản năng la lên.
” Nha! Đều sưng lên, cô làm gì vậy?”
” Không có làm cái gì.” Cô bình tĩnh nói:” Chính là bị thiên kim tiểu thư sai vặt.”
” Thật đáng thương, để tôi giúp cô xoa Ϧóþ!”
Nói xong hai tay cầm lấy chân của cô, cô lập tức giãy dụa:” Không cần……”
” Đừng cự tuyệt tôi!” Hắn nói, nhu tình như nước nhìn cô:”Tôi mát xa rất chuyên nghiệp nha”
Nhẹ nhàng chậm rãi, một chút hạ ấn xuống lòng bàn chân.
Thật thoải mái, đau đớn thật sự giảm bớt không ít. Cô xem hắn ta cúi đầu một bộ dáng chuyên chú, bỗng nhiên phát hiện tên này cũng không đáng ghét……
Nhưng là…… dần dần, cô phát hiện ánh mắt chủa hắn có điểm không thích hợp, nhìn xuống vừa thấy, chỉ thấy ánh mắt của hắn nhìn vào chiếc váy ngắn của mình, nhất thời vừa thẹn vừa giận, cô liền phát một quyền:”…!”
Hắn lần này lại bắt được cổ tay cô, vô hại cười nói:” Tôi không phải cố ý, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu thôi!”
” Phi!” San San tránh một chút, cư nhiên không buông tay cô ra.
Cô không khỏi kinh ngạc, bởi vì lần đầu tiên gặp hắn ta, hắn đã bị côđá một cước ngã lăn, cho nên cô vẫn đều coi khinh hắn, không nghĩ tới hắn lại che giấu thực lực của mình!
“Anh làm gì?” Cô có chút hoảng thần, chân tay tất cả đều bị hắn bắt lấy, không biết hắn ta muốn làm gì.
” Đừng khẩn trương, tôi không có ác ý.” Hắn như cũ nắm tay cô không buông, thâm tình chân thành nhìn cô chăm chú.
“Cô hôm nay thật xinh đẹp……” Hắn thấp giọng nói:”Những người nam nhân khác nhìn cô đều không nhịn được……”
” Tôi cũng không muốn mặc thành như vậy, tôi là bị bắt buộc……”
Cô tức giận cãi lại, không nghĩ hắn lại bỗng nhiên cầm hai vai của cô, dung nhan tuấn mỹ dần dần tới gần.
Cô hoảng sợ, giãy dụa một chút, không được, liền quay mặt sang chỗ khác. Mà hắnta cũng liền quay qua, nhìn hai phiến môi tươi đẹp kia, dần dần áp chế……
Di?
Hắn sửng sốt, chỉ thấy một quyển sách ngoại ngữ che trước mặt hắn, ngẩng đầu vừa nhìn, là một nam nhân mặc tây trang màu đen, ánh mắt lợi hại xuyên thấu qua chiếc kính nhìn hắn, tựa như sắc bén, làm cho hắn không khỏi cả người phát lạnh.
Đứng lên, hắn nhìn chăm chú nhìn lên, không khỏi nở nụ cười:” Tôi tưởng là ai, nguyên lai là Luật tiên sinh.”
Luật Hạo Thiên đẩy thôi mũi thượng gọng kính, trên mặt nhìn không ra một tia biểu tình, lạnh lùng nói:” Tôi đến tham dự buổi ngoại khóa ngoại ngữ của trường Tây Nhã. Thế nhưng lại thấy người của tôi lại ở hành langcùng một nam sinh than thiết, phong cách của trường học Tây Nhã, thật sự là làm cho người ta lo lắng a!”
Lúc này TiếtSan San đã đứng lên, nghe được những lời này của anh, liền phản bác nói:” Tôi không có……”
Giang Hằng Vũ lại ngăn cô, mỉm cười nói:” Sợ cái gì a, darling, em là bạn gái của anh, chúng tathân thiết ở chỗ nào cũng được.Đây là thời đại nào rồi, còn cổ hủ như vậy, người này thật là quan tâm chuyện vớ vẩn?”
Kỳ thật Luật Hạo Thiên cũng chỉ có hai mươi mấy tuổi, chỉ là cử chỉ hơi lão thãnh một tý, hắn cố ý nói như vậy, chính là cố ý chọc giận anh.
Không ngờ Luật Hạo Thiên cũng không tức giận, ngược lại nổi giận với Tiết San San:” Cậu ta nói đúng không? Cô là bạn gái của anh ta?”
“San San, em làm sao không thừa nhận a?” Giang Hằng Vũ một tay lôi kéo San San, hướng Luật Hạo Thiên cười nói:” Lão sư, tôi và bạn gáiđang giận dỗi với nhau.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc